Chương 1052: Bạo Phong Vũ Tiền

Quân Lâm Thiên Hạ

Đăng vào: 2 năm trước

.

Bên trong động thiên Thiên Ý Phủ, đảo mắt đã là một trăm ba mươi ngày thời gian.

Bên trong tĩnh thất của Nhạc Vũ, bỗng dưng một đạo kiếm hoa vọt lên, ngay cả hàng rào không gian của động thiên đều không thể ngăn cản, xuyên thẳng qua nhập vào bên trong thế giới Diễn Thiên Châu.

Càn quét tới mấy ngàn vạn dặm, vắt ngang phía chân trời, cả tiểu thiên thế giới, mấy ngàn ức người đều có thể nhìn thấy.

Bên trong động thiên, Nhạc Băng Thiến cùng Lâm Trác và Nhiễm Lực đều rời khỏi nơi tu hành, đưa mắt nhìn về hướng tĩnh thất của Nhạc Vũ, sau đó đưa mắt nhìn nhau tràn đầy vẻ ngạc nhiên.

Mà giờ khắc này bên trong tĩnh thất, đang có ba mươi sáu thanh tiên binh tầng tầng vờn quanh phía sau Nhạc Vũ.

Tầng bên trong cùng tự nhiên là bốn thanh tam phẩm hậu thiên linh bảo tiên binh Vô Hình Hàn Phách kiếm. Đều đã thay hình đổi dạng, chẳng những hình dáng thật bất đồng, màu sắc khác xa, thậm chí phù trận bên trong cũng đã sửa chữa thật lớn, cơ hồ nhìn không ra bộ dáng trước kia.

Tầng thứ hai chính là mười hai thanh tứ phẩm hậu thiên tiên binh, cơ hồ hình dáng thống nhất. Chia làm bốn màu sắc, xanh trắng hồng đen, mỗi màu một phương. Trên thân kiếm đều có đặc tính đặc biệt, cùng đồ án hai mươi tám tinh tú.

Tầng thứ ba là hai mươi thanh tiên binh, mười sáu thanh tam phẩm tiên binh có được khí linh, do bốn thanh hậu thiên tiên binh dẫn dắt bố trí ở tầng ngoài cùng.

Màu sắc cùng hình dáng cũng giống như tầng thứ hai, chia làm xanh trắng hồng đen bốn màu, đồng dạng cũng có đồ án hai mươi tám tinh tú.

Nhạc Vũ lại đem trận đồ đã luyện chế xong ném ra, đặt ngay trung ương, chỉ một thoáng kiếm quang tiếp tục trướng lớn, vô số kiếm quang bắt đầu khởi động. Không chỉ là động thiên Thiên Ý Phủ bị đâm vỡ, ngay cả thế giới Diễn Thiên Châu cơ hồ cũng bị xuyên thủng!

– Ba mươi sáu Thiên Cương Thai Tàng Hư Không kiếm trận!

Ba tầng kiếm đồng thời xoay tròn theo trận đồ, ba mươi sáu thanh kiếm đồng thời ngưng tụ lại toàn bộ biến mất vô tung.

Lúc này ở phía sau Nhạc Vũ lại xuất hiện một thế giới hư không giống như vô ảnh vô hình, lại giống như vô cùng vô tận.

Hư không thai tàng, đây là nơi huyền diệu của kiếm trận!

Nhạc Vũ tiếp tục lấy ra Thủy Vân kiếm, trường kiếm chỉ về phía trước, vô số không gian năng lượng cùng ba mươi sáu thanh Thiên Cương kiếm khí toàn bộ đều hội tụ trên mũi kiếm, bốn màu kiếm khí giao xoa phun lên, ngưng mà không phát.

Làm bên ngoài tĩnh thất, mấy người đang quan sát xa xa, kể cả Cực Lan dù đã thăng lên Thái Thanh Huyền Tiên cảnh giới đỉnh phong sắc mặt đều khẽ biến, chỉ cảm thấy có một cỗ năng lượng mênh mông cuồn cuộn cơ hồ có thể xé nát động thiên thế giới đang phun lên trong kiếm thế đang tích súc không ngừng.

– Thai Tàng Hư Không kiếm trận thật tốt, chỉ tiếc ta chưa tu luyện thần thông không gian. Phối hợp cùng Dung Vũ Hóa Vân Chân Khí, đúng là có chút tài lớn nhưng không được trọng dụng.

Trong lòng thầm khen một tiếng, trên mặt Nhạc Vũ hiện lên tia tiếc nuối.

Bộ kiếm trận này uy lực kiên cố bất phàm, có thể sóng vai cùng Cửu Tiêu Càn Nguyên kiếm trận. Nhưng so sánh với Tam Tài Thanh Quang kiếm trận chỉ ngang ngửa không bao nhiêu.

Nếu muốn mượn dùng trận này đối kháng Đại La Kim Tiên vẫn còn chút kém cỏi!

Tâm niệm chợt động, hắn đem Chu Thiên Tinh Đấu đại trận phỏng chế bên trong Chúc Long biệt phủ toàn bộ đầu nhập vào trong Trấn Thế Chung, diễn biến thành tinh không thế giới. Tiếp theo lại đem năm mươi sáu viên Huyền Thủy Thiên Linh Châu cùng Trấn Thế Chung bỏ vào bên trong Thai Tàng thế giới.

Huyền Thủy Thiên Linh Châu có thể tụ tập dẫn dắt thủy linh lực, đem thiên trì thủy linh vô tận rót vào trong cơ thể hắn. Lại có Chu Thiên Tinh Đấu đại trận cùng Trấn Thế Chung trấn áp, Thai Tàng Hư Không kiếm trận khiến cho thế giới hư không càng thêm khuếch trương củng cố.

Ba mươi sáu thanh kiếm tuy không cùng một khối, nhưng giờ khắc này cũng phối hợp hoàn mỹ nhịp nhàng, khiến cho uy lực của kiếm trận ước chừng phải cất cao ba thành.

Mà trình độ này vẫn còn chưa đủ!

Khe khẽ thở dài, Nhạc Vũ vung kiếm, đem toàn bộ kiếm mang thu lại, ngay sau đó lại lâm vào ưu sầu.

Kỳ thật nếu đổi lại chính thân phận bản thân hắn có thể dùng Ngũ Hành kiếm trận cùng Lưỡng Cực Hàn Diễm Kính và nhiều linh bảo khác, căn bản không cần vì loại chuyện này phiền não.

Chỉ bằng Đại Ngũ Hành Âm Dương Nguyên Từ Diệt Tuyệt Thần Châm tầng mười chín, đủ toàn thân thoát khỏi Đại La Kim Tiên.

Nhưng thân phận Uyên Minh lại có vô số băn khoăn, tuy có thể sử dụng được nhiều bảo vật nhưng không khả năng giống như Hồng Mông chí bảo bên trong đan điền hắn, có được khả năng nghịch thiên!

– Kim Tiên yêu thánh sao? Lại không biết lần này phương bắc yêu thánh ra tay đầu tiên lại là ai đây!

Nhạc Vũ yên lặng nhìn Thủy Vân kiếm trong tay, Diễn Thiên Châu cùng Thông Thiên Nghi chỉ thoáng chốc đã thôi diễn trăm ngàn vạn lần, không ngừng đẩy ngã lặp lại, truy tìm cơ hội chiến thắng dù xa vời.

Hắn chỉ cảm thấy cho dù hắn ứng chiến như thế nào lần này cũng thật khó tìm được mưu kế thật hay. Trừ phi bản thân hắn chịu cúi đầu với phương bắc chư vị yêu thánh.

– Tín ngưỡng, pháp lực, vận khí! Khí vận cũng có thể lợi dụng một phần.

Trong mắt Nhạc Vũ lóe tinh mang, tiếp theo không chút do dự lại đem sáu loại linh diễm dẫn dắt, hừng hực thiêu đốt bên người.

Ngay sau đó lấy ra hơn mười loại linh kim chế luyện thành một khối, dùng hồn lực dẫn dắt tố hình, ngay sau đó tiện tay khắc lục hai phù trận vô cùng đơn giản nhưng linh lực tuần hoàn thật hoàn mỹ, sau đó mới ngưng đọng lại.

Cuối cùng khi bảo vật thành hình lại không có vẻ gì đặc biệt, hình dạng cùng loại với vỏ kiếm, cũng chỉ có nửa đoạn. Cả vật thể màu bạc, trang trí hoa lệ, bao bọc bên ngoài Thủy Vân kiếm, chỉ lộ ra phân nửa mũi kiếm.

Ngay sau đó Nhạc Vũ động ý niệm, nội khí vận lực bên trong Long Hoàng An Thiên Tỳ liền mạnh mẽ khởi động.

Một tia tử kim sắc khí tức liền tụ tập đến, gia trì lên Thủy Vân kiếm, khiến cả thanh phi kiếm thủy sắc che kín một tầng tử khí nhàn nhạt. Ngay sau đó khí thế càng mạnh, chỉ một lát liền khiến thanh nhất phẩm hạ giai hậu thiên tiên binh kéo lên nhất phẩm đỉnh phong cảnh giới. Chỉ còn kém một chút đã vượt qua siêu phẩm cảnh giới!

Nhạc Vũ lại thoáng chau mày:

– Đáng tiếc, nếu có thể đạt tới siêu giai phẩm cấp, thật còn vài phần cơ hội thắng!

Thần tình âu lo, cơ hồ lật ra toàn bộ tài liệu, nhưng vẫn không có kết quả, trong lòng Nhạc Vũ lại nảy sinh cảm giác thật uể oải.

Kỳ thật hắn cũng không cầu thắng, chỉ cần giống như lúc gặp Hỏa Nghê yêu thánh, đánh được ngang tay, nhưng mặc dù là vậy cũng không thể được.

– Chẳng lẽ ta phải đem đế đình hành cung dời vào đây hay sao?

Ý nghĩ này vừa hiện lên trong đầu liền bị hắn trực tiếp ném ra ngoài.

Phù không đại thành tuy có thể di động nhưng tốc độ thực sự quá chậm.

Đại trận nơi này tuy làm hắn bỏ hết tài nguyên bố trí, cũng bởi vì cùng thiên địa khí cơ hưởng ứng, mới có thể làm Hỏa Nghê yêu thánh kiêng kỵ uy lực vô cùng của nó. Nếu bỏ vào tiểu thiên thế giới, chỉ sợ mười phần uy lực không còn bao nhiêu.

Ý niệm lướt qua tu di không gian, sau một lát trong lòng Nhạc Vũ chợt động, đem một đoàn ngũ sắc chân khí chỉ cỡ đầu ngón tay lấy ra bên ngoài.

Trầm ngâm một lúc, cuối cùng hắn đành cười khổ.

– Xem ra Cửu Cửu Hồng Vân Tán Phách Hồ Lô chỉ đành đợi ngày sau tiếp tục tìm thêm cơ duyên chữa trị vậy!

Thu lại ý niệm, Nhạc Vũ dùng hồn thức điều khiển đoàn ngũ sắc khí tức, sau đó một đoàn linh phân tử lần lượt sắp hàng.

Dần dần hắn tập trung toàn bộ tinh thần, không còn biết thời gian trôi qua.

Mãi cho tới mấy ngày sau, đoàn ngũ sắc khí tức trong tay hắn lại chuyển hóa thành một đoàn tử sắc quang hoa.

Khí tức bên trong mơ hồ cùng hai Hồng Mông Khí trong đan điền Nhạc Vũ tương tự nhau đến cực điểm. Giữa hai bên rõ ràng cộng minh hưởng ứng.

Vẻ mặt Nhạc Vũ cũng vô cùng mệt mỏi, hắn nhắm mắt ngồi xếp bằng hồi lâu tinh thần mới khôi phục được một ít.

Nhưng ngay khi mở mắt ra tuy trong mắt mang theo vài phần ý mừng nhưng vẫn còn có ý khổ sáp.

– Lấy Tiên Thiên Hỗn Độn Khí phỏng chế thành Hồng Mông Tử Khí, quả nhiên so với chư thiên tinh lực mạnh hơn rất nhiều.

Tử sắc quang hoa trong tay thỉnh thoảng tụ tán, bị Hỗn Nguyên pháp lực của hắn gom thành một đoàn. Tuy so với lần trước củng cố hơn mười lần, trong lúc mơ hồ đã có vài phần uy thế như Hồng Mông Khí chân chính, nhưng nếu không cẩn thận sẽ bị tiêu tán hỏng mất.

Nhạc Vũ cũng không tiếp tục do dự, trực tiếp đem đoàn tử sắc bỏ vào trong Trấn Thế Chung bên trong Thai Tàng thế giới.

Chỉ một thoáng, tiếng chuông nổ vang, kịch liệt chấn chiến, cơ hồ khiến Thai Tàng thế giới gần như hỏng mất.

Đợi đến khi tiếng chấn minh tiêu tán, Trấn Thế Chung khôi phục lại ổn định, toàn thân chuông lại biến thành màu tím.

– Hậu thiên nhất phẩm!

Chân mày Nhạc Vũ nhíu lại, cuối cùng lộ ra vài phần thoải mái.

Hiện giờ trong tay hắn có hai tia Tiên Thiên Hỗn Độn Khí, đáng tiếc có thể chứa được tử khí phỏng chế này chỉ có Trấn Thế Chung. Nếu không hắn cũng không ngại cầm đem phẩm cấp linh bảo trong tay tăng thêm một phần!

Dùng vật này trấn áp, uy lực kiếm trận đã đề thăng mấy thành!

Kiếm quang tiếp tục phun ra, phía sau Nhạc Vũ bỗng dưng trồi lên mười lăm cự luân linh quang.

Cả ba mươi sáu Thiên Cương Thai Tàng Hư Không kiếm trận, năm mươi sáu viên Huyền Thủy Thiên Linh Châu, Chu Thiên Tinh Đấu đại trận cùng Dung Vũ Hóa Vân kiếm khí, toàn bộ hội tụ một chỗ, tử sắc kiếm quang vừa phun ra, đã khẽ kêu lên, thế giới nơi này bắt đầu vỡ vụn!

Nhạc Vũ khẽ cười, lúc này mới thu hồi kiếm mang, hồn niệm khẽ động, bản thể đi ra ngoài Diễn Thiên Châu.

Chỉ thấy bên trong điện, Cự Linh Thần cùng Vi Minh Tử vẫn đang đứng đợi bên ngoài, Vi Minh Tử còn hoàn hảo, vẫn còn có thể trấn định tự nhiên.

Cự Linh Thần lại vô cùng nôn nóng, không ngừng đi tới đi lui.

Nhạc Vũ xem xét lại trí nhớ của thân ngoại hóa thân, mới phát hiện hai người đã đứng chờ ngoài cửa suốt năm ngày thời gian.

Hắn chế luyện Hồng Mông Tử Khí phỏng chế có chút bất tri bất giác dùng hết hai mươi ngày thời gian bên trong Thiên Ý Phủ.

Khẽ nhíu mày, Nhạc Vũ ngưng thần suy tính chốc lát, thẳng đến khi xác định sẽ không ảnh hưởng tới đại cục, lúc này mới yên lòng. Vẫn ngồi yên trong điện, mở miệng hỏi:

– Việc Yêu tộc đã có kết quả chưa?

Vi Minh Tử vốn luôn đứng thẳng ngoài điện nhắm mắt trang nghiêm suốt năm ngày, không hề nghe được âm thanh gì bên trong tẩm cung. Trong nội tâm sớm đã không thể kìm hãm, có chút bất an. Lúc này nghe vậy liền hướng đỉnh điện nhìn thoáng qua, chỉ lấy long phượng đang liên tục xoay quanh, phảng phất như muốn đằng không bay lên.

Vẻ mặt căng thẳng của Vi Minh Tử nhất thời thả lỏng, liền cúi người:

– Thần vô năng, không thể giúp đại đế được như nguyện. Nhưng Yêu tộc phía bắc đã phái vài tên sứ giả lại đây.

– Sứ giả?

Nhạc Vũ nhíu mày, đã sớm dự đoán được đám Yêu tộc không đưa mặt hắn quét sạch tuyệt sẽ không bỏ qua.

Nhẹ vỗ về Thủy Vân kiếm trong tay, khóe môi Nhạc Vũ lộ ra ý cười khó hiểu:

– Cũng được! Nếu đã đến đây, gặp qua cũng không ngại. Sau canh ba, an bài những người kia đến Huyền Thánh Điện gặp ta!