Quyển 2 - Chương 99: Chân thân 2

Đế Yến

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Chu Cao Hú trả lời: “Ta chưa bao giờ từng cùng… Diệp Hoan có giao dịch.”
Diệp Vũ Hà thấy khi ba người đề cập Diệp Hoan đều là bộ dáng không gợn sóng, tựa như sớm biết chi tiết của Diệp Hoan, nhịn không được nói: “Diệp Hoan đến tột cùng là ai? Hắn thuộc về thế lực nào? Chu
Duẫn Văn sao?” Thấy Thu Trường Phong nhíu mày, Diệp Vũ Hà trái lại có chút chột dạ, “Ta… Hỏi sai rồi sao?”.
Như Dao Minh Nguyệt cười duyên nói: “Thì ra Diệp bộ đầu không có thông minh như ta nghĩ đến bây giờ… Diệp bộ đầu còn không biết chi tiết của Diệp Hoan sao?”.

Diệp Vũ Hà không muốn bị Như Dao Minh Nguyệt xem nhẹ, trong lòng sớm có cái ý tưởng mơ hồ, cố lấy dũng khí nói: “Hắn đương nhiên là cùng Thoát Hoan có liên quan…” Diệp Hoàn toàn lực tranh thủ Kim Long Quyết cùng Tịch Chiếu, Ly Hỏa các vật, trước mắt mấy thứ này lại
tay Thoát Hoan, có thể thấy được liên hệ trong đó. Thấy Thu Trường Phong chậm rãi gật đầu, Diệp Vũ Hà rất được ủng hộ, phấn chấn nói: “Nhưng Chu Duần Văn thì sao? Diệp Hoan không phải nói hắn là thủ hạ
của Chu Duẫn Văn sao?”.
Trên mặt Chu Cao Hú đột nhiên lộ ra ý cực kỳ cổ quái, giống cười lạnh khinh thường, hoặc như là chán ghét thù hận…
Nhưng Diệp Vũ Hà lại chưa lưu ý, còn đang khổ sở nghĩ quan hệ giữa Thoát Hoan, Diệp Hoan, Chu Duần Văn.
Thu Trường Phong nói: “Diệp Hoan đến tột cùng là ai, cùng Chu Duẫn Văn là quan hệ gì, theo ý ta cũng không quan trọng.” Hắn dừng một lát, trong mắt tựa như cất giấu cái gì, chậm rãi nói: “Diệp Hoan lúc trước đối với Tàng Địa Cửu Hãm đề cập nhị hoàng tử, hiển nhiên là phát
hiện ta đến ngoài miếu, nói cho ta nghe. Nói như vậy… Hắn là hy vọng ta thông minh chút, nghe ra ý tứ của hắn, hoài nghi Hán vương, dân phát triều đình nội đấu?”.
Như Dao Minh Nguyệt mỉm cười nói: “Những Thu đại nhân thông minh lúc nên thông minh, ngốc lúc nên ngốc, mãi cho đến hiện tại mới nghĩ được ý tứ của Diệp Hoan, ngược lại trong lúc vô ý phá giải một chiều của hắn.” Trong lòng lại nghĩ Thu Trường Phong đến tột cùng là cố ý hay là vô tình, dưới gầm trời này, chỉ sợ có rất ít người có thể đủ đoán được.
Thu Trường Phong nói: “Nhưng Diệp Hoan một kế không thành, lại sinh một kế. Hắn ở trên sông Tần Hoài lấy cử chỉ tặng vàng, giúp Hán vương thắng lợi. Đồng thời lại bảo người giả nguyên do tặng vàng tới tiếp cận Hán vương, cổ động Hán vương cướp lấy đế vị. Chẳng lẽ Diệp Hoan sợ hãi vẫn là thiên tử Đại Minh? Hắn nói tới đây, như cố ý như vô tình hướng phía Chu Cao Hú nhìn lại. Trong lòng thầm nghĩ, Diệp Hoan thật độc địa, hắn vẫn muốn xuống tay với thiên tử, nếu thật có thể thành công, chỉ sợ thiên hạ Đại Minh trong chốc lát sẽ nổi lửa tận trời.
Chu Cao Hú ngồi ở nơi đó, vẻ mặt đờ đẫn.
Như Dao Minh Nguyệt thán phục nói: “Thu đại nhân, ta đến bây giờ không thể không bội phục ngươi. Việc này ta vốn cho rằng đã phủ đầy bụi xuống mồ, chúng ta không nói, không có ai biết.” Liếc Chu Cao Hú một cái, thản nhiên nói: “Không sai, Diệp Hoan biết Hán vương vẫn có lòng xưng đế, bởi vậy bảo ta bày tỏ tốt, vu hãm Thái tử. Diệp Hoan thật sự kiêng kị là… Thiên tử Chu Lệ Đại Minh các ngươi.”
Chu Cao Hú hừ lạnh một tiếng, biết Như Dao Minh Nguyệt nói như vậy, ngụ ý chính là nói Diệp Hoan không lo lắng Chu Cao Hú hắn. Cái này không thể nghi ngờ là loại miệt thị, nhưng hắn lại có thể nhịn. Hắn đương nhiên biết, Thu Trường Phong vừa rồi nói cũng là ý tứ này.

Diệp Vũ Hà lại là càng nghe càng kinh hãi, chỉ cảm thấy thì ra trong cục có cục, trong mù có mù, nàng vốn cho rằng đã biết rất nhiều, nhưng sau khi nghĩ sâu, mới cảm giác động cơ trong đó càng nghĩ càng làm cho người ta hoảng sợ. Nàng mơ hồ nghĩ tới cái gì, nhưng không hiểu rõ lắm, nhưng chính là bởi vì như vậy, trái lại làm cho nàng như đặt mình trong hàn băng, lạnh đến phát run.
Thu Trường Phong vẫn là bình tĩnh nói: “Về sau sự việc liền sáng tỏ, Ninja bộ các ngươi càng lún càng sâu, không thể thu tay lại, người ở lúc mượn cơ hội diệt trừ dị kỷ, lại phát hiện mình cũng chẳng qua là quân cờ bị Diệp Hoan lợi dụng, bởi vậy ở lúc liên hệ với Hán vương, muốn mượn Hán vương thoát khỏi Diệp Hoan khống chế đối với người. Người Quan Hải nhìn như nghe theo ý tứ Diệp Hoan, giúp Hán vương tạo phản, thật ra sớm cùng Hán vương đạt thành hiệp nghị, người giúp Hán vương cướp lấy đế vị, hắn nếu xưng đế liền giúp người bù lại tai họa, thậm chí lấy thân phận quốc chủ bức Diệp Hoan giao ra lệnh tôn?”.
Như Dao Minh Nguyệt nhịn không được nhìn mắt chung quanh, hạ giọng nhẹ nhàng nói: “Thu đại nhân, việc này trước mắt chỉ có bốn người chúng ta biết. Câu các ngươi…” Nhìn Diệp Vũ Hà một cái “Không nên đề cập đối với người ngoài.”
Diệp Vũ Hà trầm mặc không nói gì. Thu Trường Phong nhìn về phía Chu Cao Hú trầm mặc, thở dài: “Toàn bộ sự việc âm kém dương sai mới tạo thành cục diện hôm nay. Ở Hán vương xem ra, Như Dao tiểu thư tuy dao động bất định, nhưng đáng tín nhiệm; Ở Diệp Hoan xem ra, Như Dạo tiểu thư đương nhiên còn có giá trị lợi dụng. Như Dao tiểu thư có thể ở giữa hai bên đi lại, hai mặt lấy lòng, chính là vì nguyên nhân này.”
Khuôn mặt Như Dao Minh Nguyệt ảm đạm, sau một lúc lâu mới nói: “Ngươi nói nửa điểm không sai, bọn họ vừa rồi đã ra lệnh cho ta, phải nghĩ cách lấy được Tịch Chiếu của Hán vương, mới có thể thả gia phụ.”
Diệp Vũ Hà khẽ chấn động, nhịn không được xem xét sắc mặt Chu Cao Hú, thấy hắn lại vẫn rất bình tĩnh, rất kinh ngạc nói: “Những người nay nói ra, còn có thể thành công sao? Nàng nói ra miệng liền biết lập trường không đúng, nhưng trong lòng nàng cảm giác Như Dao Minh Nguyệt thành khẩn như thế, lại cảm thấy hợp tình hợp lý.
Như Dao Minh Nguyệt chỉ nhìn Thu Trường Phong, bộ dáng như có chút chờ mong.
Thu Trường Phong giải thích với Diệp Vũ Hà: “Vừa rồi ta ép Như Dạo tiểu thư tỏ thái độ, chính là muốn cho nàng bày rõ lập trường, nàng nói thẳng ra, đương nhiên biết không thể tín nhiệm Diệp Hoan nữa, chỉ có thể mong chúng ta giúp cứu trở về phụ thân nàng.”
Như Dao Minh Nguyệt cường điệu nói: “Tiểu nữ tử nay đối với Thu đại nhân bội phục sát đất, thật lòng tìm nơi nương tựa, hy vọng Thu đại nhân có thể viện thủ!”.
Trong lòng Diệp Vũ Hà lại buồn bã nghĩ đến, người muốn Trường Phong giúp người cứu phụ thân, Hán vương muốn Trường Phong giúp hắn khởi động Kim Long Quyết, các ngươi lại không biết thời gian của Trường Phong nhiều, hắn cho dù có khả năng thông thiên, sao có thể ở trong thời gian ngắn ngủn làm được việc này?
Thu Trường Phong chậm rãi nói: “Như Dao tiểu thư đã thành khẩn như vậy, chúng ta lại có đối thủ chung Diệp Hoan, ta nếu có thể giúp, thì sẽ tuyệt không ngồi yên. Phần thắng của chúng ta cũng không tính là nhiều, nhưng trước mắt có Như Dao tiểu thư gia nhập, trái lại cũng không phải hoàn toàn không có hi vọng.)
Như Dao Minh Nguyệt thấy Thu Trường Phong đồng ý, không khỏi nét mặt toả sáng, nhịn không được nói: “Vừa rồi Thu đại nhân sao biết ta nói dối? Hiện tại, chung quy có thể nói cho ta biết chứ?”.