Chương 1200: Tinh Cung Sơ Thành!

Quân Lâm Thiên Hạ

Đăng vào: 2 năm trước

.

Tiếng cười chưa dứt, bên trong đại điện bỗng dưng xuất hiện một đoàn hồng mang mãnh liệt, chỉ thấy một hồng bào đạo nhân từ bên trong bước ra. Diện mạo cùng Lục Áp có chút tương tự, có vẻ hơi khô héo. Miệng lại tươi cười, khí tức thâm trầm âm sâm khiến người khác nhìn không thấu hư thật, nhưng vừa mới xuất hiện liền khiến cho Huyền Vũ cùng Nhai Tí, thậm chí cả Thái Hoàng Quân vẻ mặt liền ngưng trọng, như lâm đại địch.

Cũng may người này tựa hồ cũng không ác ý, hồn niệm chỉ nhẹ nhàng phiêu đãng liền tránh né hồn niệm của một người hai thú vừa xông tới.

Sau khi hiện ra thân hình, hắn liền hướng Nhạc Vũ thi lễ nói:

– Bệ hạ, Ô Sào theo lời hứa mà đến! Sẽ hỗ trợ bệ hạ thành tựu bất thế nghiệp lớn!

Lời vừa nói ra, mọi người bên trong Huyền Thánh Điện lập tức thở phào một hơi nhẹ nhõm, ba người khác lại càng hoảng sợ.

– Lại thêm một vị Hỗn Độn Kim Tiên!

Cộng thêm vài vị đến trước, phương bắc đế đình rõ ràng đã hội tụ bốn vị Chuẩn Thánh nhân vật, ba vị Đại La Kim Tiên!

Thực lực như vậy dù là Thiên Đình cũng không mạnh hơn. Có lẽ dưới trướng Hạo Thiên thượng đế có được thêm nhiều Kim Tiên, nhưng ở cảnh giới Chuẩn Thánh, mặc dù tính cả Dao Trì thánh mẫu chẳng qua cũng là tương đương.

Nếu không cần băn khoăn Nữ Oa cùng Côn Bằng, mọi người nơi đây hợp lực cơ hồ đã có thể quét ngang Yêu tộc phương bắc!

Quân Minh càng khó thể tin, hai mắt vô thần chỉ ngơ ngẩn nhìn tình hình trước mắt.

Ngay sau đó hắn chợt cắn đầu lưỡi, tâm thần tỉnh táo, máu tươi toàn thân như thiêu đốt, trong hai mắt hiện lên vô số kim sắc phù văn, nhìn lên hướng Nhạc Vũ.

Tình hình trước mắt rõ ràng đã biến đổi, chỉ thấy quanh người Nhạc Vũ có một đoàn tử khí thật lớn giống như trụ trời bay cao.

Bên cạnh khí trụ là chín đầu tử kim cự long đang xoay quanh, không nhìn thấy rõ bộ dáng nhưng có thể nhận ra long trảo.

– Cửu Long Thập Bát Trảo! Đây chính là Thiên Đế vị cách!

Đồng tử bỗng dưng ngưng tụ thành hình châm nhọn, Quân Minh nỗ lực áp chế nội tâm kinh sợ, tiếp tục nhìn lên trên không.

Chỉ thấy tinh đồ trên trời đêm đã đại biến. Ở nơi phương bắc có một viên tinh tú sáng rực rỡ đang nhấp nháy.

Quân Minh chỉ vừa đưa mắt nhìn, liền nhận ra đó chính là bổn mạng tinh tú của phương bắc đại đế, làm gì còn chút vẻ lu mờ nào?

Tử quang chói sáng lóng lánh, cơ hồ không chút thua kém Thiên Đế đế tinh ngay trung ương, mờ mờ ảo ảo còn có xu thế địa vị ngang nhau!

Mà chung quanh viên đế tinh còn có bốn viên tinh tú sáng ngời chói mắt. Ngoài ra còn hơn mười viên tinh tú quang hoa sáng lạn nhất đẳng, hoặc xa hoặc gần đang từ từ tụ tập đến.

Bên trong chư thiên tinh tú, hiện lên vô cùng rõ ràng, đã hình thành một tinh hệ khổng lồ!

– Tinh Cung sơ thành! Uyên Minh không ngờ có thể thành tựu ra Tinh Cung!

Quân Minh không dám tin lắc lắc đầu, trên tinh không ngoài trừ thời hỗn độn sơ khai, tiên thiên tinh tú ngưng tụ hình thành, đại đa số đều được hình thành sau đó.

Chính là khả năng cảm ứng đối với toàn bộ sự vật trong thiên địa càng thêm cường đại, thì tinh tú bổn mạng ứng đối sẽ càng thêm chói mắt.

Mà có thể hình thành chính Tinh Cung của mình cũng có ý nghĩa thiên đạo đã thừa nhận An Thiên Huyền Thánh đại đế bắc phương có đủ tư cách cùng thực lực ảnh hưởng đến đại thế trong thiên địa!

Còn có Thiên Đế vị cách, người này chẳng những khí vận sâu đậm, An Thiên Huyền Thánh đại đế vị củng cố, còn được thiên ý sở chung, có tư cách cùng Hạo Thiên tranh bá ngôi báu Thiên Đế đại vị!

Mình lại có thể đối với đại nhân vật thâm sâu khó lường này sinh ra lòng mưu tính, chẳng phải quá buồn cười!

– Nhai Tí, Huyền Vũ, Thái Hoàng Quân còn có Ô Sào kia rốt cục lại là ai?

Ngay khi dư âm khí huyết thiêu đốt đã thối lui, Quân Minh lại đưa mắt nhìn về phía hồng bào đạo nhân.

Hắn chỉ cảm thấy kim quang chói mắt, thật vất vả thích ứng liền nhìn thấy một đoàn huyễn ảnh điểu thú thật lớn phiêu phù sau lưng đạo nhân kia.

Toàn thân kim vũ, nơi bụng có ba chân, cả người kim diễm lượn lờ.

Sau đó Quân Minh không còn cách nào đè nén trong miệng vang lên tiếng hét kinh hãi.

– Tam Túc Kim Ô! Ngươi là con trai của Đế Tuấn!

Ô Sào nghe vậy thật thản nhiên quét mắt nhìn hắn, sau đó cũng không để ý tới.

Nhạc Vũ đối đãi với Ô Sào cùng Thái Hoàng không hiêu trương như đối với Quý Nguyên, hắn đứng dậy bước xuống bậc thang, cùng hai người thi lễ, lúc này mới nhìn Ô Sào áy náy cười nói:

– Vốn nghĩ ngày đạo hữu đến phương bắc đế đình nhất định phải ở trăm năm sau. Thật không ngờ lại có biến cố lần này. Làm liên lụy Ô Sào đạo hữu phải xuất quan trước thời hạn, thật sự hổ thẹn. Nhưng cũng chỉ có ngươi ở đây trẫm mới có thể yên tâm về Côn Bằng yêu sư!

Ô Sào chỉ cười không đáp, chỉ khi Nhạc Vũ nhắc tới Côn Bằng yêu sư thì trong đôi mắt hắn mới hiện lên tia sát khí âm trầm, nhưng trong nháy mắt đã biến mất.

Nhạc Vũ biết được cũng không cần nói nhiều lời với hắn, chỉ thoáng bày tỏ ý cảm kích, sau đó chuyển nhìn Thái Hoàng Quân, trầm ngâm nói:

– Thái Hoàng chân nhân, thật không cần quá lo lắng. Dù sao chân nhân chỉ nghe theo lời mời của Quang Huyền tán nhân mới đến Long mộ, trước khi sự việc xảy ra cũng không biết rõ tình hình. Chuyện Quang Huyền tàn sát Long tộc cũng không liên hệ gì tới ngươi, vì vậy cũng không cần sầu nhân quả. Nếu Mạnh Chương thần quân tìm tới, trẫm sẽ giúp ngươi cứu vãn một phần!

Tâm thần Thái Hoàng Quân vốn luôn bất an, giờ phút này nghe vậy trái tim đang treo cao mới hoàn toàn rơi xuống.

Trước khi đến đây hắn còn luôn bận tâm thực lực Uyên Minh quá yếu, cho dù có Hậu Thổ che chở cũng chưa chắc bảo hộ được hắn.

Nhưng tới hiện tại hắn cũng đã không còn nhiều băn khoăn, Huyền Vũ cùng Nhai Tí ở trong hồng hoang đều vang danh một phương. Về phần Ô Sào đạo nhân này, tuy không nổi danh nhưng Thái Hoàng Quân cũng có thể suy đoán được lai lịch của hắn.

Hắn từ Nam Hải trốn về, biết rõ bản thể của đạo nhân này lợi hại thế nào, pháp lực thần thông đều không kém hơn Thanh Long!

Thực lực như vậy cùng tụ họp, cho dù sau lưng Uyên Minh không có Hậu Thổ, Mạnh Chương thần quân phỏng chừng cũng không dám dễ dàng xâm phạm.

Chỉ có một thiếu niên tuấn mỹ đứng giữa nhóm tiên quan đông đảo trong điện làm cho hắn cảm thấy âm thầm kinh hãi.

Thiếu niên không có long giác, trên người cũng không hiện long lân, nhưng dung mạo kia lại thập phần tương tự như Long tộc thiếu niên bị Quang Huyền thao túng khống chế bên trong Long mộ.

Ánh mắt thiếu niên lạnh lẽo khiến người khác rét lạnh, nhưng không có quá nhiều địch ý. Thiếu niên chỉ bình tĩnh nhìn hắn, thần tình lạnh lùng quay đầu sang nơi khác.

Cúi người chắp tay, Thái Hoàng Quân hướng Nhạc Vũ cảm kích thi lễ. Lời đa tạ còn chưa kịp thốt ra, bên ngoài đế đình hành cung lại tiếp tục có động tĩnh.

– Bắc Hải Tiêu Ma, dẫn trăm vạn con cháu nguyện khuyển mã chi lao với bệ hạ!

Thanh âm hùng hồn, đồng dạng chấn rung cả phù không đại thành. Ngoài ức vạn dặm xa xa, cả phiến thiên địa toàn bộ tu sĩ đều nghe thấy.

Sau một lát, bên trong Huyền Thánh Điện cho dù là tiên tu có tu vi pháp lực yếu nhất cũng có thể xa xa cảm giác trong tầng mây ngoài trăm vạn dặm có mấy trăm vạn ma giao lớn nhỏ đang xoay quanh bay lượn, thanh thế bàng bạc.

Từ rất xa lại có một đoàn hắc sắc độn quang đang hướng Huyền Thánh Điện giáng xuống.

– Bắc Hải Tiêu Ma? Là vị Phúc Hải đại thánh dù cận kề cái chết cũng không nguyện hướng Long tộc cúi đầu?

Thanh âm nghị luận xôn xao lại vang vọng.