Chương 1229: Hỗn Độn Kim Tiên!

Quân Lâm Thiên Hạ

Đăng vào: 2 năm trước

.

Buồn cười! Chỉ bằng chút vô thượng chân lôi đã muốn đánh gãy ý chí của ta sao? Cho dù là trước khi lấy được ngũ hành yêu đan trẫm cũng đã không sợ, huống chi là hiện giờ? Thật muốn nhìn xem hôm nay ngươi có năng lực cản trở ta được bao lâu!

Tâm niệm hắn chợt động, năm thanh tiên thiên kiếm khí quanh người lập tức chuyển động, mang theo năm ngũ hành yêu đan xoay tròn.

Tốc độ phù văn lưu chuyển càng tăng thêm mấy lần, tiến vào tận sâu trong bổn nguyên, tiếp tục hoàn thiện năm tiên thiên phù trận bên ngoài hồn ấn.

Mà bổn mệnh hồn ấn của Nhạc Vũ nằm ngay trung ương cũng thoáng lui về phía sau, tựa hồ đang tích súc lực lượng, dần dần quang hoa tản ra bốn phía, ngay trong bổn nguyên minh minh càng sáng chói như viên tinh tú rực rỡ, lấy thanh thế càng thêm kinh người mạnh mẽ xông thẳng về phía trước!

– Oanh!

Một tiếng chấn vang, sau đó từng đợt thanh âm răng rắc như thủy tinh vỡ tan lan xa.

Chỉ thoáng chốc, bích chướng tầng thứ bảy cản trở phía trước đã ầm ầm dập nát!

Nhưng hồn ấn của Nhạc Vũ vẫn chưa nhảy vào bên trong bổn nguyên tầng thứ bảy mà bị một cỗ lực lượng mạnh mẽ cản trở bên ngoài.

Dùng tâm nhãn quan chiếu, chỉ thấy có một tầng tử quang bao phù bên ngoài bích chướng, tuy bị hồn ấn của hắn đập vào nhưng vẫn ngưng tụ không tiêu tan, đem bổn nguyên tầng thứ bảy chặt chẽ che phủ.

Mà giờ khắc này trên bầu trời, đạo kiếp lôi tầng mười tám cũng lại oanh xuống! Giống như cự xà lấy tốc độ mắt thường không thể nhìn thấy uốn lượn duỗi ra, đem thân hình Nhạc Vũ trực tiếp xuyên thấu!

Nhưng vào lúc này, thân hình Nhạc Vũ cũng không bị vô thượng chân lôi oanh kích hỏng mất. Chỉ giống như một đoàn đoàn tuyết vụ nổ tung bên ngoài thân thể, vỡ nát nhưng vẫn duy trì hình người, đồng dạng chỉ trong chốc lát đã phục hồi như lúc ban đầu.

Bên ngoài thân thể hắn đã không chỉ là bạch sắc huỳnh quang lưu chuyển, còn có một đạo tử phù bao hàm vô số phù văn dung nhập vào bên trong huyết nhục bên ngoài.

Cũng khiến cho ánh huỳnh quang dần dần chuyển thành màu tím.

– Chúc Long suy tính Cửu Chuyển Huyền Công tầng thứ tám quả nhiên không sai!

Tâm niệm Nhạc Vũ thay đổi thật nhanh, thiên kiếp chưa xong nhưng nội tâm hắn đã nảy sinh ý mừng.

Chúc Long lưu lại quyển đạo điển hắn chỉ mới giản lược lật xem một lần, cũng chưa từng thâm sâu nghiên cứu.

Mà giờ khắc này mượn vô thượng chân lôi rèn luyện thân thể, tu hành Cửu Chuyển Huyền Công tầng thứ tám cũng chỉ là lướt qua.

Nhưng lợi ích cho thân thể lại vượt xa tưởng tượng của hắn!

Đây rõ ràng khác xa phương pháp luyện thể do Hồng Quân truyền lại, thần thông đại đạo trình tự vô thượng chân chính!

Giờ phút này thậm chí không cần năm viên ngũ hành yêu đan trợ giúp, chỉ bằng bản thân nắm giữ một đường sinh chi đại đạo hắn cũng có đầy đủ tin tưởng kháng cự lại vô thượng chân lôi!

Giương mắt nhìn lên, chỉ thấy bạch ngân kiếp lôi quay cuồng trên không đã bị đánh tan hơn phân nửa, mà bên ngoài Diễn Thiên Châu mặc dù cũng có vô số lôi lực đang tụ tập đến, xuyên vào bên trong Thiên Ý Phủ, nhưng uy thế đã suy, thanh thế không còn được như lúc trước.

Nhưng ở bên trên lại có một đoàn bạch sắc lôi long đang hội tụ thật nhanh, quang hoa rực sáng, thanh chấn trời cao, so với những đạo lôi trước càng thêm thô to, làm Cực Lan đứng ngoài trận cảm thấy kinh hồn táng đảm.

Thần hồn Nhạc Vũ cũng cảm giác không có bao nhiêu cưỡng bức, cũng không hề có nửa phần sợ hãi.

Thậm chí hắn cũng chẳng muốn đi để ý tới, chỉ đưa mắt nhìn năm viên yêu đan đã hơi ảm đạm quanh người.

– Biết rõ đã là phí công, nhưng vẫn giãy dụa ngăn trở. Hồng Quân, ngươi đang sợ hãi, đang sợ hãi có đúng không? Nhưng hôm nay ngươi ngăn được sao?

Năm viên Chuẩn Thánh yêu đan lập tức nổ tung, yêu lực nguyên khí bên trong trừ bỏ một bộ phận tinh hoa bị Ngũ Hành kiếm mạnh mẽ rút đi, bộ phận còn lại toàn bộ bị dập nát tán phát.

Ở quanh người Nhạc Vũ đồng thời nhấc lên năm đạo linh lực ba triều mạnh mẽ đến mức khủng bố.

Mà linh trận còn sót lại bên trong yêu đan nhất tề co rụt lại, bị rút vào bên trong năm đạo kiếm khí.

Vốn trải qua Âm Dương Bát Quái trận đồ chuyển hóa, sau đó nhảy vào tận sâu trong thần hồn Nhạc Vũ, thẳng xuyên vào trong bổn nguyên minh minh, khiến năm phù trận bên ngoài đều hoàn thành trong nháy mắt.

Linh trận gia trì, hồn ấn ngay trung ương cũng tuôn ra một cỗ hồn niệm long uy mạnh mẽ đến tuyệt đối, cùng tầng tử quang liên tục va đập vào, bất phân thắng bại, từng chút một cưỡng ép tiến sâu vào phía trong bích chướng tầng thứ bảy!

Khóe môi Nhạc Vũ dần dần tràn đầy máu, hồn niệm giao phong khiến thần hồn của hắn đã ngưng tụ tới cực hạn, cũng đã có mấy lần cơ hồ lâm vào hoàn cảnh như hỏng mất.

Nhưng ý chí chiến đấu bên trong kim sắc song đồng không những chưa suy giảm, ngược lại càng thêm sắc bén bức người.

Tựa như hai luồng hỏa diễm đang hừng hực thiêu đốt trong đôi mắt.

– Hồng Quân a Hồng Quân, ta thề dĩ lực chứng đạo, tự nhiên trảm phá hết thảy! Cho dù là ngươi, nếu ngăn đón con đường của ta cũng nhất định một kiếm dập nát! Đừng nói là ngươi hiện tại cùng Đạo tương hợp, mặc dù ngươi có đem thiên đạo cắn nuốt lại có thể cản trở được ta sao?

Thân hình hắn bỗng nhiên đứng lên, ngạo nghễ đón thẳng bạch ngân lôi quang cùng vô số phong bạo linh lực đang nứt toác!

Tiếp theo một cỗ túc sát kiếm ý bỗng dưng sinh ra, do An Thiên Sáng Thế Quyết gia trì, đâm thẳng trời cao. Khiến ba kiếp lôi vừa đạt lên tới đỉnh cũng chợt cứng lại, bị ý niệm bàng bạc xông tới làm thoáng tản ra.

Bên trong thế giới bổn nguyên, đạo bổn mệnh hồn ấn cũng đồng thời có vô số kiếm ý vọt lên, càn quét đập vào, đem tử sắc quang hoa chung quanh mạnh mẽ đánh tan dập nát.

Nhưng từ bên ngoài lại có một tầng tử sắc khí mang ngưng tụ tới, cố gắng đem chỗ trống bị kiếm ý dập nát chữa trị.

– Còn không chịu buông tha? Vỡ cho ta!

Trong miệng Nhạc Vũ quát khẽ một tiếng, dần dần cao vút, tựa như long ngâm chấn động khắp nơi.

Hồng Mông kiếm ý, Tổ Long hồn uy, An Thiên Sáng Thế, Ngũ Hành phù trận, toàn bộ tan thành một khối trong hồn ấn, hóa thành một đạo quang nhận tự kiếm phi kiếm, tự đao phi đao, lại như long phi long đập thẳng vào phía trước.

Nơi nơi đi qua đều không gì cản nổi! Lấy xu thế hoành tảo thiên quân, đem tầng tử quang nồng đậm càn quét không còn! Thế như chẻ tre chân chính nhảy vào bên trong bổn nguyên tầng thứ bảy.

Khi quang nhận tán đi, ngũ hành hồn ấn cũng khôi phục như thường, vững vàng lơ lửng bên trong hư không bổn nguyên tầng thứ bảy, một tia hồn niệm giống như mạng nhện dật tán khắp mọi nơi, cùng bổn nguyên nơi này thật sâu kết hợp.

– Tử chi pháp tắc, Chuẩn Thánh Kim Tiên!

Cảm giác được bên trong bổn nguyên tản ra khí tức tĩnh mịch, Nhạc Vũ bỗng dưng nắm chặt tay ngẩng mặt lên trời thét dài không ngừng, nỗi vui mừng trong lồng ngực như cơn lũ được tháo nước, không ngừng khởi động, sóng lòng dâng trào thật khó thể tự chủ chính mình.

Thẳng đến khi nhìn thấy đạo kiếp lôi thứ mười chín như một đạo cự thương xuyên thấu xuống, Nhạc Vũ bỗng dưng nhíu mày, vung tay khẽ vẫy, liền khiến năm thanh tiên thiên kiếm khí cùng Âm Dương Bát Quái trận đồ đều dung hợp cùng một chỗ, hóa thành Tam Diệu Như Ý Diệt Tuyệt kiếm duỗi ra ngoài trăm vạn trượng, hướng không trung vặn tới, ngay lập tức đem đạo bạch ngân lôi quang toàn bộ trộn vỡ, hướng ra bên ngoài tán phát tản mạn.

Ngay sau đó Nhạc Vũ phẩy tay áo, lấy pháp lực tăng lên gần mười lần đem lôi quang mạnh mẽ cuốn lấy, từng chút một rót vào bên trong gốc Tiên Hạnh sau lưng.

Không chút dư thừa, toàn bộ đều bị hấp thu, đại bộ phận đưa vào bên trong bộ rễ, còn lại một ít lắng đọng ở bên trong hai hắc bạch linh quả.

– Vô thượng chân lôi, gốc đại thụ này đúng là có chút phúc khí!

Trong lòng Nhạc Vũ thoáng tiếc nuối, không phải hắn không dám tiếp tục dùng kiếp lôi này rèn thể, mà vì Cửu Chuyển Huyền Công tầng thứ tám hắn chỉ mới nghiên cứu được tới đây. Nếu muốn tiếp tục mạnh mẽ tu luyện sẽ làm ảnh hưởng căn cơ, vô thượng chân lôi kia chỉ đành tiện nghi cho gốc Tiên Hạnh này.

Mà giờ khắc này thiên đạo ý niệm quán không trùm đến tựa hồ cũng biết được không còn cách nào ngăn trở, bạch ngân lôi quang bên ngoài Diễn Thiên Châu nhất thời biến mất, không còn một tia lôi quang nào nhảy vào bên trong châu.

Ngay sau đó hàng vạn hàng ngàn thụy hạ dựng lên bầu trời, linh lực cuồn cuộn như sóng triều kích tới, từ bên ngoài lẫn bên trong Diễn Thiên Châu đều nhấc lên từng trận ba triều.

Trên không trung tiên âm từng trận, cực kỳ êm tai, phảng phất như có người đang khảy đàn chúc mừng. Tuy trong lòng Nhạc Vũ biết đó là linh lực chấn động, thiên địa cộng hưởng, tự nhiên gợi ra tiếng vang, nhưng trong lòng vẫn vô cùng mừng rỡ.

Mà ở bên ngoài Côn Luân Cửu Liên Tỏa Tâm đại trận, Cực Lan chân nhân lại vui sướng đến mức cơ hồ thất thần.

– Hỗn Độn Kim Tiên! Từ sau khi tổ sư thân vẫn, Hồng Vân nhất mạch ta rốt cục đã có một vị Hỗn Độn Kim Tiên nắm giữ Hồng Mông Khí! Thiên đạo chết tiệt, cuối cùng ngươi không cách nào ngăn cản được Hồng Vân nhất mạch ta chấn hưng!

Cực Lan ngơ ngẩn lẩm bẩm, trong lời nói tràn đầy vẻ lộn xộn thất thố.

Nhạc Vũ nghe vậy cười khẽ, lắc nhẹ đầu.

Ngay khi hồn niệm của hắn xuyên vào tận sâu trong tầng thứ bảy, trong một thoáng thiên nhân cảm ứng cường liệt nhất, hắn cũng đã có cảm giác.

Sư tôn Tử Vân đạo nhân chỉ sợ cũng đã đột phá Hỗn Độn Kim Tiên. Hồng Vân nhất mạch, nhân vật Chuẩn Thánh đầu tiên thực sự không phải là hắn.

Đem tuyệt đại bộ phận ý niệm đắm chìm tận sâu trong bổn nguyên, tìm hiểu tử chi pháp tắc bên trong, Nhạc Vũ đưa mắt nhìn lên trên bầu trời xa xa, xuyên thấu qua bích chướng của Diễn Thiên Châu, quan chiếu chư thiên tinh tú, đặc biệt viên Huyền Thánh đế tinh thuộc về mình.

Chu thiên tinh đồ là nơi thể hiện toàn bộ sự việc biến hóa trong hồng hoang. Mà tinh tú do hậu thiên sinh thành hết thảy đều chiếu rọi những đại năng cường đại tồn tại.

Giờ phút này quang hoa của viên tử kim đế tinh rõ ràng tăng lên chừng nhất phẩm giai, tử khí quanh quẩn nồng nặc, tràn ra lực hấp dẫn cường đại lan đến toàn tinh không.

Mơ hồ đã có xu thế áp đảo Trung Thiên Tinh Cung, Hạo Thiên đế tinh!

Nhưng đây là chân hình thực sự hiện ra trong chính đôi mắt hắn.

Viên tinh tú kia đang được Côn Luân Kính chặt chẽ che giấu, chưa hề lộ ra nửa điểm dị tượng.

Nhưng lực hút nhiếp quấy nhiễu tinh tú khác cũng đã vượt ngoài năng lực khống chế của Nhạc Vũ.

– Bảy năm sao? Như vậy cũng đủ rồi!

Nhạc Vũ cười lạnh một tiếng, tinh tú dị tượng nhiều nhất chỉ có thể che giấu được bảy năm thời gian. Khi đó mặc dù là Huyền Thánh đế tinh còn chưa lộ ra dị triệu, nhưng người khác cũng có thể theo tinh đồ biến hóa phỏng đoán ra chân tướng.

Chỉ là đến lúc đó, cuộc chiến Đào sơn hơn phân nửa cũng đã kết thúc.

Tiếp theo Nhạc Vũ chợt cau mày, hồn niệm quan chiếu quanh thân. Một thân pháp lực của hắn khi vừa bước vào Chuẩn Thánh cảnh giới, đã bạo tăng gần như mười lần! Hạo hãn như thủy triều không ngừng cuốn động bên trong thân thể.

Trong đó có một bộ phận không thể khống chế, tản mạn ra ngoài thân thể, phảng phất như ngọn lửa thiêu đốt tàn sát bừa bãi, vây quanh khắp toàn thân hắn, uy thế kinh người!

Còn có tử kim khí trụ gần như biến thành thực chất, xoay ngang trong thiên địa, chín đầu cự long mười tám trảo vẫn uốn lượn xung quanh.

Khác với trước khi bước lên Chuẩn Thánh, giờ phút này có tám đầu là thật, chỉ còn một đầu là hư ảo!