Chương 799: Đấu trăm yêu (trung)

Nhất Ngôn Thông Thiên

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Nhân tộc nhỏ yếu! Những lời này chính là chỉ đến thân thể yếu ớt của loài người.

Trong mắt Yêu tộc, thiên phú về sức mạnh phải là của bọn chúng. Thế nhưng hôm nay, ngay bên bờ Thông Thiên hà, hai Đại yêu Viên hầu đã thấy được sự khác thường, cự trảo được bọn chúng toàn lực đánh ra nhưng rõ ràng lại bị Quỷ Diện dùng hay tay đấm chấn động trở lại.

Sau vài giây kinh ngạc, hai Đại yêu Viên hầu lập tức gào thét động trời, lại vọt tới lần nữa nhưng mà đã chậm.

Khi Từ Ngôn đã nhảy lên được trên lưng cự điêu, chỉ cần cho hắn thời cơ trong tích tắc thì việc đầu tiên chính là hắn sẽ hủy diệt phi cầm Đại Yêu dưới chân này.

Qua sông mà thôi, cưỡi điêu cũng như đi thuyền, không ngoài việc vượt sông cả. Quỷ Diện đã lên được thuyền rồi, nếu muốn ngăn cản trăm yêu thì làm sao có thể để con thuyền này được bình yên vô sự chứ.

Pháp quyết khẽ động, Vân Thủy chướng ầm ầm hàng lâm, khốn trụ hai Đại yêu khỉ đột đuôi dài khổng lồ. Sau đó Từ Ngôn đưa tay ra, trường đao Hổ Cốt liền xoay tròn bay vào tay chủ nhân.

“Phách Đao!!!”

Răng…rắc…

Một chiêu Phách Đao quyết, chém nên một vầng trăng tròn.

Huyết quang ngợp trời, đầu của cự điêu văng ra tứ tung. Quỷ Diện cũng theo thi thể cự điêu rơi xuống sông.

Từ Ngôn ngẩng đầu nhìn lên, hướng mắt đến phía trước chỉ thấy ánh mắt trăm yêu xa xa đầy vẻ hoảng sợ.

Đội ngũ đi sau chót bị tập kích bất ngờ ở bờ sông chỉ vẻn vẹn mấy hơi thở nên khi đám Lôi Lục nghe được động tĩnh quay lại thì trong tầm mắt các Đại yêu chỉ thấy thân ảnh đáng sợ của Quỷ Diện giữa trời đầy huyết quang.

Một đao trảm Đại yêu!

Phù phù!

Thi thể cự điêu rơi xuống sông, rất nhanh liền bị nước cuốn đi. Trước khi Từ Ngôn rơi xuống đã thúc giục Liệt Phong giáp nhưng cũng khó khăn lắm mới dừng lại trên mặt nước, lại lần nữa tế ra hai kiện pháp bảo, mang theo tiếng rít, phóng tới hai Đại yêu Viên hầu cũng đang rơi xuống nước.

“Quỷ Diện! Bổn hậu cho ngươi đi chết!”

Bạch Ô rống lên giận dữ, lao xuống, trong miệng phun ra chất kịch độc màu xanh lá. Một kích vừa rồi khiến nó mất đi hơn mười mấy cái răng khiến Kiến Chúa vô cùng giận dữ, trở nên cuồng bạo. Thanh thế của nó khiến người khác phải sợ hãi.

“Bát Phong Phá!”

Tay bấm pháp quyết, Từ Ngôn lập tức thi triển pháp thuật Phong hệ đỉnh phong, thi triển Bát Phong Phá ngay trên mặt nước, uy lực càng thêm kinh người.

Tám đạo vòi rồng ầm ầm ngưng tụ trên mặt nước. Nước sông bị cuốn dựng ngược lên. Đạo pháp thuật Phong hệ này dung hợp với nước sông cuồng bạo liền mạnh tới mức bản thân Từ Ngôn cũng không thể khống chế, uy lực của nó gần như tăng vọt gấp đôi.

Cuồng phong tàn sát bừa bãi. Đại hà gào thét. Trận ác chiến cạnh bờ Thiên Hà này diễn ra quá nhanh khiến trăm yêu xa xa kia không kịp viện thủ.

“Quỷ Diện rõ ràng không chết!” Lôi Lục thấy Từ Ngôn thì giận tím mặt, đạp mạnh Long Tước dưới chân, cả giận nói: “Trở về! Ta muốn giết hắn!”

Lần trước bị Quỷ Diện tính toán cho nổ ngàn trái Võ Thần đạn tại mật thất khiến đám đại yêu tổn thất nặng. Lần này ở trên mặt sông, có cả trăm yêu, Lôi Lục không tin bọn chúng hợp sức lại không đánh chết Quỷ Diện.

Đại yêu Long Tước ánh mắt âm lãnh, trong mắt hiện lên tia không vui, thân phận của y cũng không kém Lôi Lục bao nhiêu, vậy mà lại trở thành tọa kỵ, lại còn bị giẫm mấy cước.

Nhưng Long Tước đè nén sự bất mãn trong lòng, biết rõ bây giờ không phải thời điểm nội đấu, nên giương đôi cánh lớn kéo lê nửa vòng tròn trên mặt nước, quay ngược về.

Long Tước khẽ động, mười đầu Đại Yêu phi hành khác liền đi theo. Bọn chúng nhao nhao bay tới tám đạo vòi rồng chỗ bờ sông.

Vòi rồng cuồng bạo mang theo sóng lớn cao trăm trượng. Chính Từ Ngôn cũng đang đặt bản thân hắn trong nguy cơ trùng trùng. Nơi hắn thi triển Bát Phong Phá dĩ nhiên cũng không khống chế được nữa, nên chính bản thân hắn cũng đang bị pháp thuật ảnh hưởng đến.

Ỷ vào sự mạnh mẽ của Liệt Phong giáp cùng sự khéo léo của thân hình, Từ Ngôn xuyên thẳng vào giữa phong bạo.

Thân hình của hắn thì nhỏ hơn nhiều so với lũ Đại yêu. Hai Đại yêu Khỉ Đột đuôi dài khổng lồ và Bạch Ô thì quá sức xui xẻo, bị tám đạo vòi rồng đuổi giết, mình đầy thương tích.

Từ Ngôn nhìn thật chuẩn, bắt lấy thời cơ, kiên quyết tế ra pháp bảo đánh vào mi tâm một con Đại yêu Viên hầu khiến nó rên lên một tiếng, bị cuốn vào giữa Phong Bạo. Con Đại yêu Viên hầu còn lại thì bị hắn dùng đạo pháp thuật lôi điện bình thường làm cho hết hồn, thối lui theo phản xạ, cũng bị cuốn vào giữa vòi rồng.

Loại pháp thuật đỉnh phong như Thiên Lôi Trảm và Bát Phong Phá vô cùng hao phí linh lực, lại càng có nhiều Đại yêu đang lao đến, Từ Ngôn có thể tiết kiệm được linh lực bao nhiêu hay bấy nhiêu. Dù sao thì đám Đại yêu này cần phải diệt trừ cả, diệt được kẻ nào hay kẻ nấy.

Liên tiếp đánh chết cự điêu và một Đại yêu Khỉ Đột đuôi dài khổng lồ, thân ảnh Từ Ngôn vội vàng thoát ra khỏi phạm vi gió lốc, đưa tay bắt pháp quyết.

Lại thêm một vòi rồng nhanh chóng ngưng tụ trên mặt nước, tuy vòi rồng này uy lực không lớn, so ra chênh lệch nhiều với Bát Phong Phá, nhưng địa điểm xuất hiện mới đúng là xảo trá. Nó xuất hiện ở giữa tám đạo vòi rồng kia.

Tám đạo vòi rồng ban đầu tạo thành hình tròn, mỗi đạo đều mạnh mẽ riêng biệt, không dung nhập vào một chỗ. Thế nhưng khi đạo vòi rồng thứ chín xuất hiện đã phá đi triệt để thế cân bằng này.

Lúc vòi rồng thứ chín hình thành, trong nháy mắt tám vòi rồng như bị hấp dẫn lẫn nhau, ầm ầm hội tụ lại thành vòi rồng lốc xoáy khổng lồ vô cùng đáng sợ.

Từ Ngôn mượn nhờ nước sông Thông Thiên hà tăng uy lực Bát Phong Phá lên gấp đôi, lại kết hợp tạo thành một cỗ phong bạo điên cuồng xoắn giết, vây khốn Đại yêu. Không lâu sau, một con Đại yêu Viên hầu với cánh tay vặn vẹo, đầu quẹo qua một bên xoay vòng vòng, yêu thân khổng lồ đã bị phong bạo vặn thành bánh quai chèo, chết thảm giữa phong bạo.

Trăm yêu đang từ xa chạy tới, chúng tận mắt thấy đồng bọn bị giết thì càng thêm nổi giận.

“Hắn không phải Quỷ Diện. Hắn là ác quỷ thật sự!”

“Hắn ra tay tàn nhẫn hơn Đại Yêu, tâm địa lại ngoan độc hơn Đại Yêu. Có thực hắn là Nhân tộc không?”

“Ác đến độ này, trong lòng hắn nhất định là chứa quỷ!”

“Một hơi giết chết ba Đại yêu! Hắn đang khiêu khích trăm yêu!”

“Bạch Ô còn chưa chết! Mau xuất thủ cứu ả!”

Ầm….Ầm…

Trăm yêu kéo tới như mây đen. Một nửa trong số đó đồng thời ra tay. Các loại lôi điện, hỏa diễm, kịch độc, cuồng phong, thiên phú chi lực… ngay lập tức được thi triển. Vòi rồng lốc xoáy khổng lồ trên mặt nước cũng nhanh chóng sụp đổ. Bạch Ô toàn thân đẫm máu cũng lảo đảo ngã xuống, liền được một đầu đại yêu đỡ lấy.

Ở đàng xa, Từ Ngôn đã đứng ở bên cạnh bờ sông, đưa tay nhốt lấy hai đạo vượn hồn.

Hắn ngước lên, nhìn vào trăm yêu trên không trung, trong mắt đầy vẻ khinh thường. Lúc nhìn về phía Lôi Lục, Từ Ngôn còn đưa tay sờ lên lỗ tai mình.

“Ta tưởng là ai, thì ra là Lôi Lục gia. Lục gia có phải là nên đổi tên rồi không? Ngươi phải gọi là Lôi Nhất mới đúng. À, Lôi một tai!”

Nghe Từ Ngôn nói câu đó, Lôi Lục nổi giận lôi đình, nó giẫm mạnh Long Tước, miệng gào lên:

“Giết hắn đi! Ta muốn giết hắn!”

Long Tước bị giẫm cả buổi, trong lòng cũng đang nín nhịn một bụng nộ khí, lại nhìn thấy cảnh Từ Ngôn trêu chọc bên bờ sông thì liền giương đôi cánh khổng lồ đuổi qua.

Theo sát sau lưng Long Tước là Tử Lân, tiếp đó là mấy chục đầu Đại Yêu phi cầm. Trăm yêu giống như là mây đen phủ lên bờ sông.

Thành công dẫn trăm yêu trở lại nên trong lòng Từ Ngôn cũng vô cùng vui vẻ. Hắn thu hồi hồn phách của ba Đại Yêu, hai cánh sau lưng chấn động, cũng bay lên trời, hai kiện pháp bảo cũng lấp lánh hào quang kinh người trong thế chờ đợi.

Ở giữa trăm yêu, Văn Mai từ đầu đến cuối không mở miệng, từ lúc nàng nhìn thấy Từ Ngôn thì trong lòng có chút phức tạp.

Tại núi Thạch Đầu, nàng đã thay Từ Ngôn ngăn một kích liên thủ của mười Đại yêu. Ngược lại, Từ Ngôn ở Tiềm Long lĩnh cũng đã sớm thông tri cho nàng tình hình nguy hiểm. Hai người xem như huề nhau, không ai nợ ai. Nhưng mà việc Từ Ngôn được Phong bà bà thu lưu cũng làm cho nội tâm Văn Mai sinh nghi. Hôm nay gặp mặt, thấy được đôi cánh xanh sau lưng Từ Ngôn, Văn Mai rốt cuộc giật mình.

Nàng đi qua núi Thạch Đầu không chỉ một lần cho nên biết đôi cánh Liệt Phong có ý nghĩa như thế nào với Phong bà bà, nhưng bà ta lại đưa đôi cánh này cho Từ Ngôn. Điều đó có nghĩa là bà ta hết sức coi trọng Quỷ Diện.

Văn Mai không có sát ý với Từ Ngôn, nhưng cũng không có giao tình gì. Tuy nàng không ra tay nhưng các Đại yêu khác lại không có ai lưu thủ. Mặc dù kẻ kiêng kị Quỷ Diện nhất như Kim lão đại vậy mà giờ này cũng đang toàn lực ra tay, nhân cơ hội này quyết tâm đánh chết Quỷ Diện ở bờ sông.