Chương 932: Hai loại linh đan

Nhất Ngôn Thông Thiên

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Đan Dược phường tại đảo Lâm Uyên là một nơi vô cùng nhộn nhịp, là một đại trạch viện có ba tòa viện riêng, rộng rãi vô cùng. Bên trong bày bán rất nhiều loại linh thảo, linh hoa, linh quả. Đồng thời cũng có bán nhiều loại linh đan khác nhau.

Đan Dược phường không chỉ bán ra các loại linh đan, linh thảo mà còn thu mua các loại tài liệu từ tay đệ tử. Đa số đều là giá sàn, muốn bán giá cao hơn thì phải tới phường thị trên đảo.

Sau vài lần vòng vo tại đan dược phường, Từ Ngôn lấy ra hơn trăm khối linh thạch để mua hai loại linh thảo thường thấy.

Một loại là Xích Sa thảo, loại còn lại là Thần Sương thảo

Thuộc tính của hai loại linh thảo này là một nóng, một lạnh có thể luyện chế đan dược cấp thấp, cũng có thể dùng trực tiếp, dược hiệu cũng bình thường.

Từ Ngôn muốn dùng chúng để kiểm chứng suy nghĩ của mình một lần, nên hắn không cần phải mua những loại linh đan có giá rất cao kia.

Trong quá trình mua linh thảo, Từ Ngôn cũng biết được linh đan tại Chân Vũ giới chia làm ba phẩm: hạ phẩm, thượng phẩm và cực phẩm

Hạ phẩm tương ứng với cảnh giới Luyện Khí, Trúc Cơ. Thượng phẩm tương ứng cho Kim Đan, Nguyên Anh. Còn cực phẩm linh đan chỉ có tu vi Hóa Thần mới có thể luyện chế được.

Thật ra không chỉ có linh đan mà tại Chân vũ giới, pháp khí, pháp bảo, phù lục, linh thạch đều chia ra làm ba phẩm cấp khác nhau. Cũng tương ứng với những cảnh giới khác nhau.

Thế giới trong bình cũng có không ít loại linh đan, Từ Ngôn cũng có thể luyện chế ra rất nhiều loại. Nhưng trong lúc mua sắm ở Đan Dược phường, Từ Ngôn đã hiểu rõ rằng giữa hai thế giới không chỉ có khác nhau về sự chênh lệch cảnh giới mà linh khí trên linh thạch cũng thấp hơn. Mà ngay đến cả cấp bậc linh đan cũng kém hơn trọn vẹn một đại cảnh giới.

Lấy ra một loại cực phẩm linh đan quý giá nhất ở thế giới trong bình đem so với phẩm cấp ở Chân Vũ giới, chưa chắc đã đạt tới thượng phẩm ở đây.

Sau khi mua xong linh thảo, Từ Ngôn rời khỏi Đan Dược phường, trở về chỗ ở ăn cơm tối. Rồi hắn bắt đầu thử dược hiệu của hai loại linh thảo nóng lạnh mới mua.

Phí Tài đã sớm chạy mất, để lại một miếng da cá lớn. Còn việc cắt miếng da cá là việc nhỏ Từ Ngôn còn không có coi ra gì.

Ánh mắt hắn tập trung, Từ Ngôn đem hai loại linh thảo nuốt xuống, sau đó hội tụ thần hồn quan sát Tử Phủ.

Xích Sa thảo cùng Thần Sương thảo trôi xuống bụng, hai loại khí tức nóng lạnh đồng thời bộc phát trong cơ thể Từ Ngôn. Nóng lạnh giao thoa nhau tạo thành một cỗ linh khí chấn động mạnh mẽ, bay thẳng lên Thiên Linh cái.

Cỗ linh khí chấn động này xuyên thẳng vào Tử Phủ, oanh kích tầng cấm chế thiên địa phía xa. Nguyên Anh của Từ Ngôn vốn nhìn chằm chằm vào cấm chế bỗng nhiên cảm giác được bên trong Tử Phủ xuất hiện một tia dao động rất nhỏ.

Cấm chế rung động, Từ Ngôn nhìn thấy rất rõ ràng. Cấm chế khổng lồ bao lấy Tử Phủ xuất hiện một vết lõm rất nhỏ nhưng hồi phục lại như cũ trong chớp mắt.

Dù vết lõm đó rất nhỏ, không tính là gì nhưng Từ Ngôn lại rất vui mừng

“Quả nhiên là có tác dụng”

Từ Ngôn thấp giọng hô lên một tiếng, bản thể lập tức mở mắt.

Hai loại linh thảo thông thường này có dược hiệu quá yếu. Nếu thay bằng các loại linh thảo hoặc linh đan quý hiếm hơn thì có khả năng đánh vỡ được cấm chế của Tử Phủ.

Trước mắt không cần phá vỡ hoàn toàn cấm chế, chỉ cần xuất làm cấm chế xuất hiện lỗ thủng hoặc khe hở để linh lực có thể tràn ra một chút. Lúc đó thực lực của Từ Ngôn có thể đạt tới Trúc Cơ hoặc đến Kim Đan, hoặc ít nhất hắn cũng có thể mở ra Thiên Cơ phủ trong lúc đánh nhau. Bên trong phủ đệ có chứa rất nhiều loại trân bảo, lấy ra một ít đem bán cũng có thể thu về không ít linh thạch.

Còn có hai kiện pháp bảo cực phẩm, chỉ cần Từ Ngôn lấy ra được một kiện, dù cho không cách nào thúc dục thì cầm ở trong tay vung mạnh ra cũng được. So với tay trắng như bây giờ thì đã tính là mạnh hơn rất nhiều rồi.

Muốn hoàn toàn phá vỡ thiên địa cấm chế, trước mắt là việc không thể nào. Cũng may là Từ Ngôn đã thấy được một tia hi vọng.

“Linh đan cực lạnh cùng cực nóng, bây giờ dễ mua nhất chắc chỉ có Thanh Dương đan cùng Thanh Hàn đan thôi.”

Trầm ngâm chốc lát, Từ Ngôn lại lần nữa tới Đan Dược phường. Hắn tiêu tốn hơn một trăm linh thạch mua về hai loại linh đan hạ phẩm, khi trở về bèn lập tức nuốt vào.

Dược hiệu Thanh Dương đan mười phần cuồng bạo, là loại linh đan chứa hỏa linh lực rất mạnh. Người tu luyện pháp thuật hệ hỏa thường dùng làm đan dược này phụ trợ khi đột phá cảnh giới cấp bậc pháp thuật. Công hiệu của Thanh Hàn đan cũng giống như vậy, dùng để phụ trợ tu luyện pháp thuật hệ thủy.

Hai viên linh đan lần này so với linh thảo lúc trước thì mạnh mẽ hơn rất nhiều, nhưng thời điểm nóng lạnh giao thoa hình thành lực lượng oanh phá cấm chế lại không có nửa điểm tác động lên thiên địa cấm chế bên ngoài Tử Phủ.

Đừng nói là phá vỡ ra một cái lỗ mà khi lực lượng nóng lạnh biến mất, thiên địa cấm chế bên ngoài Tử Phủ còn không có lấy một chút dấu vết.

Cảm nhận được cấm chế không bị ảnh hưởng chút nào, Từ Ngôn bất đắc dĩ lắc đầu.

Linh đan hạ phẩm vô dụng, xem ra muốn phá vỡ một tia cấm chế cần phải có linh đan thượng phẩm.

Linh đan thượng phẩm có giá trị hơn vạn linh thạch, trong túi trữ vật của hắn chỉ còn hơn bảy trăm khối linh thạch lấy được từ tay Kỳ chưởng quỹ cộng thêm Đại sư tỷ đưa cho. Xem ra không có linh thạch, dù là ở địa phương nào cũng khó tồn tại.

“Đảo chủ trở lại không đúng lúc a…”

Từ Ngôn thở dài một tiếng, nếu Vương Ngữ Hải về muộn mấy ngày thì tốt rồi, hắn có thể dưới mí mắt của đám đệ tử trúc cơ, thần không biết quỷ không hay đem hết tiền tài của đảo Lâm uyên đi.

Đảo chủ Nguyên Anh người ta đã trở về, Từ Ngôn cũng không dám động thủ với đảo Lâm uyên

Vương Ngữ Hải và Từ Ngôn cùng là cảnh giới Nguyên Anh, trừ khi linh lực hoàn toàn khôi phục nếu không Từ Ngôn cũng không muốn đi khiêu chiến tu sĩ Nguyên Anh của Chân vũ giới.

Khó khăn trước mắt không có gì ngoài thiếu hụt linh thạch. Kiếm tiền thôi mà, còn không làm khó được Thiên Môn hầu.

Từ ngôn lấy ra thanh hạ phẩm pháp khí trường đao, bước tới cửa, chém xuống tấm da cá.

Một vết rách nhẹ nhàng xuất hiện trên tấm da cá nhưng chưa đủ để cắt rời tấm da ra.

“Rất rắn chắc, đúng là nguyên liệu tốt dùng để luyện chế bùa chú.”

Từ Ngôn gật đầu, dùng tới ba phần lực đạo. Không bao lâu sau tấm da cá lớn đã được cắt thành hơn trăm khối nhỏ dài ba tấc, rộng hai tấc.

Luyện Khí kì đệ tử phải cố gắng vận chuyển chân khí mới có thể cắt tấm da cá này. Thế nhưng đến tay Từ Ngôn hắn căn bản không cần dùng chân khí, vì khí lực của hắn đã đủ lớn, dễ dàng hoàn thành nhiệm vụ tông môn.

Nhìn đống da cá , Từ Ngôn trầm ngâm chốc lát rồi lấy một phần tâm pháp Luyện Khí kì ở trên bàn lên, yên lặng xem xét.

Tâm pháp Luyện Khí là do Phí Tài đem tới, ở trên đảo phần lớn là đệ tử Luyện Khí Kỳ, nếu có thể đột phá Trúc Cơ sẽ được cấp cho tâm pháp tương ứng.

Nhìn qua tâm pháp Luyện Khí của Chân Võ giới, Từ Ngôn khẽ nhíu mày.

Phần tâm pháp này rất giống Ích Vân Quyết, dùng để đột phá lục mạch

Chân Võ giới không có thuyết về lục mạch nhưng Luyện Khí có cảnh giới sáu tầng. Trước đó Từ Ngôn còn có chút khó hiểu nhưng sau khi xem qua cuốn tâm pháp này hắn đã hoàn toàn hiểu rõ.

Sáu tầng Luyện Khí kỳ, mỗi tầng phải giải khai một kinh mạch chính yếu nhất. Nói là sáu tầng nhưng so với lục mạch tại thế giới trong bình dường như không có gì khác biệt.

Nếu nói khác biệt có chăng là Chân vũ giới không tồn tại Trúc Cơ đan để phá vỡ ba mạch phía sau mà thôi.

Đệ tử Luyện Khí kì của đảo Lâm Uyên phải tu luyện tới luyện khí tầng sáu, sau đó phải trùng kích Trúc Cơ cảnh, không có người nào có thể dùng Trúc Cơ đan đột phá Trúc Cơ cảnh ở thời điểm luyện khí tầng ba cả. Trúc Cơ đan chỉ là loại đan dược phụ trợ đột phá Trúc Cơ cảnh, giá trị xa xỉ.

“Thế giới trong bình có thể sau tam mạch dùng đan dược bù đắp chỗ thiếu hụt, xem ra đây cũng là chỗ tốt, có thể giấu được trời đất dùng tu vi tam mạch bước vào Trúc Cơ cảnh. Nhưng cũng không cách nào có thể khỏa lấp được cái hại khi từ Tiên Thiên tam mạch tiến lên Trúc Cơ cảnh, tu vi mãi mãi dừng ở Hư đan mà thôi.”

Sau khi hiểu ra sự chênh lệch của lục mạch ở thế giới trong bình, Từ Ngôn cũng thấy rõ thế giới trong bình cũng không hẳn đã có ưu thế. Có thể để võ giả Tiên Thiên dễ dàng trở thành tu sĩ nhưng theo đó ngăn cản tu sĩ tam mạch tiến thêm một bước. Xem như chỉ là một loại thủ đoạn tức thời.

Chân Võ giới thì không có trường hợp này, muốn trở thành tu sĩ phải chân chính luyện ra chân khí, rồi trở thành Luyện Khí kì. Lúc đó đã coi như có tư cách bước vào giới tu hành. Sau khi tới Trúc Cơ mới chân chính được coi như bước vào cánh cửa tu hành.

Sắc trời đã sáng rõ, Từ Ngôn rời khỏi chỗ ở đến Phù Lục điện tại đảo Lâm uyên.

Đã không thể khống chế pháp khí và pháp bảo, Từ Ngôn chỉ còn con đường tắt duy nhất là đem sự chú ý đặt lên trên bùa chú.

Bởi vì bùa chú hạ phẩm không cần linh khí, dùng chân khí đã có thể sử dụng được.