Chương 1214: Thần Tinh Cộng Công.

Quân Lâm Thiên Hạ

Đăng vào: 2 năm trước

.

Không cần nhìn lại hồn niệm của Nhạc Vũ đã có thể cảm ứng bên ngoài ức vạn dặm vang lên thanh âm phong bạo cuồng liệt liên tiếp.

Hai thân ảnh cực lớn đang giãy dụa thoát ra khỏi sự công kích của Chu Thiên Tinh Đấu đại trận cùng Chúc Long Nhãn.

Ngay sau đó thân hình hai người trực tiếp hóa quang, xuyên qua bên trong Cực Lạc Thiên hướng chỗ Nhạc Vũ truy tới.

Độn quang tuy khó khăn nhưng vô cùng nhanh chóng, không kém hơn tốc độ của Nhạc Vũ di chuyển bên trong Cực Lạc Thiên vừa rồi.

Nhưng đồng dạng đã kích thích tới cấm chế của Chu Thiên Tinh Đấu đại trận cùng Chúc Long Nhãn tới mức điên cuồng, vô số quang hoa tuôn xuống như mưa, không ngừng xuyên phá vặn xoắn, phần lớn rơi vào chỗ trống kích phát lên bụi mù đầy trời.

– Đương Đồ và Chư Kiền?

Theo tia khí tức Nhạc Vũ liền mơ hồ phân biệt được lai lịch hai người nọ. Nhạc Vũ lạnh giọng cười, tiếp tục hướng bên phải bay đi, tốc độ phi độn càng tăng nhanh hơn vài phần.

Hơn phân nửa thế giới Cực Lạc Thiên giờ phút này đều nằm bên trong hình chiếu của Côn Luân Kính. Càng tiếp cận với trung tâm Cực Lạc Thiên, những ti tuyến của Chu Thiên Tinh Đấu đại trận càng thêm dày đặc, thật khó khăn lẩn tránh.

Chúc Dương Thần Chiếu đại pháp càng khiến mảnh không gian nơi này hoàn toàn hóa thành biển lửa.

Một đường đi về phía bắc, ước chừng qua ngàn vạn dặm, Nhạc Vũ liền nhìn thấy trước mắt lại là một tòa sơn cốc cực lớn.

Khác với địa phương chung quanh không chút sinh cơ, trong sơn cốc này rõ ràng lục ý dạt dào, liếc mắt nhìn lại có thể thấy được không ít kỳ trân linh dược.

Cơ hồ linh lực của cả thế giới Cực Lạc Thiên càng thêm dày đặc hơn những nơi khác gấp mấy lần. Khí hậu cũng thật ôn hòa, không hề bị Chúc Long Nhãn ảnh hưởng.

Toàn bộ sơn cốc cơ hồ hoàn toàn bị ngăn cách với thế giới Cực Lạc Thiên bên ngoài.

Chân mày Nhạc Vũ nhíu lại, lướt qua cấm chế trùng điệp đi vào. Trực tiếp mở ra tay áo, pháp lực vung ra, khiến vô số kỳ trân linh dược đều bay lên tụ tập cùng một chỗ, bị hắn thu vào tu di không gian.

Đợi đến khi hắn đi tới nơi trọng yếu nhất bên trong sơn cốc, ánh mắt hắn chợt lóe ra tinh mang.

Chỉ thấy bên trong sơn cốc cũng không có bao nhiêu linh vật, chỉ có một ít bị Chu Thiên Tinh Đấu đại trận ước thúc bên trong, nhưng toàn bộ linh vật không có vật nào không phải là tuyệt đỉnh trên thế gian.

Nhạc Vũ quan sát thật kỹ mới khẽ thở phào nhẹ nhõm, tâm thần căng thẳng cũng thoáng thả lỏng, trên mặt lộ ra ý mừng.

– Cuối cùng đúng là đồ vật này, ta chưa từng tính sai!

Bởi vì trận pháp, sơn cốc này bị ngăn cách với thế giới bên ngoài. Nhạc Vũ cũng không tiếp tục băn khoăn về hai người đang đuổi theo, trực tiếp đánh ra một đạo Ngũ Sắc Thần Quang, thế như chẻ tre xé mở cấm chế trùng điệp.

Dùng tay trảo tới, liền đem một bình ngọc cầm vào trong tay. Mở ra nắp bình, lại là một đoàn linh quang ngũ sắc Hỗn Độn Khí. So với đoàn linh quang lấy được dưới hành cung đáy biển tại Thiên Nguyên Giới còn nhiều hơn gấp năm lần!

Nhạc Vũ nhẹ giọng cười, không chút do dự liền đem đoàn linh quang đánh vào bên trong Côn Luân Kính.

Chỉ một thoáng linh quang trong kính liền lưu chuyển, vô số phù văn từ bốn phương tám hướng tụ tập đến, đem thanh đồng cổ kính bao phủ toàn bộ.

Vô số thiên địa đại đạo, quy luật bổn nguyên bắt đầu dung nhập vào bên trong. Khí tức cổ kính chợt thu liễm, linh lực ba triều cũng biến mất vô ảnh vô tung, phảng phất như vừa kết thành kén, lâm vào cảnh giới tĩnh mịch.

Giờ phút này Nhạc Vũ bỗng nhiên mất đi khả năng thao túng cổ kính.

Hồn niệm thoát ra khỏi trạng thái kết cấu vạn vật bổn nguyên, khôi phục lại như bình thường nhưng hắn vẫn hoàn toàn không để ý tới, ngũ sắc quang hoa thu liễm, mặc dù bản thân còn đang ở bên trong sát trận nhưng hoàn toàn không có gì đáng ngại.

Toàn bộ ti tuyến chỉ cần quét tới bên cạnh Nhạc Vũ thường thường lập tức tan rã không còn tồn tại.

Trong lòng Nhạc Vũ biết được hiện tại Côn Luân Kính đang tấn cấp, nội tâm hắn liền thả lỏng, trái tim treo cao cũng hạ trở xuống.

Mặc dù trên đường hắn vẫn luôn hờ hững tự nhiên, nhưng đến tột cùng hắn vẫn còn có chút lo lắng bất an sợ mình tính toán sai lầm.

Nhất là người truy đuổi phía sau lại là hai Hỗn Độn Kim Tiên, cho nên áp lực càng không nhỏ.

Hồn niệm quét qua cổ kính bên trong Thai Tàng Hư Không kiếm trận, Nhạc Vũ cũng không tiếp tục quan tâm, chỉ quan sát vài vật khác trước mặt.

Chỉ thấy ngoài bình ngọc còn có một tinh thạch cực lớn đang phiêu phù trên cao, vật thể hình tròn, bên góc phải bị thiếu một góc nhỏ.

Trong lúc mơ hồ lại cùng thần tinh bên trong Long Hoàng An Thiên Tỳ trong tay áo hắn lại có vẻ như hô ứng lẫn nhau.

– Đây là…thần tinh Cộng Công!

Trong lòng Nhạc Vũ mừng như điên, ngay sau đó liền cảm thấy không thể tưởng tượng nổi. Hắn loáng thoáng nhớ lại lúc Vu Yêu đại chiến, trong mười hai Vu Thần có một số người vẫn lạc.

Cộng Công cũng là người đầu tiên sau khi thân vẫn tựa hồ dựa vào tín ngưỡng lực ở vạn năm sau mượn dùng lực lượng tín ngưỡng sống lại một lần, nhưng không còn giữ được oai khí tung hoành thiên địa của thượng cổ Thủy Thần.

Cuộc chiến năm vạn năm trước, hắn đã vẫn lạc lần nữa.

Thật không ngờ thần tinh này lại bị Chúc Long xem thành cất chứa phẩm đặt tại nơi này!

– Đây chẳng lẽ là cơ hội chứng đại đạo của mình?

Muốn ngưng tụ Ngũ Hành hồn ấn, nhảy vào bổn nguyên tầng thứ bảy, hắn vẫn còn thiếu hỏa hầu. Nhưng nếu mượn nhờ lực lượng thần tinh hắn chỉ cần ba năm công phu liền có thể lập tức cô đọng ra thần cách tầng hai mươi, nắm giữ nguyên lực!

Một thân pháp lực đồng dạng có thể tương đương với Hỗn Độn Kim Tiên!

Thậm chí chỉ cần đem thần tinh dung nhập, chiến lực sẽ lập tức đại tăng, không cần e ngại Đương Đồ cùng Chư Kiền phía sau.

Hắn có được Ngũ Sắc Thần Quang, Hồng Mông kiếm ý cùng Vô Tướng Cửu Kiếp Thần Lôi Pháp bảo vệ tâm thần, không sợ bị thần lực xâm nhiễm.

Dùng phương pháp nguyên lực chứng đạo, so với những tu sĩ hồng hoang thường dùng tam thi chứng đạo còn cao minh hơn vài phần, ngày sau vẫn có thể bù lại đạo cơ, vả lại cũng thật dễ dàng.

Tâm hồn chỉ hoảng hốt chốc lát hắn đưa tay muốn chạm vào hắc lam thần tinh kia.

Nhưng mới đưa ra nửa chừng hắn bỗng dưng chợt tỉnh.

– Nguyên lực chứng đạo dĩ nhiên cao minh hơn tam thi chứng đạo một chút. Nhưng lại có gì khác nhau? Đi con đường mưu lợi này, dù sao cũng không phải chính đồ. Nếu như ta không thể một lần trảm phá trở chướng tầng thứ bảy, tâm niệm sụp đổ, bỏ qua đạo tâm đạp bằng mọi chông gai từ trước đến nay, dù ngày sau có bù lại đạo cơ, cũng không còn khả năng dĩ lực chứng đạo tiêu dao thế giới! Khi đó chỉ sợ ngay cả hồn niệm cũng không cất chứa nổi Hồng Mông kiếm ý!

Thở sâu một hơi, Nhạc Vũ khôi phục lại tâm tình, sau đó chợt nhíu mày.

– Thần tinh Cộng Công thật sự là trùng hợp sao? Thiên ý mênh mông, thật sự dễ dàng dung cho ta thành đạo?

Suy tư chốc lát, Nhạc Vũ vung tay hấp nhiếp thần tinh tới trước người.

Hắn dùng thần niệm cẩn thận quan sát, sau một lát liền lộ ra vẻ cười lạnh, đem thần tinh Cộng Công thu vào trong tu di không gian không tiếp tục quan tâm tới.

Hiện tại bị linh trận trói buộc còn có năm kiện đồ vật, cho dù không giống như thần tinh Cộng Công cùng Hỗn Độn Khí khiến cho người thèm muốn, nhưng Nhạc Vũ vẫn thật sự chờ mong bởi vì trong năm bảo vật này có ba kiện đạo điển.

Quyển thứ nhất kim hoàng sắc, dùng linh kim chế thành, là hậu thiên điển tịch, lại ẩn hàm khí tức tiên thiên đạo điển.

– Là Huyền Công!

Hồn niệm Nhạc Vũ khẽ động, lại bắn ra một đạo Ngũ Sắc Thần Quang. Ngay sau đó quang hoa cuốn tới, liền đem ba quyển đạo điển cầm trong tay.

Mở ra kim hoàng đạo điển, bên trong là từng trang đồ án thần thú. Thân thể kết cấu, kể cả kinh mạch trong cơ thể, thần thông pháp môn đều đầy đủ toàn diện ghi chép bên trong không hề bỏ sót.

– Quả nhiên là nguyên bản!

Hiện tại Nhạc Vũ cảm thấy vui mừng tột đỉnh. Pháp môn huyền công này không chỉ đơn giản là một môn công pháp luyện thể mà thôi.

Tổng cộng bao hàm bảy mươi hai môn thần thông đại pháp, vô số thiên địa đại đạo.

Thần thú biến hóa bên trong chỉ kém hơn Tứ Cửu Huyền Công một chút, nhưng nếu bàn về uy lực lại vượt trên Tứ Cửu Huyền Công!

Đế Tuấn quản hạt Thiên Đình, Yêu tộc dưới trướng có hàng ức, những bộ tộc thần thú cùng cấp không dám dễ dàng trêu chọc, nhưng thấp hơn một cấp lại nghiên cứu tường tận không hề bỏ sót.

Môn huyền công này ngay lúc thành tựu đã đạt tới thần thông đại pháp tiếp cận vô thượng.

Lúc trước khi hắn chiến đấu cùng Dương Hạo, đã lĩnh giáo qua uy lực này.

Nếu không phải mỗi ngày hắn đều dùng Ngũ Hành kiếm trận, Hồng Mông Tử Khí cải thiện thân thể, nói không chừng thân thể hắn còn kém hơn Dương Hạo.

Mà nguyên bản hiện tại phải vượt xa đạo điển trong tay Xiển Tiệt nhị giáo cùng phương tây nhị thánh đi!

Có vật này trong tay, hắn đối với hai quyển đạo điển còn lại thật sự chờ mong. Có thể cùng được cất giấu với Huyền Công, nghĩ đến cũng không thể nào quá kém.

Hồn niệm trực tiếp nhập vào bên trong, ngay sau đó ấn đường Nhạc Vũ thoáng cau lại.

– Chúc Dương Thần Chiếu đại pháp?

Vẻ mặt hắn thật thản nhiên, không có vẻ thất vọng cũng không thấy vui mừng.

Có vật này Tứ Cửu Huyền Công ba mươi sáu biến hóa của hắn lại tiếp tục được thêm hoàn thiện.

Chúc Long Biến sẽ không chút thua kém Thanh Long, Huyền Vũ cùng Kim Ô!

Một quyển còn lại làm tâm thần Nhạc Vũ chợt gợn sóng, nói về độ dày đã vượt xa hai quyển còn lại mấy lần.

– Đây là Cửu Chuyển Nguyên Công?

Cầm trong tay mở ra từng trang một, trong lòng Nhạc Vũ kinh dị khó hiểu, không giống như quyển bên trong hành cung Chúc Long ở Thiên Nguyên Giới luôn tràn đầy dấu hỏi trước kia.

Quyển trong tay Nhạc Vũ chữ viết nhẹ nhàng khoan khoái, thái cổ chữ triện đem từng đạo pháp tắc thiên địa, ý nghĩa đại đạo được ghi chép thật rõ ràng bên trong.

Đầy đủ phương pháp tu luyện cho tới tầng thứ tám, sau khi tới tầng thứ ba, liền bắt đầu có chút khác biệt với Cửu Chuyển Nguyên Công nguyên bản, sau tầng thứ sáu hoàn toàn là hai loại thần thông công pháp khác xa nhau!

Thời gian của Nhạc Vũ không nhiều lắm, chỉ có thể qua loa lật xem một phen, lại thêm chút xác minh với phần mình đã tu luyện.

Giữa hai quyển cũng không giống nhau, luôn có chỗ sai biệt, nhưng đều súc tích huyền diệu, làm cho người ta cảm giác thông hiểu tỏa sáng.

Nếu như hắn đoán không sai, đây là Chúc Long đã nghiên cứu ra được kết quả sau nhiều năm tu luyện.

Trình độ của Nhạc Vũ cùng Chúc Long hẳn không sai biệt bao nhiêu, nhưng đạo cơ của hai người bất đồng, vì vậy suy diễn ra kết quả tự nhiên cũng khác xa.

Mà quyển đạo điển này ghi chép lại tâm đắc tu luyện của Chúc Long, nội dung về sau cũng không chỉ giới hạn trong Cửu Chuyển Nguyên Công.

Từ trên trời xuống dưới đất, không chỗ nào không bao hàm, thậm chí kể cả phỏng chế của Hà Đồ Lạc Thư cũng được ghi chép lại bên trong.

Nhạc Vũ cơ hồ không nhịn được muốn sa vào nghiên cứu, nhưng hắn miễn cưỡng đè nén ý niệm này, thu hai quyển đạo điển vào tu di không gian.

Ngược lại hắn nhìn hai vật tiên thiên linh bảo trước mặt, chỉ có một đoàn tử sắc hỏa diễm cùng một thổ hoàng sắc viên hoàn đang phiêu phù phía trước!