Chương 569: Quỷ sứ mù cả rồi!

Nhất Ngôn Thông Thiên

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Áo đen âm trầm, mặt nạ dữ tợn lại thêm dáng người cao gầy hệt như lệ quỷ đòi mạng.

Vừa ra tới đường hầm bên ngoài hang động đá vôi đã đụng độ một người, là một vị quỷ sứ Thiên Quỷ tông…

Không chỉ Từ Ngôn sửng sốt khi mặt đối mặt với đối phương mà trăm tên đệ tử Thiên Hải lâu phía sau lưng cũng ngây ngẩn cả người. Lạ nữa là đối phương cũng lập tức trở nên ngốc trệ.

Hai người còn chưa có hành động nào thì bên ngoài cửa động lại xuất hiện thêm một vị quỷ sứ đeo mặt nạ nữa, tiếp đó là người thứ ba, người thứ tư… Mãi đến khi cửa động đứng đầy chín vị quỷ sứ, khóe mắt Từ Ngôn đã bắt đầu mơ hồ giật giật.

Chín kẻ cùng giai có chút khó giải quyết, nếu không sử dụng Sơn Hà pháo thì Từ Ngôn không có khả năng chiến thắng. Mà nếu có động thủ thật thì trăm tên đệ tử Trúc Cơ phía sau hắn hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

Người ta còn có chín vị Hư Đan, hơn nữa vận khí chín vị quỷ sứ này vô cùng tốt. Bọn họ tiến vào Ma La động cũng không cách nhau bao xa, cho nên nhanh chóng hội tụ lại với nhau. Đi theo chín vị quỷ sứ này còn có gần ngàn đệ tử Thiên Quỷ tông.

Bị tà phái ngăn ngay trước cửa động, nhất thời các đệ tử Thiên Hải lâu tái xanh cả mặt mày.

Đám đệ tử vừa mới thầm nhủ vận khí của mình may mắn, không nghĩ tới chỉ chốc lát đã phải bị tà phái chém giết sạch sẽ rồi.

Hiện tại mới vừa đi vào, vậy mà đã phải chết ở nơi này rồi!

Các đệ tử Thiên Hải lâu tâm như tro tàn, kẻ nào kẻ nấy đầy tuyệt vọng. Còn Từ Ngôn thì kín đáo đưa một tay đụng tới túi trữ vật. Chỉ cần đối phương có bất kì động tác, hắn sẽ lập tức tế ra Sơn Hà đồ ngay.

Hai Yêu linh Cự Viên dễ đối phó, chín quỷ sứ cáo già lại thật sự khó chơi.

“Khục khục…”

Từ Ngôn còn chưa ra tay thì tên quỷ sứ đầu tiên đứng ngoài động đã đột nhiên ho nhẹ một tràng, ánh mắt phía sau mặt nạ lóe lên quái dị, rồi há miệng nói ra: “Trong động đá vôi này không có gì cả, đi thôi, tiếp tục đi vào sâu trong kia tìm kiếm. Chư vị phải nhớ kỹ, gặp phải bất kỳ tên chính phái nào cũng không lưu lại.”

“Có lý a, chính phái là đại địch của Thiên Quỷ tông ta, còn khó chơi hơn cả Yêu thú bên trong Ma La động này. Chúng ta cũng nên cẩn thận.” Vị quỷ sứ thứ hai gật đầu đi theo, nhanh chóng bước đi.

“Chính tà không thể chung đường a.” Vị quỷ sứ thứ ba trầm giọng cảm thán một câu không hiểu ra sao cả, cũng không rõ có phải là ám hiệu lưu lại cho Từ Ngôn hay không.

“Hang động đá vôi lớn như vậy làm sao không có chút bóng người nào thế này?”

Vị quỷ sứ đi cuối cùng chính là kẻ trấn thủ hang rắn La Vân Long. Gã rõ ràng nhìn chằm chằm vào Từ Ngôn, thế nhưng lại một mực làm như không có gì, vừa đắc ý nói: “Tốt xấu gì cũng nên có một vài cọng linh thảo gì gì đó chứ, một nơi lớn thế này lại trống trơn, ít nhất cũng có vài đầu rắn con cũng được a. Ta có người bạn cũ ưa thích thu thập da rắn, mấy năm này ta còn để dành cho hắn không ít ra rắn đây.”

Một nhóm quỷ sứ nhao nhao rời đi, mà đám đệ tử Thiên Quỷ tông đi sau lưng quỷ sứ cũng không buồn ngó nghiêng vào trong động đá vôi gì nhiều cả.

Người đang đứng ở cửa động chính là Từ gia khu Tây, bà con của Khương trưởng lão, chỉ liếc mắt nhìn cũng đủ khiến người ta hãi hùng khiếp vía, còn ai dám nhìn nhiều chứ?

Mãi đến khi nhóm quỷ sứ kia đi xa, Từ Ngôn mới thở phào một hơi.

Hiện tại Từ Ngôn mới biết, hóa ra bản thân đã khiến đám quỷ sứ Thiên Quỷ tông hiểu lầm rồi. Người ta còn tưởng rằng hắn trà trộn vào chính phái kia đấy…

Có điều Từ Ngôn bừng tỉnh thế nào cũng không so được với sự khiếp sợ của đám đệ tử Thiên Hải lâu phía sau kia.

Vốn tưởng rằng lần này hẳn phải chết, không nghĩ tới bọn chúng có thể dễ dàng tránh được một kiếp. Có điều cả bọn nghĩ thế nào cũng không thông, làm sao mình nhìn thấy đám quỷ sứ kia mà bọn chúng lại không nhìn thấy mình.

Rất nhanh, một kết luận kinh người xuất hiện trong lòng trăm tên vị đệ tử, cực kì đồng lòng nhất trí.

Quỷ sứ Thiên Quỷ tông bị mù cả rồi…

Quỷ sứ không mù, còn về phần làm sao không nhìn thấy thì chỉ có tự Từ Ngôn biết.

Đợi đến lúc đội ngũ Thiên Quỷ tông bặt tăm, Từ Ngôn mới dẫn đầu đi ra ngoài động, đám đệ tử Thiên Hải lâu chăm chú đi theo.

Trong đường hầm âm trầm mà hẹp dài, tuy nói lờ mờ nhưng thạch bích phía trên đỉnh đầu có khảm đầy một loại tinh thạch phát ra ánh huỳnh quang, đủ để nhìn thấy rõ khoảng cách chừng mười trượng xung quanh.

Mắt trái Từ Ngôn có thể bài trừ hắc ám, cho nên đội ngũ hắn dẫn đường tương đối an toàn.

Đường hầm uốn lượn hướng sâu xuống bên dưới, nhanh chóng xuất hiện lối rẽ. Lúc đầu chỉ là hai nhánh, sau đó ra ba nhánh, rốt cuộc Từ Ngôn chỉ chuyên tâm chọn lối rẽ bên trái nhất mà đi.

Bởi vì hắn đại khái nhìn ra tất cả lối rẽ đều quanh co dẫn xuống bên dưới, đi thông vào lòng núi Tề Mi sơn, cứ chọn một lối rẽ mà đi thì sẽ giảm thiểu không ít thời gian loanh quanh.

Đi chừng cửa canh giờ, đoàn người tới một động quật cực lớn. Trong động quật này đang có có mấy ngàn người đối nghịch nhau, phân biệt là hai lối rẽ kỳ dị, lối đi bên trái tản ra hơi nóng, còn lối đi bên phải thì tràn ngập hơi nước.

Rốt cuộc chính tà đã chạm mặt nhau trong động quật khổng lồ này.

“Còn chưa tới nơi, chư vị đã muốn thử xem thân thủ của nhau hay sao?”

Từ Ngôn vừa đến nơi đã nghe có người cao giọng thét lớn, thanh âm rất quen thuộc, không cần nhìn hắn cũng biết là ai.

Ở một bên động quật, Từ Trạch Linh Yên các chống hông quát mắng đám trưởng lão Thiên Quỷ tông: “Lúc này mới vừa bắt đầu mà thôi, lão phu còn chưa tìm ra một gốc linh thảo nào cả, nếu các ngươi muốn động quyền cước thì Kim Tiền tông chúng ta phụng bồi.”

Bên cạnh Từ Trạch là Lâm Tiểu Nhu và mấy trưởng lão Kim Tiền tông, tổng chừng hơn ba mươi người. Mà bên Thiên Quỷ tông phía đối diện đông người hơn, chừng hơn năm mươi cường giả Hư Đan. Hơn nữa ngay phía phía trước nhất là một người vóc dáng cao lớn, sát khí kinh người. Dù tiếng quát của Từ Trạch thanh âm không nhỏ nhưng lại như khó lan được tới đối phương.

Quỷ sứ đứng đầu rốt cuộc đã xuất hiện ngay chính giữa hai phái chính tà.

“Động quyền cước?”

Giọng nói lạnh lẽo của Khương Đại Xuyên vang lên: “Vậy cứ động quyền động cước đi vậy.”

Ô…ô…n…g!

Một câu lạnh lẽo của Khương Đại Xuyên vừa ra, một trăm sợi tơ đen tuyên ở bên cạnh gã hiển hiện, còn có một bóng quỷ ảnh lập loè xoay quanh bốn phía. Gã vừa động thủ, Lâm Tiểu Nhu ở bên cạnh vội vàng lôi kéo Từ Trạch lùi về sau, đồng thời pháp khí đan lô cũng được lấy ra che chắn trước người.

Tên tuổi của Quỷ sứ đứng đầu quá lớn, hơn nữa vô cùng hung tàn. Đối phương có nhiều người, lại có ác nhân Khương Đại Xuyên ở đây, rõ ràng Kim Tiền tông đã rơi vào thế hạ phong. Từ Trạch vốn định gia tăng khí thế bên mình, không ngờ Khương Đại Xuyên chỉ nói một câu xong đã định ra tay.

Quỷ Minh châm xuất hiện, vừa vặn rơi vào trong mắt Từ Ngôn.

Đồng tử hai mắt hắn khẽ co lại, hắn theo bản năng tế ra Thanh Lân đao, cánh tay kia cũng đã cong lên.

Tiếng đao vung lên quá bén nhọn, đám các trưởng lão Kim Tiền tông nhìn lại thấy Từ Ngôn thì đều vui mừng khôn tả. Hiện tại chỉ cần có thêm một cường giả Hư Đan thì coi như có thêm một phần trợ lực hiếm hoi.

Lúc này Khương Đại Xuyên cũng nhìn thấy Từ Ngôn, hai mắt ẩn sau lớp mặt nạ cũng hiện lên tia nhìn kì dị. Có điều gã cũng không ra tay, trăm Quỷ Minh châm lẩn quẩn bên người hợp thành một đường, chậm rãi xoay tròn liên tục quanh người gã.

“Từ trưởng lão, đã lâu không gặp.” Khương Đại Xuyên lạnh như băng nói.

“Khương trưởng lão, phong thái vẫn như trước a.” Ánh mắt Từ Ngôn lạnh xuống, lên tiếng đáp.

“Hừ!” Khương Đại Xuyên không nhiều lời, hừ một tiếng rồi quay người đi thẳng về thông đạo bên trái.

Quỷ sứ đứng đầu không động thủ không khiến đám người Thiên Quỷ tông bất ngờ, dù sao ai cũng biết người ta là bà con, sao có thể đánh đấm sinh tử được.

Đám người Thiên Quỷ tông lần lượt đi theo Khương Đại Xuyên, nhao nhao đi vào thông lộ bên trái. Từ Trạch có chút không hiểu, cũng hừ lạnh một tiếng, khoát tay, dẫn đầu đám người đi vào thông đạo phía bên phải.

Hai động quật với hai tính chất bất đồng này không phải là vô danh trong Ma La động, mà có tên tuổi đàng hoàng, chính là Âm Dương động. Bên ngoài Âm Dương động chỉ tính là ngoại vi Ma La động mà