Quyển 2 - Chương 132: Hư thực 2

Đế Yến

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Dừng một lát, Diệp Vũ Hà bình tĩnh nói: “Nhưng Quỷ Lực Thất cũng bởi vậy hình thành xung đột với Thái sư, vô luận ở trên một chuyện thống lĩnh thảo nguyên, hay là ở trên một chuyện lập Chu Duần Văn làm
con rối, Thái sư cùng Quỷ Lực Thất hai người đều có mâu thuẫn không thể điều hòa. Bởi vậy Thái sư phải trừ khử Quỷ Lực Thất mới có thể danh chính ngôn thuận hợp tác với Chu Duân Văn, Quỷ Lực Thất chỉ cho rằng trước khi Kim Long Quyết khởi động Thái sư tuyệt sẽ không động thủ, coi thường Thái sư, bởi vậy chết, mà Thái sự vừa ăn cướp vừa la làng, đơn giản là tạm thời dấu tại mắt người, làm cho đám thủ hạ đó của Quỷ Lực Thất xem, cũng là không muốn cùng Bắc Nguyên nổi xung đột trước, chỉ cần Thái sư xong việc, ai sẽ để ý người đã chết?”.
Thoát Hoan vỗ tay cười, khen: “Diệp bộ đầu quả nhiên phân tích vào lí… Nói như vậy, bản Thái sư cũng hầu như cho rằng mình phải người xuống tay đối với Quỷ Lực Thất.”
Diệp Vũ Hà ngược lại ngẩn ra, nàng sớm đối với phỏng đoán của mình rất tin không thể nghi ngờ, nhưng nghe Thoát Hoan nói như vậy, sự việc lại vẫn có lối ra.
Chuyện tới nay, Thoát Hoang ống như không có cần thiết phủ nhận
gì?
Ánh mắt Thoát Hoan quái gở, từ trên mặt mọi người đảo qua, thấy mọi người hoặc cúi đầu, hoặc lo sợ nghi hoặc, cười nhạt, nhìn chằm chăm Diệp Vũ Hà nói: “Diệp bộ đầu đoán như vậy quả thực hợp tình hợp lý, nhưng ngươi dám nói ra, trái lại thực có chút ra ngoài bản Thái sư dự kiến. Người chẳng lẽ không sợ sự thật vạch trần, bản Thái sự bất lợi đối với ngươi sao?”.
Diệp Vũ Hà khẽ cắn môi đỏ mọng, lại không lên tiếng.
Chu Duẫn Văn ở một bên đột nhiên nói: “Bởi vậy Diệp bộ đầu ở trước khi phỏng đoán cũng từng nói không dám nói. Thái sư còn từng nói… Sẽ phụ trách an toàn của Diệp bộ đầu.” Hắn nói giống như chẳng qua là cái sự thật đơn giản, nhưng mọi người nghe xong, lại luôn cảm giác trong đó có thâm ý khác.
Thoát Hoan liếc xéo Chu Duẫn Văn một cái, đột nhiên cười cười, chậm rãi nói: “Diệp bộ đầu đã cũng không tin bản Thái sư hứa hẹn với Điệt Cát, tự nhiên cũng sẽ không tin lời ta vừa rồi nói, được ăn cả ngã về không như thế, đương nhiên đã sớm đem tính mạng không để ý Khổng Thừa Nhân không hiểu chút nào, dạ dạ nói: “Nàng làm như vậy… Phải không…” Ở hắn xem ra, hành động này của Diệp Vũ Hà quả thực ngu xuẩn. Nghe Diệp Vũ Hà phân tích, hắn cũng sớm phỏng đoán là Thoát Hoan âm thầm phái người xuống tay, nhưng hắn cho dù sớm biết hiểu việc này, cũng sẽ tuyệt không nói ra trước mặt mọi người.
Dã Tiên ở một bên mở miệng nói: “Diệp bộ đầu làm như vậy cũng không phải là ngu xuẩn, mà là tự biết không có may mắn, chẳng qua là muôn lấy cái chết đói lây Thu Trường Phong cảnh giác. Thử hỏi chúng
ta nếu xuống tay với Diệp bộ đầu, Thu Trường Phong đến, nếu không thấy Diệp Vũ Hà tất nhiên sinh lòng cảnh giác, nói không chừng sẽ có cơ hội sống sót.”
Khổng Thừa Nhận giật mình, có chút khó tin trên đời còn có loại cảm tình này, ha ha nói: “Nhưng nàng nếu thật thông minh, chẳng lẽ không thể chờ nhìn thấy Thu Trường Phong nói sau?”.
Dã Tiên mỉm cười nói: “Thật ra Diệp bộ đầu tuy một lòng vì Thu Trường Phong cầu sinh, nhưng đối với bản thân sống chết luôn không để ý. Nàng luôn cảm thấy mình là trói buộc của Thu Trường Phong, nếu đoán thực không sai, căn bản không muốn liên lụy Thu Trường Phong nữa.”
Sắc mặt Diệp Vũ Hà khẽ biến, không nghĩ Thoát Hoan, Dã Tiên lại có thể nhìn thấu dụng ý của nàng. Dã Tiến nói một chút không sai, Diệp Vũ Hà sớm nhận định Thoát Hoan lòng muộng dạ thú, sau khi Tịch
Chiếu, Cấn Thổ vừa đến tay sẽ động thú với Chu Cao Hú, Thu Trường Phong, nàng làm như vậy, chẳng qua là muốn chứng thật suy đoán trước, vì Thu Trường Phong giành được một đường cơ hội sinh tồn.
Thoát Hoan mỉm cười nói: “Nhưng Diệp bộ đầu sai rồi.”
Diệp Vũ Hà cắn răng nói: “Ta sai ở nơi nào?”.
Thoát Hoan khẽ thở dài, nói: “Diệp bộ đầu sai ở thành kiến quá sâu đối với bản Thái sư, bản Thái sư đã thề ở trước mặt Điệt Cát, thì nhất định sẽ hết lòng tuân thủ hứa hẹn, sao phải người xuống tay đối với Quý Lực Thất?”.
Diệp Vũ Hà lập tức nói: “Thái sư đương nhiên không cần tự mình hạ lệnh, chỉ cần Dã Tiên vương tử phái người là được rồi, vương tử cũng không thể ở trước mặt Điệt Cát.”
Sắc mặt Dã Tiên khẽ biến, lập tức khôi phục thái độ bình thường, lắc đầu nói: “Diệp bộ đầu thật sự lấy lòng tiểu nhân đo… Dạ quân tử.” Thấy Diệp Vũ Hà lặng lẽ cười lạnh, Dã Tiên giận dữ, Đương nhiên, ở trong lòng Diệp bộ đầu, ta đã không phải quân tử, nhưng ta ở trước mặt mọi người thề, tuyệt không phải người ám sát Quỷ Lực Thất, không biết Diệp bộ đầu có tin tưởng không?”.
Diệp Vũ Hà thấy Dã Tiên lời nói chuẩn xác, trong lúc nhất thời có chút hoang mang, nàng đã sớm bắt đầu lưu ý cử chỉ của Khổng Thừa Nhân, cảm giác Khổng Thừa Nhân cũng không tham dự việc này, bởi vậy nàng nhận định ám sát chuyện Quỷ Lực Thất là Thoát Hoan, Dã Tiên tự mình bày mưu đặt kế thân tín gây nên, nhưng hôm nay Thoát Hoang Dã Tiên lại một mực phủ nhận, thật sự làm cho nàng không dự kiến được.
Thoát Hoan, Dã Tiên vì sao phủ nhận việc này? Là bọn hắn còn không muốn thừa nhận, hay là… Chuyện này căn bản không phải bọn họ làm?
Nhưng nếu không phải Thoát Hoan phái người ám sát Quỷ Lực Thất, như vậy, tất cả căn bản không thể giải thích.
Đang lúc Diệp Vũ Hà nỗi lòng khó phân, Thoát Hoan nói: “Diệp bộ đầu vô luận tin tưởng hay không, bản Thái sự đều đã quyết định cùng các vị chân thành hợp tác, bởi vậy lời Diệp bộ đầu nói, nghe qua thì thôi. Trước mắt chuyện chúng ta phải làm, vẫn là đuổi bắt thích khách! Thừa Nhân… Ngươi tăng số nhân thủ, cẩn thận tìm, cần phải đem việc này tra ra manh mối.”
Vẻ mặt Khổng Thừa Nhân lo sợ nghi hoặc, chưa đợi tiến lên nghe lệnh, sớm có binh sĩ chạy tới như bay, thấp giọng ở bên tại Dã Tiên nói vài câu.
Diệp Vũ Hà nhận ra người đến là thủ hạ của Long Kỵ, biết Thu Trường Phong bên đó lại có tin tức truyền đến, trong lòng đột nhiên lại sinh ra vài phần vướng bận, lưu ý về mặt của Dã Tiên.
Dã Tiên sau khi nghe binh sĩ đó nói vài câu, vẻ mặt đột nhiên trở nên rất kỳ quái, chú ý tới ánh mắt của Diệp Vũ Hà, lại cười nói: “Diệp bộ đầu lại đã giống như đoán sai, Chu Cao Hú cùng Thu Trường Phong đều bình an trở lại, nay đã ở ngoài khe. Chu Cao Hú muốn mời ta rời khe một chút, Diệp bộ đầu nếu là lo lắng mà nói, không bằng cùng đi với ta gặp một chút?”.
Diệp Vũ Hà không biết là kinh hay hi, thấy Dã Tiên đối với nàng lại không có ý tứ động thủ, càng không rõ trong hồ lô của hắn bán là thuốc gì. Nhưng lúc này, từ chối vô ích, nàng cũng muốn sớm nhìn thấy Thu Trường Phong một chút, vì thế lập tức gật đầu.
Dã Tiên sau khi hướng Thoát Hoan dùng cái ánh mắt, liền dẫn người cùng Diệp Vũ Hà lập tức rời khe. Mới vừa ra cửa khe, Diệp Vũ Hà đã nhìn thấy trong gió lạnh thấu xương, Thu Trường Phong, Chu Cao Hú đứng ở trên đất tuyết, chung quanh có Long Kỵ dẫn quân vây quanh.