Chương 474: Đáng Tiếc Một Đám Kinh Nghiệm

Tối Cường Hệ Thống

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Chương 474: Đáng Tiếc Một Đám Kinh Nghiệm

Dịch: Toản.

Biên: Cẩu ca.

Nhóm: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn:

– Chủng tộc các giới chỉ là súc sinh mà Cổ Tộc chúng ta nuôi nhốt, nếu như ngươi không muốn chết thì đem cái linh mạch kia giao ra đây cho ta.

Cổ Yêu cười nhạt nhìn Mộ Thiên giống như sự sống chết của Mộ Thiên bây giờ nằm trong lòng bàn tay hắn rồi.

Từ sau khi khống chế Vạn Sát Cổ Vực không biết có bao nhiêu sinh linh chủng tộc các giới chết ở trong tay bọn hắn, có rất nhiều nhân vật các chủng tộc tự nhận là có một không hai cuối cùng vẫn bị Cổ Tộc nuốt.

Bởi vậy Mộ Thiên dù là sinh linh Quỷ tộc thì Cổ Yêu căn bản cũng không có đem hắn để ở trong lòng, cho dù hắn che giấu tu vi thì có thể thế nào.

– Hừ, muốn lấy linh mạch này vậy thì xem các ngươi có đủ bản lãnh hay không.

Mộ Thiên cười lạnh một tiếng trong chớp mắt hai cánh tay đột nhiên vươn ra thật dài, huyết nhục phía trên trong nháy mắt tiêu tan lộ ra xương trắng âm u.

Các đầu ngón tay vừa đụng vào hư không trong nháy mắt đem hư không xé rách. Không gian loạn lưu trong nháy mắt bạo phát bao phủ những tên Cổ Tộc kia.

– Hừ, đồ không biết điều các huynh đệ đem hắn nuốt sống đi.

Cổ Yêu gào thét một tiếng song quyền phát huy. Âm thanh kinh thiên động địa bộc phát ra.

Hiện tại Mộ Thiên chỉ có một suy nghĩ đó là nhanh chóng rời đi vì hắn không phải là đối thủ của những tên Cổ Tộc này, thế nhưng chúng muốn giết mình thì cũng không phải dễ dàng như vậy.

– Hừ muốn rời đi sao, ngươi không nhìn một chút xem Vạn Sát Cổ Vực đến cùng là do ai khống chế.

Cổ Yêu gầm lên một tiếng khí thế ngập trời ngưng kết thành long hình phân ra ngàn vạn con bao vây Mộ Thiên giống như mạng nhện vậy, đem hư không xung quanh triệt để bao vây lại muốn rời đi khó như lên trời vậy.

– Ngươi biết ẩn giấu tu vi chẳng lẽ chúng ta không biết hay sao? Hoang Thiên Vị hậu kỳ ở trong cổ tộc cũng giống như giun dế mà thôi.

Cổ Yêu khí thế mãnh liệt mênh mông như biển lớn bao phủ thiên địa.

Mộ Thiên biến sắc hắn vốn cho là mình ẩn giấu tu vi sẽ để những tên Cổ Tộc này bất cẩn, cứ nghĩ rằng mình nắm tất cả. Không ngờ những Cổ Tộc này đã sớm biết tu vi của mình, chúng để cho mình tiến vào Vạn Sát Cổ Vực hiển nhiên là nắm chắc đem mình chém giết ở đây.

Mộ Thiên liên tục bại lui, đám Cổ Tộc này không những chiến ý vô song mà cường độ thân thể càng khiến Mộ Thiên kiêng kỵ vạn phần, không dám cùng chúng liều mạng.

Tên gia hỏa bên kia cùng mình đi vào chỉ sợ cũng chết trong tay những tên Cổ Tộc này.

– Thiên ý của Cổ Thánh Giới bao phủ Cổ Tộc ta, chủng tộc các giới chỉ là giun dế làm sao dám đối kháng cùng Cổ Tộc chúng ta.

Cổ Yêu tức giận rít gào vỗ ra một chưởng, hạt giống Chân Pháp bên trong điên cuồng vận chuyển.

“Cổ Thánh Già Thiên.”

Trong chớp mắt bàn tay đen nhánh của Cổ yêu che kín bầu trời, bàn tay khổng lồ bao phủ tất cả, lúc này Mộ Thiên giống như một con châu chấu vậy, muốn bay ra khỏi bàn tay này không thể nghi ngờ là đang nằm mơ.

– Hừ…. khinh người quá đáng

Mộ Thiên gào thét một tiếng khí tức âm u trong nháy mắt biến hóa thành ngàn vạn oan hồn giận dữ rít gào.

“A Tu la địa ngục.”

Phía sau Mộ Thiên trong nháy mắt xuất hiện một cánh cửa đen kịt, bên trên cánh cửa này bách quỷ hoành hành mà phía sau cánh cửa nhường như là dẫn tới Địa Ngục vô tận, quỷ khí âm u bộc phát ra Đại Lực Ma thần cầm xích sắt trong tay dữ tợn rít gào đem Địa Ngục Chi Môn mở ra.

Một đoá Hồng Liên phun trào ra hướng về bàn tay Cổ Yêu đang che kín bầu trời đánh tới, còn có một ít oan hồn hàm răng sắc bén miệng há to muốn cắn nuốt tất cả, hố đen lan tràn giống như phải đem cái cự thủ này cắn nuốt sạch sẽ mới chịu.

– Quỷ tộc Đáng ghét.

Cổ Yêu không nghĩ tới Mộ Thiên vậy mà vướng tay chân như thế, hắn đem một tay hoá thành đao một đao bổ xuống khiến hư không tách rời, chém vào cái Địa Ngục Chi Môn kia phát ra từng tiếng kêu keng keng.

Một ít oan hồn đang gặm bàn tay Cổ Yêu bị âm thanh này chấn động kêu thảm thiết, không ngừng bị phá diệt.

– Diệt…

Trong lúc Mộ Thiên cùng Cổ Yêu giao thủ những tên Cổ Tộc khác liền triển khai công pháp tấn công Mộ Thiên, sức mạnh cuồng bạo đột nhiên đánh vào thân thể Mộ Thiên.

Khiến cánh cổng địa ngục trong nháy mắt sụp đổ, Mộ Thiên phun ra một ngụm máu tươi thân hình có chút bất ổn trôi nổi ở trong hư không.

Hừ!!! Quỷ tộc giống như Giun dế mà thôi, đi chết đi.

Một tên Cổ Tộc từ bên cạnh vọt tới.

– Làm càn…

Mộ Thiên nổi giận gầm lên một tiếng.

“Táng Thiên Đại Phần.”

Mộ Thiên vừa mở miệng hắc khí dâng trào một ngôi mộ địa nháy mắt xuất hiện ở bên trong trời đất, đây chính là pháp bảo của Mộ Thiên “Táng Thiên Đại Phần” một kiện Tuyệt phẩm Linh khí.

Mộ Thiên đi tới Cổ Thánh Giới đã được trăm năm, trải qua không biết bao nhiêu đau khổ. Có một lần ở bên trong bí cảnh phát hiện món bảo bối này sau đó luyện hoá nó trong nhiều năm mới có được bảo bối như ngày hôm nay.

Một khắc “Táng Thiên Đại Phần” đi ra khiến “Vạn Sát Cổ Vực” biến hoá kinh thiên, quỷ khí âm trầm lan tràn ra giống như Quỷ Thành vậy. Ở trên “Táng Thiên Đại Phần” đếm không hết có bao nhiêu phần mộ, những phần mộ này có cái bên trên có tên tuổi, có cái không thì không.

– Tuyệt phẩm Linh khí…

Lúc Cổ Yêu nhìn thấy Tuyệt phẩm Linh khí, trên mặt cũng lộ ra vẻ tham lam

– Cái này không phải ngươi có khả năng có.

– Hừ, Cổ Tộc các ngươi lòng tham không đáy, hôm nay ta sẽ để cho các ngươi nếm thử lợi hại của Tuyệt phẩm Linh khí. Có phải các ngươi đang thắc mắc tại sao trên những mộ địa này vẫn không có tên hay không, các ngươi yên tâm bởi vì chẳng mấy chốc nữa tên của các ngươi sẽ ở trên này và bọn ngươi sẽ chịu đủ đau khổ dằn vặt.

Mộ Thiên cười lạnh song chưởng vỗ ra liên hoàn chưởng, trăm chưởng, ngàn chưởng, lực lượng vô tận thôi hóa cái Tuyệt phẩm Linh khí này.

– Ô ô…

Quỷ khí gợn sóng bao phủ thiên địa, một ít mộ địa có quan tài đột nhiên bật mở từng đạo từng đạo ánh sáng màu đen đột nhiên bộc phát ra.

– A…

Một ít Cổ Tộc bị đạo ánh sáng đen kia chiếu rọi nhất thời kêu rên liên hồi, trên thân thể đen kịt xuất hiện vết thương lỗ chỗ giống như bị những ánh sáng này xuyên thấu.

– Ha ha các ngươi muốn chống lại quả thực chính là nằm mơ, những ánh sáng đen này là do tử khí của vô số cường giả ngưng tụ thành. Coi như Cổ Tộc các ngươi được trời cao ban cho thân thể mạnh mẽ cũng không có một chút tác dụng nào.

Từng người từng người Cổ Tộc bị đạo hắc quang này tách rời, sau đó tinh khí thần hóa thành một vệt cầu vồng bị quỷ khí bao phủ đưa vào đến bên trong cái mộ phần kia.

Một số Cổ Tộc bị chém giết thân thể ở bên trên “Táng Thiên Đại Phần” đi lại như là cái xác không hồn.

– Ha ha…

Lúc này Mộ Thiên lại phun ra máu tươi bởi vì đối phó những tên Cổ Tộc này hắn phải liều mạng toàn lực thúc dục Tuyệt Phẩm Linh khí “Táng Thiên Đại Phần”, năng lực của nó coi như là hắn cũng chưa thể triển khai hoàn toàn. Nhưng vì muốn chém giết những Cổ Tộc này đành phải tiêu hao vô số tinh huyết mạnh mẽ phát động.

Nhưng cái để Mộ Thiên lo lắng nhất chính là còn một tên Cổ Yêu, dù như thế nào cũng phải tiếp tục chống đỡ.

– Vô liêm sỉ ngươi muốn chết…

Cổ Yêu nhìn người của mình bị tên này chém giết liền gào thét liên tục, trên thân thể nhất thời bạo phát ra một ánh hào quang khiến quần y phục của hắn nát bấy.

Lúc này thân thể Cổ Yêu trần truồng như nhộng, một bộ khôi giáp trong nháy mắt từ bên trong da thịt mọc ra đem thân thể hắn toàn bộ bao bọc lại.

Cổ Yêu được một bộ khôi giáp bao bọc khí tức mãnh liệt tăng lên tới đỉnh cao, bộ khôi giáp này dĩ nhiên cũng là một kiện Linh khí.

– Ta muốn đụng nát Linh khí của ngươi.

Cổ Yêu nổi giận gầm lên một tiếng, trong nháy mắt biến mất tiếng nổ vang lên đùng đoàng hư không chấn động nứt vỡ.

– Thật đáng tiếc…

Lâm Phàm một mực núp trong bóng tối nhìn hình ảnh trước mắt trong lòng đau khổ không thôi, một đám kinh nghiệm sống sờ sờ toàn bộ bị cái tên này phá huỷ.

Đáng ghét, thật sự là quá đáng ghét.

Trong lòng Lâm Phàm mặc dù đau thế nhưng lúc này cũng không dám đi ra, bởi vì hai người này đánh nhau thật sự quá kịch liệt.

Đặc biệt là Tuyệt phẩm Linh khí có chút bá đạo trong tay Mộ Thiên, cái này càng làm Lâm Phàm trông mà thèm.

– Ầm.!! ầm!

Lúc này một luồng sức mạnh hủy thiên diệt địa bạo phát làm cho cả Vạn Sát Cổ Vực bắt đầu mất ổn định.