Chương 463: Quỷ sứ đứng đầu

Nhất Ngôn Thông Thiên

Đăng vào: 12 tháng trước

.

“Thiên Quỷ tông có thập điện Diêm La, điện chủ đều là cường giả Nguyên Anh. Dưới thập điện là ba mươi sáu lộ quỷ sứ. Thân phận quỷ sứ đại nhân trong tông môn cực cao, mỗi người đều có tu vi Hư Đan.”

Tề Quốc, tại một tiểu trấn tên là Phi Lưu trấn, chủ tiệm vuốt vuốt hai chòm râu dài, tay mân mê mười khối linh thạch giảng giải đại khái tình hình tông môn cho thanh niên mặc áo đen ngồi đối diện nghe.

Đối diện chủ tiệm chính là Từ Ngôn mặc một thân cẩm bào đen.

Trải qua hơn mười ngày phi hành, Từ Ngôn rốt cuộc đã tới tiểu trấn nhỏ sâu trong Tề Quốc này. Mà chủ quán rượu này chính là một gã chấp sự Thiên Quỷ tông chịu trách nhiệm mua sắm các vật dụng thiết yếu cho tông môn. Thân phận gã ngang với đệ tử chấp sự Kim Tiền tông, có tu vi Trúc Cơ.

Sở dĩ hắn có thể tìm tới đây là vì Khương Đại đã từng nói qua. Biện pháp bái nhập Thiên Quỷ tông nhanh nhất chính là tìm gặp mấy tên chấp sự chịu trách nhiệm mua sắm đồ thiết yếu cho tông môn thế này.

Chỉ cần đưa ra mười khối linh thạch là có được tiến cử của những tên chấp sự tông môn này, từ đó tiến vào tông môn.

Phương thức thu đệ tử Thiên Quỷ tông khác với Kim Tiền tông. Kim Tiền tông mỗi năm sẽ khai môn một lần còn Thiên Quỷ tông sẽ thu đệ tử vào mỗi tháng. Kim Tiền tông chỉ lấy môn nhân tu vi Trúc Cơ cảnh, còn Thiên Quỷ tông thì phàm là phá vỡ tam mạch đều có thể bái vào sơn môn. Chẳng qua chỉ có một điều kiện, chính là nhất định phải có Quỷ Môn lệnh.

Quỷ Môn lệnh là lệnh bài mà Thiên Quỷ tông phát ra trong Tề quốc, phần lớn do môn chủ các tà phái chưởng quản.

Đã có sẵn người tiến cử, Từ Ngôn cũng không cần phải chờ mỗi tháng mở sơn môn một lần nữa.

Sau khi đạt được ban thưởng mười thứ hạng đầu ở tiểu đấu, lại thêm đánh chết đệ tử chân truyền trong đợt dịch châu chấu, lúc này trong túi trữ vật của Từ Ngôn đã có khoảng sáu bảy trăm linh thạch hạ phẩm. Cho nên hắn bỏ ra mười linh thạch đổi lấy tiến cử không đáng kể chút nào.

Chủ quán rượu cất kỹ mười khối linh thạch, lại nói tiếp: “Ngoại trừ quỷ sứ đại nhân, trong tông môn còn có vài trưởng lão Hư Đan cảnh. Dưới các trưởng lão là đám đệ tử, Thiên Quỷ tông chúng ta phân chia đệ tử làm ba loại: Đệ tử hạch tâm, đệ tử bình thường và đệ tử nô lệ.”

Có được mười khối linh thạch, chủ tiệm ăn nói cũng thập phần rõ ràng.

Đệ tử hạch tâm có địa vị giống với đệ tử chân truyền Kim Tiền tông, đều có địa vị tối cao trong Trúc Cơ cảnh. Đệ tử bình thường thì ngang với đệ tử chấp sự Kim Tiền tông, có vài người phụ trách chút ít chuyện tạp vụ như chủ tiệm có hai cọng ria mép này. Mà đệ tử nô lệ chính là vài tên phản đồ của tông môn, hoặc là tu sĩ Trúc Cơ bắt được từ môn phái khác.

Tại Thiên Quỷ tông, kết cục của đệ tử nô lệ cơ bản vô cùng thê thảm.

Nói là đệ tử, kỳ thật chính là nô lệ chân chính mà thôi. Đệ tử nô lệ không chỉ làm tất cả những việc khổ cực nhất trong tông môn, thậm chí còn có thể bị bắt đi làm kẻ dò đường chết thay khi thăm dò một vài hiểm địa. Đôi khi đệ tử nô lệ còn phải làm mồi nhử khi bắt Yêu vật nữa.

“Có Quỷ Môn lệnh không hả? Nếu không có ta có thể đưa ngươi một tấm.”

Chủ tiệm ria mép giảng giải một hơi, uống ngụm nước trà, không đếm xỉa tới mà hỏi một câu nữa. Nếu Từ Ngôn không có lệnh bài, không khéo gã lại có thêm chút ít chỗ tốt nữa.

“Có, lệnh bài ta đây.”

Từ Ngôn xuất ra Quỷ Môn lệnh, chủ tiệm ria mép chỉ nhìn thoáng qua mà không nhìn nhiều hơn. Gã đứng dậy nói: “Ngày mai ta sẽ quay về tông môn một chuyến, đến lúc đó ngươi theo ta quay về là được rồi. Hậu viện có phòng trống, chọn một gian nghỉ ngơi đêm nay đi.”

“Đa tạ sư huynh.”

Từ Ngôn đứng lên nói tạ ơn rồi đi vào hậu viện. Chợt hắn không chút biểu cảm hỏi một câu: “Sư huynh, trong tông môn có trưởng lão nào họ Khương hay không?”

“Làm sao? Ngươi quen biết trưởng lão Hư Đan?” Chủ tiệm ria mép khẽ kinh ngạc.

“Trong nhà có một họ hàng xa từng bái nhập tông môn nhiều năm trước. Biểu huynh họ hàng xa kia của ta họ Khương.”

“Họ Khương trong tông môn không ít, nhìn tuổi tác ngươi không lớn, chắc hẳn biểu huynh ngươi cũng không bao nhiêu tuổi. Mà trưởng lão thì coi như là tạo hóa của đệ tử hạch tâm. Ta nghĩ tốt nhất ngươi tiến vào tông môn rồi thì tìm hiểu trong đám đệ tử bình thường xem sao. Nếu như người họ hàng xa của ngươi còn sống, có lẽ tối đa cũng chỉ là một tên đệ tử bình thường mà thôi.”

Chủ tiệm ria mép cười nhạo một tiếng, rồi lắc đầu nói: “Thật đúng là khéo tưởng tượng. Trưởng lão… Trưởng lão dễ dàng trèo lên vậy sao? Còn là họ Khương nữa, ngươi cho là mình có thân thích với quỷ sứ đứng đầu hả?”

Vừa nói chuyện, hai người đã đi tới hậu viện, chủ tiệm ria mép đợi Từ Ngôn chọn một phòng trống cho mình rồi quay người rời đi.

“Sư huynh, quỷ sứ đứng đầu là vị nào, có phải là nhân vật rất lợi hại chăng?”

Nghe thấy Từ Ngôn hỏi thăm không dứt, chủ tiệm có chút không kiên nhẫn nữa. Vốn gã định không để tâm nữa, không nghĩ đối phương đã quăng hai khối linh thạch qua.

Mười khối linh thạch lúc trước chỉ là để vị chủ tiệm này chịu trách nhiệm dẫn tiến Từ Ngôn đi vào tông môn sớm hơn mà thôi, cho nên người ta cũng sẽ không quản nhiều chuyện giới thiệu tông môn cho ngươi. Lần này có thêm hai khối linh thạch, tâm tình chủ tiệm chuyển tốt lên nhiều.

“Tông môn có ba mươi sáu lộ quỷ sứ, tất nhiên phải có quỷ sứ đứng đầu. Ngươi nhớ cho kỹ, trong Thiên Quỷ tông có thể gây ai cũng được, tuyệt không nên trêu chọc quỷ sứ đứng đầu. Nếu không mình chết thế nào cũng không biết được đâu.”

Nhắc đến quỷ sứ đứng đầu, thần sắc chủ tiệm ria mép trở nên sợ hãi, giọng nói cũng biến nhỏ lại: “Thập điện Diêm La đều có cường giả Nguyên Anh tọa trấn, duy chỉ có điện thứ mười không phải vậy. Điện chủ của điện thứ mười này là để lại cho quỷ sứ đứng đầu đấy, mà ngươi có biết vị điện chủ điện thứ mười trước kia chết thế nào không?”

Từ Ngôn lắc đầu, bộ dáng đầy tò mò.

“Vị điện chủ đại nhân điện thứ mười…”

Chủ tiệm ria mép nói phân nửa lại không nói tiếp nữa, như thể gã vừa nhớ ra cảnh tượng kinh khủng gì đó, vội vàng chuyển lời khác: “Bí ẩn của Điện chủ đại nhân, loại tân đệ tử như ngươi không biết thì tốt hơn, tránh khỏi phạm vào kiêng kị gì đó, rước họa vào thân.”

“Ngươi chỉ cần biết ở Thiên Quỷ tông chúng ta, quỷ sứ đứng đầu mới là vị hung ác nhất. Dù có gặp phải, tốt nhất cũng đi vòng tránh đi.” Chủ tiệm ria mép thấp giọng nói.

“Quỷ sứ đứng đầu cũng họ Khương?” Từ Ngôn không chút biểu cảm hỏi lại.

Chủ tiệm ria mép gật gật đầu. Đề cập đến cái tên thôi gã đã cảm thấy thập phần nguy hiểm, vội nhìn quanh cái sân trống rỗng, rồi mới thấp giọng nói tiếp: “Khương Đại Xuyên, nhớ kỹ cái tên này. Gặp, nhất định phải tránh thật xa.”

Quả nhiên là gã…

Tìm hiểu ra thân phận của Khương Đại, Từ Ngôn vội vàng gật đầu đồng ý rồi bước vào một gian phòng trống.

“Đứng đầu ba mươi sáu lộ quỷ sứ…”

Trong phòng trống, Từ Ngôn nhíu chặt hàng mày lại. Hắn đã đoán Khương Đại là người trong tà phái, lại không ngờ danh khí đối phương to lớn như thế.

Ngoài nghi hoặc, Từ Ngôn còn triệt để cảm nhận được đối phương âm tàn và cay độc.

Mặc dù gã chủ tiệm ria mép còn chưa nói hết, thế nhưng e rằng cái chết của điện chủ điện thứ mười không thoát khỏi liên quan với Khương Đại Xuyên.

Tìm kiếm tìm nơi nương tựa ở loại người này quá mức tà ác thế này tuyệt đối không phải là ý kiến hay, tuyệt sẽ không có kết cục tốt. Từ Ngôn không ngốc đến mức kết giao tình với gia hỏa lòng dạ độc ác, lãnh huyết vô tình như Khương Đại Xuyên kia.

Lúc ấy đối phương không có lấy nửa phần do dự khi ném Từ Ngôn qua làm mồi dụ Đại Yêu.

Chính phái có kẻ thù, tà phái dường như cũng không dễ đặt chân cho lắm!

Từ Ngôn không hề hứng thú với nhiệm vụ trộm lấy trứng vương xà, hắn chỉ muốn mau chóng đạt được nhiệm vụ Dung Cốt đan. Bởi vì thời hạn độc phát ba tháng kia đã không còn thừa bao lâu cả.