Quyển 2 - Chương 153: Nan đề 2

Đế Yến

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Trong mắt Thu Trường Phong lại có thâm ý phức tạp, trầm mặc một lát nói: “Cái nguyên do này ta còn chưa thể nói cho ngươi. Vũ Hà, ta có rất nhiều chuyện dấu người, cũng có rất nhiều chuyện, thậm chí ta chết cũng không thể để lộ quá nhiều với người, ta chỉ hy vọng người có thể thông cảm.”
Diệp Vũ Hà nhìn Thu Trường Phong, mang theo vẻ mặt giống như hiểu mà không hiểu.
Thu Trường Phong đột nhiên đè thấp thanh âm nói: “Nhưng ta muốn nói cho ngươi một chuyện, người nhất định phải tin tưởng, cũng nhất định phải nghiêm túc nghe…” Thấy Diệp Vũ Hà khẽ cắn môi đỏ mọng, chậm rãi gật đầu, Thu Trường Phong dùng giọng càng thấp hơn, “Toàn bộ chung quy phải chấm dứt, ta sẽ, ta cũng có thể làm cho chúng ta thoát khỏi tràng sóng gió này, ta luôn luôn cố gắng, chưa bao giờ từ bỏ.”
Diệp Vũ Hà nhẩm nuốt từng chữ Thu Trường Phong nói, trong lòng lại là mờ mịt.
Nàng thân ở trong cục, căn bản đối với thành công không ôm quá nhiều hy vọng, Thu Trường Phong vì sao có thể làm ra loại khẳng định này?
Thu Trường Phong nhìn vẻ mặt của Diệp Vũ Hà, thở phào một hơi, thở dài nói: “Ngươi vẫn không tin ta. Bởi vậy ta nói, vừa rồi người nói có thể theo ta cùng nhau đi núi đao, ta tin người sẽ chết vì ta, nhưng đó chỉ là cảm giác của ngươi, lại không phải tín nhiệm, đó hoàn toàn là hai việc khác nhau. Ngươi không tín nhiệm ta có thể làm được một số chuyện, bởi vậy chuyện người làm ra cùng ta mong muốn sẽ có cách biệt một trời, rất nhiều chuyện tuyệt không thể xử trí theo cảm tính.”
Trong lòng Diệp Vũ Hà run run, thật sự không thể phân biệt Thu Trường Phong là đang an ủi lòng nàng, hay là thực có năng lực tiếp tục sáng tạo kỳ tích. Nhưng thấy Thu Trường Phong mất mát không khỏi tim đập nhanh, nắm chặt tay Thu Trường Phong vội nói: “Trường Phong, ta cam đoan, từ giờ khắc này trở đi, ta tuyệt đối tin người. Ngươi cũng phải tin ta!”.
Thu Trường Phong nhìn chăm chú đôi mắt đẹp của Diệp Vũ Hà, rất lâu sau mới chậm rãi gật đầu nói: “Ta tin người ta nói cho ngươi một chuyện… Rất nhiều chuyện, vốn ta cũng trước chuyện không thể đoán trước, nhưng ta hiện tại đối với tất cả đều đã hiểu. Theo ta phỏng đoán… Rất nhanh… Thoát Hoan liền sẽ tìm ta, hắn sẽ bảo ta làm một chuyện.”
Diệp Vũ Hà không cách nào hiểu Thu Trường Phong làm như thế nào ra loại phỏng đoán này, nhưng nàng biết, Thu Trường Phong khẳng định so với nàng rõ ràng hơn.
“Ta nhất định phải đi làm chuyện đó… Ta cũng luôn đang chờ làm chuyện đó, ta chỉ sợ… Hán vương…” Ánh mắt Thu Trường Phong lóe ra, khinh lậu Diệp Vũ Hà kích thước lưng áo, hầu như dán tại nàng bên tai, “Bất quá ta sẽ tùy cơ ứng biến, thậm chí làm bộ không muốn. Nhưng cho dù ta giả ý không nghĩ đi làm, bọn họ cũng sẽ bức ta đi làm, bọn họ quá nửa sẽ dùng người tới áp chế ta.”
Diệp Vũ Hà nhíu lại mày ngài, căn bản không biết Thu Trường Phong nói đến tột cùng là chuyện gì, nhưng nàng không đi hỏi. Nàng biết theo tính cách của Thu Trường Phong, nên nói nhất định sẽ nói, không nên nói, chết cũng sẽ không tiết lộ. Cảm giác hơi nóng bên môi Thu Trường Phong, lúc kinh hãi lại cũng có chút nóng lên. “Trường
Phong, ta từng sớm nói, luôn là ta đang liên lụy ngươi…”
Thu Trường Phong nhẹ giọng nói: “Ngươi sai rồi, ngươi không liên lụy ta, thật ra… Người luôn đang giúp ta. Hiện tại ta chỉ xin người giúp ta một chuyện nữa.”
Diệp Vũ Hà quay đầu đi, khóe môi khẽ cọ bên môi Thu Trường Phong, trái tim nhảy kịch liệt như núi lở. “Ngươi nói, mười việc trăm việc ta cũng sẽ đi làm.”
“Không phải mười việc trăm việc, chỉ là một việc. Vũ Hà, ngươi nhất định phải nhớ kỹ mỗi câu ta vừa nói với người, tuyệt đối tín nhiệm ta, tín nhiệm đến không chút do dự đi làm chuyện ta bảo người làm này.”
Diệp Vũ Hà cùng Thu Trường Phong đã hít thở có thể nghe, không nhìn thấy vẻ mặt của Thu Trường Phong, nhưng cảm giác được Thu Trường Phong ngưng trọng trước đó chưa từng có, cắn răng nói: “Ta nhất định sẽ tín nhiệm người, không chút do dự làm chuyện người phân phó.”

Thu Trường Phong thở phào một hơi, giống như yên tâm lại giống như vui mừng, thấp giọng nói một câu làm cho Diệp Vũ Hà kinh tâm động phách, khó mà tin tưởng: “Dã Tiên tuyệt sẽ không để ta tham dự Kim Long Quyết sửa mệnh, nhưng người sẽ có cơ hội đi xem Kim Long Quyết sửa mệnh. Ngươi không cần nghĩ ước nguyện, mà là cần nghĩ cách — hủy Kim Long Quyết!”.
“Thu Trường Phong đến tột cùng tin được hay không? Thoát Hoan trong Kim trưởng đột nhiên hỏi ra những lời này, lần này đối tượng hắn hỏi lại là Chu Cao Hú.
Chu Cao Hú đứng ở trong Kim trướng, lạnh lùng tàn khốc như trước — thậm chí so với ngày xưa thoạt nhìn còn lạnh lùng tàn khốc hơn.
Lúc Thoát Hoan đối mặt Chu Cao Hú, không biết vì sao, chỉ cảm thấy Chu Cao Hú một ngày so với một ngày thoạt nhìn thâm trầm hơn, hôm nay thấy, thậm chí đối với Chu Cao Hú có loại cảm giác sâu không lường được.
Chu Cao Hú nghe vậy, im lặng hồi lâu, nói: “Thái sư tự có định luận, cần gì phải hỏi ta?”.
Râu đen của Thoát Hoan càng sáng hơn, ánh mắt càng lạnh hơn, lại nói: “Chuyện này, ta trước sau không yên tâm để hắn đi làm.” Hắn cùng Chu Cao Hú đã bàn luận một hồi lâu, biết Chu Cao Hú sẽ hiểu ý tứ của hắn.
Chu Cao Hú hỏi ngược lại: “Thái sư quyết định đi làm như thế nào?”.
Thoát Hoan chậm rãi nói: “Bản Thái sự cảm thấy, nếu do người đi gặp người kia… Tựa như cũng có thể.” Hắn luôn bảo trì thần bí, lại ngậm miệng không đề cập tới tên người nọ.
Chu Cao Hú lại nghe hiểu, lập tức lắc đầu nói: “Không được.”
Ánh mắt Thoát Hoan lạnh thêm, lặp lại nói: “Không được? Ngươi không muốn?”.
Chu Cao Hú trầm mặc thật lâu mới nói: “Không phải ta không muốn, là ta căn bản không có khả năng làm được. Ta cùng hắn vẫn không có giao tình gì, trên đời này nếu còn có một người có cách làm cho hắn khởi động Kim Long Quyết mà nói, khẳng định là Thu Trường Phong.”
Ở một bên Khổng Thừa Nhân cười lạnh nói: “Vậy cũng không nhất định.”
Chu Cao Hú liếc xéo Không Thừa Nhân, lạnh lùng nói: “Không nhất định? Các ngươi nhốt hắn đã rất nhiều thời gian, bây giờ còn không phải không thu hoạch được gì? Các người làm cho hắn chết dễ dàng, nhưng làm cho hắn làm chuyện các ngươi muốn khó hơn lên trời!”.
Khổng Thừa Nhân á khẩu không trả lời được, Dã Tiên ở một bên nhíu mày cũng không nói gì. Thoát Hoan trầm mặc thật lâu, lúc này mới đồng ý nói: “Ngươi nói không sai, chuyện này bản Thái sự suy nghĩ hồi lâu, cũng cảm giác chỉ có Thu Trường Phong mới có thể hoàn thành việc này.” Thở dài, “Một khi đã như vậy, chúng ta cũng chỉ có thể tìm Thu Trường Phong đến…”
Nếu không phải Thu Trường Phong còn đang ôm eo Diệp Vũ Hà, nàng hầu như muốn mềm nhũn trên mặt đất.
Diệp Vũ Hà vốn cảm giác Thu Trường Phong quá mức thận trọng, cũng không tán thành ý kiến của hắn. Nàng vì Thu Trường Phong thậm chí có thể chịu chết, nàng sao có thể không tín nhiệm Thu Trường Phong, nàng còn có chuyện gì, cần Thu Trường Phong phân phó mới có thể không do dự đi làm như vậy?
Những nàng vẫn là đoán sai Thu Trường Phong, đơn giản là Thu Trường Phong cân nhắc mọi chuyện, quả thực có điều kiện tiên quyết hắn sầu lo.
Diệp Vũ Hà có thể chết vì Thu Trường Phong, nhưng nàng sao có thể nghe theo lời Thu Trường Phong, hủy Kim Long Quyết?
Bọn họ nhiều lần trải qua gian khổ đau khổ, khúc chiết lặp lại, không phải là muốn chờ Kim Long Quyết sửa mệnh — sửa lại mệnh hắn phải chết của Thu Trường Phong! Đây đã là toàn bộ ý nghĩa sinh mệnh của Diệp Vũ Hà, nhưng Thị Trường Phong tại loại thời điểm này lại bảo Diệp Vũ Hà liều lĩnh hủy Kim Long Quyết?