Chương 769: Miệng hổ nuốt ong

Nhất Ngôn Thông Thiên

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Khói độc nổi lên, gai nhọn sắc bén cũng xuất hiện cắm thẳng từ phía trên đỉnh đầu Từ Ngôn đi xuống. Gai nhọn còn mang một màu xanh đậm, nhìn qua đã biết là vật kịch độc.

Theo gai nhọn tiến đến, còn có một bóng dáng khổng lồ nữa.

Rặc rặc!

Gai nhọn chí mạng đâm sâu xuống mặt đất, Từ Ngôn ở nơi đó cũng chỉ còn lại tàn ảnh.

Tốc độ né tránh cực nhanh khiến Quỷ Nhãn còn nghĩ lầm rằng cường địch đã bị trọng thương. Tích tắc sau, nhìn thấy bản thể Từ Ngôn xuất hiện ở xa xa. Hai cánh sau lưng còn hơi rung rung, Quỷ nhãn lập tức trở nên ảo não.

“Quỷ Diện giảo hoạt, ngươi phát hiện ra ta?”

Bóng dáng khổng lồ kia phát ra âm thanh ong ong, là do cánh mỏng va đập phát ra. Một con quái ong cực lớn xuất hiện trong động quật, là Đại yêu Minh Phong.

“Không phát hiện, nghe thấy mùi mật ong mà thôi. Còn Bách Hoa mật không? Đưa ta một chút.” Quét mắt nhìn thân thể khổng lồ của Minh Phong, hỏi: “Ong chúa đều là giống cái, sao ngươi lại là giống đực?”

“Tộc Minh Phong ta lấy hùng dũng làm đầu, há có thể so với đám ong mật bình thường!” Minh Phong cả giận nói.

“Thì ra là thế.” Từ Ngôn bừng tỉnh đại ngộ, bỗng nhiên hỏi một câu: “Vậy mẹ ngươi là đực hay cái?”

“Nói nhảm, đương nhiên là ong cái.” Minh Phong ngẩn người, càng thêm phẫn nộ quát.

“Quỷ Diện giảo hoạt, đừng nói nhảm cùng hắn.” Quỷ Nhãn di chuyển móng vuốt cực lớn, chặn đường lui của Từ Ngôn, trầm giọng nói: “Kim lão đại, xuất hiện đi. Hắn có cảm giác Linh thức, nếu hắn đã đến, sỉ nhục của Yêu tộc Ngũ Địa chúng ta hôm nay cũng nên rửa sạch sẽ đi.”

Mặt đất trong góc nổi lên cuồn cuộn, một con chuột mập lông vàng toàn thân bò lên. Kim lão đại không còn giữ lấy hình người nữa mà đã trực tiếp dùng bản thể xuất hiện, nói rõ lão hết sức kiêng kỵ Từ Ngôn.

“Đến đông đủ cả rồi chứ?”Từ Ngôn cười cười nói: “Cũng tốt, đỡ mất công tìm kiếm các ngươi khắp nơi. Các ngươi đã muốn tính sổ, vậy ta cùng các ngươi tính toán cho rõ ràng vậy.”

Lời còn chưa dứt, Giao Nha cùng Hổ Cốt ầm ầm tấn công thẳng đến Quỷ nhãn và Kim lão đại. Còn Minh Phong đang bay trên không thì Từ Ngôn không thèm để mắt tới.

Hắn lật tay bấm pháp quyết, từng tia chớp kinh người xuất hiện. Minh Phong còn tưởng rằng đống chớp sét này đánh tới gã, vội vàng hoảng hốt bay lên cao hơn. Không ngờ, tất cả trường mâu lôi điện này đều nhắm cả vào Quỷ nhãn.

Không chỉ có Pháp bảo, còn có cả pháp thuật lôi đạo đỉnh phong, cho nên Quỷ nhãn phải liên tục lui về phía sau. Lão không tiếc dùng con mắt thứ ba phát ra kịch độc bản mệnh ngăn trở Pháp bảo, bản thể không ngừng tránh trái nhảy phải né lấy lôi điện.

So với Quỷ nhãn thì bên phía Kim lão đại không có bao nhiêu động tĩnh. Trường đao Hổ Cốt chỉ trói buộc Kim lão đại chứ không toàn lực ra tay.

Đối mặt với ba con Đại yêu, tuy nói Từ Ngôn không sợ nhưng chiến trường nơi đây không tính là quá tốt được.

Bản thể tu sĩ Nhân tộc quá yếu, chém giết với ba Đại yêu trong không gian hoàn toàn bịt kín thế này hiển nhiên Nguyên Anh Nhân tộc đơn độc tất phải rơi vào thế hạ phong.

Từ Ngôn ra tay tấn công Quỷ nhãn mạnh mẽ, ý định cũng được thể hiện rõ ràng. Nói rõ là hắn muốn trước hết giết chết hoặc đánh trọng thương một tên nhằm tiết kiệm sức lực đối phó với hai Đại yêu còn lại.

Nhìn ra được tâm cơ của Từ Ngôn, Kim lão đại gầm nhẹ một tiếng. Lông vàng toàn thân đột nhiên nổ bung, hơn một ngàn cái lông vàng như thể trường thương đồng loạt thoát khỏi cơ thể lão.

“Thiên thạch thuẫn!”

Từ Ngôn bấm pháp quyết thi triển ra pháp thuật phòng ngự. Đất đá trên mặt đất lập tức được hội tụ lại thành một bức tường đá hình bán nguyệt ngăn cản trước người.

Ầm ầm!

Đám lông vàng đụng vào tường đá, lập tức có đá vụn tung bay, trên tường lõm vào từng lỗ lớn.

Lông dài trên bản thể Kim Ma thử nhìn bình thường có vẻ mềm mại, nhưng một khi được Đại yêu vận dụng, uy lực cực kỳ đáng sợ. Tường đá cực lớn được ngưng tụ bằng tu vi Kim Đan hậu kỳ của Từ Ngôn nhanh chóng xuất hiện dấu hiệu sụp đổ.

Một tiếng vang thật lớn, tường đá rốt cuộc tán loạn ra.

Chi chít…!

Một tiếng kêu kì quái vang lên, Kim lão đại đã dùng móng chuột ngăn được Pháp bảo, mà đám lông vàng mạnh mẽ lao đến của lão cũng bị một đoàn hơi nước vây khốn lấy.

Tường đá sụp xuống, bên kia Quỷ Nhãn cũng một tiếng một tiếng kêu rên.

Lão bên đó không chỉ liều mạng ngăn cản Pháp bảo mà còn phải tránh né lôi điện, sơ sẩy một chút đã bị lôi mâu đánh trúng đuôi dài, đau đến thiếu chút nữa thổ huyết. Ngay sau đó, lại một luồng sấm sét kinh khủng kéo đến, trực tiếp nổ tung trên người Quỷ nhãn.

“Minh Phong!”

Bị lưới sét bao phủ, Quỷ Nhãn gầm lên giận dữ. Lão và Kim lão đại đã vận dụng toàn lực, nếu như Từ Ngôn dồn toàn bộ tinh lực vào bọn họ thì Minh Phong đã có được cơ hội đánh lén!

Minh Phong đang bay ở chỗ cao, một mực tìm kiếm thời cơ. Phát hiện thấy mục tiêu Từ Ngôn không nhằm vào mình, gã mới yên tâm. Đến khi nghe thấy Quỷ nhãn kêu to lên, gã lập tức thò ra đuôi châm đâm thẳng vào giữa lưng Từ Ngôn.

Phát hiện Minh Phong đánh lén, ánh mắt Từ Ngôn thoáng hoảng loạn, tay chân trở nên luống cuống đập loạn vào đoạn tường đá còn sót lại.

Đoạn đất đá to bự đó gào thét bay ra, phóng lên cao, lại bị Minh Phong dễ dàng tránh thoát.

“Tốc độ ngươi rất nhanh, nhưng lão tử lại không chậm!”

Vù!!!

Minh Phong lướt qua bên cạnh tảng đá, rống giận đâm đuôi xuống. Nếu bị trúng một ghim này, đến kim loại còn phải bị vỡ nát. Mà dù vết ghim này có sượt qua da, thì đối phương cũng sẽ bị kịch độc của Minh Phong nhất tộc giết chết.

Lại là một tiếng giòn vang, gai nhọn lại đâm xuống mặt đất. Từ Ngôn chật vật tránh né được, có điều thân hình lảo đảo, đứng đã không vững nữa.

Đồng thời đối mặt với cả ba Đại yêu tất phải bị phân tâm. Tuy rằng Từ Ngôn có thể dồn ép Kim lão đại và Quỷ nhãn không cách nào cử động, nhưng dường như hắn đã không có lực để ngăn cản đại yêu Minh Phong được nữa. Ánh mắt hắn ánh lên một tia hoảng sợ.

Kim đuôi Minh Phong đâm xuống, yêu thân cực lớn của gã cong lên. Vừa lúc này, gã cũng đã nhìn ra được sợ hãi trong mắt Từ Ngôn.

Trong lòng gã vui sướng, bèn phóng ra hết toàn lực. Chỉ nghe thấy một tiếng phần phật vang lên, kim đuôi chui xuống mặt đất bị chém xéo từ dưới lên trên, chuyển từ ghim sang quét!

Đừng nhìn kim đuôi Minh Phong dài nhỏ nhưng độ cứng rắn có thể so được với dao thép, cắt chém mặt đất dễ dàng. Chưa kể Từ Ngôn đã đứng không vững, chỉ cần kim đuôi thoáng quét qua, Minh Phong nắm chắc có thể giết chết hắn bằng kịch độc.

Hai con mắt kép cực lớn của gã ánh lên vô số hình ảnh của Từ Ngôn, cái miệng đầy răng nhỏ há to ra chuẩn bị phát ra tràng cười thật to. Có điều gã còn chưa kịp bật lên tiếng cười, thần thái của đối phương trong mắt gã đã chợt biến đổi.

Vẻ kinh hoảng vốn có lúc nãy đã biến thành trêu tức. Khóe miệng trên mặt nạ kia như đang yên ắng cười cợt.

Một viên châu tinh xảo chẳng biết đã xuất hiện trong tay Từ Ngôn từ lúc nào. Ngay khi kim đuôi kịch độc kia quét tới, Từ Ngôn cũng thúc giục ra kiện Pháp bảo kỳ dị này.

Ầm ầm!!!

Thiên Cơ phủ khẽ động, Hổ Cốt Yêu Vương cực lớn bên trong đã biến mất không còn nữa. Kim đuôi của Minh Phong cũng khó khăn lắm mà dừng lại ngay trước mặt Từ Ngôn, không cách nào tiến thêm được.

Quái ong cực lớn bị một bộ hài cốt to lớn bao phủ ở bên trong!

Phần đuôi bị kẹt bên trong giữa đám xương cốt khiến Minh Phong cả kinh, dốc sức liều mạng vỗ hai cánh. Vừa lúc này, một luồng uy áp kinh khủng ầm ầm rơi xuống khiến hai cánh gã phải ngừng lại.

“Di cốt Yêu Vương!”

Vừa bị mắc kẹt ngay trong miệng hổ, Minh Phong mới nhận ra đây là hài cốt gì. Gã vừa kinh hô vừa dốc sức liều mạng giãy giụa, lập tức thoát khỏi uy áp trói buộc.

Uy áp trong Hổ cốt Yêu Vương không còn thừa bao nhiêu, hầu như ở bên ngoài đã không cảm giác được, chỉ khi lâm vào bên trong may ra còn cảm nhận được uy áp cường đại. Thế nhưng loại uy áp mức này chỉ có thể chấn nhiếp Đại yêu nhất thời, không thể nào hoàn toàn vây khốn được Đại yêu như Minh Phong.

Tránh thoát uy áp rồi, Minh Phong vừa kịp nhìn thấy Từ Ngôn ở bên trong bộ hổ cốt, bèn không dám ở lâu, vội vàng lao ra bên ngoài.

Vù!

Trên đỉnh đầu gã chợt có tiếng gió rít truyền đến, như có thứ gì đó đang rơi nhanh xuống. Gã ngẩng đầu nhìn lên, vừa vặn thấy một tảng đá lớn từ đỉnh đầu rơi xuống.

Tảng đá nhìn rất quen mắt, Minh Phong cũng lập tức nhận ra ngay.

Đó chính là tảng đất đá lớn mà vừa rồi Từ Ngôn luống cuống tay chân ném ra, bị gã đơn giản tránh thoát qua một bên.

Tảng đá gào thét rơi xuống, nhìn vô cùng cồng kềnh, mà điểm rơi lại có thể nói là tuyệt diệu.

Bành!!!

Tảng đá rơi thẳng vào phía trên vòm miệng của bộ xương hổ. Vốn bộ xương miệng này đang khép mở, lúc này hai cái răng hổ màu vàng nhạt đã ầm ầm đâm xuống. Trong đó có một cái răng đã xuyên thẳng qua bụng Minh Phong, hoàn toàn nhốt kín con quái ong này trong miệng bộ xương hổ, tạo thành tư thế miệng hổ nuốt ong.

Từ đầu đến cuối, Từ Ngôn không định diệt trừ Quỷ nhãn hay Kim lão đại trước, mà là Đại yêu Minh Phong này!