Chương 680: Khách không mời mà đến (trung)

Nhất Ngôn Thông Thiên

Đăng vào: 12 tháng trước

.

“Hay đấy!”

Từ Ngôn gật đầu nói: “Nửa năm nay chưa uống rượu rồi, vừa vặn con sâu rượu trong người ta rục rịch. Vậy nếm thử hảo tửu Ma Huyết quật đi.”

Vừa nói, Từ Ngôn cất bước đi vào đại sảnh, ánh mắt có chút rủ xuống như chỉ một mực nhìn xuống mặt đất dưới chân. Mặc dù hai người ngồi đối diện trong ở đại sảnh, ánh mắt của hắn cũng chỉ nhìn xuống mặt đất, đầu khẽ cúi xuống.

“Làm sao nào? Không dám nhìn Yêu tộc hóa hình?” Kim Tình mang theo dáng tươi cười đầy ý vị sâu xa, nói: “hay là nói gương mặt này chưa đủ đẹp?”

“Linh Lung quả có hình thù thế nào?” Từ Ngôn vẫn cúi đầu như trước, đột nhiên hỏi một câu.

“Nhìn giống như Linh đan, bên trong uẩn chứa Huyền khí. Một viên Linh Lung quả có thể giúp tu sĩ gia tăng mười năm thọ nguyên.” Đôi mắt đẹp khẽ động, hơi thở như lan, Kim Tình nói tiếp: “Quy phục Ma Huyết quật ta, cho ngươi một viên Linh Lung quả.”

“Thật chứ?” Từ Ngôn vẫn cúi đầu, giọng điệu có chút lạ lẫm.

“Nhất ngôn cửu đỉnh, chẳng qua ngươi phải mở rộng Tử Phủ ra, để một luồng yêu hồn ta túc nhập vào trong đó. Từ nay về sau trở thành người của ta.”

Khóe miệng Kim Tình nhếch lên dáng tươi cười tà dị, nghiêng nửa thân trên về trước, dán sát bộ ngực trắng muốt mê người vào mắt người đối diện, ôn nhu nói: “Yên tâm, ta chưa bao giờ bạc đãi người một nhà. Quỷ Diện, chỉ cần ngươi phụ thuộc vào ta, từ nay thân thể này sẽ chỉ thuộc về một mình ngươi. Thế nào, ha ha ha.”

“Bích Anh loa, ta có thể ăn được sao?”

Từ Ngôn cũng không động đậy, lại lần nữa hỏi thêm một vấn đề quái dị.

“Loại kỳ vật ẩn chứa lực lượng Huyết Sát này không phải là thứ Nhân tộc các ngươi ăn vào được, may ra luyện hóa một phen thì có thể. Có điều lúc đó hiệu dụng đại giảm. Yêu tộc ta ăn sống thịt ốc có thể gia tăng năm mươi cân lực đạo, nếu như ngươi ăn thịt ốc chế biến rồi, tối đa chỉ tăng thêm một cân lực đạo mà thôi.”

“Có thể đưa cho ta một con Bích Anh loa hay không?” Từ Ngôn cúi đầu hỏi.

“Có thể, nhưng ngươi phải phải đáp ứng điều kiện của ta mới được.” Kim Tình tỏ vẻ hào phóng.

“Đám Yêu linh hóa hình các ngươi có nhiều tiền thật nha.” Từ Ngôn lắc đầu thổn thức.

“Ai bảo Nhân tộc các ngươi không có năng lực làm gì.” Kim Tình nhõng nhẽo cười liên tục, duỗi cánh tay trắng nõn đưa một ly linh tửu tới.

“Trong rượu có độc, làm sao ta dám uống vào? Ngươi xem đến ly cũng phát xanh rồi kìa.” Từ Ngôn cau mày, vẫn cứ nhìn nhìn chằm chằm vào mặt đất, giơ chén rượu nhưng không uống ngụm nào.

“Nhãn lực cũng không tệ, làm sao ngươi nhìn ra được độc Ma Thử vô hình vô chất chứ?” Kim Tình có vẻ hiếu kỳ, nghiêng nhìn chằm chằm vào đối phương. Đừng nhìn bộ dạng ả động lòng người, kẻ này thực chất có thể trở mặt làm thịt người ngay lập tức, trong tay cũng đã nắm sẵn trường tiên lôi điện ánh vàng rồi.

“Tất nhiên là nhìn ra được. Làm sao ngươi tìm ra được ta?”

Từ Ngôn rốt cuộc cũng không nhìn xuống mặt đất nữa, mà ngẩng đầu lên hỏi. Lưu quang trong mắt trái đã sớm biến mất, đồng thời một cỗ Linh lực mịt mờ bị hắn lưu lại dưới đất, đang dần khuếch tán ra cả phủ đệ.

“Chỉ cần bị Kim Ma thử ngửi thấy được mùi, truy tung đến không khó. Được rồi, ta đã trả lời ngươi rất nhiều vấn đề rồi, ngươi nên trả lời ta. Quy phục hay là phản kháng đây!”

Ánh mắt Kim Tình toát lên vẻ lạnh lẽo, trường tiên chộp trong tay, thân hình nhỏ nhắn xinh xắn mơ hồ tản mát ra một loại khí tức hung lệ.

“Đợi ta suy nghĩ một chút…”

Từ Ngôn đứng lên, đi tới đi lui trong phòng, lúc thì lắc đầu lúc thì nhăn mày, bộ dạng thập phần khó xử.

Nhìn như hắn đang dạo bước, thực ra mỗi một bước đi ra đều có một có một đạo Linh lực mịt mờ đánh vào lòng đất. Rất nhanh, toàn bộ phủ đệ hoàn toàn bị Linh lực Từ Ngôn bao vây lại.

“Không được a, ta có nương tử rồi, nếu để nàng biết ta có dây dưa không rõ ràng với nữ tử Yêu tộc, nàng sẽ tức giận.” Từ Ngôn giang tay ra, khó xử nói.

“Đơn giản, giết chết đi. Nếu ngươi không hạ thủ, ta giúp ngươi, ha ha ha…!” Kim Tình cười đến run rẩy hết cả người.

“Ngươi dám giết nương tử ta?”

Từ Ngôn vẫn một mực lộ ra vẻ chất phác, ánh mắt chợt lạnh xuống, sắc mặt cũng trầm lại, hừ lạnh nói: “Vậy thì lưu lại đây đi!”

Tốc độ trở mặt có thể nói là trong chớp mắt, gương mặt đang nhõng nhẽo cười của Kim Tình lập tức cứng ngắc. Ả gặp được nhiều Nhân tộc rồi, trong đó không thiếu kẻ trở mặt, chẳng qua trở mặt nhanh như vậy, không hề có dấu hiệu báo trước như vậy thì là lần đầu tiên gặp đấy.

Ô…ô…n…g!

Tiếng đao như như rồng, ánh đao lạnh lẽo từ trong tay Từ Ngôn chém ra ngoài.

Sau khi trở mặt, tất nhiên là hạ sát chiêu rồi.

Đây chính là chiêu bài của Thiên Môn hầu nha.

Đùng!

Bóng roi màu vàng cũng không chậm, ngay lập tức vung ra vài chục lần, không chỉ ngăn được Thanh Lân đao mà còn có một bóng roi bay thẳng đến Từ Ngôn.

Nếu như đã không lôi kéo được, vậy thì động thủ là được rồi. Nữ tử dám can đảm một mình đi gặp người đương nhiên không phải dễ chọc. Trong đám Yêu linh hóa hình ở Ngũ địa, ngoại trừ Thanh Bì, có rất ít người dám trêu chọc Kim Tình của Ma Huyết quật này.

Không chỉ vì thủ đoạn của Kim Tình cực kỳ tàn nhẫn, mà bởi nàng quanh năm khống chế một đám thử quân nữa.

Cái gọi là thử quân chính là một phần chiến lực mạnh mẽ của Ma Huyết quật, tổng cộng có năm chi. Mỗi chi có hơn bốn mươi Yêu linh Kim Ma thử tạo thành. Chỉ cần phần này chiến lực cũng đã đủ vượt xa đám Yêu linh hóa hình khác rồi.

Thân là thống lĩnh một chi thử quân, thân phận Kim Tình ở Ngũ địa thập phần cao quý. Ả nhìn thấy Từ Ngôn thi triển qua Pháp luyện Phần Sơn, một lần đánh chết hơn hơn mười Yêu linh mới động tâm không thôi. Cho nên ả mới không tiếc vận dụng thiên phú của Kim Ma thử nhất tộc, nhớ kỹ mùi vị khí tức trên thân người Từ Ngôn nửa năm trước, lại hao phí nửa năm tìm kiếm ra mục tiêu ở ngay sơn mạch hoang vu này.

Cường giả Nhân tộc, nếu như không lôi kéo được thì với Yêu tộc mà nói chỉ có một lựa chọn, đó chính là đem đánh chết.

Vừa thấy Từ Ngôn không biết suy xét, sát ý trong lòng Kim Tình nổi lên, ra tay chính là toàn lực.

Tiếng nổ vang nổi lên, mặt đất trong đại sảnh lập tức bị trường tiên màu vàng quất thành từng vết rạch, mà Từ Ngôn cũng bị bức phải liên tục rút lui.

Từ Ngôn một mực thối lui đến lúc lưng đụng vào vách tường, bước chân mới dừng lại. Rồi bỗng nhiên hắn ngẩng đầu, khóe miệng nhếch lên một nụ cười lạnh khó hiểu, hai tay mở ra, lên tiếng hét to.

“Thiên Cơ phủ, thu!!!”

Ầm ầm ầm!!!

Trời đất quay cuồng một tràng, cả tòa phủ đệ xuất hiện khí tức cuồng bạo, tiếng ầm ĩ vang lên không ngừng. Đại sảnh rộng rãi nhanh chóng thu nhỏ lại. Kim Tình cả kinh, sắc mặt đại biến.

“Pháp bảo!”

Trong tiếng kinh hô kia, Kim Tình đã cảm nhận được được khí tức khủng bố vượt xa pháp khí.

“Ngươi là Hư Đan, làm sao có thể thúc giục được pháp bảo!” Một tiếng thét lên, hai mắt nữ tử lóe lên ánh vàng. Uy áp Yêu linh hóa hình ầm ầm bạo khởi, cái đuôi dài lập tức vòng quanh người ả.

“Không đúng! Phủ đệ này là pháp bảo!”

Ả không nghênh đón tràng tấn công mạnh bạo của Từ Ngôn, mà chỉ thấy đại sảnh càng ngày càng nhỏ lại, cuối cùng cả chính ả cũng trở nên nhỏ bé lại.

Đó là chân chính thu nhỏ lại, tuyệt không phải ảo giác. Hơn nữa uy áp pháp bảo kéo tới từ bốn phương tám hướng, khiến Kim Tình đoán ra được một khả năng kinh khủng. Trạch viện mà ả vừa đi vào này chính là do một kiện pháp bảo biến thành!

“Đoán đúng rồi, rất thông minh nha. Chẳng qua đã chậm mất rồi.”

Từ Ngôn cười lạnh, cả người cứ thế biến mất. Lúc hắn xuất hiện lại đã ở hang đá trong lòng núi, là động phủ giản dị mà lúc trước hắn tạo nên.

Trong nháy mắt đó, một hạt châu nhỏ nhắn cũng xuất hiện trước người hắn. Trong đó là phòng ốc từng dãy, còn có cả hoa viên tinh xảo và hồ nước nữa. Đó đúng là bộ dáng Thiên Cơ phủ được thu nhỏ lại.

Lúc này Từ Ngôn không dùng Súc linh quyết, bởi vì Súc linh quyết không cách nào thu nhỏ phủ đệ lớn như vậy trong tích tắc cả. Hắn đã thúc giục Linh lực, thành công thu món pháp bảo Thiên Cơ phủ này lại, đồng thời cũng nhốt luôn Kim Tình vào trong đó.