Chương 549: Giảo Sát Tàn Địch

Quân Lâm Thiên Hạ

Đăng vào: 2 năm trước

.

Thấy thân hình Trữ Niên sụp đổ, Nhạc Vũ lập tức dùng pháp lực trước lúc trùng kích của bạch quang tiêu tán, kịp thời hút ra Tu Di Giới của đối phương. Về phần cự nỏ, Nhạc Vũ cũng không để ý, đã không có nguyên bộ cự tiễn đi kèm, vật này cũng không mạnh hơn bao nhiêu so với huyền binh cấp bảy.

Lấy được Tu Di Giới, Nhạc Vũ cũng không thăm dò kỹ, chỉ dùng thần niệm quét qua, phát giác trong đó có hơn sáu mươi Ngũ Hành linh quả, thêm cả di thể Vu thần và tiên nhân, bất quá đều là nữ tính.

Thăm dò qua vậy cũng khiến hắn hơi kinh hỉ, biết những thứ này là do người Vạn Bảo lâu thu mua trong phế tích hay cường đoạt, số lượng chỉ thiếu một chút là gấp đôi số lượng Ngũ Hành linh quả của hắn.

Đáng tiếc là không hề còn một mũi tên nào, ngược lại phát hiện thấy không ít ác kim, còn cả một thanh kiếm cũng chế tạo từ ác kim, mức độ sắc bén cơ hồ có thể sánh với tiên khí, những mũi tên thô sơ vừa rồi chắc là do thanh kiếm này đẽo gọt mà thành.

Đáng tiếc cự tiễn chỉ còn lại hai mũi, cũng không phải làm từ chất liệu của mũi tên vừa bắn trọng thương nguyên linh Vu Thần, thậm chí ngay cả tài liệu cũng không thấy, chắc là át chủ bài cuối cùng mà Trữ Niên chuẩn bị.

Ngoài ra bên trong còn có thảo dược linh thạch trị giá hơn một tỷ. Đạo phù nhất phẩm cũng còn hơn mười tấm, cùng với một số lượng lớn tài liệu luyện khí khác, nhất thời cũng không thể kiểm tra.

Thoáng phân thần, Nhạc Vũ lập tức nhìn lại Lí Không Liên. Người này sau khi xông đến bên cạnh di thể ngọc tiên thì lấy ra một thanh chỉ đao sắc bén cắt vào mái tóc di thể.

Sau đó hắn xuất ra một giọt máu nhỏ lên một trận bàn hình tròn lấy ra từ Tu Di Giới, không ngừng thôi động ấn quyết.

Nhạc Vũ biết hắn muốn triệu hoán Nguyên Dương đao luân, hừ lạnh một tiếng rồi ngay cả Cửu Thiên Đô Triện Hỗn Thiên Thái Hạo thần phù cũng không vận dụng. Theo tâm niệm vừa động, Thập Ngự Phục Ma Kiếm Trận Trận Đồ do Chiến Tuyết vận khởi tế lên gần nghìn đạo kiếm quang bắn vào Lí Không Liên.

Ngay sau đó Bạch Đế kiếm màu vàng nhạt bắn ra, Nhạc Vũ lại điểm lên đó một chút tinh huyết từ chân thân Vu Thần khiến quang mang phóng đại, trong nháy mắt đã đột phá giới hạn nhất phẩm, cơ hồ có thể sánh với ngự Thủy Kiếm.

Lí Không Liên cắn răng, trong miệng phun ra một ngụm máu tươi, phóng xuất bốn phiến kim liên bảo hộ quanh người. Phi kiếm cũng thổ xuất bốn đạo kiếm khí xoắn xuýt lấy ngàn đạo kiếm quang, bất giác chiếm lại thế thượng phong.

Chỉ đến lúc Ngự Thủy Kiếm mang theo quang mang lam sắc từ trên không trung thì một phiến kim liên mới bị chặt rơi, sau đó Bạch Đế kiếm chém thẳng làm vỡ thêm một phiến khác.

Nhạc Vũ lại hơi run tay, Thiên Mộc Mộ hóa thành một trường kiếm màu xanh rồi sau một thoáng Thanh Đế Trường Sinh kiếm khí đã quét ngang Lí Không Liên.

Tinh huyết của chân thân Vu Thần bát cấp vẫn tiếp tục cải tạo nhục thể, bất quá pháp lực của Nhạc Vũ cũng đã tăng lên hai vạn sáu ngàn thạchlực!

Một kiếm này phảng phất có khí thế khai mở thiên địa, sắc mặt Lí Không Liên tái nhợt, dùng hai đạo kiếm khí ngăn cản liền lập tức bị đánh tan, ngay cả bốn phiến kim liên còn sót lại cũng ảm đạm.

Ngay sau đó, một đạo Băng Diễm tuyệt quang theo cùng với Ngọc Hoàng Long Nhạc Trấn từ trên không áp xuống.

Thần thông pháp bảo tầng tầng lớp lớp!

Thần sắc Lí Không Liên ảm đạm, có thêm vài phần bất đắc dĩ, biết bản thân đã không thể hoàn thành bí pháp khống chế Nguyên Dương đao luân, lập tức dứt khoát buông bỏ trận bàn trong tay.

Trên thân kiếm của hắn lại tiếp tục phát ra hai đạo kiếm khí xuyên phá không gian. Vào lúc hai pháp bảo kia đánh tới thì cả người Lí Không Liên đã hóa thành một đoàn độn quang lọt vào hư không.

Chỉ là lúc này mấy người Nông Dịch Sơn trong tam bảo Linh Lung Tháp lại một lần nữa thôi động ba thức giữa của Quảng Lăng tuyệt kiếm khiến trước ngực Lí Không Liên lại tuôn ra một đoàn huyết hoa.

Toàn thân Nhạc Vũ cũng dấy lên một đoàn Đại hóa Chư Thiên chân viêm, sau đó trực tiếp thằm dò vào hư không loạn lưu, bắn ra hơn một trăm đạo ngũ sắc quang châm đuổi theo tung tích Lí Không Liên.

Quanh người Lí Không Liên lại tách ra thêm một đóa kim liên, khó khăn lắm mới cản được Băng Diễm tuyệt quang. Hắn cũng không để ý tới hơn trăm đạo ngũ sắc quang châm, đến khi thấy tốc độ của chúng gần với tốc độ của mấy mũi tên vừa rồi thì mới biến sắc.

– Đây là đại Ngũ Hành Âm Dương nguyên từ diệt tuyệt thần châm?

Trong đầu vừa hiện ra ý nghĩ này thì đám ngũ sắc quang châm đã đến sau lưng hắn, Phiến kim liên có lực kháng được cả siêu phẩm phi kiếm của Chiến Tuyết cũng không thể ngăn cản, trăm đạo quang châm lần lượt xuyên vào thân thể Lí Không Liên rồi bùng nổ khiến hắn tan thành bột phấn.

Nhạc Vũ hơi cảm thấy tiếc nuối, Lí Không Liên bố cục đã trăm năm, đối với phế tích quen thuộc đến cực điểm, nói không chừng đã thu thập không ít Ngũ Hành linh quả hoặc là có thứ tốt nào khác.

Còn có tuyệt đại thần thông Thập Nhị Phẩm Kim Liên không chỉ mấy người Lâm Trác cần, bản thân hắn cũng thèm muốn vì đang cần hai đại thần thông kim hệ cùng thổ hệ để Ngũ Hành trong đan điền đạt tới cân đối. Vào lúc thần thức cảm niệm được Nguyên Anh của Lí Không Liên đã bị triệt để chôn vùi trong hư không loạn lưu, Nhạc Vũ mới quay sang Phong Bạch.

Người nào vào lúc Lí Không Liên bị trảm sát tuy muốn ra tay cứu giúp nhưng lại bị Tiết Vạn Kiếm gắt gao cuốn lấy.

Tính ra thần thông pháp lực của Tiết Vạn Kiếm vốn sẽ phải còn hơn Phong Bạch một bậc, ngoài ra có thêm Cổ Thủ Ý thỉnh thoảng ra tay kiềm chế, tình thế càng thêm ác liệt. Bất quá muốn đợi đến lúc hai người phân ra thắng bại, đoán chừng nhất thời một lát cũng là không cách nào.

Nhạc Vũ lại không kiên nhẫn chờ đợi như vậy, tay phải sử ra một pháp quyết, Thiên Mộc Mộ vẫn bay lượn trên không trung, lập tức vọt đến bên người Phong Bạch xoắn nát hắn thành hai mảnh.

Nguyên Anh của Phong Bạch phi độn mà đi nhưng không chạy trốn, chỉ có hai mắt oán độc đến cực điểm nhìn về phía Nhạc Vũ:

– Súc sinh! Chỉ là một Tịch gia vậy mà dám giết hơn ngàn mạng của Linh Đài tông. Ta chú ngươi cuối cùng có một ngày cả nhà chết hết, vạn kiếp bất phục

Nhạc Vũ nhíu mày, cảm giác trong thiên địa có một lực lượng hô ứng, đánh ra một đạo Băng Diễm tuyệt quang, trực tiếp diệt sát Nguyên Anh của Phong Bạch.

Đợi đến khi trong thạch điện khôi phục bình lặng, Nhạc Vũ cảm giác vô cùng mệt mỏi.

Ngoài mặt hắn vẫn không hề để ý điềm đại hung thôi toán được, tuy nhiên bên trong lúc nào cũng căng thẳng.

Hiện giờ đã diệt trừ toàn bộ hết thảy đại địch, tinh thần triệt để buông lỏng nên hắn cũng không thể khống chế sự mệt mỏi từ trong đáy lòng.

Bất quá ngay lập tức, Nhạc Vũ khôi phục thần sắc hướng về Tiết Vạn Kiếm cùng Cổ Thủ Ý thi lễ:

– Nhạc Vũ cảm ơn hai vị đạo hữu đỉnh lực tương trợ!

Nếu như vừa rồi Tiết Vạn Kiếm không ra tay ngăn cản Phong Bạch, hắn cũng chưa chắc có thể tránh được mấy mũi tên kia, càng không có khả năng thay đổi cục diện.

– Ha ha! Lão đệ nói đùa, nếu để Trữ Niên đắc thủ, hai người chúng ta cũng khó mà an lành. Chỗ Vạn Bảo lâu thì Lăng Thiên kiếm phái cũng không làm gì được, xuất thủ tương trợ cũng là cứu chính mình.

Tiết Vạn Kiếm không thạo ăn nói, khẽ mấp máy không biết nói cái gì cho phải, Cổ Thủ Ý cười nhẹ vỗ vai hắn:

– Kỳ thật chúng ta phải làm hổ thẹn mới đúng, vẫn là Nhạc lão đệ xuất lực.

Nói đến chỗ này, Cổ Thủ Ý nhìn lên tờ Cửu Thiên Đô Triện Hỗn Thiên Thái Hạo thần phù trên đỉnh đầu Nhạc Vũ rồi không kìm được vẻ hâm mộ:

– Vận khí lão đệ thật tốt.

Lúc này mấy người trong tam bảo Linh Lung Tháp ngoại trừ Chiến Tuyết đều lần lượt đi ra ngoài. Nông Dịch Sơn nghe vậy cười khẽ:

– Vật này dĩ nhiên là tốt nhưng tiêu hao linh lực thực sự quá lớn, xem ra chưa đủ tứ kích?

Nhạc Vũ đánh ra một pháp quyết thu lại tờ thần phù trong tay, sau khi dùng thần thức thăm dò mới lắc đầu nói:

– Vật này có thể không chế uy lực lớn nhỏ, nếu một kích như vậyxác thực chưa đủ tứ kích.

Đáng tiếc! Linh thạch thế gian này quá ít, ta cảm giac nếu có đủ linh thạch có thể đánh chết tiên nhân.

Cổ Thủ Ý biến sắc, cũng không biết Nhạc Vũ nói thật hay trấn nhiếp, cười lớn:

– Vật mà Thượng Cổ ngọc tiên dùng để tru trừ Vu Thần tự nhiên bất phàm! Chỉ nhìn mấy chữ Cửu Thiên Đô Triện đã biết uy lực của nó to lớn. Tiêu hao tuy lớn nhưng có thể nói là dị bảo đỉnh cấp thế gian, Quảng Lăng tông có vật ấy trấn sơn, Đại Thừa tu sĩ thế gian sợ là ít có người dám tới xâm phạm

Nhạc Vũ khẽ lắc đầu, hắn xác thật tiếc nuối. Hỗn Thiên Thái Hạo thần phù tuy mạnh nhưng vừa rồi hấp thu hơn nửa tinh huyết Vu Thần nhưng vẫn thiếu một chút phân lượng của ngũ kích, linh lực tính ra lên tới bốn mươi tỷ linh thạch.

Mỗi một kích đều khiến người ta đau lòng.

Đây cũng là nguyên nhân vì saoNhạc Vũ chịu mạo hiểm để Lí Không Liên bỏ chạy vẫn không muốn vận dụng pháp bảo này truy sát.

Bất quá đây cũng là một trong những đặc thù của Phù bảo này.

Hơn nữa hiện giờ tu vi của hắn chưa đủ nên cũng chỉ như thế mà thôi.Nếu đợi đến sau này pháp lực cường hoành lúc thì linh lực càng có thể thôi động nhiều uy năng hơn nữa.