Quyển 2 - Chương 143: Thiên nhân 2

Đế Yến

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Thu Trường Phong cũng đang nhìn Chu Duẫn Văn, nói từng chữ một: “Diệp bộ đầu suy đoán có chút lệch lạc, nhưng phương hướng đại thể lại không sai, người giết chết Quỷ Lực Thất, nếu không phải Thái sự cùng Dã Tiên vương tử phái, thì tuyệt đối không thể chạy ra khỏi tầm mắt Ngoả Lạt binh.”
Chu Duẫn Văn thở dài nói: “Không sai, đây cũng là chỗ ta nghĩ mãi mà không hiểu.”
Thu Trường Phong cười cười: “Chu tiên sinh không cần suy nghĩ nhiều, hung thủ không có khả năng trốn, cũng không thể biết phép ẩn thân, người khác xem nhẹ hung thủ, đơn giản là thật sự không ngờ tới hắn là hung thủ mà thôi.”
Trong mọi người còn có người mờ mịt không hiểu, Chu Duẫn Văn lại tựa như nghĩ tới cái gì, vẻ mặt ngạc nhiên một lúc lâu, chỉ chóp mũi mình nói: “Thu đại nhân chẳng lẽ cho rằng… Hung thủ chính là ta sao?”.
Thu Trường Phong lập tức chém định chặt sắt nói: “Không sai, hung thủ chính là các hạ!”.
Trong phút chốc, đỉnh ngọn núi chỉ nghe tiếng gió gào thét.
Mọi người hoặc kinh sợ, hoặc kinh ngạc, hoặc không tin, hoặc hoang mang, vẻ mặt không phải trường hợp cá biệt, nhưng không có ngoại lệ đều nhìn Chu Duẫn Văn tràn đầy tang thương nghèo túng lại nho nhã kia.
Chu Duẫn Văn lại là hung thủ? Cái này… Có thể sao?
Diệp Vũ Hà nỗi lòng bay lộn, sớm ở tối qua, nàng nghe Thu Trường Phong nhắc nhở, đã bắt đầu hoài nghi Chu Duẫn Văn là hung thủ, nhưng nàng không thể nghi ngờ nghĩ đến xa hơn, biết Thu Trường Phong lo lăng suy đoán như vậy, tuyệt không phải muốn chứng minh Chu Duẩn Văn là hung thủ đơn giản như vậy.
Tối qua Thu Trường Phong cùng Chu Cao Hú thương nghị, vì che dấu chuyện Tịch Chiểu là giả, muốn tiên phát chế nhân, hành động này của Thu Trường Phong, không thể nghi ngờ đã bắt đầu thực thi kế hoạch đã kích Chu Duẫn Văn.
Chu Duẫn Văn bình tĩnh thần kỳ, một lúc lâu mới nói: “Ta là hung thủ, vì sao?”.
Thu Trường Phong nói: “Các hạ là hung thủ, thì có thể giải thích quá nhiều bí ẩn. Vì sao Ngoã Lạt binh chưa phát hiện thích khách, đơn giản là thích khách vẫn ở lại trong lều, cũng chưa chạy ra. Vì sao Qủy Lực Thất có võ công cao cường như vậy bị người ta một chiêu lấy mạng, đơn giản là hắn nằm mơ cũng chưa từng nghĩ tới, Chu tiên sinh luôn nhờ che chởi bởi hắn, bị hắn coi thường sẽ xuống tay với hắn!”.
Chu Duẫn Văn nhíu mày, lộ ra vẻ mặt suy tư.
Diệp Vũ Hà thấy trong lòng lại dâng lên cảm giác kỳ quái. Dựa theo lẽ thường, Chu Duẫn Văn bị vạch trần chân tướng hẳn là hoặc sợ hãi, hoặc giải thích, lại tuyệt không nên giống như bây giờ xuất hiện vẻ mặt suy tư.
Chu Duẫn Văn đang suy tư cái gì?
Thu Trường Phong cũng lưu ý đến Chu Duẫn Văn quái dị, lại kiến định như cũ nói: “Như vậy suy đoán sự thật liền rất rõ ràng… Quỷ Lực Thất ở sau khi ném đi Tam Giới đại sư, muốn thương nghị chuyện lấy Cấn Thổ giao cho Thái sư cùng Chu tiên sinh, bởi vì Cấn Thổ buộc ở chân Quỷ Lực Thất, Quỷ Lực Thất nhất định cần ngồi xuống lấy vật, thậm chí có thể cần Chu tiên sinh hỗ trợ. Mà ngay tại lúc Quỷ Lực Thất cúi đầu đi lấy Cấn Thổ, Chu tiên sinh đột nhiên ra tay, một chiều cắt đứt cổ họng Quỷ Lực Thất, Quỷ Lực Thất kêu sợ hãi một tiếng, bị Khổng tiên sinh ngoài lều nghe thấy.”
Khổng Thừa Nhân nhớ lại tình hình lúc trước, không khỏi khẽ gật đầu, thầm nghĩ trừ cái đó ra, quả nhiên không có giải thích khác. Hắn lúc trước nghe Diệp Vũ Hà nói, vốn cũng hoài nghi tất cả đều là Thoát
Hoan âm thầm an bài, lúc này mới sợ hãi, thời khắc này nghe Thu Trường Phong phân tích, mới phát hiện biểu lộ tình cảm sai lầm rồi.
Thu Trường Phong tiếp tục nói: “Mà Chu tiên sinh một chiều thành công, lập tức rút lui đến bên lều, cắt rách chiến trường, chế tạo biểu hiện giả dối có thích khách đi vào, đồng thời bổ nhào vào lối vào chiên trướng, vừa vặn đụng tới Tam Giới đại sự đi vào, chuyện kế tiếp, tự nhiên không cần ta đến lắm lời nữa.”
Mọi người nhớ lại lúc trước lời chứng mọi người nói, cho dù Tam Giới đại sư cũng nhịn không được lộ ra vẻ mặt tin tưởng.
Thu Trường Phong suy đoán tuy không thể tưởng tượng, nhưng nhịp nhàng ăn khớp, cũng tuyệt đối là giải thích duy nhất chân tướng của vụ án.
Chu Duần Văn không có nửa phần kích động bị vạch trần nói dối, lại trầm ngâm một lát, đột nhiên nói: “Thu đại nhân quả nhiên suy đoán giỏi, nhưng Thu đại nhân không biết có thể giải thích, ta vì sao phải giết Quỷ Lực Thất đại nhân hay không?”.
Thu Trường Phong lập tức nói: “Cái này không khó giải thích nhi?
Bởi vì Chu tiên sinh tuy đầu nhập Quy Lực Thất, những đơn giản là kế tạm thích ứng, lấy Chu tiên sinh thông minh, đương nhiên biết đầu nhập Thái sự mới là lựa chọn tốt nhất.”
Mọi người đều hiểu ý tứ của Thu Trường Phong, Chu Duần Văn muốn đoạt lại đế vị, chỉ bằng Kim Long Quyết sửa mệnh chỉ sợ còn khó có thể làm được, một khi đã như vậy, hắn lựa chọn liên thủ với Thoát Hoan hẳn là hành động sáng suốt, cái này chẳng lẽ không phải cùng mục đích Thoát Hoan muốn cùng Chu Duần Văn liên thủ giống nhau sao?
Chu Duẫn Văn hỏi ngược lại: “Nhưng ta nếu giữ Quỷ Lực Thất, không phải cũng có tiền vốn cùng Thái sư cò kè mặc cả sao?”.
Thu Trường Phong hơi trầm ngâm nói: “Loại việc nhỏ không đáng kể này ta hiện tại tạm thời còn chưa có kết luận, nhưng có thể khẳng định một điểm là: Ngươi nhất định có đầy đủ lý do muốn giết chết Quỷ Lực Thất.”
Sắc mặt Chu Duẫn Văn tựa như thay đổi, giây lát lại khôi phục trấn tĩnh. “Thu đại nhân võ đoán như vậy, tựa như khó có thể làm cho lòng ta vui vẻ phục.”
Ánh mắt Thu Trường Phong chớp động, ở trong gió lạnh lại bắt đầu họ nhẹ hẳn lên.
Mọi người nhìn Thị Trường Phong trong gió, nhớ lại từ đầu đến cuối chuyện Quỷ Lực Thất chết, tâm tư khác nhau. Diệp Vũ Hà vẫn cảm thấy Chu Duẫn Văn nho nhã cô đơn, lại không nghĩ dưới loại bề ngoài này lại cất giấu tâm tư kinh tâm động phách như vậy.
“Thật ra các hạ nếu thừa nhận đối với các hạ cũng không có chỗ xấu.” Thu Trường Phong rốt cuộc mở miệng lần nữa, ít nhiều mang theo vài phần ý tứ hàm xúc châm chọc, “Rất hiển nhiên, Thái sư cùng Dã Tiên vương tử cũng sớm nghĩ đến điểm này… Bọn họ khẳng định biết chuyện này không phải bọn họ làm, lấy đầu óc bọn họ, rất dễ dàng nghĩ đến trên người các hạ. Bọn họ biết dụng ý của các hạ, thật ra cũng muốn cùng các hạ liên thủ, ý đồ các ngươi giống nhau, chẳng phải ăn nhịp với nhau?”.
Mọi người hướng Thoát Hoang Dã Tiên nhìn lại, chính nhìn thấy hai người trao đổi ánh mắt, trong đó chất chứa ý tứ hàm xúc đã rất rõ ràng như vạch ra.
Chu Duẫn Văn nhìn quanh sắc mặt mọi người, khẽ than một hơi, đột nhiên nói: “Thái sư, nói như vậy, ngươi cũng tin lời Thu Trường Phong nói rồi?”.
Thoát Hoan cười ha ha nói: “Thật ra ai là hung thủ đã không quan trọng… Quan trọng nhất là: Kim Long Quyết đã đến, Chu tiên sinh tựa như có thể tiến hành bố trí Kim Long Quyết sửa mệnh rồi.” Hắn vừa nói như vậy, thật ra đã là trả lời khẳng định.
Mọi người thở dài rất nhiều lúc này mới lưu ý đến, sớm có thần binh bưng đến Kim Long Quyết đưa tới trước mặt Thoát Hoan. Thoát Hoan chỉ gật đầu ra hiệu, Kim Long Quyết lại được giao tới trên tay Chu Duẫn Văn. Diệp Vũ Hà chưa từng thấy Kim Long Quyết, giờ phút này thấy vật đó dài nửa thước, rộng hai ngón tay màu sắc biến thành màu đen, không biết làm bằng tài liệu gì. Thì ra Kim Long Quyết nhìn như cực không bắt mắt, thật sự làm cho người ta khó mà tin tưởng vật ấy lại có thể thay đổi vận mệnh con người.
Chu Duẫn Văn yên lặng tiếp nhận Kim Long Quyết, đi đến trước bàn vàng sẫm, nhẹ nhàng sờ soạng Cấn Thổ.
Mọi người tạm thời đem chuyện Quỷ Lực Thất chết đặt ở sau đầu, đều lưu ý nhất cử nhất động của Chu Duân Văn, chi tiết rất nhỏ cũng không muốn buông tha.