Chương 806: Quần Tiên Tụ Hội.

Quân Lâm Thiên Hạ

Đăng vào: 2 năm trước

.

Đáng tiếc thế giới Hồng Hoang thực sự quá rộng lớn nên chuyện bên trong mình cũng biết rất ít, nếu không có thể suy tính một hai.

Nghĩ đến như vậy, Nhạc Vũ đi ra khỏi lầu gỗ bay lên không trung. Sau khi đến độ cao mười hai vạn trượng thì hắn dùng mắt Chân Long nhìn xuống phía xa.

Lần này hắn dùng toàn lực, trong lúc mơ hồ có thể thấy được bên dưới có chút liên hệ với sâu Huyết Hà trong lòng đất. Còn có một số thân ảnh Tu La cấp thấp toàn thân huyết sắc, nam xấu xí quỷ dị nhưng nữ lại mỹ lệ tuyệt luân. Một phần cảm giác được Nhạc Vũ rình mò nên ngẩng lên trên vẻ mờ mịt.

Trên mặt đất lại nhìn không được gì, chỉ phát hiện trong vòng mấy vạn dặm có một kết tinh hồng sắc với số lượng cực nhỏ.

Nhạc Vũ cũng không do dự, tiện tay hút lấy một khối kết tinh hồng sắc chôn sâu trong lòng đất. Hắn dùng linh giác thoáng dò xét thì ngẩn ra.

– Thứ này sao lại giống như yêu đan? Thôn thổ linh lực thiên địa, yêu lực cường thịnh không hề thua kém.

Nhạc Vũ cảm thấy khó có thể tin, một khối kết tinh nhỏ như vậy cũng không thế nào hiển sơn lộ thủy. Nhưng đến khi hắn trực tiếp liên kết với hạch thâm thiên địa rút ra linh lực tinh thuần tới cực điểm thì lượng thôn thổ còn hơn xa yêu đan thập ngũ giai hắn đã từng thấy.

Điều đáng tiếc là kết tinh này đã bị uế lực huyết sát dưới lòng đất làm dơ bẩn, không cách nào sử dụng. Nếu không chính là tài liệu luyện khí tuyệt hảo, còn hơn những tiên thạch mấy lần.

Huyết hải dưới vực sâu chứa hết những tà ác thế gian. Ngay cả Chiến Tuyết tuy tu tập sát lực giống như Tu La thì những khí ô uế này cũng không dám nhiễm đến nàng, nếu không sẽ là vật đại bổ.

– Những tinh thạch này chắc là những mảnh vỡ yêu đan mà Hồng Vân tổ sư lưu lại.

Nhạc Vũ thầm suy đoán, bất quá nghĩ lại cũng có khả năng. Tổ sư của hắn sau khi khai thiên tích địa là từ một đám Hồng Vân đắc đạo biến thành, yêu đan khác với những Yêu tộc khác cũng là bình thường.

Nơi này chính là chỗ Hồng Vân vẫn lạc, yêu lực thủy hệ trong những kết tinh cũng tinh thuần vô cùng.

Nhạc Vũ phi độn về trước, thôi động mắt Chân Long nhìn kỹ thì thấy trên đường quả nhiên thỉnh thoảng có kết tinh hồng sắc được phát hiện.

Bất quá trong phạm vi hơn mười vạn dặm cũng không có đến nửa viên kết tinh màu đỏ.

– Hồng Mông tử khí mà Hồng Vân tổ sư lưu không biết hạ lạc nơi đâu. Phân nửa là có liên quan đến phần trong cơ thể mình. Trấn Lương Quốc thu bắt linh tiên tu sĩ cũng có khả năng vì thứ này. Nếu vì đại đạo chẳng lẽ những tông môn còn lại không nghe được phong thanh?

Trở về đỉnh núi vô danh, Nhạc Vũ lần nữa nhập định tiềm tu. Chuyện lần này đối với những linh tiên bình thường mà nói thì liên quan đến tồn vong sinh tử nhưng với hắn thì dù là phá vây hay ẩn nấp, hay hoặc là tìm hậu đài vẫn có lối ra.

Vì thế hắn cũng không thực sự quan tâm, có thời gian rảnh liền luyện chế tiểu Chư Thiên hàn tinh tinh sa.

Bên dưới nơi đây đều là biển máu, không có Địa Hỏa tương trợ, Nhạc Vũ chỉ có thể dựa vào hỏa linh lực bản thân tế luyện mỗi ngày nên hiệu quả rất thấp.

Ngược lại bên ngoài hắn lại làm ra hơn một trăm cây Quý Thủy thần lôi, dùng pháp lực phong tồn vào dung khí trấn áp.

Hắn đã dùng vật này khi độ tiên kiếp, bất quá độ khó khi dẫn phát và tự mình chế tạo khác hẳn nhau.

– Có thể đem chế tác bảo tồn vẫn phải khi tu vi tiến nhanh, lực lượng tăng vọt đến 29 lực lượng Chân Long mới có thể miễn cưỡng làm được.

Vào lúc hắn đang toàn lực bắt đầu ngưng luyện Quý Thủy thần lôi, thuận tiện luyện hóa những nguyên khí tiên giới trong kinh mạch thì một đạo ánh sáng màu vàng từ xa bay tới lọt vào bên trong linh trận.

Nhạc Vũ cầm vào tay thì thấy đúng là giản thiếp mà Huyền Nguyên tử truyền đến. Mấy lời bên trong ngoại trừ thăm hỏi còn là mời hắn đến một chỗ phía nam 30 vạn dặm, là nơi tán tu hội tụ lần này.

Nhạc Vũ không chút lưu luyến, phi thân bay lên, phất tay một cái hủy đi kiến trúc bên thiên hồ.

Ngay sau đó thấy Lôi Bằng cũng bay vút lên, trong mắt đầy vẻ lưu luyến.

Cuối cùng không ngờ nó động linh cơ, bái phục trước người Nhạc Vũ:

– Tiểu Yêu hoang dã khẩn cầu tiên trưởng thu nhận làm môn hạ hay nô bộc đều được.

Nhạc Vũ cười ha hả, nhìn kỹ con chim khổng lồ rồi khẽ lắc đầu:

– Ta và ngươi có chút nhân duyên, bất quá hiện giờ ta bảo vệ mình còn khó nói chi thu đồ đệ? Lần này mượn đất ngươi tu hành, mối nhân quả này không thể không trả lại. Hôm nay ta truyền lại môn đại thần thông đạo quyết này cho ngươi. Thành tựu ngày sau phải xem vào chính ngươi.

Đang khi nói chuyện, Nhạc Vũ đã đi đến trước mặt nó điểm ra một chỉ chỗ mi tâm, dùng Hi Hoàng quan tâm thuật rót vào vô số tin tức, chính là Ngọc Thanh cửu lôi pháp.

Con yêu cầm này có dị bẩm thiên phú nhưng là do chư thú tạp giao mà thành, không có quá nhiều huyết mạch truyền thừa. Môn Ngọc Thanh cửu lôi pháp này cũng là lôi hệ đại thần thông, gần bằng với Vô Tướng Cửu Kiếp thần lôi pháp mà hắn đang tu hành. Nếu nó sau này siêng năng tu hành thì thành tựu chắc không quá kém.

Lượng tin tức này đối với cự bằng là quá nhiều nên khi Nhạc Vũ dời tay bay lên thì nó vẫn đang mơ mơ màng màng. Qua hồi lâu sau mới thanh tỉnh lại, lập tức kêu to, hiện ra mấy phần buồn bã.

Nhạc Vũ lúc này đã xa ngoài mấy ngàn dặm, nghe vậy cũng chỉ cười cười nhưng tốc độ phi kiếm dưới chân vẫn không hề giảm, không bao lâu đã đến chỗ mà Huyền Nguyên tử nói.

Song khi hắn hạ độn quang xuống thì bất giác khẽ giật mình. Chỉ thấy chỗ này quả thức có đến mấy ngàn tu sĩ, số lượng vượt qua dự đoán của Huyền Nguyên tử, tổng cộng gần tới vạn người.

Bất quá nhìn qua không hề giống một nơi tụ tập mà nhìn sắc mặt mọi người đều lộ ra ý sẵn sàng bỏ chạy.

Nhạc Vũ đứng giữa không trung, sau một khắc liền thấy Huyền Nguyên tử cùng hai linh tiên tu sĩ phi độn sang.

Trong đó có một vị trung niên mặc huyền sam, thần sắc kiêu căng, khí tức tựa hồ đã tới cảnh giới Thiên Tiên. Một vị khác niên kỷ cũng gần vậy nhưng mặt trắng râu dài, nhìn rất có khí độ.

Huyền Nguyên tử mở miệng đầu tiên, thay Nhạc Vũ dẫn kiến nói:

– Hai vị này là người chủ trì lần này, là Hoàng Thao tán nhân, Thiên Thương chân nhân, đều là Thiên Tiên đến Hồng Hoang đã lâu. Lần này bởi vì hái thuốc ở đây mà tham dự, có thể nói là hi vọng của mọi người.

– Hái thuốc?

Nhạc Vũ hơi nhướng mày nhìn lại hai người. Chỉ thấy trong đồng tử cả hai đều hiện lên một tia huyết khí lệ sắc.

Hắn cười nhạt, thầm nghĩ người hái thuốc chỗ huyết sát dơ bẩn này sao có thể là người tốt?

Lúc Huyền Nguyên tử quay sang giới thiệu Nhạc Vũ, nói đến tứ Cửu Kiếp lôi thì khuôn mặt hai người mới có chút động. Ngay cả người trung niên mặc huyền sam cũng lộ vẻ nghi ngờ nhìn kỹ lại Nhạc Vũ còn Thiên Thương chân nhân thận trọng thi lễ nói:

– Linh tiên tu sĩ, độ tứ cửu Cửu Uyên diệt tẫn lôi mà bình yên vô sự, ngay cả Thiên Tiên chúng ta cũng khó làm được. Thần thông đạo hữu nhất định kinh người, từ nay về sau còn phải dựa vào lực của đạo hữu.

Nhạc Vũ không kiêu ngạo không siểm nịnh ứng phó rồi vài câu, tựa như ngang hàng tương giao. Thiên Thương chân nhân không để ý nhưng trong mắt Hoàng Thao tán nhân lại lộ ra vẻ bất mãn. Giao tình hai người này tựa hồ không cạn, người sau thấy vậy càng không kiên nhẫn, Thiên Thương đành cười khổ cáo từ:

– Chuyện phân phối chư vị đạo hữu phá vây lần này thực sự quá nặng nề, cần phải xử lý gấp. Hai người chúng ta cáo từ trước một bước.

Nhạc Vũ cũng không để ý, đợi đến khi hai người này rời đi mới dùng lực từ bao phủ phạm vi hơn trăm trượng rồi hỏi vẻ tò mò:

– Huyền Nguyên đạo hữu, ngươi có biết hai người này tu loại công pháp nè?

Huyền Nguyên tử lại khẽ lắc đầu nói:

– Nói sau lưng người cũng không phải là việc quân tử nên làm. Vô luận lai lịch hai vị này ra sao nhưng trong mấy trăm năm bôn ba lo cho tán tiên chúng ta phi thăng coi như đã tận tâm tận lực. Dù có tư tâm thì cũng khiến người kính nể.

Nhạc Vũ thấy hắn nói vậy, rất có phong thái quân tử thì bất giác nổi lên hảo cảm, không để ý thêm mà hỏi:

– Có chuyện gì vậy, sao bảo thương nghị chuyện bỏ chạy mà lại thành họp chợ vậy?

Nói đến đây thì ngay cả Huyền Nguyên tử cũng đỏ mặt:

– Chỉ là muốn nhờ cơ hội này bù đắp nhau mà thôi. Những tu sĩ hạ giới như chúng ta đến từ các thế giới khác nhau nên chỗ tốt cũng khác. Qua bốn ngày ngay cả ta cũng tìm không ít chỗ tốt.

– Bốn ngày?

Nhạc Vũ bất giác mím miệng, đại sự như vậy đã không bảo mật là tối kỵ, lại còn chậm trễ tới bốn ngày.

Nếu hắn là người của Trấn Lương Quốc thì dù ngốc đến đâu cũng kịp phản ứng phát binh tóm gọn một mẻ.

Lẽ ra tu hành đến cảnh giới này sẽ không quá ngu xuẩn. Hoàng Thao tán nhân cùng Thiên Thương chân nhân tựa hồ cũng không phải hoàn toàn không có sở liệu nhưng làm như vậy chẳng lẽ có ẩn tình?

Bất quá nghe Huyền Nguyên tử vừa nói như vậy, Nhạc Vũ cũng bất giác có mấy phần hứng thú. Hắn cũng muốn nhìn xem những tu sĩ phi thăng từ những thế giới khác có thể có thứ gì khiến hắn động tâm hay không.

Hắn nói thêm vài câu với Huyền Nguyên tử rồi hạ độn quang xuống dưới quan sát.