Chương 962: Đại Ca, Bọn Ta Sai Rồi

Tối Cường Hệ Thống

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Chương 962: Đại Ca, Bọn Ta Sai Rồi

Người dịch: Tài
Biên: Kira123
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

– Đây là đan dược gì, thơm quá!

Nấm Kim Châm cầm đan dược trong tay, chậm rãi ngửi ngửi, tinh thần sảng khoái mười phần, cả người giống như muốn bay lên trời.

– Đây là Hỗn Nguyên Pháp Đan, có thể bù đắp pháp lực đã tiêu hao trong nháy mắt.

Lâm Phàm trả lời.

Thu Trảm Ngư lập tức buông quả dưa trong tay xuống, cầm đan dược trong tay, vẻ mặt kinh ngạc nói.

– Thứ này là đồ tốt nha.

– Đây là tự nhiên.

Lâm Phàm cười nói.

Hai người này có thực lực đều ở Viễn Cổ cảnh hậu kỳ. Cảnh giới này không phải rất mạnh, nhưng dựa vào tuyệt phẩm Tiên khí Thiên La Địa Võng, coi như một số Chân tiên cảnh, cũng đều e sợ bọn hắn.

Chỉ cần bị tấm lưới này trùm kín, cơ bản không thể động đậy.

Hai người này có thể sống đến bây giờ chỉ dựa vào cái Thiên La Địa Võng này thôi.

– Tiểu đệ, ngươi tới đây.

Thu Trảm Ngư vẫy vẫy tay gọi.

Hai người đứng cách đó không xa, châu đầu ghé tai giống như đang thảo luận chuyện gì đó, một bên vừa thảo luận vừa nhìn Lâm Phàm, dường như đang chuyện có quan hệ tới Lâm Phàm.

– Tên này thông tình đạt lý, chúng ta không hạ thủ được.

Thu Trảm Ngư lên tiếng.

– Đại ca, ta cũng nghĩ như vậy, trước đây, bọn ta bắt những người kia, họ nhất định muốn chém chết chúng mình, thề không thể bỏ qua, nhưng người này không mắng lại không có giở trò lừa bịp, ta cảm giác người này rất tốt a.

Nấm Kim Châm gật đầu trả lời.

– Có nên thả hắn ra không?

Thu Trảm Ngư không xác định hỏi.

– Thả.

Nấm Kim Châm nói rằng.

– Không đúng, nếu như chúng ta hả cái hắn ra, sau đó hắn động thủ với chúng ta thì làm sao? T

hu Trảm Ngư lại có chút lo lắng.

– Đại ca, việc này ta cũng bó tay rồi.

Ngay thời điểm hai người đang thảo luận, hư không đột nhiên phát sinh ra biến hóa.

Một đoàn mây đen che kín bầu trời, trong đó có vô số hắc quang lấp loé, Ma khí dâng cao, kia ngưng tụ thành đầu hình đầu lâu, đầu lâu không răng há miệng, phát ra một tiếng rống giận dữ.

– Hai tên chết tiệt này, ta rốt cuộc tìm được các ngươi rồi.

Ma khí ngất trời, oán niệm cực sâu, một luồng âm phong bao phủ thiên địa, khiến người ta dâng lên cảm giác sợ hãi.

Lâm Phàm nhìn tình huống trong hư không, có chút nghi hoặc, không biết là ai tới.

– Đại ca, người có cừu oán với chúng ta tìm tới cửa rồi.

Nấm Kim Châm nhìn đám mây đen, nhất thời kinh hô.

– Ta đã thấy rồi, đừng hoảng hốt, chúng ta mau chuẩn bị chiến đấu.

Thu Trảm Ngư hô to, sau đó nuốt vội quả dưa đang trong miệng xuống.

– Ngươi là ai?

Thân thể Thu Trảm Ngư mập mạp đột nhiên run lên, ngẩng đầu đầu hô to.

– Hừ, cái tên tiểu rác rưởi các ngươi, ngày đó, các ngươi không phải hết sức sung sướng sao?

Thanh âm âm trầm từ mây đen truyền ra, sau đó nó không ngừng cô đọng, ngưng tụ thành một bóng người.

Hai huynh đệ nhìn thấy bóng người kia, sắc mặt hơi đổi, sau đó kinh ngạc thốt lên.

– Là ngươi…

Bóng người này có khuôn mặt lạnh lùng, khí tức ác liệt, tu vi đạt tới Chân tiên cảnh trung kỳ.

Thu Trảm Ngư và Nấm Kim Châm có chút sốt sắng, tên này là một cường giả trong Lục phủ, Thiên Ma phủ.

– Hai tên rác rưởi các ngươi nhân lúc ta bị thương khi cùng người khác giao đấu, dùng pháp bảo đánh lén, các ngươi lại dám chiếm tiện nghi của ta, chuyện này dù ngàn đao bầm thây bọn ngươi cũng không nguôi lửa giận trong ta a.

Âm Trấn Phong lạnh lùng nói, trong lòng bùng lên cơn giận dữ, hắn vẫn ghi nhớ cái bảo bối kia trong lòng.

Bảo bối kia là một cái lưới không tầm thường, nó có thể nhốt hắn lại, đồng thời cầm cố pháp lực của hắn nữa, bảo bối bực này nếu phát hiện tất phải thu vào tay mới được.

Bởi vậy, sau khi khôi phục thương thế, Âm Trấn Phong nhanh chóng đi khắp nơi tìm kiếm hai người này.

Vốn không thể tìm thấy họ dễ dàng, nhưng hai người lại lấy một bảo bối của mình ra xem, mà bảo bối kia đương nhiên có khí tức của hắn, vì hết hắn dễ dàng cảm ứng bọn chúng đang ở nơi nào.

– Đại ca, làm sao bây giờ?

Nấm Kim Châm có chút khẩn trương, hỏi.

– Bình tĩnh, chúng ta cần bình tĩnh.

Giờ khắc này, Thu Trảm Ngư cũng cảm thấy lo lắng, thực lực người này cường hãn hơn bọn họ rất nhiều, bọn họ không có khả năng chống lại.

Lúc trước, bọn họ dựa vào Thiên La Địa Võng mới bắt được đối phương, nhưng bây giờ, Thiên La Địa Võng đang bắt một người khác rồi, nếu như buông ra, người kia sẽ bỏ chạy mất.

– Đại ca, theo ý ta, chúng ta nên cố gắng bồi thường cái tên đang bị vây trong tấm lưới đi, để cho bọn họ đừng đánh chúng ta.

Nấm Kim Châm đề nghị.

– Có đạo lý, biện pháp của ngươi rất tốt.

Mắt Thu Trảm Ngư sáng ngời, sau đó đi đến trước mặt Lâm Phàm.

– Huynh đệ ngại quá, lúc trước bọn ta quăng lưới ngươi là bọn ta sai, đan dược này trả ngươi, còn có những thứ này, bọn ta bồi thường cho ngươi, ngươi đi nhanh lên đi, cái tên này rất mạnh, lát nữa có đánh nhau, ngươi sẽ bị liên luỵ đó.

Thu Trảm Ngư mếu máo nói với Lâm Phàm.

Hắn không ngờ gia hỏa từng bị bọn hắn chấn lột tìm tới cửa, chuyến này xong rồi.

Lâm Phàm nhìn Thu Trảm Ngư, trong lòng lắc đầu thở dài, hắn rất muốn nhìn một chút, hai người này như thế nào vượt qua một kiếp này, thực lực cảnh giới cách biệt như thế, không hiểu bọn họ sẽ làm như thế nào.

– Không có chuyện gì.

Lâm Phàm nói.

Hắn cũng không biết hai người này ngốc thật hay ngốc giả.

– Nhà ngươi đừng quá càn rỡ, bọn ta có thể bắt ngươi một lần, thì cũng có thể bắt ngươi lần thứ hai.

Thu Trảm Ngư mắng Âm Trấn Phong trên hư không.

– Đúng không, vậy các ngươi lấy ra bản lãnh của mình đi, cả cái bảo bối kia nữa.

Âm Trấn Phong thân là đệ tử Thiên Ma Tông, thực lực không tầm thường chút nào, khi hắn xuất thủ, khí thế mênh mông cuồn cuộn, Ma khí quấn quanh.

Những Ma khí này ngưng tụ thành một ma đầu to lớn, hai tay nắm chặt, đột nhiên hạ thủ.

– Tiểu đệ, chúng ta liên thủ.

Thu Trảm Ngư hô to.

– Vâng, đại ca.

Nấm Kim Châm đáp lại.

– Phách Hải Đào Khí Kình.

Thời khắc này, Lâm Phàm xem như nhìn ra, võ đạo thần thông hai người này thuộc hệ thuỷ trong Tiên Thiên Ngũ Hành.

Trong chớp mắt, hơi nước sau lưng hai người sôi trào, sau đó hóa thành một cơn sóng thần khổng lồ.

Sóng biển tách ra, một vị cự thần xinh đẹp lướt sóng mà đến, cự thần tản mát khí tức như những làn sóng, liên miên không ngừng, tầng tầng lớp lớp chất chồng lên nhau, một đợt, hơn một đợt, trong đó ẩn chứa sát cơ bén nhọn.

– Tiểu đệ, chúng ta ra tuyệt chiêu đi.

Thu Trảm Ngư hô to, tiếp há mồm phun ra một viên thuỷ đan màu bích lục, đang phiêu phù trên đỉnh đầu, viên nội đan này tản ra khí tức thuỷ hệ thần thông.

Nấm Kim Châm cũng giống như thế, một quả thuỷ đan bích lục phiêu phù trên đỉnh đầu, hai viên thuỷ đan sau đó dung hợp với nhau.

Một nhu một cương hai loại khí tức thuỷ hệ bất đồng quấn quýt cùng nhau.

Lâm Phàm thấy cảnh này cũng gật đầu, xem ra đây là một chiêu hợp kích.

Thần thông thuỷ hệ bao hàm vạn vật nhưng vẫn có thể phá hủy vạn vật.

– Một quyền đánh bay ngươi.

Thu Trảm Ngư quát lớn, song chưởng tạo thành quyền, tấn công Âm Trấn Phong.

Cự thần xinh đẹp kia cũng giơ tay lên tạo thành quyền, uy lực mênh mông như kéo cả hư không, đánh tới địch nhân trong không trung.

– Hừ, muốn chết.

Âm Trấn Phong hừ lạnh một tiếng, cường giả Chân tiên như hắn, chỉ cần dựa vào pháp lực cũng có thể mạnh mẽ trấn áp hai người này tới chết.

Ầm!

Quả nhiên, không ngoài dự đoán, cự thần xinh đẹp trong nháy mắt tan rã, trước thực lực tuyệt đối, bất kỳ thần thông nào cũng vô dụng.

– Bọn ta bắt ngươi…

Lúc này, Thiên La Địa Võng trong tay hai người bay vút lên, tản ra từng luồng tiên quang, công kích lên người Âm Trấn Phong.

– Hừ, ta đâu có ngu, ăn hên được ta một lần thôi chứ.

Âm Trấn Phong vung tay, lập tức có rất nhiều điểm sáng bạo phát, những điểm sáng này giống như những quả đạn pháo, mỗi khi chúng chạm đến Thiên La Địa Võng, sẽ nổ tung.

Ầm!

Những viên cầu sáng kia được gọi là Âm Cực Lôi Hoàn, chuyên môn khắc chế tuyệt phẩm Tiên khí.

Vụ nộ hình thành sức mạnh ngăn trở Thiên La Địa Võng, mà dư uy lại hình thành một đạo sóng xung kích, đánh lên người Thu Trảm Ngư và Nấm Kim Châm.

– Đại ca, ta không chịu nổi rồi.

Nấm Kim Châm thê thảm hô to.

– Tiểu đệ, cố gắng chịu đựng.

– Ta muốn rút thần hồn bọn ngươi ra, cho các ngươi sống không bằng chết.

Âm Trấn Phong tức giận quát.

– Đại ca à, chúng ta sai rồi, chúng ta nguyện ý trả đồ vật cho ngươi không được sao.

Thu Trảm Ngư sợ hãi năn nỉ.

Hắn không nghĩ tới, Thiên La Địa Võng bách phát bách trúng lại không có tác dụng với cái tên này.

– Chậm rồi…

Âm Trấn Phong cười lạnh.

Hai người này thực lực không mạnh, không thể phát huy ra uy lực thật sự của tuyệt phẩm Tiên khí này, nếu hắn lấy được nó, sẽ phát huy được uy lực vốn có của nó.