Chương 593: Phù Tru Đại Thừa

Quân Lâm Thiên Hạ

Đăng vào: 2 năm trước

.

Trong mắt Nhạc Vũ bỗng nhiên bộc phát một luồng sáng mạnh mẽ, đem mấy pháp bảo và Côn Ngô thu vào trong bức vẽ, cuộn tròn lại rồi nắm trong tay.

Hắn nhìn xung quanh, phát hiện mấy tán tu vẫn đang nhanh chóng bay đến bên này, đại đa số đều cách vài ngàn dặm. Bất quá có mấy người tốc độ cực nhanh, chỉ qua mấy nhịp thở đã đến trong vòng ngàn dặm, thỉ thêm mười đến hai mươi nhịp thở nữa là sẽ đến được nơi này.

Nhạc Vũ hừ lạnh một tiếng, Đại Hóa Chư Thiên Chân Viêm bỗng nhiên bộc phát, đốt cháy mọi dấu vết chiến đấu trong vòng vạn trượng.

Sau đó hắn nhìn sang thanh phi kiếm trong suốt đang bị Thông Thiên Long Ngục Ấn trấn áp.

Hắn đang muốn tiếp tục đánh ra một đạo Ngũ Sắc Thần Quang thì trong Biểu Lí Càn Khôn Đồ liền lao ra một luồng kiếm khí lợi hại, tựa hồ phá vỡ bức vẽ.

Nhạc Vũ cười lạnh.

– Vào tới Biểu Lí Càn Khôn Đồ, sống hay chết đều ở trong khống chế của ta, sao còn có thể cho ngươi chạy?

Hỗn Nguyên Ngũ Hành pháp lực trong cơ thể điên cuồng thôi động, trấn áp kiếm khí cường đại này.

Chỉ là như vậy thì ngược lại hắn không có nhiều dư lực trấn áp thanh phi kiếm màu trắng của bạch bào đạo nhân.

Tâm niệm Nhạc Vũ vừa động liền dứt khoát dùng ý niệm mang theo Thông Thiên Long Ngục Ấn, thừa dịp Đại Hóa Chư Thiên Chân Viêm vẫn đang thiêu đốt hàng rào không gian, một lần nữa xuyên thẳng qua thời không loạn lưu.

Lưỡi phi kiếm thoát ly trấn áp liền không ngừng xoay quanh giãy dụa rồi vẫn bị Thông Thiên Long Ngục Ấn phát ra từ lực cường hoành hấp nhiếp cùng tiến vào hư không.

Đợi đến khi Nhạc Vũ xuất hiện lại thì đã ở dưới sơn cốc của Tử Vân Tiên Phủ. Thông Thiên Long Ngục Ấn tiếp tục đè ép thanh phi kiếm, bản thân Nhạc Vũ lại triển khai Biểu Lí Càn Khôn Đồ, toàn bộ thân thể, hóa thành một đạo hồng quang xuyên vào trong.

Mới vào trận đồ, Nhạc Vũ đã thấy trong phương viên trăm dặm đều là bóng kiếm rợi trời.

Chiến Tuyết đang đứng trong hạch tâm sát trận thao túng Thanh Lam Huyễn Nguyệt kiếm trận, Tam dương Tru Thần Kiếm trận, thêm cả Tứ Tượng tinh tú kiếm trận, tổng cộng bao gồm chừng hơn 1600 lưỡi phi kiếm thay nhau chém về phía Không Kiếm.

Thập ngự Phục Ma Kiếm trận trên đầu nàng cũng đang toàn lực thôi động. Hai thanh siêu phẩm phi kiếm Ngự Thủy Kiếm Ngự Phong Kiếm gia nhập trận đồ huyễn hóa ra ngàn lưỡi phi kiếm tựa như mưa sa kích thẳng vào bạch bào tu sĩ.

Còn lại Côn Ngô thì cận thân triền đấu, thỉnh thoảng lại tìm cơ hội dùng Ngũ Hành Ngọc tiểu Kiếm đột nhiên xông vào chém một kiếm. Nó có Long Lân thuẫn hộ thân, tuy là mạo hiểm vạn phần nhưng vẫn có thể bình yên vô sự, miễn cưỡng có thể kiềm chế hai đoàn tử xu lôi.

Không Kiếm tuy bị hút vào Biểu Lí Càn Khôn Đồ nhưng vẫn bảo trì được thần sắc trấn định, chỉ là trong mắt lóe lên sát ý lành lạnh.

Người này tuy bị cuốn vào Biểu Lí Càn Khôn Đồ nhưng cũng không cần đối kháng với lực từ trong này, ngược lại có thể thôi động toàn bộ pháp lực quanh thân.

Ba lưỡi phi kiếm được xoáy tròn đến cực điểm bảo vệ quanh thân, bên cạnh càng ngưng tụ từng đoàn lôi quang màu tím cùng một đạo Vô Hình Kiếm khí oanh kích bốn phía. Tất cả số lượng duy trì mười hai đoàn, uy lực mạnh mẽ tuyệt đối ứng phó Thiên Mộc Mộ kiếm cùng hai đạo huyền băng Ly Hỏa kiếm phù vẫn rất thung dung.

Trong bản thể Không Kiếm không ngừng phóng ra một luồng kiếm khí cực đại phóng thẳng lên trời va vào hàng rào không gian. Thỉnh thoảng hắn ném ra một viên linh thạch khiến cho bốn bộ kiếm trận không thể tiến gần quanh thân, ngay cả Ngự Phong, Ngự Thủy kiếm cũng không làm được gì.

Bản thân hắn thậm chí còn nhàn hạ đánh giá không gian này, cười lạnh:

– Một dị bảo thật tốt! Có thể mô phỏng theo Sơn Hà Xã Tắc Đồ, đáng tiếc nguyên linh gần như tiêu tán. Thu hoạch được trong Thần Mộ vậy thì vật này cũng nên thuộc Thính Vân tông mới đúng! Còn có kiếm trận này cũng không tệ, kết hợp ba bộ kiếm trận rất có phong phạm tông sư. Hắc! Bất quá chắc là ngươi cho rằng hút ta vào đây là giết được sao?

Thoại âm rơi xuống lập tức luồng kiếm khí trong cơ thể Không Kiếm tăng thêm mấy phần cường độ.

Thần sắc Nhạc Vũ lập tức trầm ngưng, ẩn ước pháp lực bản thân có chút áp chế không nổi.

Bất quá trong nháy mắt, Chiến Tuyết cũng phát ra một tiếng quát nhẹ. Bạch Đế kiếm phóng lên trời. Vô số tín nguyện lực từ thân kiếm cuồng phun ngăn chặn kiếm khí.

Không Kiếm khẽ giật mình, sau đó quang mang trong mắt lại bùng lên. Hắn đứng trong họa đồ nên không nhìn được thân ảnh Chiến Tuyết, nghĩ là Nhạc Vũ gây nên, lập tức cười lạnh:

– Đây là cường độ vu lực, cũng không giống như là Hiên Viên kiếm quyết! Ngươi một kẻ người tu đạo, rõ ràng dám tụ tập hương khói tín nguyện, tu tập vu lực!

Nhạc Vũ lạnh lùng không chút nào động dung. Nguyên nhân chính do ở trong Biểu Lí Càn Khôn Đồ nên hắn mới dám ra lệnh cho Chiến Tuyết toàn lực ứng phó!

Thân hình hơi lóe lên nhập trận, Nhạc Vũ tiếp nhận quyền khống chế kiếm trận từ trong tay Chiến Tuyết, nhất thời khiến quang mang bùng phát.

Không Kiếm tuy vẫn ném ra từng viên linh thạch nhưng đã khó có thể áp trụ kiếm trận. Lúc này hắn mới giật mình biết tu vi trận đạo của thiếu niên trước mặt này thậm chí đã tiếp cận với trình độ của hắn!

Cùng một thời gian, Chiến Tuyết đè tay lên sau lưng Nhạc Vũ, vu lực trong cơ thể nàng tuôn ra cuồn cuộng, tiến vào kinh mạch hắn rồi trực tiếp chuyển hóa thành chân khí tinh khiết. Nhạc Vũ hơi vui mừng thôi động Ngũ Hành Hỗn Nguyên pháp lực vừa sinh ra khiến cho Long Tước phiến một lần nữa tụ tập một đoàn ngũ sắc quang mang. Tiếp theo liền có 50 cây Ngũ Hành Âm Dương nguyên từ diệt tuyệt Thần Châm tầng thứ mười trùng nhập vào kiếm trận.

Không Kiếm vùng vẫy ngăn cản, bắt đầu đã có cảm giác cố hết sức. Vừa lúc hắn thấy đoàn ngũ sắc quang châm nào tập kích thì lập tức biến sắc, lấy ra từ trong Tu Di Giới mấy chục tờ đạo phù làm tiêu tán từng cây Đại Ngũ Hành Diệt Tuyệt Thần Châm.

Trên trán của hắn đã lấm tấm mồ hôi, mi tâm càng nhíu chặt. Tuy hắn hóa giải thành công đợt ngũ sắc quang châm này nhưng số lượng linh phù linh thạch của hắn cuối cùng có hạn, có thể ứng phó được hai ba ngày nhưng cũng không thể quá nửa tháng. Ngược lại pháp lực của Nhạc Vũ chỉ hơi kém hắn, lại cuồn cuộn như vô tận, có thể ngang sức ngang tài!

Mắt thấy phía trước cách đó không xa lại lóe lên một trận quang châm, Không Kiếm lập tức lại lấy ra hơn mười tờ phù triện. Đối với đệ nhất đại thần thông hung uy chí cực của Thượng Cổ Hồng Hoang, quả thật hắn cực kỳ kiêng kị.

Đang lúc cảm giác khó khăn thì Không Kiếm lại có sở cảm, cười ha hả:

– Xem ra trời cũng giúp ta! Huyền Tĩnh Tông chủ của Thính Vân tông, Thiết Kiên đạo nhân giờ đã có sở giác. Mặc dù thủ đoạn ngươi vô cùng vô tận nhưng có thể làm khó dễ được ta?

Mục quang Nhạc Vũ cũng đồng dạng thần quang lẫm lẫm, cảm giác được trong thiên hạ đang có người dùng phép thôi diễn để suy diễn thiên cơ, cơ hồ sắp tính ra nơi này.

Hắn lập tức than nhỏ một tiếng, không do dự lấy ra Thái Thanh Huyền Đô Sắc Chế Cửu Thiên Đô Triện Hồn Thiên Thái Hạo thần phù treo trên đỉnh đầu.

Chỉ một thoáng, toàn bộ không gian trong Biểu Lí Càn Khôn Đồ đều được kim quang huy hoàng chiếu rọi.

Không Kiếm lại biến sắc, tuy hắn không thể tận mắt phù bảo này nhưng vẫn cảm giác được nguy cơ tuyệt đại đang đến gần.

Trong lúc vội vàng, Không Kiếm thôi động ra tất cả thủ đoạn của bản thân, lại lấy thêm ra một giọt linh thủy bôi lên trước mắt, trong chốc lát, một tia huyết sắc còn lại trên mặt cũng biến mất vô tung.

– Cửu Thiên Đô Triện Hồn Thiên Thái Hạo thần phù! Làm sao ngươi có vật này?

Vào lúc kinh hô, Không Kiếm đã phi thân bay lên. Ba lưỡi phi kiếm mang theo Vô Tướng kiếm khí, cùng mười hai đoàn lôi quang bảo vệ quanh thân xuyên thẳng qua kiếm trận.

Thần hồn cường đại của hắn cũng ngưng súc đến cực hạn.

Hắn cũng không cầu phá trận, chỉ cầu Hồn thiên Thái Hạo thần phù không khóa trụ thần phù của mình. Linh lực trong phù bảo này quả thực cường hoành đến mức kinh hãi, nếu là bị bảo vật này đánh trúng, sợ là ngay cả tự bạo băng giải cũng không làm được.

Nhạc Vũ thấy thế cười lạnh, lấy ra Tử Vân hồ lô rồi vỗ vào đáy. Vô số đoàn sương mù màu đen cuồn cuộn phun ra, phong tỏa không gian đào thoát của Không Kiếm.

Mắt thấy thân hình Không Kiếm đã nhanh chóng bị vây khốn một chỗ, Nhạc Vũ liên tiếp đánh ra đạo quyết, trong miệng đọc ra một chữ “Định”.

Trong chốc lát, vô số kiếm quang tụ tập một chỗ, từng đạo kiếm khí lăng lệ ác liệt phong tỏa khắp không gian.

Trên đỉnh đầu Nhạc Vũ, hào quang của Hồn thiên Thái Hạo thần phù nhất thời cực thịnh.

Đồng tử Không Kiếm nhanh chóng co rút, biết bản thân đã không hề có chút cơ hội. Hắn dừng lại rồi lần lượt đánh ra từng đạo phù, trong miệng hô gấp:

– Đạo hữu chậm đã! Không Kiếm ta nguyện hàng, từ nay về sau sẽ do ngươi quản chế.

Nhạc Vũ lập tức có chút do dự, nếu như có một vị Đại Thừa tu sĩ bị mình quản chế thì cho dù là Quảng Lăng tông hay bản thân vẫn như hổ thêm cánh, nhưng không đến một lát hắn đã cảm giác nguy cơ càng lúc càng gần nên không chần chừ kích phát Hồn thiên Thái Hạo thần phù.

Ngay sau đó một đạo kim quang bắn ra, trong nháy mắt đã tiêu diệt hoàn toàn Không Kiếm và ba phi kiếm hộ thân.

Lúc này Nhạc Vũ cũng không rảnh phân tâm đến mấy phương kia. Chiến Tuyết đã cực kỳ cơ cảnh phát ra một đạo thần lực cường đại bảo vệ mấy Tu Di Giới của người này.

Côn Ngô cũng đồng dạng vung tay cánh tay phải kim loại lên, một chiếc nỏ liên hoàn đột nhiên giương lên, vô số tên nỏ bắn rụng những kim quang sí viêm từ Tu Di Giới.

Về phần Nhạc Vũ thì lấy ra Càn Khôn Dịch Văn bàn phun lên đó một ngụm máu huyết.

– Muốn tính toán Thiên Cơ nào có đơn giản như vậy?