Chương 626: Thái Huyền Phúc Diệt

Quân Lâm Thiên Hạ

Đăng vào: 2 năm trước

.

Mấy Nguyên Anh tu sĩ có chút do dự một lát rồi có một người nhanh chóng rời đi bay về sau hậu sơn.

Nhạc Vũ cũng không quản hắn mà sau khi lên đến trước núi thì liền tế lên Thông Thiên Long Ngục Ấn, hóa thành một ngọn núi nhỏ hơn ngàn mẫu rồi ép xuống Thái Huyền Sơn.

Chỉ nghe một tiếng nổ vang động, trên chỗ đỉnh núi đột nhiên ngưng tụ thành một kiếm quang cực lớn ngạnh kháng với Thông Thiên Long Ngục Ấn. Chỉ là chiếc ấn cực lớn này vẫn từng chút ép xuống, linh lực mãnh liệt chấn động không dứt. Toàn bộ đại trận trong núi cũng kêu lên răng rắc rồi liên tiếp nứt vỡ.

Nhạc Vũ không vui không buồn, đang muốn lại tế lên này Vô hình hàn phách kiếm, triệt để đánh nát đại trận gọi là Tiểu Tiên Thiên Thái Bạch Canh Kim kiếm trận thì thấy xa xa có một điểm hồng quang đột nhiên bay lên từ phía sau núi, nhìn lại là một đạo nhân mặc đạo bào huyết sắc, con ngươi đỏ rực đầy vẻ hưng phấn khát máu.

Qua một lát, lão đã đến bên cạnh Vấn Thương Sinh, quát lạnh:

– Là người phương nào? Lớn mật như thế! Dám tự mình tới cửa để ta làm huyết thực.

Lão còn chưa dứt lời thì đã dừng phắt lại, nhìn thấy rõ ràng tướng mạo Nhạc Vũ thì giật bắn mình. Ngay sau đó còn nhìn thấy số lượng thủy kính hai mặt trên không trung hướng về mặt trời lúc này đã dần gia tăng đến 3000 mặt.

Ngực Vấn Thương Sinh hơi thắt lại, Tu La tán nhân vào vạn năm trước tung hoành Thần Châu, đánh đâu thắng đó; không gì cản nổi. Mặc dù thực lực vẫn kém Thao Thiết thuần huyết thập ngũ giai của Quảng Lăng tông một bậc nhưng cũng là nhân vật cùng đẳng cấp. Hiện giờ tuy tu vi không đầy đủ nhưng không phải để thanh niên thanh tú này có thể so sánh. Cho dù trọng bảo nhiều hơn nữa, tu vi mạnh hơn nữa cũng không thể chống lại Huyết Hà công.

Hắn cũng không chú ý sắc mặt quái dị của Tu La tán nhân, chỉ lạnh lùng nhìn qua Nhạc Vũ, phảng phất đang nhìn một người đã chết.

– Tu La tán nhân? Quả nhiên là ngươi! Trách không được hai điện Chức Phương Thông Văn của tông ta tìm kiếm khắp nơi vẫn không thấy ngươi. Xem ra hàng tỉ huyết thực mà ngươi đoạt được chắc là do Thái Huyền tông cung phụng.

Nhạc Vũ bật cười, pháp lực tràn ra quanh thân ngưng tụ càng nhiều Thủy Kính. Vốn điều này chỉ để phòng ngừa vạn nhất trước khi động thủ, nào ngờ Huyết Ma thật sự ẩn thân trong Thái Huyền.

Cũng không hiểu vì sao Thái Huyền tông có thể an tâm cất giẫu tên ma đầu này tại bản sơn, chẳng lẽ không sợ Tu La tán nhân đại phát cuồng tính đem mấy ngàn tu sĩ triệt để thôn phệ? Xem ra vẫn có một loại chế ước nào đó.

Xem khí tức của lão tựa hồ đã khôi phục non nửa thương thế lần trước, chắc là những ngày qua đã thôn phệ không ít huyết nguyên, chỉ là thần hồn vẫn cực kỳ suy yếu.

Cười xong, Nhạc Vũ nhếch môi, trong mắt lóe lên sát ý:

– Hôm nay ta cũng không đến vì ngươi, nếu không muốn chết thì cút đi cho ta!

Câu nói cuối cùng mang theo thần niệm cường hoành, tăng cường thêm âm sát của Bi tuyệt thất hận Thất Sát diệt âm đao. Tu vi của Vấn Thương Sinh đạt đến Nguyên Anh đỉnh phong nên không sao nhưng mấy tên Nguyên Anh tu sĩ còn lại đều tái nhợt.

Khuôn mặt Tu La tán nhân vặn vẹo, trong mắt tràn đầy lệ khí điên cuồng, chỉ là sâu trong đó vẫn lộ ra một chút kiêng kị sợ hãi.

Chỉ thấy Thủy Kính trên không trung trong lúc nói chuyện đã gia tăng đến hơn năm ngàn mặt, hơn nữa vẫn chưa còn dấu hiệu dừng lại.

Lưỡng Nghi Tương Thiên Diệt Trần Đại Trận cũng đang cưỡng ép linh lực của thiên địa trong ngàn dặm để cung ứng cho Nhạc Vũ khiến pháp lực của hắn đột nhiên tăng mạnh, liên miên bất tuyệt, tất cả cho thấy đều đã chuẩn bị trước khi đến đây.

Một lúc lâu sau, Vấn Thương Sinh mới cảm giác không đúng. Nếu là trước kia, chỉ cần người bên ngoài hơi nói năng lỗ mãng thì Tu La tán nhân đã đại phát cuồng tính đem đối phương thôn phệ, chưa bao giờ nhẫn nhịn. Nhưng hôm nay bị người quát tháo như thế vẫn lặng ngắt, chẳng lẽ muốn nhân cơ hội này áp bức Thái Huyền tông, cung cấp thêm huyết thực?

Vấn Thương Sinh hơi nhíu mày, xoay người nói:

– Kẻ này cuồng vọng, kính xin tiền bối ra tay tru trừ! Sau đó Thái Huyền tông ta tất sẽ không bạc đãi tiền bối.

Nói đến đây, hắn khẽ giật mình thấy sát cơ của huyết bào đạo nhân thu liễm lại toàn bộ.

– Tru trừ! Hắc! Người này, ta nhất định muốn xẻ thịt hắn, uống máu hắn! Nhất định phải thần hồn hắn để vào bụng ta tra tấn vạn năm.

Tu La tán nhân điên cuồng cười to, đang lúc tâm tình của mọi người trong Thái Huyền tông khẽ buông lỏng thì hóa thành một đoàn Huyết Quang, nhảy vào trong cơ thể một vị Nguyên Anh tu sĩ cao tuổi, trong nháy mắt đã thôn phệ toàn bộ huyết khí tinh nguyên của lão. Nguyên Anh thoát ra từ cơ thể cũng bị một luồng tơ máu quấn lấy rồi trong luyện hóa thành một thanh Hóa Huyết thần đao.

Vấn Thương Sinh vừa sợ vừa giận, tay chân lạnh buốt, lồng ngực như muốn thổ huyết, vội vàng lấy ra một tờ đạo phù màu vàng, phẫn nộ quát:

– Tu La tán nhân! Thái Huyền tông ta có ân giải thoát lao ngục với ngươi, hai năm qua cũng đưa không ít huyết thực. Quảng Lăng tông có thù với ngươi, lần này ngươi không giúp đỡ chúng ta thì cũng thôi đi, vì sao phải cắn trả chúng ta?

Tu La tán nhân không chút nào để ý, cười ha hả:

– Quảng Lăng tông cố nhiên là đại địch của ta. Chẳng qua hiện nay Thái Huyền tông các ngươi sắp bị diệt tới nơi. Chết trong tay hắn chẳng bằng được ta nuốt, ngày sau cùng báo thù? Ngươi muốn ta giúp ngươi bảo vệ Thái Huyền tông, vậy ngoan ngoãn để ta nuốt đi! Có mấy ngàn đệ tử các ngươi có thể giúp ta khôi phục ba thành thực lực, tru sát tiểu tử kia dễ như trở bàn tay!

Lão thấy tờ phù triện trong tay Vấn Thương Sinh bắn ra một đạo kim quang thôi sử hô ứng một đạo kim phù trong cơ thể mình. Mấy Nguyên Anh tu sĩ còn lại cũng vội vàng lấy ra phù triện, còn dùng pháp bảo bảo vệ bản thân.

Tu La tán nhân cười lạnh, cưỡng áp phù triện trong cơ thể rồi thân thể hóa thành ngàn vạn huyết quang xông về những đệ tử Kim Đan Linh Hư đang kinh hãi.

Bất quá ngay vào lúc này lại có một tiếng nổ ầm ầm. Nhạc Vũ nắm lấy Long Tước phiến, dùng Ngũ Sắc Thần Quang tầng thứ mười phất một cái khiến Tiểu Tiên Thiên Thái Bạch Canh Kim kiếm trận lắc lư một hồi, hơn một nửa đầu mối linh trận mất đi hiệu lực. Ngay sau đó hắn lại dùng Vô hình hàn phách kiếm chém vào sơn thể, triệt để phá hủy đại trận.

Tiếp đó hắn cũng không dùng Thông Thiên Long Ngục Ấn tiếp tục đè xuống mà để trôi nổi giữa không trung, dùng lực từ hấp nhiếp mọi người vào tỏng đó. Ngay sau đó hắn thấy Tu La tán nhân hóa thành Huyết Quang đánh về những tu sĩ của Thái Huyền Môn thì cười lạnh, đừng nói là những tu sĩ này còn có chút tác dụng với hắn, để cho mấy người Nhiễm Lực thi triển Quan Tâm thuật để hấp thu đạo pháp tạo nghệ, cho dù không như vậy thì cũng không để cho Tu La tán nhân thôn phệ để khôi phục nguyên khí.

Thần niệm của hắn khẽ động, mấy ngàn mặt kính cùng lúc điều chỉnh góc độ rồi khúc xạ mấy ngàn tia Thái Dương Chân Hỏa đánh về Huyết Quang.

Tu La tán nhân đối với cái này kiêng kị đến cực điểm, thấy vậy rống to rồi toàn bộ huyết mang trốn sâu vào trong lòng đất, nổi giận nói:

– Hay cho Nhạc Vũ! Cái nhục ngày hôm nay, Tu La tán nhân ta sẽ hồi báo gấp trăm lần! Trong vòng năm mươi năm ta nhất định sẽ khiến cho Quảng Lăng tông các ngươi máu chảy thành sông, đạo thống đoạn tuyệt!

– Năm mươi năm?

Nhạc Vũ cười lớn:

– Không cần năm mươi năm, trong vòng hai mươi năm, Nhạc Vũ ta nhất định đem ngươi trảm sát!

Thoại âm vừa rơi xuống, Nhạc Vũ lại lấy tờ Cửu Thiên Đô Triện Hồn Thiên Thái Hạo thần phù, để cho mấy ngàn Thủy Kính chiếu vào.

Mắt thấy tờ phù triện này dần phát ra kim quang chói mắt, Tu La tán nhân tiềm ẩn dưới lòng đất rốt cuộc huyết khí tán loạn, rên lên:

– Hai mươi năm? Hắc! Ta mỏi mắt mong chờ!

Khí tức Tu La tán nhân khi nói xong thì càng lúc càng xa, ngay sau đó chỉ nghe một tiếng nổ vang. Nhạc Vũ biết được ma đầu kia đã đột phá Lưỡng Nghi Tương Thiên Diệt Trần Đại Trận, chỉ chiếu Thủy Kính hội tụ Thái Dương Chân Hỏa truy kích. Tiếp đó hắn nhìn về mấy Nguyên Anh tu sĩ còn lại của Thái Huyền Tông.

Sắc mặt Vấn Thương Sinh tái nhợt, lúc này mới rõ ràng Tu La tán nhân cắn trả không phải vì ma tính khó trừ mà là thủ đoạn của thanh niên trước mặt này khiến lão kiêng kị. Lúc này hắn cảm thấy cực kỳ buồn cười, lúc trước hao phí tâm cơ bố trí, trước mặt Nhạc Vũ có thực lực tuyệt cường đều không dùng được.

Tiếp theo hắn thất thần cười ha hả:

– May mắn như thế! May mắn như thế! May là sư tổ có dự kiến trước, sớm có chuẩn bị để đạo thống Thái Huyền tông ta không dứt!

Nhạc Vũ cũng không thấy ngoài ý muốn, Quảng Lăng tông có đệ tử bí truyền, Thái Huyền tông này lại há không có khả năng bố trí như vậy? Bất quá lúc này nghe vậy hắn lại cười nhẹ:

– Huyết Ma bỏ trốn, tất nhiên sẽ tạo sát nghiệt vô cùng. Cơ nghiệp hôm nay của Thái Huyền tông nhờ vào khí vận Nhân Hoàng mà còn. Nhưng vì bị nhân quả nghiệp lực ngày nay dây dưa mà Thái Huyền các ngươi sẽ vĩnh viễn không có ngày phục hương! Đạo thống tất tuyệt!

Vấn Thương Sinh choáng váng, phun ra một ngụm máu tươi. Nhạc Vũ dùng Thiên Mộc trâm kiếm chém ra khiến hắn không thể nào ngăn cản, thân hình bị Thanh Đế Trường Sinh kiếm khí trùng kích thành bột mịn.

Trừ xong đầu đảng thủ ác của Thái Huyền, Nhạc Vũ nhìn lại bên dưới. Ba Nguyên Anh tu sĩ còn sống sót đều mặt xám như tro tàn, lộ vẻ tuyệt vọng.

Nhạc Vũ cảm thấy không hề có chút thú vị, dứt khoát khai mở Biểu Lí Càn Khôn Đồ hút hết tất cả đệ tử Thái Huyền tông vào trong.