Chương 798: Đấu trăm yêu ( thượng)

Nhất Ngôn Thông Thiên

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Xích Nguyên khuyên chưa dứt lời thì sắc mặt Lôi Lục đã xanh lại càng thêm xanh.

Không chỉ có tai to mặt lớn như Lôi Lục mặt tái xanh, đám Đại Yêu còn lại thì mí mắt cũng giật giật, có mấy tên còn theo bản năng đưa tay lên, che lấy miệng vết thương còn chưa khép kín.

Nhìn thấy điệu bộ cổ quái của trăm yêu, Xích Nguyên có vẻ mơ hồ, không hiểu.

“Các ngươi đều bị làm sao thế này? Chả lẽ tất cả đều bị Quỷ Diện đánh?”

Xích Nguyên nghĩ tới việc mình bị đánh thê thảm, lão cũng vô thức hy vọng các yêu khác cũng cảm nhận được nỗi thống khổ của bản thân, nhưng nghĩ tới nghĩ lui, lão lại lắc đầu, nói:

“Hắn cũng không phải cường giả Thần Văn, làm sao có năng lực khiêu chiến trăm yêu. Lục gia, lỗ tai của ngài thật sự không phải là bị Quỷ Diện cắt mất chứ?”

“Cấm nhắc tới Quỷ Diện!” Lôi Lục không thể nhịn được nữa, cả giận nói, “Ai dám ở trước mặt ta nhắc tới quỷ, ta liền cho đứa đó làm quỷ luôn!”

“Lão ô quy, mạng ngươi cũng lớn thật, do ngươi chờ ở bờ sông, không tới Tiềm Long lĩnh. Nếu ngươi tới đó, sợ rằng thân rùa không mai của ngươi cũng chết mất rồi!” Một đám Đại Yêu, mặt đầy giận dữ, nói.

“Thành Ngũ Địa, trừ ngươi và Kim lão đại ra, thì không còn Đại Yêu rồi!”

“Bọn Tứ Dực không tới được Tiềm Long lĩnh, có lẽ đã bị Quỷ Diện đánh chết rồi!”

“Tính tới hiện tại, đã có tới hơn hai mươi Đại Yêu chết dưới tay Quỷ Diện!”

“Quỷ Diện quá lợi hại, trăm yêu chúng ta cũng không dám trêu vào. Lần này xuôi Nam, phải dò ra nhà của hắn!”

“Tiềm Long lĩnh bị nổ chết hết mười tám Đại Yêu, lão ô quy nhà ngươi làm sao thoát khỏi hắn?”

Xích Nguyên nghe được sững sờ, sắc mặt hết trắng rồi lại xanh, khóe miệng co rút lại, phẫn uất kêu lên thảm thiết:

“Yêu chúng Thiên Bắc chúng ta, tại sao lại rơi vào tình cảnh này? Chả lẽ chỉ khi Yêu Vương ra mặt mới diệt được Quỷ Diện?”

“Yêu Vương đã ra mặt rồi!”

Lôi Lục không nhiều lời, Yêu Vương của bọn chúng đã đi đuổi giết Quỷ Diện, chẳng qua là không biết kết quả thế nào.

“Xích Nguyên, tại sao Quỷ Diện không giết ngươi?” Trường mi Lôi Lục khẽ động, ánh mắt âm trầm, hỏi thăm.

“Hắn chiếm mai rùa và Linh Lung quả của ta, lại còn ép buộc ta đưa hắn qua sông. Ở giữa sông, ta mới nhân cơ hội mà trốn thoát, đã hơn một năm rồi cũng không dám chường mặt ra đây.”

Xích Nguyên tức giận nói ra chi tiết tình cảnh thê thảm của mình năm đó.

Ánh mắt Lôi Lục biến ảo một thoáng, lẩm bẩm: “Qua sông! Thì ra hắn đã sớm muốn quay về Thiên Nam nhưng lại không thể về!”

Thực lực của Quỷ Diện đều mạnh mẽ hơn Đại yêu, Lôi Lục cũng không biết tình hình tu vi của Từ Ngôn đến cùng là ở cấp độ nào. Lúc này, khi Lôi Lục nghe được tin tức Xích Nguyên mang tới thì liền nở nụ cười. Tiếng cười dần trở nên điên cuồng.

Rốt cuộc, Lôi Lục cũng có thể xác nhận rằng Quỷ Diện không thể qua được Thông Thiên Hà.

“Lên đường!!!”

Tiếng cười dừng lại đột ngột, Lôi Lục gào to vang tận mây xanh: “Đi diệt sạch nhân tộc ở Thiên Nam! Lão tử muốn biến quê hương của Quỷ Diện thành phế tích! Biến nhân gian thành địa ngục!!!”

Hận ý trong lòng Lôi Lục cũng mãnh liệt như nước sông trước mặt. Sau tiếng quát, tất cả Đại Yêu phi hành đều giương cánh lên, lần lượt bay về Thiên Nam.

Có hơn ba mươi đầu Đại Yêu phi hành, hình dạng khác nhau. Dưới chân Lôi Lục là một phi cầm cực lớn, đầu có hai sừng, mỏ vàng, lông vàng, móng vuốt sắc bén, chính là Đại yêu Long Tước.

Bay song song cạnh Long Tước là phu nhân của y, Tử Lân tiên tử đang hiện ra yêu thân với hai cánh giang rộng chừng mười trượng, thân giống chim hạc, chân mảnh như đầu ngón tay, giữa các ngón chân có màng, mỏ thì nhọn dài và nhỏ.

Hai cường giả, phu phụ Long Tước và Tử Lân tiên tử xung trận lên trước, bay thẳng vào dòng sông lớn hung hãn. Các Đại yêu bay theo sau cũng vỗ cánh dựng lên, có nhiều con hình dáng như dơi, lại có những con có hình dáng như chim ưng, chim hạc. Mỗi một phi hành Đại Yêu đều chở ba, bốn Đại Yêu khác bên trên.

Khi bay vào giữa dòng sông, các Đại Yêu đứng trên đều thần sắc ngưng trọng, phát tán hết khí tức bản thân ra, không hề giữ lại, cùng sức chống lại uy áp của dòng Thiên Hà.

Đại yêu có thể qua Thông Thiên Hà, nhưng chỉ khi không chở thêm ai. Các Đại Yêu đến từ mặt đất lúc này đều cùng nhau vận dụng hết sức lực hiệp trợ cho Đại Yêu phi hành để ngăn lại uy áp của dòng Thiên Hà, bằng không thì chính chúng nó phải tự mình bơi qua sông.

Đám Đại Yêu bay có trước, có sau. Bay cuối cùng là cự điêu Anh Vũ, mắt xanh lông xám tro, móng như móc câu. Trên lưng nó có ba Đại yêu khác: hai lão giả nhỏ gầy và một nữ nhân béo tốt.

Kỳ thật, tốc độ phi hành của cự điêu không hề chậm, nhưng nó phải chở Kiến chúa Bạch Ô béo tròn thì có muốn bay nhanh hơn cũng không được.

Hai Đại Yêu nhỏ gầy thì cân nặng khỏi cần tính cũng được, nhưng mà thân thể Bạch Ô quá mức béo tốt. Trong mắt cự điêu đã dần mất đi sự kiên nhẫn, nếu không phải vì Bách Yêu yến sẽ mang lại Yêu tộc chi chủ thì nó cũng không muốn chở một tên nặng như vậy.

“Bạch Ô, ngươi cũng có cánh, sao không tự mình bay đi?” cự điêu tức giận, quát.

“Kiến tộc không thể phi hành dài, Điêu tộc các ngươi không biết sao?” Bạch Ô cất giọng ồm ồm cãi lại. Có người chở đi, còn lâu ả mới chịu tự bay.

“Ta chỉ chở ngươi đến giữa sông, sau đó tự nghĩ cách đi. Ta không đủ sức chở ngươi hết cả đoạn đường!” Cự điêu phe phẩy cánh, vừa phàn nàn vừa bay. Nhưng vừa mới bay vào tới mặt nước, nó liền nghe có tiếng dưới thân mình.

“Bạch Ô đang khi dễ ngươi. Ngươi nhìn xem nó cười xảo trá chưa kìa? Loại người này nên ném phứt vào trong sông!”

“Nói không sai! Mẹ nó chứ, nếu không phải vì trăm yêu chi yến, lão tử sao lại có thể chở một nữ nhân béo ục ịch thế này!”

Cự điêu có vẻ đã tìm được tri kỷ, liền không ngớt đáp lại đồng ý. Thế nhưng chỉ sau một khắc, trong mắt nó đầy vẻ kinh sợ.

Nó cúi đầu nhìn xuống thì thấy một thân ảnh đang bay theo phương hướng của mình, mặc dù là hình dáng con người nhưng lại có một đôi cánh lớn màu xanh.

Trong lúc cự điêu đang nghi hoặc, tại sao Đại Yêu hiện thân mà lại còn hình dáng con người thì Bạch Ô trên lưng nó đã giương ra hai cánh mỏng, bay thật nhanh lên trời.

“Quỷ Diện!!!”

Cả bốn Đại yêu đều đồng thời kinh hô. Hai móng của cự điêu cố gắng chụp vào đôi cánh xanh bên dưới. Bạch Ô lập tức biến ra yêu thân khổng lồ, há ra cái miệng lớn toàn răng chi chít, thở ra khí tanh hôi. Hai Đại Yêu nhỏ gầy kia cũng hiện ra yêu thân là hai khỉ đột đuôi dài khổng lồ.

Từ sau khi Tiềm Long lĩnh bị san bằng, khi nghe đến hai chữ Quỷ Diện, cho dù là Đại yêu mạnh nhất cũng không dám sử dụng hình dáng con người.

Đối mặt với bốn Đại Yêu, khóe miệng nhếch lên trên tấm mặt nạ của Từ Ngôn vẫn hệt như những năm qua, mang theo nụ cười giả tạo như miệt thị, thoạt nhìn chẳng những âm trầm, mà hôm nay lại càng khiến cho lũ yêu thêm sợ hãi.

“Thiên Lôi Trảm!!!”

Ầm!!! Ầm!!!

Một đạo ánh sét chấn động cả bầu trời nổ lên, một cánh cự điêu lập tức bị xuyên thủng, đau đến nỗi nó liền ngay lập tức thu móng vuốt lại.

Bên kia, miệng rộng của Bạch Ô đã bị hai kiện pháp bảo oanh kích. Từ Ngôn toàn lực thúc giục Giao Nha và Hổ Cốt đánh tung tóe vào đầu Kiến chúa.

Ngay lúc này, hai cái đuôi dài như hai chiếc roi sắt mang theo tiếng gió, đánh ập tới. Hai con Khỉ Đột đuôi dài trên lưng cự điêu đồng loạt ra tay.

Vèo!

Cánh chấn động một cái, cứng rắn đỡ lấy uy áp của Thiên Hà. Từ Ngôn liền theo đó dịch chuyển thân hình, nhảy một bước lên trên lưng cự điêu.

Nơi đây mặc dù là bờ sông, còn khoảng gần dặm nữa mới chính thức bước vào sông, nhưng Từ Ngôn đã cảm nhận được uy áp đáng sợ của cấm chế Thiên Hà. Càng đi tới phía trước, cho dù hắn có mặc Liệt Phong giáp, hành động của hắn cũng trở nên chậm chạp.

Để tiết kiệm khí lực, Từ Ngôn liền trở mình nhảy lên lưng cự điêu. Hắn vừa mới đứng vững thì đã có bốn cự trảo đánh tới trước mặt.

Hai con Khỉ Đột đuôi dài biết rõ sự đáng sợ của Quỷ Diện nên vận dụng toàn lực, trong mắt hung quang lập lòe. Trong mắt bọn chúng, Quỷ Diện tuy có mạnh mẽ nhưng cũng chỉ là thân thể Nhân tộc, căn bản không thể chống chọi lại sức mạnh vạn cân của Đại yêu.

Tuy rằng lực lượng của Đại Yêu Viên hầu không phải là mạnh nhất trong trăm yêu, nhưng cũng đủ đập chết Nhân tộc, cho dù là tu sĩ Nguyên Anh, nếu chỉ dựa vào sức mạnh thân thể thì cũng không thể thoát được khi Đại Yêu đuổi giết.

Thói quen cùng kinh nghiệm thường ngày đã biến thành lý do khiến bọn chúng bị thua thiệt.

Khi hai Đại Yêu cùng đánh hai trảo tới thì Từ Ngôn cũng cùng lúc xuất ra hai đấm, lập tức đánh ra bốn quyền, rõ ràng chỉ dùng sức mạnh thân thể thế nhưng lại đánh lui hai trảo của hai con Vượn yêu.