Chương 1369: Khởi Binh Phạt Thiên!

Quân Lâm Thiên Hạ

Đăng vào: 2 năm trước

.

Vào lúc bảy tầng kiếp lôi thì trong thiên địa đã tràn ngập lôi võng, tử lôi quyển động khiến ngay cả những Vực Ngoại Thiên Ma kia cũng không dám tới gần.

Thần sắc Liễu Nguyệt Như qua thời gian cũng dần khôi phục bình tĩnh, chống chọi vạn ma phệ trong cơ thể.

Nhạc Vũ thần sắc nhàn nhạt, cùng với mấy người Chiến Tuyết đứng xa quan sát.

Đồ nhi này của hắn cơ hồ thông hiểu hết sở học của hắn nên dĩ nhiên trong đó có Vô Tướng Cửu Kiếp thần lôi, sở tập đã có thần thông vô thượng mà Cửu Chuyển Huyền Công và nhiều loại thuật luyện thể cũng đã tới tầng thứ bảy đỉnh phong, vì vậy trước mắt dù có vô số vô thượng chân lôi nhưng Nhạc Vũ không hề có ý lo lắng.

Sau khi kinh qua vạn ma Phệ Hồn, điều lo lắng duy nhất của Nhạc Vũ chính là Liễu Nguyệt Như có thể trảm phá hồn chướng của Hồng Quân hồn chướng, đại đạo Thiên Tỏa hay không.

Lúc này không chỉ có Nhạc Vũ mà chư vị Hỗn Độn chuẩn thánh nơi đây cũng đang chú mục nhìn xem, không chịu bỏ qua mảy may.

Người trước mặt độ kiếp tuy chỉ là để chứng nhận Đại La Kim Tiên, bản thể chỉ là chân tiên nhưng dĩ lực chứng đạo có ý nghĩa bất đồng, dù cường hoành như Hạn Mị Ứng Long nhìn xem cũng có thu hoạch không nhỏ.

Duy chỉ có Chiến Tuyết cùng Dương Hạo, trước đây đã có kinh nghiệm nhưng lúc này cũng hết sức chăm chú. Người trước là lo lắng còn người sau lại thỉnh thoảng nhìn Nhạc Vũ Chiến Tuyết, mắt hàm dị sắc.

Nếu nữ tử trước mắt này độ kiếp thành công thì trong môn đã có ba người Dĩ Lực Chứng Đạo. Bản sự dạy dỗ đệ tử của Tử Vi Đại Đế không hề đứng dưới mấy vị thánh nhân.

Dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, lôi quang cơ hồ qua mỗi khắc liền càng thêm một tầng, bất tri bất giác đã tới tầng cuối cùng, cửu cửu kiếp lôi.

Khói đen trùng điệp phía chân trời đã bị quang hoa tử sắc tràn ngập, chính là thời khắc cuối cùng có thể trảm phá thiên tỏa, đăng đỉnh Thái Sơ.

Mấy người bên cạnh đều nhíu mày, thần sắc lộ vẻ ngưng trọng.

Đột nhiên từ sâu trong bản nguyên có một tiếng chấn động vang dội, phảng phất như có vật gì vỡ vụn.

Thần sắc Nhạc Vũ lập tức buông lỏng, hồn niệm có thể cảm giác tầng thứ bảy bản nguyên đang chấn động, biết Liễu Nguyệt Như đã thành công đột phá bước cuối cùng, cũng là cửa khẩu trọng yếu nhất.

Mọi người chung quanh cũng đều thở phào một hơi, ánh mắt nhìn về Liễu Nguyệt Như tràn ngập cảm xúc, chỉ trong khoảnh khắc, cách biệt giữa nàng và bọn họ đã như trời và đất, tương lai đã chú định thành tựu lăng áp tất cả.

Bất quá sau một khắc, hết thảy đều nhắm mắt chuyên tâm cảm ứng. Thiên tỏa đại đạo bị nghiền nát, bản nguyên trong một sát na cũng lộ ra vô số vết rách, là cơ hội tuyệt hảo để tìm hiểu thiên cơ, nếu bỏ qua cực kỳ đáng tiếc, đâu còn thời gian cảm thán.

Liễu Nguyệt Như cũng đồng dạng nhắm mắt, thừa dịp trạng thái thiên nhân cảm ứng còn chưa biến mất, đắm chìm trong cảm ngộ thiên địa.

Nhạc Vũ cũng khôi phục vui vẻ, trực tiếp lấy ra một tờ kim bạch long văn, dùng ý niệm viết lên văn tự.

Chiến Tuyết ở bên ghé mắt nhìn thoáng qua thì thấy đoạn cuối cùng là bổ nhiệm Liễu Nguyệt Như nhậm chức Nam Cực Trường Sinh tinh quân, lập tức nhướng mày, không hề cảm thấy ngoài ý muốn.

Nam Cực Trường Sinh tinh quân là một trong tứ ngự, bản chức Trường Sinh Đại Đế, giống như chức vị Câu Trần thượng cung tinh quân của nàng, dù không trong phạm vi Nhạc Vũ quản hạt nhưng với xu thế thụ thiên mệnh, thay đổi vị cách hiện giờ thì có thể danh chính ngôn thuận bảo vệ.

Quả nhiên sau một khắc, khi Nhạc Vũ dùng Trấn Thế Tỳ đóng dấu lên thì trong thiên địa chợt dấy lên vô số quang hoa, bao phủ thân hình Liễu Nguyệt Như, hàng tỉ đầu hào quang bao trùm lấy thế giới, soi rõ cả ám giới.

Tình hình như vậy, rõ ràng phù chiếu của Nhạc Vũ đã được thiên đạo tán thành, còn Liễu Nguyệt Như lúc này cũng chính thức là thiên mệnh tinh quân, có danh vị trong thiên địa!

Mọi người nơi đây, vô luận là cường như Hỗn Độn chuẩn thánh hay bị lôi quang bức bách, đứng thẳng ở xa xa như chiến tướng binh sĩ đều hơi run sợ, mắt lộ vẻ kính cẩn.

Trung Thiên Tử Vi Bắc Cực Đại Đế, chấp chưởng Thiên Kinh địa vĩ, mặt trời mặt trăng và ngôi sao, thống suất Tam Giới Tinh Thần cùng chư thần sông núi, đứng đầu chúng thần.

Câu Trần thượng cung Thiên hoàng Đại Đế chấp chưởng nam bắc hai cực cùng với thiên, địa, nhân, thống ngự chúng tinh, khống ngự vạn lôi, cũng chủ trì sát phạt binh cách trên thế gian, theo lý có thể nắm giữ tất cả binh tướng thiên đình, có thể nói quyền hành cực trọng, bỏ qua Hậu Thổ Hoàng Đế chấp chưởng Minh Phủ cùng đại địa Thừa Thiên thì Nam Cực Trường Sinh Đại Đế chính là làm tiên tu kiêng kị nhất, thần chức sở chưởng chính là Cửu Tiêu ba mươi sáu thiên, cùng Địa phủ Cửu U đối ứng, thống lĩnh vạn tiên ba mươi sáu thiên, nắm giữ thọ nguyên sinh linh.

Nếu có thể chính thức nắm giữ thực quyền thì vô luận là nhân loại, tiên nhân hay yêu tu đều phải kính cẩn.

Lúc này xem ý Nhạc Vũ rõ ràng có ý lập Liễu Nguyệt Như làm Nam Cực Trường Sinh Đại Đế, hơn nữa với tính cách của hắn một khi đã lên vị thiên đế tuyệt sẽ không hữu danh vô thực như Hạo Thiên, nhất định tái lập quyền uy thiên đình như Đế Tuấn mười vạn năm trước.

Nàng này đã đứng đầu vạn tiên, há lại không thể khiến người kính sợ có dư?

Sau khi xong tờ phù chiếu, Nhạc Vũ lại lấy ra ba thứ linh bảo đã thu của quần tiên dạo trước.

Độ thế kim linh đã thêm chút cải biến, không cần Phật lực thúc dục. Phiên Thiên Ấn vốn có thể so với Tiên Thiên Chí Thánh đỉnh phong, không kém hơn Côn Luân Kính.

Hương tích thế giới càng có thể tụ ít nhất ba trăm tỷ tín đồ, tùy thân mang theo, bên trong đã cải tạo phật quốc thành tiên phủ, có thể dùng tu hành như động thiên phúc địa, cả ba đã đủ cho Liễu Nguyệt Như tu hành.

Chỉ là Nhạc Vũ vẫn thoáng chần chờ, sau một lát lại lấy ra mảnh vỡ của Cửu Cửu Tán Phách Hồ Lô.

Lúc này Diễn Thiên Châu đã khuếch trương, lại thêm ba mươi sáu viên Định Hải Châu, hợp lực mấy chục năm đã sinh ra không ít tinh khí Ngũ Hành, lấy hết ra chữa trị hồ lô, đến khi hình thành hình dạng ban đầu một linh bảo tiên thiên mới bỏ qua.

Đợi đến lúc Liễu Nguyệt Như thức tỉnh, Nhạc Vũ đem hồ lô phù chiếu, cùng với chư bảo đến trước người nàng, thản nhiên nói:

– Ngươi làm Nam Cực Trường Sinh tinh quân, thống ngự Tam Giới quần tiên, chỉ là hôm nay uy danh chưa lập, chưa đủ sức phục chúng.Sau ngày hôm nay có thể thay Câu Trần thượng cung tinh quân trấn áp ám giới ba mươi năm, ngày sau danh chính ngôn thuận nhận chức Trường Sinh Đại Đế!

Liễu Nguyệt Như trong nội tâm sớm có chuẩn bị, cũng không thấy thương cảm, sau khi tiếp nhận phù chiếu liền lập tức là hướng phía Nhạc Vũ hành đại lễ.

Chiến Tuyết chinh phạt trong ám giới năm mươi năm, trải qua vô số đại chiến, đã sớm hoàn toàn hấp thu thần tinh Xi Vưu Hình Thiên, hiện giờ căn cơ đã ổn, khiếm khuyết chính là cảm ngộ đại đạo, nếu muốn bổ sung thì chỉ có vào trong Diễn Thiên châu là tốt nhất.

Ngược lại là nàng, tu hành quá nhanh chóng, mặc dù kinh lịch vạn ma phệ thân nhưng vẫn có chút ẩn họa, thay thế Chiến Tuyết chinh phạt trong ám giới là đường tắt tốt nhất để trùng kích Thái Thượng.

Lúc trông thấy Phiên Thiên Ấn cùng độ thế kim linh thì ánh mắt iễu Nguyệt Như có chút sáng ngời, thứ trước có thể kháng cường địch, thứ sau có thể áp chế thiên ma, hương tích thế giới càng có thể tụ tín đồ.

Sau đó chính thức kinh hỉ là Tiên Thiên hồ lô, hiện giờ mới chỉ chữa trị sơ qua nên mới đến nhị phẩm, nhưng sau khi hoàn thành còn hơn cả Trảm Tiên Hồ Lô của Lục Áp.

Nhạc Vũ lúc này cũng đã bước lên ngự liễn cửu long, quay sang nhìn chúng nhân:

– Ứng Long Hạn Bạt, Nhai Tí Huyền Nữ lưu lại, trợ giúp Trường Sinh tinh quân trấn áp Thiên Ma. Mọi người còn lại có thể theo trẫm phạt thiên! Thiên Đế thất đức, đã mất Thiên Tâm. Trẫm thụ thiên mệnh, không thể không thay trời chinh phạt, bọn ngươi nguyện đi theo?

Trừ ra mấy người Ứng Long, còn lại rất nhiều đại năng kim tiên, thần tướng dưới trướng Câu Trần đều lộ vẻ vui mừng, cung kính thi lễ rồi cao giọng:

– Chúng ta cẩn phụng mệnh Bệ Hạ, nguyện hiệu lực cho bệ hạ!

Nhạc Vũ thoả mãn gật đầu, tiếp đó ý vị thâm trường nhìn phía Dương Hạo:

– Hạo Thiên tuy là thất đức nhưng cuối cùng vẫn là cậu ngươi, trẫm không đành lòng ngươi chí thân tương tàn, ngươi cũng có thể lưu lại trấn thủ với Ứng Long!

Dương Hạo nghe vậy, toàn thân hơi chấn động rồi không chút do dự, đồng dạng hành đại lễ:

– Dương Hạo cùng này Hạo Thiên sớm không còn tình cậu cháu, chỉ còn thâm cừu như biển, nguyện đi theo bệ hạ công phạt Thiên Đình!

Nhạc Vũ trong nội tâm không hề nửa phần vui mừng, Dương Hạo rơi xuống tình cảnh như vậy cũng là vì do mình, đôi khi ngẫm lại bản thân làm người quả nhiên vô cùng âm hiểm, cũng chẳng trách người khác nói hắn âm tàn thủ lạt, cũng không biết nói sao ngồi ngay ngắn nhìn lên thiên không:

– Nếu đã như thế vậy hôm nay trẫm liền khởi binh Phạt Thiên! Chinh phạt Thiên Đình!

Sau lưng ngàn vạn binh tướng lập tức gầm lên, âm thanh chấn trời cao lan ra tỷ vạn dặm, toàn bộ thiên không cũng như có phản ứng, đánh xuống từng đạo hào quang.

Chúng binh tướng của Câu Trần Tinh Cung cũng biết đây là dị tượng thiên địa biểu hiện ủng hộ, càng thêm tâm thần đại định, thanh âm hoan hô càng thêm phấn chấn!

Nhạc Vũ cười lên ha hả, trực tiếp vung tay xé mở hàng rào không gian ám giới, tạo ra một thông đạo không gian nối thẳng Địa Tiên giới.

Đầu tiên là Nhạc Vũ ở trên ngự liễn cửu long, sau đó mấy người Chiến Tuyết trên chiến xa lần lượt bước vào, sau đó mới tới binh tướng đã trải qua hơn năm mươi năm tôi luyện trong ám giới bước vào, những nơi đại quân đi qua thì toàn bộ loạn lưu đều bị áp chế, qua nửa ngày đã tới Địa Tiên giới.

Chỉ thấy nơi bước ra là một đỉnh núi, trong tầng mây cũng đã có 2400 vạn binh tướng, hai trăm sáu mươi vạn chiến xa, hội tụ toàn bộ chiến lực tinh hoa của thiên đình phương bắc và dưới trướng ngũ khí thủy đức tinh quân.

Hết thảy đều trải qua huấn luyện nghiêm khắc, đại trận chỉnh tề, dù mấy ngàn vạn người nhưng đều đứng thẳng tắp không có nửa điểm ồn ào.

Lúc ngự liễn của Nhạc Vũ xuyên không tới lập tức có mấy chục chiếc xa chạy tới nghênh đón, người đi đầu là Lục Áp, sau lưng là hơn mười vị Hỗn Độn chuẩn thánh, Đại La kim tiên, đến trước cách Nhạc Vũ ngàn trượng đều dừng lại, ngay ngắn cúi người hành lễ:

– Chúng ta tham kiến Tử Vi Đại Đế! Cung chúc Đại Đế kỳ khai đắc thắng, thành lập đại thiên!

Thanh âm chưa dứt, 2400 vạn binh tướng cũng một hồi hoan hô chấn động cả vân tiêu.

Thiên tượng trong tinh không cũng đột biến, toàn bộ chân trời đều bị tinh hoa che đậy, nhật nguyệt vô quang, chư tinh ảm đạm.

Chín long ảnh do tử khí ngưng tụ cũng quay đầu hướng phía Trung Thiên, bạch quang cuồn cuộn, khí sát phạt tràn ngập tinh không.

Chỉ một lát sau, Minh Nguyệt trong không trung bỗng nhiên lóe lên quang hoa, chỉ thấy trên bầu trời đột nhiên hạ xuống hai vàng Minh Nguyệt sau đó 200 vạn chiến xa cũng bay tới, bên trong hiện ra hai nữ tử, khẽ cúi người hành lễ:

– Hi Hòa Thường Hi bái kiến Bệ Hạ! Hai người chúng ta hôm nay nguyện phụ bệ hạ chinh phạt Thiên Đình!

Nhạc Vũ không khỏi nhìn thật sâu Lục Áp, tiếp nhìn hai người vợ của Đế Tuấn trả lễ, trong lòng có chút ngoài ý muốn. Nguyệt Đình tuy không bằng lúc Đế Tuấn còn tại thế nhưng tích lũy mười vạn năm quả thực thâm hậu, 2000 vạn binh tướng tinh nhuệ sau lưng càng hơn phương bắc không ít.

Duy chỉ có khó hiểu là nguyệt đình đã ẩn nhẫn mười vạn năm, sao vào lúc hắn đối cờ với Hồng Quân còn chưa phân thắng bại thì đột nhiên xuất lực trợ hắn?

Dù là Lục Áp là con của Đế Tuấn cũng không đủ để hai vị này đơn giản dao động, bất quá cũng là niềm vui ngoài ý muốn.

Cũng trong một sát na này, Nhạc Vũ chỉ cảm thấy toàn thân vang lên tiếng rạn vỡ, cốt cách chấn động kịch liệt, các đốt ngón tay cũng run rẩy, kim trụ khí vận vất vả mới chế áp lại một lần nữa tái hiện trước người.