Chương 803: Sơ Chí Hồng Hoang

Quân Lâm Thiên Hạ

Đăng vào: 2 năm trước

.

Cho đến lúc này, Nhạc Vũ mới có thời gian đánh giá lại hoàn cảnh ở đây, sau đó vô thức nhướng mày.

– Hay cho một nơi xa xôi.

Khẽ lắc đầu, Nhạc Vũ thu hồi ánh mắt.

Nguyên lai trong Địa Tiên giới cũng không đủ chỗ có linh lực, hoàn cảnh ác liệt còn hơn Thiên Nguyên giới cả chục lần. Linh mạch nơi đây cực nhỏ, đẳng cấp cao nhất cũng chỉ là nhị phẩm, tam phẩm mà thôi.

Bất quá nơi này so với lúc hắn vừa vào Địa Tiên giới đã tốt hơn vô số lần. Ít nhất trong hồn thức của hắn đã cảm giác có một chút sinh linh, màu đỏ trên mặt đất cũng giảm đi một chút.

Nhạc Vũ chỉ cảm thấy một mùi khí huyết tinh lưu động không ngớt dưới nền đất, gần như khắp nơi đều bị huyết khí này nhiễm bẩn khiến cỏ cây sinh linh không thể tồn tại.

Tâm niệm Nhạc Vũ vừa động liền dùng thần thông Hỗn Nguyên Vô Cực Đại Thủ Ấn đánh một chưởng ra xa khiến một ngọn núi cao bốn ngàn trượng bên cạnh tan thành bụi phấn.

Đến khi tiếng nổ ầm ầm dần lặng yên thì Nhạc Vũ nhíu chặt mày.

– Quả nhiên! Từ khi Thiên Trụ đứt gãy, Hồng Hoang nứt vỡ thì Hồng Quân tính cả chư vị đạo tổ lợi dụng đại pháp lực củng cố bản nguyên Hồng Hoang, hạn chế pháp lực thần thông tu sĩ thế giới này để tránh Hồng Hoang lại bị đại nạn. Một chưởng này của mình đã ngưng tụ lực mười đầu Chân Long cũng chỉ có 1000 vạn thạch lực, bị giảm đi hơn mười lần.

Việc này hắn sớm đã tìm hiểu được từ thần hồn của mấy thủ hạ của Xích Minh Thiên Tôn nhưng lúc này mới xác nhận là đúng.

Pháp tắc thiên đạo trong thế giới này càng phức tạp hơn so với Thiên Nguyên giới và Hoàng hôn giới, càng hạn chế mạnh hơn pháp lực tu sĩ.

Theo như truyền thuyết, trong mật cảnh Vân Thiên cung thì tu sĩ từ Kim Đan trở xuống không khác thường nhân, đến cảnh giới Nguyên Anh mới hơi có thần thông pháp lực khác biệt, hiện giờ xem ra lời này không phải là nói ngoa.

Về phần theo như lời đồn là những tu sĩ này để ngăn ngừa hạo kiếp Hồng Hoang mà có hạn chế của đạo tổ, Nhạc Vũ lại xì mũi coi thường.

Sau khi Hồng Hoang sơ khai thì trải qua hạo kiếp, làm gì có quan hệ đến những tu sĩ cấp thấp này?

Ngược lại là những bậc đại năng Hồng Hoang thường hiện lên trong đại kiếp, gián tiếp hay trực tiếp đều có, chỉ là không biết vai trò của mấy vị này ra sao mà thôi.

Cơ hồ hắn đối với mấy lời của Chúc Long còn tin tưởng hơn.

Nhạc Vũ lại thử thi triển nhiều loại thần thông của bản thân rồi hiện vẻ sầu não, cảm thấy cho dù linh giác hay đạo pháp phù thuật đều suy yếu đi hơn mười lần. Chỉ có lực lượng thân thể vì là bản thân tu sĩ Linh tiên nên không có biến hóa quá lớn.

Hắn đánh ra một quyền toàn lực thì đạt đến lực lượng 14 vạn thạch lực! Vốn hắn gần đây tìm hiểu được vô số pháp tắc, cơ hồ có thể tương đương với một ngàn bốn trăm vạn thạch lực, cộng thêm với pháp lực Hỗn Nguyên Ngũ Hành bị suy yếu trên diện rộng nên chính thức tăng lên lực lượng tứ long!

Song tại thế giới này chỉ tương đương với lực lượng của bốn mươi yêu tiên Chân Long!

Ngoài ra uy lực của Đại Ngũ Hành diệt tuyệt quang châm và Tiên Thiên Ngũ Sắc Thần Quang cũng bị giảm đi hơn phân nửa.

– Không trách sau khi Hồng Hoang vỡ vụn thì những Thái Ất Chân Tiên có thể khai mở không gian đều lũ lượt ly khai Địa Tiên giới, mở không gian mật cảnh. Thế gian chỉ sợ cũng không người nguyện ý để cho thần thông bản thân bị hạn chế. Nếu không thể làm được gì mấy vị đạo tổ thì chỉ có thể tìm đường tiêu dao.

Nhạc Vũ thầm lắc đầu, nếu có lựa chọn, hắn cũng không muốn đến Địa Tiên giới, chỉ là muốn tiến thêm một bước, chính thức tiêu dao trường sinh thì lại không thể không đến.

Tiếp đó hắn sử ra một đạo quyết ngưng tụ thành một mặt thủy kính trước người. Chỉ thấy tướng mạo thanh tú anh tuấn giờ đầy những vết đốm khiến người nhìn vào ghê tởm.

Nội thị trong cơ thể, Nhạc Vũ càng nhíu mày, cảm giác pháp lực toàn thân không cách nào thuyên chuyển tự nhiên.

Một chưởng Hỗn Nguyên Vô Cực Đại Thủ Ấn đánh ra vốn có lực lượng 29 long nhưng cuối cùng ngưng tụ vẫn chưa tới một nửa.

Ảnh hưởng của những nguyên lực tiên giới đối với cơ thể hắn nghiêm trọng hơn hắn nghĩ rất nhiều.

Cười tự giễu, Nhạc Vũ cảm thấy vô cùng hoang đường. Đường đường đã thành linh tiên nhưng thần thông pháp lực còn yếu hơn trước khi độ kiếp mấy lần.

Hắn tế lên Thiên huyễn linh châu cải trang qua dung mạo, lại dùng huyễn pháp thận khí khiến thanh Long Thương kiếm bên cạnh triệt để biến mất.

Lúc thanh kiếm này đến tay hắn thì hình dạng đã tự biến ảo qua không khác với kiếm thường, chưa đến cảnh giới nhất định thì không thể thấy rõ hư thật.

Nhạc Vũ cuối cùng vẫn không thể yên tâm, trong người đang mang Bạch Trạch chi giác, Phục Hy tàn kính lẫn mười hai viên châu thần bí kia nên không thể không cẩn thận.

Khó bảo đảm bên trong thế giới này không có bậc đại năng nào nhận ra lai lịch những vật này.

– Kế sách hiện giờ đầu tiên là phải tìm được một vùng đất luyện hóa toàn bộ những nguyên khí tiên giới. Ngoài ra muốn dẫn Chiến Tuyết đến đây chắc còn phải ra sức một phen, còn có hai hóa thân của mình.

Qua thời gian 60 năm, số lượng tín đồ của Chiến Tuyết trong hoàng hôn giới đã lên đến con số 20 tỷ! Thần cách đột phá cấp chín, tương đương với linh tiên tu sĩ đỉnh phong.

Chính vì như thế nên mới phiền toái, nếu không chuẩn bị chu toàn dẫn đến biến hóa khí cơ thiên địa lại bị tu sĩ có đại thần thông cảm giác được.

Hai hóa thân tránh né trong thế giới của Diễn Thiên Châu chẳng khác như bản thân hắn hai lần tái nhập vào thế giới bản nguyên cảm ngộ thiên đạo.

Nếu là người bình thường dẫn phát kiếp lôi thì thân ngoại hóa thân cũng cần trải qua, nhưng đối với bản thân hắn có được Diễn Thiên Châu thì giá trị lại càng không thể đo lường.

Ngự kiếm bay lên trời, Nhạc Vũ bắt đầu tản hồn niệm ra xa. Trong Thiên Nguyên giới thì hắn có thể cảm giác chuẩn xác cự ly trong vòng hai mươi vạn dặm, linh giác có thể xa hơn ngàn vạn dặm.

Bị pháp tắc trong thế giới này trói buộc nên hắn cũng chỉ có thể cảm ứng được một số linh mạch lớn trong cự ly trăm vạn dặm mà thôi.

Nhạc Vũ tìm kiếm hơn mười ngày, rốt cuộc mới hơi lộ vẻ vui mừng, ngự kiếm về hướng đông. Ước chừng qua nửa ngày thì hắn thấy một ngọn linh sơn có độ cao và diện tích tương đương với Quảng Lăng sơn.

Linh mạch ngược lại lớn hơn Thiên Trụ phong xưa kia một bậc, linh lực chỗ thịnh nhất trên đỉnh núi đã đạt tới tiên mạch cửu phẩm, bất quá cũng không tính là kỳ lạ trong Địa Tiên giới.

Nhạc Vũ hạ xuống thì thấy trên đỉnh núi là một thiên hồ, bên cạnh đều là rừng rậm, chim hót hoa nở, thắng cảnh nhân gian.

Chỉ là dưới sườn núi vẫn là một vùng thổ địa màu hồng khiến người nhìn vào có chút kinh hãi.

Nhạc Vũ dùng linh thức tra xét một lần thì càng cảm thấy kỳ quái.

Nếu là bình thường, nơi này ít nhất có thể đạt đến Tứ phẩm tiên mạch nhưng lại bị một lực lượng vô hình áp chế.

Trong lúc mơ hồ còn có thể thấy được dưới mặt đất có vô số khí huyết tinh hung lệ chảy qua, nhiễm bẩn cả một vùng thanh tú.

– Phía dưới này chắc là phải chịu uế lực của Huyết Hà? Theo như truyền thuyết, Huyết Hà này chẳng phải dưới Cửu Uyên sao?

Nhạc Vũ cũng không nghĩ thêm, chỉ âm thầm cảnh giác thêm mấy phần. Nghe đồn nhất tộc A tu la là tộc khát máu nhất, hung danh trước khi Hồng Hoang vỡ nát không kém Vực Ngoại Thiên Ma. Tuy là cường giả chân chính không nhiều lắm nhưng số lượng gần như vô cùng vô tận, tránh được vẫn nên tránh.

Đi về phía trước liền thấy một căn phòng gỗ nhỏ cổ kính đột ngột mọc lên bên cạnh hồ nước, một thửa ruộng nước kéo dài từ giữa hồ đến sâu bên trong.

Nhạc Vũ bố trí một linh trận không gian quy mô vừa che lấp toàn bộ.

Độn nhập vào trong mộc các, Nhạc Vũ cảm thấy một cảm giác vô cùng cô tịch.

Trước đây tại Thiên Nguyên giới, tuy hắn quanh năm một mình hành tẩu nhưng luôn có Chiến Tuyết làm bạn ở bên, thêm vào trong có Quảng Lăng sơn còn có gia đình.

Nhưng trong thế giới này hắn chính thức chỉ có một mình. Chiến Tuyết đang chờ đợi hắn tiếp ứng, còn Sơ Tam Tinh Nguyệt đang ở Lang Mị Thiên Cảnh lợi dụng gia tốc thời gian trùng kích thập ngũ giai trước khi phi thăng.

Về phần Đằng Huyền ít nhất phải hơn chín trăm năm sau mới có thể chui ra từ trứng Chúc Long.

Nhạc Vũ bất giác thở dài rồi khoanh chân ngồi xuống, lấy ra tụ nguyên châu bắt đầu luyện hóa số nguyên khí của tiên giới tích lũy từ sâu trong bản nguyên Hồng Hoang, ngưng tụ thành phù văn Ngũ Hành.

Hắn đã nghiên cứu tìm hiểu Tiên Thiên Ngũ Sắc Thần Quang tầng thứ mười một đến tầng thứ mười hai hơn sáu mươi năm nhưng khi ngưng luyện phù văn lại rất khó khăn.

Nguyên lực còn lại đều bị Nhạc Vũ rót vào tụ nguyên châu khiến Tiên Thiên linh bảo này từng chút một tràn đầy.

Bất quá Nhạc Vũ chưa từng chính thức nhập định, thủy chung lưu lại vài phần tâm thần cảm giác ngoại giới.

Quả nhiên đến ban đêm chợt có một con chim khổng lồ màu vàng sải cánh rộng gần 500 trượng từ xa bay tới.

Khi tới trên đỉnh núi, nó lộ vẻ ngạc nhiên, xoay tròn trên bầu trời hồi lâu rồi bỗng nhiên bắn ra hung quang giang cánh hạ thẳng xuống hồ.

– Kim Dực Lôi Bằng? Hay cho một con nghiệt súc! Tại nơi đất cằn sỏi đá này cũng có thể tu luyện đến trình độ như vậy.

Nhạc Vũ cười lạnh, cũng không cảm thấy đáng gì, phóng lên một cây ngũ sắc ngọc xích xuất ra lực từ trói buộc.

Lôi Bằng mới bắt đầu kịch liệt kháng cự, cho đến khi phát hiện vô luận như thế nào cũng không thể nào phản kháng mới thôi dãy dụa. Đến khi nó bị kéo vào trong mộc các, trông thấy Nhạc Vũ thì càng lộ ra mấy phần sợ hãi.