Chương 946: Mạnh Mẽ Cướp Đoạt

Tối Cường Hệ Thống

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Chương 946: Mạnh Mẽ Cướp Đoạt

Người dịch: Tài
Biên: Kira123
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

– Ngươi là ai?

Huyết Thiên Tử cả kinh, sắc mặt khẽ biến, hắn không ngờ sẽ có người vô danh phá được chiêu thức của mình.

Người trong Chân Tiên Dự Bị Bảng, hắn đều biết, nhưng người trước mắt này, hắn thật sự không biết.

– Nếu ngươi có thể sống sót từ tay ta, ngươi mới có tư cách để biết.

Lâm Phàm cười lạnh một tiếng.

Viễn Cổ cảnh đại viên mãn, bậc tu vi này không tệ, sau khi giết hắn, kinh nghiệm có thể tăng không ít.

Đây mới là thế giới mình mong muốn.

Huyết Thiên Tử nghe những lời này, lập tức giận dữ, tinh lực ngập trời cuồn cuộn dâng lên, mà bên trong đó, oan hồn kêu rên, dù dính vào một chút thôi, thì da dẻ sẽ thối rữa, coi như Viễn Cổ cảnh đại viên mãn, cũng không chống đỡ được.

– Ngươi cho rằng phá được một đao của bản Thiên Tử, đã có thể giết chết được bản Thiên Tử sao? Quả thực mơ mộng hão huyền.

Huyết Thiên Tử chợt quát một tiếng, huyết quang bạo phát, so với lúc trước, càng thêm cuồng bạo trực tiếp quét tới.

Huyết Thiên Tử là thiên kiêu của Huyết Ma Tông, vẫn xông xáo bên ngoài giết chết vô số sinh linh, cướp đoạt tinh huyết bọn họ để cung cấp cho Xích Huyết Ma Đao.

Huống hồ, chuôi ma đao này chính là bảo bối mà Huyết Ma Tông luyện chế vì Huyết Thiên Tử hắn, tập hợp vô số thần vật, cuối cùng luyện thành, khi ma đao này xuất hiện, cũng lúc tai kiếp bắt đầu.

Ngay từ lúc thành hình, ma đao này đã là chí bảo, còn cường hãn hơn rất nhiều so với các chí bảo khác.

Mà qua nhiều năm nỗ lực, Huyết Thiên Tử cũng sắp thăng Xích Huyết Ma Đao lên tuyệt phẩm chí bảo.

Một đao hào quang đỏ sậm, soi sáng thiên địa.

Huyết khí sôi trào, khiến người ta run như cầy sấy, không dám chống đối.

Nhưng đối với Lâm Phàm, Huyết Thiên Tử này chỉ là một gà.

Vừa sải bước ra.

Tung luôn một chưởng.

Ầm!

Ánh đao màu máu tiêu tan.

– Ngươi…

Huyết Thiên Tử kinh hãi, cả người run lên, ma công vận chuyển, Ma khí ngập trời chợt bộc phát.

Lại tiến thêm một bước.

Một chưởng áp chế.

Lâm Phàm trực tiếp dùng một chưởng áp chế đỉnh đầu Huyết Thiên Tử, dưới ánh mắt hoảng sợ của đối phương, Lâm Phàm hơi dùng sức.

Ầm!

– Keng, chúc mừng ký chủ đã giết Huyết Thiên Tử.

– Keng, chúc mừng ký chủ kinh nghiệm tăng thêm 30 triệu.

Lâm Phàm nắm Xích Huyết Ma Đao trong tay, khí linh trong đó đang sôi trào, giẫy giụa, một đạo huyết khí rót vào cơ thể Lâm Phàm.

– Một khí linh nho nhỏ cũng dám phản kháng, quả thực muốn chết.

Lâm Phàm chấn động, ngay lập tức trấn áp khí linh Xích Huyết Ma Đao.

– Cmn…

Đám người Hổ Kình kinh ngạc nhìn một màn trước mắt.

Huyết Thiên Tử đứng sáu mươi bảy trong Chân Tiên Dự Bị Bảng, không đỡ nổi hai chiêu, thật không thể tin được.

– Lâm sư đệ, với thực lực này của ngươi, tại sao trên Chân Tiên Dự Bị Bảng không có tên chứ?

Tô Hồng Trần nói.

– Ta áp chế khí tức bản thân xuống, cho nên, Chân Tiên Dự Bị Bảng không cảm ứng được.

Lâm Phàm nói.

Có hệ thống che đậy giúp, mình sẽ không xuất hiện trong danh sách Chân Tiên Dự Bị Bảng rồi.

Đối với đám người Tô Hồng Trần, thực lực Lâm sư đệ vô cùng khủng bố, coi như những Thần Tử trong tông môn kia cũng không phải đối thủ của hắn.

Nhưng điều đó lại khiến bọn họ nghi ngờ, Lâm sư đệ mạnh như vậy sao chỉ là đệ tử nội môn chứ.

Tuy nghi ngờ trong lòng, nhưng bọn họ cũng không dám hỏi vấn đề này.

– Lâm sư đệ, Xích Huyết Ma Đao này có thể cho ta xem một chút được không?

Binh Lâm Hành mở miệng nói.

– Được.

Lâm Phàm gật đầu.

– Lần này, vận khí Binh sư đệ ngươi quá tốt gặp đúng quý nhân rồi. Binh sư đệ lấy binh làm linh, bây giờ tiếp xúc tuyệt phẩm chí bảo, tất nhiên có thể tìm hiểu pháp tắc trong đó, đến lúc đó, tu vi bản thân có thể tiến hơn một bước.

Hổ Kình phân tích.

Binh Lâm Hành cẩn thận cảm nhận Xích Huyết Ma Đao, ngón tay nhẹ nhàng khẽ vuốt đao văn, những đao văn này ẩn chứa thiên địa chi lý.

Đúng lúc này, một đạo hào quang xuyên thấu màn ánh sáng màu đỏ, một đạo khí tức phi phàm từ trên trời giáng xuống, bao phủ đám đông.

Bên dưới hào quang, mấy bóng người xuất hiện trong hư không.

Lâm Phàm ngẩng đầu nhìn, mấy bóng người này thực lực đều phi phàm, đặc biệt là người đàn ông đứng trước, khí tức càng không giống người thường.

– Bọn họ là ai?

Lâm Phàm hỏi.

– Đó là Linh Võ Tôn sư huynh, một trong những Thần Tử, còn người bên cạnh là Kiếm Phong Trần.

Tô Hồng Trần có chút khẩn trương mở miệng giới thiệu.

– Linh Võ Tôn sư huynh, thanh đao này ma tính rất tốt a.

Kiếm Phong Trần nhìn Xích Huyết Ma Đao trong tay Binh Lâm Hành, trong mắt lóe lên vẻ tham lam.

Đây là một thanh tuyệt phẩm chí bảo, là một kiện bảo bối tốt.

Nếu như trở thành tuyệt phẩm chí bảo chân chính, cố gắng một chút, có thể đột phá thành tiên khí rồi.

Khi đó, diệu dụng vô cùng, uy lực vô song, coi như hiện tại, cũng đã thấy thèm rồi.

– Bái kiến, Linh Võ Tôn sư huynh.

Đám người Hổ Kình cúi đầu hướng về đám người trên hư không.

Mà Lâm Phàm nhìn Linh Võ Tôn, trong lòng vui vẻ.

Thực lực của người này thật mạnh, so với cái tên Huyết Thiên Tử kia phải cường hãn hơn không ít.

Tra thử Chân Tiên Dự Bị Bảng, người này xếp thứ bốn mươi tám.

– Từ đâu mà các ngươi có Xích Huyết Ma Đao?

Linh Võ Tôn hỏi.

Đám người Hổ Kình nhìn nhau.

– Bẩm báo sư huynh, Xích Huyết Ma Đao này là do Lâm sư đệ giết chết Huyết Thiên Tử, sau đó đoạt lấy.

Đám người Hổ Kình vừa mới dứt lời, thanh âm Kiếm Phong Trần liền truyền đến.

– Làm càn, các ngươi lại dám nói dối trước mặt sư huynh, cái tên Huyết Thiên Tử kia đứng thứ sáu mươi bảy trong Chân Tiên Dự Bị Bảng, há là người mà đệ tử nội môn các ngươi có thể giết?

Kiếm Phong Trần quát nạt.

Sắc mặt Linh Võ Tôn hơi đổi, hiển nhiên có chút không vui. Những đệ tử nội môn này dám cả gan lừa gạt hắn, nghe mà cảm thấy phẫn nộ.

Giờ khắc này, Lâm Phàm đi lên trước, lấy Xích Huyết Ma Đao từ trong tay Binh Lâm Hành ra.

– Các ngươi muốn làm gì? Coi như ta nhặt được chuôi ma đao này, cũng chả có quan hệ gì tới các ngươi cả?

Lâm Phàm ghét nhất có người giả vờ cool trước mặt mình.

Cái gì mà, Thần tử? Ông đây không muốn phí lời, trực tiếp đánh hắn tàn phế.

– Làm càn…

Kiếm Phong Trần nhất thời nổi giận, vừa muốn ra tay, lại bị Linh Võ Tôn cản lại, sau đó một tay chỉ Lâm Phàm, sắc mặt lạnh lùng.

– Ngươi là người nào?

Mà lúc này, Tô Hồng Trần lặng lẽ kéo vạt áo Lâm Phàm, ám chỉ hắn không nên vọng động.

– Lâm Phàm.

Lâm Phàm cười yếu ớt một tiếng, sau đó nhìn vào thẳng hư không nói.

– Xích Huyết Ma Đao này là bảo bối của Huyết Thiên Tử, các ngươi có thể có được nó, hiển nhiên là do Huyết Thiên Tử bố trí gài bẫy, cho nên, vì an toàn của tông môn, các ngươi nhất định phải giao Ma Đao ra đây, để ta giao lại cho tông môn, mà các ngươi có công giao nộp bảo vật, sẽ được thưởng mười vạn điểm cống hiến.

Linh Võ Tôn nói.

– Bố cái gì mà trí, Huyết Thiên Tử đã bị ta giết rồi, còn gài bẫy kiểu gì được.

Lâm Phàm nói, sau đó trực tiếp xoay người, hắn không muốn phí lời cùng đám trẻ trâu này.

– Đi, chúng ta tiếp tục đi sâu vào.

– Hừ!

Sắc mặt Linh Võ Tôn phát lạnh, một chỉ điểm ra, trấn áp về hướng Lâm Phàm mà.

– Phạm thượng, không biết hối cải, nên bị trừng phạt.

– Lâm sư đệ, cẩn thận.

Tô Hồng Trần kinh hãi, nàng không ngờ Linh Võ Tôn lại động thủ.

Nàng biết Xích Huyết Ma Đao này là tuyệt phẩm chí bảo chân chính, coi như Thần tử, cũng không cưỡng chế được sự mê hoặc của nó.

Mà bây giờ, Linh Võ Tôn lại muốn cưỡng đoạt.

– Muốn chết.