Chương 838: Linh Hỏa Diệu Dụng

Quân Lâm Thiên Hạ

Đăng vào: 2 năm trước

.

Tâm niệm vừa động, Nhạc Vũ liền cảm giác bên trong thần hồn bỗng nhiên thông suốt trong sáng, ngay cả thương thế do bị hồn sát áp bách của ba Tu La Huyết Thánh trước đó trong khoảnh khắc đã khép lại gần phân nửa.

Vẻ mặt Nhạc Vũ ngẩn ra, tiếp theo đem ánh mắt nhìn về hướng hóa thân của mình. Lưỡng Cực Hàn Diễm Kính đang toàn lực thúc giục nỗ lực trấn áp huyết ảnh bên dưới.

Bởi vì vừa rồi bị máu tươi của Nhạc Vũ kích thích biến thành hoàn toàn điên cuồng, lúc này tựa hồ huyết ảnh đã khôi phục lại vài phần lý trí. Huyết quang phân hóa, thân hình hóa thành hơn mười sợi huyết tuyến bắt đầu hướng bốn phía thoát đi.

Khóe môi Nhạc Vũ lạnh lùng nhếch lên, chấn động tay áo, liền đem Nhất Khí Hỗn Nguyên Châu tế lên cao.

Viên châu xoay tròn chuyển động, liền bay ra ngoài vạn trượng. Sau đó Nhạc Vũ dùng pháp quyết dẫn dắt, bên trong viên châu nhất thời sinh ra một cỗ hấp lực thật lớn, tựa như là hắc động cắn nuốt hết thảy bốn phía chung quanh, liền đem đoàn phân thân huyết ảnh chặt chẽ hấp xả trong vòng phạm vi vạn trượng, không cách nào chạy thoát.

Nếu bàn về thần thông mạnh mẽ, Hỗn Độn đại pháp tuyệt không kém hơn Đại Thôn Diệt Thuật. Vào thời thượng cổ, pháp tướng Khổng Dật từng cắn nuốt thiên địa, ngay cả nhật nguyệt tinh tú cũng từng nuốt vào trong dạ dày, quả nhiên uy thế mạnh mẽ tuyệt đối.

Giờ phút này mặc dù Nhạc Vũ còn chưa hoàn toàn phục hồi, chỉ mượn nhờ Nhất Khí Hỗn Nguyên Châu trợ giúp cũng đã có được oai lực như thôn thiên diệt địa.

Một tia huyết quang bị thôn phệ đi vào, liền trực tiếp bị nghịch chuyển ngũ hành hóa thành một đoàn linh lực tinh nguyên tinh thuần nhất.

Bên trong Nhất Khí Hỗn Nguyên Châu cũng giống như một cái động không đáy, vô luận điền vào bao nhiêu đều không thể làm cho nó thỏa mãn.

Huyết quang kia liều chết giãy dụa, đều không cách nào chạy thoát hấp lực của Hỗn Độn đại pháp. Ngược lại liền bị khơi dậy hung tính, rít gào lên một tiếng oán độc, huyết vân kịch liệt quay cuồng, chấn đãng không ngớt.

Tiếp theo liền nhìn thấy mười hai thanh Hóa Huyết thần đao đang chống cự Băng Diễm Tuyệt Quang của hóa thân Nhạc Vũ thúc giục, lại đồng loạt bị thu trở về trong cơ thể. Chỉ một chốc liền đem huyết nguyên khổng lồ cắn nuốt hơn phân nửa. Sau khi phá thể xông ra, hồng mang đại thịnh, mười hai thanh Hóa Huyết thần đao hợp thành một, thanh thế bức tới Long Thương kiếm, huyết quang đao khí bốn phía, tiếp tục phục chuyển thành một luồng hồng quang chém ngược về phía Nhạc Vũ.

Vẻ mặt Nhạc Vũ ngưng đọng lại, hắn biết được một kích này thật không tầm thường. Tụ tập hơn phân nửa huyết khí của Tu La Huyết Thánh, cơ hồ có thể chống đỡ với Thái Thanh Huyền Tiên.

Rốt cục thực lực không bằng, tuy có ý niệm lưu lại hai người này, nhưng chuyện xấu lại xảy ra ngoài ý muốn, làm lòng hắn có tâm mà không đủ lực.

Khe khẽ thở dài, hồn niệm của Nhạc Vũ đã đem Tán Phách Hồ Lô nhiếp vào trong tay, đang định động thủ, trong lòng chợt động, ngược lại đem Hồn Thiên Thái Hạo Thần Phù cầm vào trong tay.

Trước đó từng sử dụng tiên phù này một lần, lúc này tuy còn sót lại không ít linh lực, thậm chí vẻ sáng chói tử kim sắc còn chưa từng mất đi, nhưng rốt cục đã không có được uy thế lớn lao như lúc trước.

Nhạc Vũ chỉ thoáng do dự chốc lát, liền ném ra ngoài, hai tay kết ấn đánh ra ấn quyết, liên tiếp những thủ ấn tung bay, Hồn Thiên Thái Hạo Thần Phù theo hắn đã mấy chục năm bỗng dưng nổ tung ra, chỉ trong chốc lát bên trong mê cung dưới lòng đất dùng chỗ giao xoa của những lối đi làm trung tâm, hơn mười vạn trượng không gian chung quanh đều sáng lóe kim mang.

Bên trong thần phù ngưng tụ một đoàn kim quang, oanh kích cùng một chỗ với huyết sắc đao ảnh, lập tức một trận linh lực dao động thật lớn tản ra khắp bốn phía.

Dù là chính Nhạc Vũ đã sớm có chuẩn bị cũng không cách nào gượng được, bị chấn xa ra ngoài vạn trượng mới đứng vững thân hình.

Chỉ thấy đạo kim quang hỏng mất tiêu tán, mà thanh huyết đao vừa rồi còn vô cùng thanh thế lại phân liệt ra, một lần nữa hóa thành mười hai thanh Hóa Huyết thần đao, quang mang ảm đạm.

Về phần Hồn Thiên Thái Hạo Thần Phù đã không còn thấy được bóng dáng.

Trong lòng Nhạc Vũ như có chút mất mát, biết được thần phù từ hôm nay trở đi đã hoàn toàn bị phá hủy, không còn tồn tại trên đời này. Trong lòng hắn cũng không hề cảm thấy đáng tiếc, theo cảnh giới hiện giờ của hắn, phù bảo đối với hắn mà nói có cũng như không. Mà giờ phút này tuy đem phù bảo kíp nổ, gợi ra lực lượng bên trong cũng chỉ tương đương với một kích toàn lực của Thái Ất Chân Tiên mà thôi.

Cũng may là thuộc tính tương khắc mới có thể đánh bật được huyết đao quay về.

So sánh mà nói, Cửu Cửu Hồng Vân Tán Phách Hồ Lô là con bài chưa lật cuối cùng dùng để ứng phó chuyện xấu xảy ra, thật sự vô cùng trọng yếu.

Một kích kia làm huyết quang bị Lưỡng Cực Hàn Diễm Kính trấn áp ẩn lộ ý tứ như sợ hãi.

Phía trước đã bị Tiên Thiên Địa Tâm Bạch Diễm đánh tới làm bị thương không nhẹ, giờ phút này bị một kích làm hao tổn hơn phân nửa máu huyết, tất nhiên càng không cách nào chịu nổi.

Chỉ thoáng chốc huyết ảnh đã đem toàn bộ huyết nguyên còn lại thiêu đốt lên, va chạm khắp chung quanh. Lưỡng Cực Hàn Diễm Kính phát ra Băng Diễm Tuyệt Quang bị đánh nới lỏng ra, có vẻ như không thể tiếp tục trấn áp.

Nhạc Vũ lạnh lùng liếc mắt nhìn sang, cũng không thèm để ý tới. Hai đoàn kim sắc hỏa diễm tận sâu trong mắt hắn bốc lên.

Đây chính là Tiên Thiên Ba La Thần Diễm có thể khống chế lòng người, vật này đối phó với Huyết La Sát có thể khống chế ung dung, tùy tâm sở dục. Chính vì nguyên nhân pháp lực không đủ nên Nhạc Vũ không tiện dùng, mà nếu như gặp phải Tu La Huyết Thánh cao hơn một tầng sẽ gặp nguy cơ bị cắn trả lại.

Lúc này nhờ vào cơ hội ngay trước mắt, bản thân Tu La Huyết Thánh bị thương nặng, tinh thần tổn hao quá nhiều nên hắn mới dám sử dụng Tiên Thiên Ba La Thần Diễm, dùng ảo pháp mê hoặc kỳ tâm.

Quả nhiên không qua được nửa lần hô hấp, huyết ảnh đã bình tĩnh lại, vào lúc này trong tay Nhạc Vũ đã dấy lên từng đoàn hỏa diễm.

Tiên Thiên Ba La Thần Diễm, Huyền Thiên Tịnh Hỏa, Bất Diệt Niết Bàn Du Suất Chân Diễm, Đại Hóa Chư Thiên Chân Viêm cùng Tiên Thiên Kiền Ly Chân Diễm, năm loại linh diễm hỗn hợp thành một, chuyển hóa thành màu sắc như xanh ngọc, bốn tầng trắng, cam, đỏ, vàng giao nhau, mờ mờ ảo ảo có oai lực như diệt thế.

Vào lúc này hồn niệm của Nhạc Vũ lại mạnh mẽ khống chế tên Tu La Huyết Thánh kia, cuối cùng một chút huyết quang còn sót lại liền hướng bên trong đoàn hỏa diễm bay tới.

Mãi cho tới khi đi tới bên cạnh đoàn hỏa diễm, ý thức bên trong huyết ảnh mới thanh tỉnh lại, vừa muốn giãy dụa, hai mắt Nhạc Vũ liền trừng lớn, bạch sắc hỏa diễm trong đồng tử bỗng nhiên đại thịnh, gắt gao mê hoặc ý thức của Tu La Huyết Thánh kia, chui thẳng vào trong đoàn hỏa diễm trong lòng bàn tay hắn.

Trong tích tắc liền nghe được tiếng gào chói tai điên cuồng, tựa như âm thanh dã thú gào rống trước khi giãy chết. Đoàn hỏa diễm trong tay Nhạc Vũ bỗng dưng nhảy dựng lên, vang lên những tiếng “tư tư” không ngừng, diễm lực không ngừng đốt cháy huyết nguyên.

Đồng thời một mùi vị vô cùng tanh tưởi truyền ra khắp mọi nơi.

Nhạc Vũ khẽ cau mày, phất mạnh tay áo gạt ra mùi vị hôi tanh kia, chỉ sau một lát thân thể của Tu La Huyết Thánh đã hoàn toàn hỏa táng triệt để trong lòng bàn tay hắn.

Hắn chỉ lưu lại vài tia nguyên linh trọng yếu nhất của người kia vây khốn bên trong Càn Khôn Đồ.

Ngay sau đó hắn đem đoàn hỏa diễm xanh ngọc tản ra, liền nhìn thấy một hồng sắc viên châu chỉ cỡ ngón tay lẳng lặng nằm giữa bàn tay mình, trong tay hắn nhẹ bỗng như không có vật gì, cơ hồ không cảm giác được sức nặng, cũng không biết là vật gì.

Đây là vật gì?

Nhạc Vũ thoáng cau mày, trước tiên đem pháp lực thăm dò vào bên trong, bắt đầu tiến hành phân tích, sau một giây trên mặt liền lộ ra vẻ thoải mái.

Vật này cũng cùng một loại với Bát Diệp Liên Hoa của Chiến Tuyết, ngoại trừ độ tinh thuần có chút khác biệt, bên trong huyết liên hoa còn ẩn chứa tiên thiên linh trận, cùng không ít đại đạo quy luật, cơ hồ cũng không có gì khác nhau. Chính là sát lực tinh thuần nhất ngưng tụ mà thành!

Thật không ngờ năm loại linh diễm của ta còn có công dụng như vậy!

Nhạc Vũ chỉ cảm thấy thật không thể tưởng tượng nổi, còn có thêm vài phần vui mừng. Trước kia hắn sầu não nhất chính là việc này, nếu không có sát lực liên tục cung cấp không ngừng, Chiến Tuyết muốn hóa sát vi cương, cùng tăng cao Huyền Sát Chiến Ma Chân Khí thành tựu chỉ có hạn.

Thật không nghĩ ra sự khó khăn kia hôm nay đã có thể giải quyết dễ dàng.

Tiện tay đem viên châu đưa cho Chiến Tuyết, Nhạc Vũ lại nhìn vị Tu La Huyết Thánh cuối cùng, trong mắt ẩn chứa ý cười.

Lúc này bị Long Thương kiếm tổn thương, đoàn huyết quang trước mắt Nhạc Vũ đã suy yếu tới cực hạn. Ước chừng chỉ cần thêm hai lần hô hấp liền có thể hoàn toàn luyện hóa.

Nhạc Vũ cũng không có ý định tiếp tục kéo dài, trực tiếp từ chỗ hóa thân nhiếp về Lưỡng Cực Hàn Diễm Kính, sau đó chiếu về đoàn huyết quang xa xa, một đạo lam hồng sắc quang hoa khiến đoàn huyết quang nhanh chóng tan rã nhanh hơn gấp mấy lần.

Nhưng ngay sau đó Nhạc Vũ chợt nghe Long Thương kiếm kêu lên một tiếng chói tai, bỗng nhiên quang hoa đại thịnh, trên thân kiếm lóe ra hỏa diễm chợt tăng lên mấy tầng cấp.

Nhạc Vũ hơi nhíu mày, có chút khó hiểu, ban đầu hắn còn tưởng rằng Long Thương kiếm đang bất mãn mình chen tay vào làm cho nó mất đi không ít huyết nguyên để hấp thu, sau đó chỉ trong nháy mắt trong lòng hắn chợt chấn kinh, biết được tình hình có chút không đúng. Với linh tính của kiếm linh bên trong Long Thương kiếm, trước giờ chỉ có ý đồ lợi dụng, làm sao chịu tiêu hao nguyên lực để hỏa táng tên Tu La Huyết Thánh kia?

Cho dù có thể hấp thu được huyết nguyên bên trong, cũng sẽ mất nhiều hơn được!

Trong lòng vừa sinh cảnh báo, Nhạc Vũ liền theo bản năng tế ra Thái Ất Linh Lung Ngọc Hổ Như Ý, phiêu phù trên đỉnh đầu của mình, Vạn Mộc Phong Thần Bích cũng mở ra tới lớn nhất.

Ngay sau đó chỉ thấy một đạo thất thải tiên phù không hề báo trước từ trong hư không ngoài trăm trượng đánh ra, đánh thẳng tới Long Thương kiếm. Ngay sau đó hóa thành quang thải đem Long Thương kiếm cùng đoàn huyết quang còn sót lại toàn bộ trói buộc bên trong.

Phù bảo!

Đồng tử Nhạc Vũ nhất thời co rụt thành cây châm, còn chưa kịp đợi cho hắn có phản ứng, đồng dạng có một quang thải lại vây khốn khắp toàn thân hắn.

Chiến Tuyết lập tức chém ra một kiếm, chuyển sát vi cương, trong lúc vội vã hội tụ tất cả lực lượng, ba mươi hai Chân Long lực đánh thẳng về chỗ hư không kia.

Ngay sau đó lại chỉ thấy một kim bát từ xa xa nện xuống, giao kích chính diện với kiếm khí của Chiến Tuyết, một tiếng ầm ầm chấn vang, toàn bộ thân hình của Chiến Tuyết bị cự bát đánh bay ra ngoài mấy vạn trượng, khảm vào bên trong vách động.

Lần này thương thế của nàng thật nặng, toàn thân trên dưới gần ngàn đạo vết thương đồng thời vỡ ra, máu tươi phun như suối.

Cho đến lúc này nơi hư không mới truyền ra một thanh âm kinh dị.

Lại là Vu Thần cấp mười!