Chương 925: Tây Hải Long Thành

Quân Lâm Thiên Hạ

Đăng vào: 2 năm trước

.

Biến hóa trong Diễn Thiên Châu diễn ra trong nửa canh giờ thì hoàn tất toàn bộ, khối đá màu đen đã bị Diễn Thiên Châu triệt để hấp thu phân giải.

Thế giới bên trong cũng dần khôi phục lại bình tĩnh, bất quá chỗ biên giới vẫn đang điên cuồng khuếch trương bằng tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.

Trong khoảng thời gian này, Nhạc Vũ dứt khoát lấy ra mấy cái bình sứ, thăm dò bên trong rồi chiết xuất ra từng giọt dịch thể có màu sắc khác nhau hấp thu vào bên trong cơ thể.

Sau một khắc, nguyên khí cùng Ngũ Hành linh lực trong cơ thể lập tức bạo tăng.

Tâm niệm Nhạc Vũ vừa động liền ngưng tụ trong đan điền ra một tổ Ngũ Hành phù văn nhập vào phù trận rồi khẽ lắc đầu.

– Những tinh hoa Ngũ Hành này tuy tốt nhưng chất lượng so với Cực linh nhân sâm đan vẫn còn kém quá nhiều.

Lần này thu thập đến tám ngàn vạn tiên thạch coi như hoàn toàn vô dụng nên Nhạc Vũ liền dứt khoát dùng trao đổi ít thứ tốt trong Linh Diệu Các.

Ngoại trừ viên nguyên thần tinh hạch giá trị 3500 vạn thì còn hai viên khác có giá trị tổng cộng 2500 trăm vạn tiên thạch.

Ngoài ra hắn còn mua sắc một chút dược liệu và tài liệu có khả năng dùng đến trong luyện khí, còn lại bảy trăm vạn tiên thạch đều dùng để đổi lấy những tinh hoa Ngũ Hành này.

Số lượng nhìn như không nhỏ nhưng tính ra cho dù dùng tám ngàn vạn tiên thạch mua hết những tinh hoa Ngũ Hành này thì cũng chỉ tương đương với hai viên cực linh nhân sâm đan.

Hơn nữa tạp chất rất nhiều, không được tinh khiết như thứ sau, mỗi điểm tinh hoa Ngũ Hành đều phải mất năm ngày mới triệt để bài xuất tạp chất ra bên ngoài cơ thể.

Đây còn là nhờ vào năng lực phân tích của hắn mới có thể bài trừ nhanh như vậy, nếu là những tu sĩ khác chắc phải dùng đến mấy tháng, thậm chí là cả nửa năm mới có thể chiết xuất triệt để.

Hiệu dụng hoàn toàn không thể so sánh với Cực linh nhân sâm đan.

Bất quá tuy dùng vật này có rất nhiều phiền toái nhưng Nhạc Vũ vẫn mơ hồ thấy được hi vọng rất nhanh đột phá Thiên Tiên.

Sử dụng tinh hoa Ngũ Hành xong thì tốc độ tu hành của hắn đủ tăng lên gấp 10 lần so với trước, nếu cung ứng đầy đủ thì áng chừng hai mươi năm sẽ tu hành viên mãn Tiên Thiên Ngũ Sắc Thần Quang tầng thứ mười bốn.

Duy chỉ có Linh Bảo tiên thạch khó tìm, nhu cầu số lượng tinh hoa Ngũ Hành của hắn lại quá lớn khiến trong lòng phát sầu.

Thí nghiệm hiệu quả một phen, Nhạc Vũ liền thu hồi Ngũ Hành tinh hoa, thế giới bên trong Diễn Thiên Châu cũng triệt để bình tĩnh lại.

Nhạc Vũ lại lại thử bắt đầu suy diễn linh trận, toàn lực thôi động Diễn Thiên Châu, sau chừng thời gian một ấm trà thì trên mặt lộ ra vẻ suy nghĩ.

– Sau khi hấp thu ba viên nguyên thần tinh hạch này thì tốc độ tính toán của Diễn Thiên Châu tăng gần gấp đôi so với trước! Đợi đến một thời gian sau khi triệt để hấp thu thì chắc sẽ tăng trọn hai lần. Chỉ là tạo nghệ trận đạo của mình hiện giờ sớm đã đạt tới cảnh giới hư thất sinh bạch đỉnh phong, sao còn chưa thấy đột phá? Chắc còn cần nắm giữ thêm pháp tắc thời không kháchay sao?

Nhạc Vũ không khỏi có chút tiếc nuối dừng lại, tính ra sau khi hấp thu nguyên thần tinh hạch thì hắn cũng không phải không có thu hoạch.

Ngoại trừ không gian bên trong mở rộng có thể dung nạp hơn nữa sinh linh bên ngoài thì năng lực tính toán cũng có tăng trưởng, tốc độ bày hay phá trận của hắn tăng gần gấp đôi, nhìn như không nhiều lắm nhưng vào thời điểm đấu pháp thì sinh tử chỉ quyết định trong chốc lát.

Tiếp tục xem xét biến hóa trong Diễn Thiên Châu thì thấy phạm vi thế giới đã tăng lên bảy ngàn vạn dặm, lúc này Nhạc Vũ mới thỏa mãn đứng dậy tiếp tục phi độn.

Lần này hắn tiến thẳng vào chỗ sâu nhất của Tây Hải, có thể thấy những yêu tộc đi tuần càng thêm dày đặc, tổng số lượng đến mấy trăm vạn rải ra phương viên ngàn vạn trượng hải vực.

Càng tiến sâu càng có thể cảm giác được khí tức của một số hải thú khổng lồ, thậm chí giai vị khong thua Giao Long ngụp lặn phía xa.

Thường thường mỗi khi chúng há miệng đều một lần có thể thôn phệ một hơi hơn mười vạn sinh linh.

Nhạc Vũ thầm líu lưỡi, hoàn toàn không có ý tò mò, lại càng không muốn tới gần.

Những hải thú khổng lồ này nhìn như ngốc nghếch nhưng bản thân đều có tu vi Thiên Tiên thậm chí ngọc tiên, cũng không phải không có năng lực biến hình mà là không muốn.

Đặc biệt dưới đáy biển thì linh giác của chúng càng thêm nhạy cảm, Nhạc Vũ dù có Hi Hoàng kính hộ thân nhưng cũng không dám nắm chắc ẩn giấu được.

Duy chỉ có khi cảm ứng được hai Chân Long là khiến hắn chần chừ, một thân Chân Long đều có thể coi là chí bảo, đặc biệt hai con này đã có tu vi Ngọc Tiên.

Vô luận là Long hồn hay thân thể đều có thể dùng làm tài liệu tuyệt hảo để luyện đan, bất quá nghĩ lại cả Tây Hải Long tộc cũng chỉ có 170 Chân Long nên hắn chỉ nghĩ qua liền dứt khoát gạt bỏ.

Nơi này Hải tộc đông đúc, Nhạc Vũ giảm lại tốc độ, qua mấy ngày mới đến chỗ nhắm tới.

Từ rất xa đã có thể thấy được một đại thành có quy mô còn vượt qua Dịch Linh thành đứng sừng sững.

– Đây là Tây Hải Long thành!

Dùng Hi Hoàng kính che lại thân hình, Nhạc Vũ mở ra mắt Chân Long, dẫn Vô Vọng chân thủy cùng Thái Vi Thanh Lương Chân Dịch vào trong phá vỡ này trùng trùng điệp điệp ảo trận nhìn sâu vào bên trong.

Chỉ thấy nơi này càng thêm yêu dị so với Dịch Linh thành, trên đường có vô số yêu loại hành tẩu, có một số không hề kiêng kị để nguyên bản tướng, thân hình chiếm hơn nửa đường đi cũng không để ý.

– Đế Thính từng nói với mình Tây Hải Long Hoàng Ngao Nhuận cứ qua trăm năm lại tiến về Đông Hải gặp gỡ với các thủ lĩnh khác của Long tộc. Thường qua một năm mới trở về, tính ra thì hôm nay đúng là ngày hắn khởi hành.

Nghĩ đến đây, Nhạc Vũ dứt khoát chọn một chỗ kín đáo rồi tĩnh tọa ngồi chờ. Quả nhiên chỉ nửa canh giờ sau thì từ Long thành có hơn ngàn dao động linh lực cực kỳ cường đại từ chỗ sâu bay lên.

Nhạc Vũ nhìn về phía xa thì thấy hơn một ngàn yêu tiên, từng người lái vân văn chiến xa, bày ra nghi trượng đế vương bay về phía đông.

Ở chính giữa là một ngọc liễn kim sắc cực kỳ xa hoa, trang nghiêm chói mắt. Phía trước có mười sáu con cự tích (thằn lằn khổng lồ) ngân sắc có cánh kéo xe, trong ngọc liễn dù vô thanh vô tức, cũng không nhìn thấy nhân ảnh nhưng Nhạc Vũ cảm giác khủng bố đến cực điểm. Chẳng những hắn không dám dùng hồn thức thăm dò mà ngay cả mắt Chân Long cũng thu hồi, khí tức toàn thân thu liễm đến cực hạn.

Cũng may đoàn xe chỉ trong chốc lát đã xuyên biển bay lên tận tầng mây.

Tốc độ bay không hề thua kém độn quang Đại Ngũ Hành Âm Dương nguyên từ của hắn hiện giờ, trong phút chốc đã không còn thấy bóng dáng.

Nhạc Vũ lúc này mới thở phào, nhìn về Tây Hải Long thành lóe lên một tia dị sắc, bất quá thần sắc vẫn hết sức ngưng trọng, không hề dám có một chút chủ quan.

Ngao Nhuận mặc dù đã đi xa nhưng với tu vi Đại La Kim Tiên của hắn thì điểm cự ly này không tính là gì.

Hơn nữa trong thành cũng không thiếu yêu tiên cảnh giới Thái Thanh Huyền Tiên, trong đó có mấy vị siêu giai huyết mạch cũng chưa chắc kém Kim Tiên bao nhiêu.

– Mấy lần suy tính của Đế Thính lần trước đều ứng nghiệm, cũng không biết tình hình một kiện cuối cùng thế nào.?

Trong mắt hiện ra vài phần chờ mong, Nhạc Vũ sau một khắc liền độn tới một góc trong Vạn Long thành.

Hắn dùng Ngũ Sắc Thần Quang quét qua bên trong liền phá vỡ cấm chế, sau đó không coi những hải yêu đi tuần vào đâu, tiến vào như chỗ không người. Sau môt lát đã tới vào trong thành, diện tích ở đây lớn hơn gấp hai Dịch Linh thành, Nhạc Vũ không chút do dự tiến vào chỗ sâu nhất.

Qua một lát hắn tới một cung điện cực lớn. Nhạc Vũ càng thêm cẩn thận, dùng Hi Hoàng kính che lại thân hình và dao động linh lực từ từ tiến vào.

Vừa vào tới nơi, Nhạc Vũ còn chưa kịp thưởng thức cảnh trí tinh mĩ nơi này thì đã hít vào một hơi khí lạnh, cảm giác được hơn trăm đạo long uy cực lớn đang giăng khắp cung điện, khí mang tinh huyết càng không chút nào che lấp.

Trong đó thấp nhất cũng có tu vi Thái Ất Chân Tiên, cao nhất đến Thái Thanh Huyền Tiên đỉnh phong có chừng bảy vị phân ra tứ phương.

Hắn nhìn lại thì thấy kiến trúc của cung điện này tương tự với Vạn Lôi Điện nhưng càng thêm hoa mỹ.

Long tộc tứ hải trước kia cũng do Diệu Pháp Đại La Thiên quản hạt, sau khi Yêu tộc diệt vong thì tự lập, hôm nay trên danh nghĩa mặc dù thần phục Hạo Thiên thượng đế nhưng không hề phải nghe lệnh.

Bất quá những hoa văn trang sức trên phòng ốc xem ra có quan hệ sâu sắc với Nhân tộc.

Nhạc Vũ nhìn qua một vòng, chăm chú nhất là phương vị mà Đế Thính nói với hắn.

Tìm bên trong chừng hơn một canh giờ thì Hi Hoàng tàn kính trên đầu liền kịch liệt chấn động, tựa hồ đã cảm ứng được chỉ về hướng đông.

Nhạc Vũ nhíu mày tìm về hướng đông thì sau đó ngạc nhiên dừng lại trước một cửa cung.

– Lương Hà cung? Vật này không ở trong bảo tàng Long Cung mà lại ở đây?

Càng khiến hắn lạnh toát là sau cửa cung chính là một trong bảy chỗ có khí tức tinh mang cường thịnh nhất.

Nói cách khác bên trong cung này ít nhất cũng có một vị Thái Thanh Huyền Tiên tọa trấn!

Đang do dự thì trong lòng Nhạc Vũ chợt cảnh giác lánh qua một bên, thấy phía xa có hai ngọc liễn kim sắc hơi nhỏ một chút được cự tích ngân sắc kéo tới. Không bao lâu thì hai ngọc liễn đã dừng trước Lương Hà cung rồi một xa giá xa hoa chậm rãi tiến vào trong cửa cung.

Ánh mắt Nhạc Vũ chớp lên, cắn răng tiến theo phía sau.

Vừa mới bước vào thì hắn liền nghe một tiếng hừ lạnh cách đó không xa:

– Thật không biết xấu hổ! Cũng không nhìn lại thân phận mà dám cầu hôn với công chúa nhà ta.