Quyển 2 - Chương 166: Độc kế 4

Đế Yến

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Tam Giới đại sự lại nói: “Ta sớm từ phương vị Chu Duần Văn đi hiểu cách khởi động Kim Long Quyết, lại nghe hôm nay Diệu Quảng Hiếu nói đã có thể xác định, ta phỏng đoán, tuyệt đối không có vấn đề gì.”

Dã Tiên mỉm cười nói: “Đại sư đã biết bí mật, đương nhiên sẽ không che giấu đối với ta.”
Tam Giới đại sư lập tức thu liễm vẻ điên cuồng, cung kính nói: “Vương tử, tiểu nhân biết vương tử nếu thành công, chắc chắn không thể thiếu chỗ tốt ta, nào giấu diếm đối với vương tử? Có Tịch Chiếu thực, không cần Chu Duẫn Văn cùng Diệu Quang Hiếu, ta cũng có thể khởi động Kim Long Quyết giúp vương tử, thái sự thống nhất thiên hạ.” Quay sang nhìn Diệu Quang Hiếu cười ha ha nói: “Diệu Quang Hiếu, khi đó thành tựu của ta sẽ không kém ngươi. Mạc Cổ Nhai lão quỷ đó nếu còn sống, chỉ sợ sẽ hối hận vì sao không có vài phân kính trọng đối với ta.”
Diệu Quảng Hiếu đưa lưng về mọi người, trầm mặc không nói gì.
Tam Giới đại sự liếc xéo Thu Trường Phong nói: “Thu Trường Phong, người thực cho rằng bản thân rất thông minh? Người thực cho rằng ta thân là đệ tử của Mạc Cổ Nhai cái gì cũng không biết sao?” Hắn
vốn cùng Thu Trường Phong không có ân oán gì, nhưng bị Thu Trường Phong nói thành hung thủ độc hại Chu Duân Văn, hiển nhiên vẫn canh cánh trong lòng, tùy cơ trả thù. Người này lòng dạ hẹp hòi, trừng mắt tất báo, có thể thấy được.
Thu Trường Phong im lặng một lúc lâu mới nói: “Ta chỉ biết ngươi sẽ quỳ gối cúi mặt, mất hết mặt mũi Mạc Cổ Nhai.”
Tam Giới đại sư gầm nhẹ một tiếng, thoạt nhìn liền muốn tiến lên giết Thu Trường Phong, nhưng chúng quy không dám quá mức tiến lên, hắn làm người không biết xấu hổ lại cẩn thận, đối với chó rơi xuống
nước là muốn ra sức đánh, nhưng lại sợ bị cắn trúng hai miếng. Hiện tại Thu Trường Phong, trong trầm tĩnh có chứa điên cuồng, nếu thực gần hắn, bị hắn sắp chết bắt lấy, vậy được không bù lại mất.
Dã Tiên ở một bên nói: “Thu Trường Phong, ngươi là muốn chết nhanh chút phải không?”.

Thu Trường Phong khẽ hít một hơi, lại khôi phục đến hờ hững ngày thường nói: “Ngươi đương nhiên sẽ không để cho ta chết sớm như vậy, người còn chưa chơi đủ đâu? Huống chi, ngươi thề với Điệt Cát, trước khi Kim Long Quyết sửa mệnh tuyệt sẽ không có nửa phần thương tổn đối với ta, bằng không người cùng phụ thân người sẽ trọn đời không thể siêu sinh.”
Sắc mặt Dã Tiên khẽ thay đổi, Tam Giới đại sư đã cười lạnh nói: “Vương tử quả thực thể sẽ không ở trước khi Kim Long Quyết sửa mệnh giết người, nhưng ta chưa thề. Vương tử…” Hắn nhìn về phía Dã Tiên, ngụ ý đương nhiên chính là: Chỉ cần Dã Tiên thích, hắn liền có thể dồn Thu Trường Phong vào chỗ chết, võ công của hắn tuy là không cao, nhưng Thu Trường Phong trước mắt như thú nhốt trong lồng, hắn có mấy trăm cách có thể giết Thu Trường Phong, huống chi, chỉ cần không đưa đồ ăn nước uống, Thu Trường Phong tuyệt không chịu nổi ba ngày
Không đợi Dã Tiên trả lời, Chu Cao Hú đã nói: “Dã Tiên, thuộc hạ của người trả lời như vậy, trái lại làm bổn vương có chút lo lắng tới an nguy của mình. Vô luận như thế nào, Thu Trường Phong chung quy là giúp bổn vương lấy Tịch Chiếu, bổn vương hứa hẹn với hắn cũng sẽ không thay đổi. Ngươi lúc trước đồng ý với bổn vương, trước khi Kim Long Quyết sửa mệnh tuyệt không đụng một ngón tay của hắn, nhốt hắn chẳng qua là vì đề phòng hắn tiếp tục giở trò mà thôi.”
Mặt Thu Trường Phong khác thường tựa như chưa dự đoán được | Chu Cao Hú lúc này lại vẫn nói chuyện vì hắn.
| Ngạo Tài 1 avion Group
Wuyun ĐẾ YẾN
Tác giả: Mặc Vũ Dã Tiên xoay chuyển con mắt, cười ha ha nói: “Hán vương nói đùa rồi, ta đã lập hứa hẹn, sẽ một lời nói đáng ngàn vàng, sao có thể ở trước khi Kim Long Quyết sửa mệnh giết Thu Trường Phong đâu? Thủ hạ của | ta lại càng sẽ không như thế! Huống chi, nhốt Thu Trường Phong là | Như Dao Minh Nguyệt, cùng ta liên quan gì? Nếu có ai dám xuống tay
với Thu Trường Phong, ta liền tuyệt không khách khí đối với hắn.”
Tam Giới đại sư ngẩn ngơ, dạ dạ không dám nói gì nữa.
Mọi người thấyDã Tiên tỏ thái độ như vậy, trong lòng lại không hẹn mà cùng đang nghĩ, Dã Tiên hiện tại nếu giết Thu Trường Phong, đổi với Thu Trường Phong mà nói ngược lại là chuyện tốt, bằng không Dã | Tiên nói không chừng sẽ có thủ đoạn ác độc gì dùng ở trên người Trường Phong.
Dã Tiên mặc kệ mọi người suy nghĩ, nhìn về phía Như Dao Minh Nguyệt nói: “Như Dao tiểu thư, người hiện tại có thể đem Tịch Chiếu cho ta hay không?”.
Tay Như Dao Minh Nguyệt cầm Tịch Chiếu khẽ lộ hàm răng cười nói: “Ta giúp người tính kế Thu Trường Phong, chuyện đáp ứng đã làm được, nhưng người đáp ứng để cho ta gặp được gia phụ, ngươi còn chưa thực hiện hứa hẹn.”
Dã Tiên không chút do dự nói: “Chỉ cần người đưa ta Tịch Chiếu, ta lập tức cho người gặp được Như Dao Tàng Chủ, nếu có chút nuốt lời, trời tru đất diệt, mọi người ở đây đều có thể đem ta chém ở dưới đạo kiếm.”
Mặt Như Dao Minh Nguyệt hiện lên do dự, đột nhiên nhìn về phía Thu Trường Phong nói: “Thu đại nhân, ngươi nói ta có nên tin hắn hay không?”.
Nàng thời khắc này đột nhiên hỏi Thu Trường Phong, mọi người đều nghĩ, nàng đây là tự tìm mất mặt, Thu Trường Phong không giết người chửi người đã tính là rộng lượng, lại nào có thể ra chủ ý cho ngươi?
Thu Trường Phong hừ lạnh một tiếng, chậm rãi nói: “Ngươi chưa nhìn thấy kết cục ta tin hắn sao?”.
Hai hàng lông mày Dã Tiên khẽ nhíu đã hiện sát ý, nhưng lại vẫn có thể nén xúc động, mỉm cười nói: “Thu Trường Phong, ta phát hiện mỗi cầu của người đều là rất có thâm ý. Lúc trước ra vẻ lời nói kinh người, nói xấu Tam Giới đại sự là hung thủ độc hại Chu Duẫn Văn, hiện tại lại đang châm ngòi quan hệ của ta cùng Như Dao Minh Nguyệt tiểu thư…”
Thu Trường Phong lạnh lùng nói: “Nếu không phải Tam Giới, là ai hạ độc đối với Chu Duân Văn? Ngươi chẳng lẽ không tin là Chu Duân Văn giết Quỷ Lực Thất?”.
Dã Tiên mỉm cười, tránh mà không đáp, quay sang nhìn Như Dao Minh Nguyệt nói: “Như Dao tiểu thư, ngươi đương nhiên khác với Thu Trường Phong, ta sẽ không đối với người như vậy, phải không?”.
Như Dao Minh Nguyệt cười mĩ lệ. “Dã Tiên vương tử nói như vậy thực đem ta coi là đứa nhỏ ba tuổi để dỗ. Ta cùng Thu Trường Phong đối với Dã Tiên vương tử mà nói trước mắt giống như không có gì khác nhau, đều đã mất đi giá trị lợi dụng. Ta thật sự sợ cũng biến thành kết cục như Thu Trường Phong.
Dã Tiên tức giận không vui nói: “Vậy ngươi bảo ta làm như thế nào mới có thể tin tưởng ta?” Hắn mưu tính rất giỏi, cực kỳ cẩn thận, biết Như Dao Minh Nguyệt tuyệt không phải là ở mặt ngoài mềm yếu như vậy, tuy bức thiết muốn có được Tịch Chiếu thật sự, nhưng cũng không nóng lòng cầu được.
Như Dao Minh Nguyệt trầm tư một lát, dịu dàng nói: “Trừ phi người thề, ta sau khi gặp được gia phụ các ngươi tuyệt không cản chúng ta rời đi, bằng không không chết tử tế!”.