Chương 1208: Trấn Thế Chi Chung

Quân Lâm Thiên Hạ

Đăng vào: 2 năm trước

.

Khí tức Ô Sào đạo nhân lập tức biến mất không thấy tăm tích. Trong mấy vị Chuẩn Thánh, Đại La Kim Tiên đầu nhập đế đình vào hai mươi năm trước, ngoại trừ Thái Hoàng Quân vì sợ hãi đuổi giết nên vẫn ở lại còn phần lớn đều tình nguyện đều ở chỗ khác, ngay cả Ngao Bá cũng mở một mật cảnh động thiên để an thân.

Hoàn cảnh nơi này thật sự quá kém, không chỉ cơ hồ không có chênh lệch thời gian mà nồng độ linh lực cũng không được như ý.

Nhạc Vũ lúc đến đây thì hành cung đã như vậy, Các Linh sơn vốn sinh ra đã kém cỏi, dù cải tạo thế nào cũng không thể bằng được động thiên của thế giới này, vì thế hắn chỉ chờ tìm được một linh địa động thiên sẽ lập tức chuyển dời đế đình tới đó. Đáng tiếc những động thiên phúc địa của Nam Chiêm Bộ Châu hoặc là đã có chủ, hoặc là diện tích quá nhỏ, lại hoặc là chênh lệch thời gian quá ít, nồng độ quá ít so với đế đình trong suy nghĩ của hắn, vì thế vẫn một mực ở tại Các Linh sơn.

Khẽ thở dài, trong lòng Nhạc Vũ lại nổi lên ý nghĩ tìm một nơi tu hành thật tốt cho đế đình, sau đó khẽ lắc đầu bước vào Thiên Ý phủ.

Qua 1400 năm, thân hình tròn vo của Huyền Vũ đã rút nhỏ không ít, miễn cưỡng có thể nhúc nhích. Nhai Tí thỉnh thoảng vẫn đùa giỡn khiến Huyền Vũ nổi giận, hai bên thân mở rộng ra vô số thủy dực tựa như một quả bóng da có cánh điên cuồng đuổi theo.

Nhạc Vũ bước thẳng đến dưới cây tiên hạnh, chỉ thấy chung quanh nơi này vô số khối vụn linh thạch, đều là phôi thai của linh thạch nhị, tam phẩm, phần lớn được tạo hình ngọc bích, trung ương là một hố vuông, bên ngoài mấy chữ triện lớn “Lâm binh đấu giả, giai sổ tổ tiền hành”, ngoại trừ có chút không trọn vẹn, không có hào quang tử sắc còn đều tương tự Hồng Mông trận thạch. Đây là thứ phẩm của Hồng Mông trận thạch, cũng là nguyên liệu chế tác, được chọn lựa từ một ít linh thạch đầy đủ Ngũ Hành, lại sưu tập Ngũ Hành tinh khí, mô phỏng được bộ phận đặc thù của Hồng Mông tử khí quán chú đi vào, vốn chỉ là một lần thí nghiệm nhưng không ngờ lại có thu hoạch ngoài ý muốn là số trận thạch kia.

Hắn vung tay quét ra toàn bộ số toái thạch, dùng hồn niệm liên thông với bản nguyên Diễn Thiên Châu, qua một lúc dấy lên một tia bạch diễm trước người.

— Bạch diễm này không thấy ghi chép trong bất kỳ đạo điển nào, là do lực của thế giới này ngưng tụ mà thành. Nhạc Vũ gọi nó là Thiên Giới Hỗn Độn Chân Diễm, uy năng cơ hồ có thể ngang hàng với tháp diễm tám tầng của hắn, dung luyện được hết thảy các vật trên thế gian.

Dùng hỏa diễm này luyện khí chính là thiên địa làm lò, nhật nguyệt làm than!

Tiếp đó hắn lấy từ Thai Tàng Hư Không Kiếm Trận một cái chuông nhỏ, thoáng biến hóa thành trăm trượng, chữ triện bên tầng hoa văn bên ngoài chính là ba chữ Trấn Thế Chung, không chút do dự đặt trên hỏa diễm.

Liên tục nung qua bốn mươi chín ngày đêm, đến khi toàn bộ vật liệu đúc chuông bao gồm cả Tiên Thiên Ngũ Sắc Thần Thạch, Cửu Thiên Tức Nhưỡng kết tinh bị hòa tan, phân giải tinh luyện thì trong mắt Nhạc Vũ mới tuôn ra một đoàn tinh mang, pháp lực dồi dào triển khai, thủy chung duy trì thế giới Tiểu Thiên bên trong.

Ngay sau đó, hắn bắt đầu quá trình dung nhập các loại tài liệu. Đầu tiên là loại bỏ tất cả khí huyết bạch cốt lẫn những cái gọi là “linh trân” phẩm chất thấp mà chủ nhân tiền nhiệm dung nhập, đúc lại thân chung bằng linh kim đỉnh cấp, dung nhập thêm Cửu Thiên Tức Nhưỡng, Tiên Thiên Ngũ Sắc Thần Thạch, phân lượng của thứ đầu tiên tăng gần gấp đôi so với lần trước luyện chế.

Bước cuối cùng là khắc họa phù văn, lần trước lúc hắn tiến hành luyện chế thì bản thân mới chỉ vừa bước vào Ngọc Tiên, miễn cưỡng ngưng tụ ra hồn ấn tầng thứ năm, ngày nay hắn đã thông hiểu Vô Thượng Ma Điển, Tam Viên Chân Kinh, thậm chí được truyền thừa toàn bộ kí ức của Tổ Long, cách chuẩn thánh không xa nên phù trận khắc họa lúc này càng khổng lồ, phức tạp hơn trước gấp mười lần còn phù văn lại vô cùng cô đọng, đem thế giới Tiểu Thiên một mực cố tỏa bên trong, lại liên tiếp thêm vào bốn viên nguyên thần tinh hạch do Hiên Viên Thu thu thập khiến cho thế giới này mở rộng hơn gấp ba!

Hoàn thành xong toàn bộ trình tự trọng luyện, thần sắc Nhạc Vũ lộ vẻ cực kỳ chuyên chú, lúc này mới là thời điểm mấu chốt quyết định thành công.

Đem khí Hỗn Độn trong hộp ngọc chia làm ba, Nhạc Vũ dùng ý niệm điều khiển từng linh tử nhỏ nhất bắt đầu dệt ra một kết cấu tối ưu đã từng thử nghiệm hàng trăm ngàn lần, theo thời gian đoàn năng lượng ngũ sắc dần phủ lên một tầng tử ý, thời gian so với lần mượn Chu Thiên Tinh Đấu Đại Trận của thiên đình càng lâu hơn mấy lần, bất tri bất giác đã qua hơn trăm ngày.

Chỉ là mô phỏng tài liệu Hồng Mông tử khí có bản chất bất đồng, Ngũ Hành tinh lực tuy tinh thuần nhưng đến cùng vẫn ngậm không ít tạp chất còn khí Hỗn Độn vốn là một trong những linh vật gần nhất với Hồng Mông tử khí.

Sự lý giải về Hồng Mông tử khí của Nhạc Vũ lúc này cũng sâu sắc thêm một tầng.

Hơn trăm năm trước, phân tích của hắn với kết cấu tử khí này vẫn chưa tới 3-4%, lúc này kết cấu trong đầu cũng hoàn thành ít nhất ba thành, chênh lệch gần gấp mười lần! Mặc dù còn chưa tiếp cận bộ phận bản nguyên trọng yếu nhất nhưng cũng có thể mô phỏng đến Hồng Mông tử khí, bản chất cũng đã tăng lên hơn gấp mười lần.

Qua trăm ngày, ba khối khí trong tay Nhạc Vũ đã chuyển hóa thành tử sắc, vẫn không ổn định, dường như chỉ cần đụng vào sẽ nổ tung, bất quá lại được hắn dùng pháp lực duy trì, có thể tồn tại độc lập.

Trong thoáng chốc, Ngũ Hành Kiếm Trận trong đan điền của hắn có xu hướng hô ứng!

Nhạc Vũ cũng không dám thư giãn, liên tục đánh ra mấy chục thủ ấn chấn động thân chung. Lúc chung ngân lên đến cực điểm thì đột nhiên vỗ ra ba đoàn ‘Hồng Mông tử khí’ vào trong thân.

– Oanh!

Thanh âm vang lên đột ngột đến cực điểm, lập tức vang vọng toàn bộ Diễn Thiên Châu, cương khí chấn động khiến bốn phía đều hóa thành bột mịn, ngay cả gốc tiên hạnh phía sau cũng vang lên tiếng răng rắc nhè nhẹ.

Huyền Vũ Nhai Tí đang đuổi nhau phía xa đều cảm thấy choáng váng, sau đó không hẹn mà cùng dừng lại quay đầu nhìn sang hướng Nhạc Vũ vẻ kinh ngạc, chỉ thấy thân chung trăm trượng đột nhiên hội tụ vô số Tử Hà, thất thải quang hoa cuồn cuộn, linh lực như nước thủy triều chuyển động không ngừng.

Ánh mắt Nhạc Vũ sắc bén như bảo đao tuyệt thế, bức ra phân nửa tinh huyết bản thân rồi khắc lục lên thân chung từng huyết phù tạo thành hai tầng linh trận.

Cho đến khi một đạo thụy hà cuối cùng thu liễm thì động tác của Nhạc Vũ cũng dừng lại, thần sắc căng cứng thoáng chút hòa hoãn, đuôi mày khẽ nhếch lộ ý hân hoan.

— Thí nghiệm tổng cộng hơn trăm ngàn lần, đến cùng đã thành công rồi! Ba đạo Hồng Mông tử khí mô phỏng chưa từng nổ vỡ.

— Trấn Thế Chung! Chiếc chung trước mắt này đã có tư cách trấn thế!

Nhạc Vũ không thể kìm được vui sướng, còn một giai đoạn cuối cùng vẫn chưa hoàn thành nhưng một khi đã dung nhập ba đạo tử khí này vào thân chung coi như đã qua được giai đoạn khó khăn nhất.

Hắn lấy ra một sợi dây thừng, buộc vào chỗ cao nhất của chung, cơ hồ lập tức dung nhập liền lạc không hề xung đột.

Đến khi sợi dây thừng hợp thành nhất thể với Trấn Thế Chung thì một tiếng chung đột ngột vang lên, đồng dạng chấn động toàn bộ Diễn Thiên Châu, thanh thế càng thêm to lớn.

Nhạc Vũ quan chú trong thân chung, cảm giác ba đạo Hồng Mông tử khí phỏng chế dưới sợi dây thừng càng thêm vững chắc, không khỏi vui mừng cười nhẹ, điều hắn muốn chính là như vây, dùng thực vật trấn áp vật mô phỏng, còn về uy năng của sợi dây thì hoàn toàn không quan tâm.

– Không biết hiện giờ cấp bậc vật này thế nào?

— Theo như lẽ thường mà nói, phần lớn thân chung đều là vật hậu thiên luyện chế mà thành, xem như Hậu Thiên siêu phẩm nhưng vì có ba đạo Hồng Mông tử khí phỏng chế cùng với dây thừng Hỗn Độn Chung ổn cố khiến Trấn Thế Chung cực kỳ đặc thù, những vật Hậu Thiên siêu phẩm sợ là ngăn không được một kích tùy ý.

– Hậu Thiên Chí Thánh?

Nhạc Vũ khẽ lắc đầu, dù hắn chưa từng thử qua uy năng vật này nhưng biết trên thế gian tuyệt không có một kiện Hậu Thiên Chí Thánh cấp Linh Bảo có thể chống đỡ với nó.Í t nhất Tiên Thiên siêu phẩm Côn Luân Kính trong tay hắn cũng không bằng.

Về phần Tiên Thiên Chí Thánh, ai cao ai thấp, ai mạnh ai yếu thì phải qua một trận chiến mới có thể biết được.

Ý niệm khẽ động khiến cự chung co lại thành một tấc nằm trong lòng bàn tay, sau một khắc hắn cảm được có một đạo thần niệm từ trong u minh đang không ngừng lo lắng tác động vào sợi dây thừng của chung khiến chiếc chung suýt nữa rớt khỏi tay.

Nhạc Vũ bất giác cười lạnh, thứ hắn muốn chính là như thế, nếu không khiến cho vật này nôn nóng tự mình hiện thân thì sao có thể tìm được hạ lạc?

Hắn xuất ra một tia pháp lực trấn áp, sau đó hồn niệm toàn lực mở ra truy đuổi đạo thần niệm kia.

Vật này cực kỳ thông minh, cảm giác không ổn, lập tức chặt đứt liên hệ không để cảm giác hắn truy đuổi.

— Nguyên lai giấu ở chỗ đó! Không trách rất nhiều đại năng Hồng Hoang tìm kiếm qua mười vạn năm vẫn không thấy tung tích!

Thu hồi hồn niệm, Nhạc Vũ cũng không cảm giác thất vọng mà ngược lại lộ vẻ hưng phấn!