Chương 152: Ngũ Sắc Thần Quang

Quân Lâm Thiên Hạ

Đăng vào: 2 năm trước

.

– Đây chính là thủ đoạn của những Trận Phù sư kia? Cũng không biết cây Khiên hồn trâm này là do Tịch Phù Sư tự mình tự chế tạo hay là thủ bút của người khác? Còn có các loại pháp khí khác, rốt cuộc là loại nào?Có công dụng gì?

Khẽ vuốt cây Khiên hồn trâm trong tay, trên mặt Nhạc Vũ tràn đầy thần sắc âm tình bất định. Có pháp khí này tương trợ, chẳng những là cảm giác linh giác được tăng cường mà khi sử dụng bí pháp lúc cũng có không ít trợ lực. Ít nhất đối với phương diện khống chế linh lực thiên địa càng thêm thuận buồm xuôi gió. Tác dụng của phương diện này có thể nói là vượt xa năng lực phân tích của hắn.

Lúc trước sở dĩ hắn có thể ở phương diện thao túng linh lực thiên địa chỉ thấp hơn Tiên Vu Bình một chút chẳng qua là dựa vào hồn lực cường đại, còn có cả sự rèn luyện trước lúc đạt đến tiên thiên.

Có sự giúp đỡ của Khiên hồn trâm này lại có thể khiến cho tài nghệ của hắn về phương diện này ngang bằng với Tiên Vu Bình, thậm chí còn vượt trội hơn.

Nói cách khác, một cây ngân trâm như vậy cũng đủ để cho lực chiến đấu của hắn tăng thêm một thành!

Trong khoảnh khắc, thậm chí Nhạc Vũ còn có ý định đi tới khách sạn tìm Tịch Nhược Tĩnh để hỏi thêm. Bất quá nghĩ lại thì hắn tạm thời bỏ qua ý định này, gọi Sơ Tam tới trong phòng rồi dùng dược vật khiến cho nó đi vào giấc ngủ rồi dùng hỗn hợp chu sa và gỗ đào vẽ lên trên trán của nó mười mấy phù văn.

Đây là một trong những phương pháp bí truyền thần phục thần thú mà hắn học được từ trong những quyển sách của Đồ Thành Hiên, lấy thần thức tạo ra một huyễn cảnh như thật để kích thích tiềm lực yêu thú, tiến tới kích phát thần thông thiên phú ẩn sâu trong huyết mạch và linh hồn của nó. Về phần những phù văn kia là để tiết kiệm và phóng đại tác dụng của hồn thức. Vì lấy hồn lực làm cơ sở, linh lực thiên địa làm phụ nên chỉ cần đến lượng linh lực nhỏ nhất, vì vậy nên tạm thời vẽ lên cũng không đáng ngại.

Nhạc Vũ đã vận dụng pháp môn này chừng mấy ngày, hiệu quả cũng thấy rõ rệt. Đến hiện giờ thì Kim Hoàng Tước đã thức tỉnh được nhiều thần thông thiên phú. Bất quá cũng không biết có quan hệ với chủ nhân hay không mà trong đó phần nhiều lấy Mộc hệ làm chủ, Phong hệ Lôi hệ đều có. Còn mấy hệ khác cho dù hắn điều giáo thế nào cũng chưa từng thức tỉnh. Hơn nữa trong đó cũng có bí pháp đại uy lực gì, thật sự là không xứng với tên gọi hạ cấp thần thú.

Ngoài ra điều làm hắn kỳ quái chính là hồn lực cực cao khi sử dụng phương pháp này. Thậm chí nếu không phải là liên lạc hồn thức giữa hắn và Sơ Tam đã đạt đến trình độ tâm linh tương thông thì cho dù cường độ hồn lực hắn cao gấp mấy lần mấy chục lần cũng chưa chắc đủ điều kiện sử dụng.

Yêu cầu hà khắc như thế, cũng không biết là Đồ Thành Hiên làm như thế nào để sử dụng, hoặc là nói chưa từng sử dụng.

Bình thường lúc Nhạc Vũ vừa mới bắt đầu thiết lập liên lạc hồn thức giữa hắn và Sơ Tam thì cảm giác tâm thần mình bị kéo mạnh một cái. Sau đó ý thức dưới tác dụng của bùa chú bị mạnh mẽ nhập vào không gian hồn hải của Sơ Tam. Tiếp đó là vô số những hình ảnh và trí nhớ của Sơ Tam hiện ra trước mắt hắn.

Nhạc Vũ đã trải qua mười mấy lần tình cảnh như thế nên đã không còn cảm thấy lạ lẫm. Thế giới hình ảnh của Sơ Tam cũng cực kỳ đơn giản, ngoại trừ hắn còn có Nhiễm Lực Lâm Trác, còn ít có hình ảnh nào khác, dù vậy thì lần đầu tiên đi vào thiếu chút nữa hắn cũng bị lạc trong đó.

Bởi vì đã quen nên hắn nhanh chóng tìm được chủ thức của Sơ Tam. Tên tiểu tử này đang trong giấc mơ ăn dược hoàn có tác dụng tăng cường lực lượng từ tay Nhạc Vũ, còn có cả cảnh tượng cùng nhau chơi đùa, cứ như vậy lặp đi lặp lại không biết chán.

Nhạc Vũ cười ấm áp một tiếng, sau đó dùng hồn lực của mình cố gắng cải biến giấc mơ này của Sơ Tam. Cũng không biết có phải nguyên do lần này có Khiên hồn trâm hay không mà hắn cảm giác việc điều khiển càng thêm thuận buồm xuôi gió.

-Sơ Tam đang vô cùng tự tại bay lượn trên bầu trời thì bất chợt có mấy chục con cự điêu màu nâu xám xuất hiện rồi bổ nhào vào vây công. Bất quá Sơ Tam cũng không sợ hãi mà kêu lên một tiếng tràn đầy chiến ý rồ lấy Phong Linh bao phủ quanh thân, xông thẳng vào những cự điêu kia, vừa mổ lia lịa vừa vừa điều khiển phong nhận công kích, trong lúc nhất thời đã có mấy chục cự điêu rơi xuống đất.

Nhạc Vũ thấy vậy là cười khổ không dứt, pháp môn có tên là Ngự mộng linh thuật này cũng có chỗ tốt, duy chỉ có một chỗ khó là nếu như trong mộng xuất hiện một sự vật thì phải để cho Sơ Tam thấy qua. Cũng như đám linh thú tên là Liệt Phong diêu là thứ duy nhất mà Sơ Tam đã thấy qua tại thời điểm thức tỉnh thần thông thiên phú Thỉ nhận thuật. Nếu nói Thỉ nhận thuật, thật ra thì cũng không khác phong nhận bao nhiêu, chẳng qua là đem phong nhận đặt quanh người, sẽ tăng thêm uy lực mạnh mẽ.

Bất quá điều này cũng khiến hắn mất rất nhiều thời gian mới tìm thấy yêu thú trong ký ức của Sơ Tam, cũng chỉ dựa vào số lượng gây chút phiền toái ban đầu cho nó mà thôi. Một khi Ngũ Sắc Kim Hoàng Tước thức tỉnh mấy loại thần thông Phong hệ thì vận mệnh những con Liệt Phong diêu cũng chỉ có thể là bị tru diệt.

Mắt thấy hồn lực của mình không ngừng suy yếu, số lượng Liệt Phong diêu cũng đang dần giảm bớt, Nhạc Vũ không khỏi khẽ lắc đầu. Xem ra đã phải tạm dừng huấn luyện Sơ Tam, đợi cho tên tiểu tử này nhìn thấy nhiều yêu thú hơn mới có tiến triển hơn nữa.

Bất quá vào lúc này trong tâm trí hắn chợt động rồi điều khiển thân ảnh của mình trong trạng thái đang ngủ xuất hiện trong cảnh mộng rồi để cho mười mấy con Liệt Phong diêu lao vào tấn công.

Quả nhiên Sơ Tam trông thấy một màn này thì không còn tư thái thong dong nữa mà đột nhiên lớn tiếng gào thét, giành trước một bước vọt tới bên thân ảnh kia ngăn cản đám Liệt Phong diêu đánh tới. Sau mấy lần đánh lui đám Liệt Phong diêu thì thương thế trên người Sơ Tam cũng dần tăng lên, càng ngày càng khó ngăn cản.

Mắt thấy một con Liệt Phong diêu sắp lao vào ‘Nhạc Vũ’ bên dưới, Sơ Tam đột nhiên rít lên giận dữ, phần đuôi đột nhiên thoáng hiện quang mang năm màu mãnh liệt rồi sau đó mạnh mẽ bắn ra một Thỉ nhận thuật cắm phập vào đầu con Liệt Phong diêu kia.

Nhạc Vũ lúc này cũng cả kinh nhìn kỹ phần đuôi Sơ Tam. Bên trong quang hoa ngũ sắc kia loáng thoáng có vô số phù văn phức tạp bao trùm lấy Sơ Tam. Nhận thuật của con Liệt Phong diêu kia không thể đụng vào trên quang hoa, Phong Linh lực lại càng hoàn toàn bị nó hút vào, tham dự vào chuyển động ngũ hành tuần hoàn.

– Chẳng lẽ nói, đây cũng là một trong những thần thông có trong huyết mạch Sơ Tam?

Nhạc Vũ nhìn một màn này thì trong lòng dâng lên một cảm giác khó tả. Theo bản năng hắn thấy được quang hoa này bất phàm, nếu như vậy thì chẳng phải bất kỳ bí pháp nào cũng không có tác dụng trước mặt Sơ Tam.

Thật ra thì những gì hắn nhìn thấy bây giờ cũng chỉ là hư ảo. Bất quá cảnh này cũng là lấy những gì Sơ Tam biết làm trụ cột, nếu hắn cho là ngũ sắc quang hoa này có thể triệt tiêu Thỉ nhận thuật thì sự thật cũng không quá khác biệt.

Điều hiện giờ khiến Nhạc Vũ cảm thấy bất đắc dĩ nhất tại thế giới này là việc truyền bá và kiến thức quá chậm. Những số sách miêu tả về thần thú khổng tước trong tàng thư lâu của Nhạc gia cũng là ít lại càng ít.Vì thế hắn cũng không rõ ngũ sắc quang hoa này là gì, có tác dụng gì khác ngoài việc làm tan rã tất cả những linh lực bí pháp thì còn tác dụng nào khác không?

Mới vừa suy tư chốc lát, đám Liệt Phong diêu đã bị Sơ Tam chém gọn toàn bộ. Hồn lực của Nhạc Vũ cũng đã cực kỳ suy yếu, lập tức thuận thế lui ra khỏi thức cảnh của Sơ Tam.

Vào lúc Nhạc Vũ từ từ khôi phục ý thức thì thấy Kim Hoàng Tước vẫn nhắm mắt ngủ say trong ngực mình người, chỉ không còn vẻ mặt hung lệ khi đang chiến đấu trong mộng cảnh. Sau đó hắn lại nhìn vào phần đuôi của Sơ Tam, lần nữa lâm vào trầm tư. Nhạc Vũ rất muốn nhìn lại thần thông lúc nãy rồi sau đó thuận tiện khảo nghiệm lại năng lực của mình. Bất quá dựa theo kinh nghiệm thường ngày, cho dù Sơ Tam đánh ra bí pháp kia trong mộng nhưng cũng phải ba đến năm ngày mới hoàn toàn thích ứng rồi đánh ra trên thực tế, vì thế hiện giờ đánh thức nó dậy cũng không có tác dụng.

Hiện giờ điều Nhạc Vũ suy nghĩ là Đại Hỗn Nguyên chân lực cũng giống như ngũ sắc quang hoa của Sơ Tam, đều lấy Ngũ Hành tuần hoàn làm chủ. Chẳng qua là sau khi đạt đến tiên thiên đã không còn thích hợp để tập, vì thế trong việc rèn luyện nội tức mười mấy ngày nay cũng chỉ có thể dẫn linh lực thiên địa để rèn luyện chân khí bản thân mà thôi, về những mặt khác thì không tiến bộ thêm.

Bất quá khi mới vừa rồi thấy một màn kia trong giấc mộng thì trong lòng hắn nảy ra một ý định cực kỳ lớn mật.

Nếu như là tham khảo thần thông thiên phú của Sơ Tam rồi tiến hành tu luyện thì hiệu quả rốt cuộc phải như thế nào?

Nhạc Vũ biết loại thần thông này chắc là đến từ huyết mạch khổng tước. Nếu đã là xuất phát từ thần thú thì uy lực dĩ nhiên cực kỳ mạnh mẽ. Điều duy nhất khiến hắn lo lắng chính là làm như vậy có thể khiến bản thân đi vào ngõ cục, ảnh hưởng đến tu hành sau này khi tiến vào Phù Sơn Tông.

Như tới như vậy, Nhạc Vũ bỗng nhiên cười một tiếng. Rốt cuộc lựa chọn như thế nào thì vẫn phải chờ thêm mấy ngày nữa xem ngũ sắc quang hoa của Sơ Tam có năng lực gì rồi hãy nói mới có thể xác định tham khảo hay không. Hôm nay quyết định vẫn còn quá sớm.