Chương 632: Diệt Uy Quân Vương Thành

Tối Cường Hệ Thống

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Chương 632: Diệt Uy Quân Vương Thành

Người dịch: Minh Thư
Biên: Kira123
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

– Keng, có học Thiên Long Bát Âm hay không?

Tổ Long Luân Hồi Thuật chính là công pháp tu luyện của Âm Dương Long, Lâm Phàm tuy có thể tu luyện, tiền đề chính là để mình làm một phát Xoay Chuyển Càn Khôn nữa.

Dù mình là một loại tồn tại tương đối lúng túng, nhưng nếu biến thành âm dương Nhân tộc nữa thì cũng hơi kì.

Nghĩ đến nửa ngày, vẫn cảm thấy nên quên đi.

Không chịu trách nhiệm với bản thân thì cũng phải có trách nhiệm với vợ của mình.

Nếu như biến mình thành “Bê đê Thái, có dái như không”, bà xã đại nhân từ mặt mình là cái chắc.

– Quên đi, sau này nỗ lực một chút, dạy dỗ Cự Long tộc nhiều hơn một chút, tạo thành một đội Âm Dương Long, rồng và rồng cùng tu luyện Tổ Long Luân Hồi Thuật, sau đó cho dù có đi đánh nhau cũng không sợ bố con thằng nào.

– Học tập.

Lâm Phàm không có chút gì do dự, âm ba công pháp này ngược lại không tồi, có ẩn chứa bí ẩn Cự Long tộc.

Không mất quá nhiều thời gian, Thập Thái Tử đã được Lôi Đình Điều Giáo Pháp Vương dạy dỗ đàng hoàng.

Lâm Phàm trực tiếp ném Tổ Long Luân Hồi Thuật tới, cho hắn tự học tập.

Môn công pháp này cực kỳ mạnh mẽ, đối với Cự Long tộc, càng là chiến thuật nghịch thiên, dưới sự bồi dưỡng của hắn, thực lực của Thập Thái Tử tuyệt đối sẽ tăng nhanh như gió.

Khi đó có thể tu luyện Tổ Long Luân Hồi Thuật đến cảnh giới đỉnh cao, còn có ai có thể là đối thủ của mình.

Nơi ở của Cự Long tộc.

Bên trong tượng đá Cự long đang xoay vòng, có một bài vị đột nhiên vỡ ra, hóa thành từng trận khói xanh.

Thủ vệ và thị vệ ở nơi đó, khi nhìn thấy những cái bài vị kia bạo nổ, sắc mặt đột nhiên biến đổi.

Mà theo phái sau, lại tiếp tục có thêm mấy bài vị nổ tung, sắc mặt thị vệ sầm xuống như màu đất.

– Không được, xảy ra chuyện lớn rồi.

Thủ vệ lập tức hóa thành cầu vồng, chạy về hướng của Long Hoàng.

– Nơi này chính là đại bản doanh của Uy Quân Vương.

Lâm Phàm trốn trong hư không, một toà thành trì rộng mênh mông phía dưới đều in vào mắt hắn.

Tòa thành này lớn hơn rất nhiều so với Tuyệt Vọng Thành, dù Uy Quân Vương đã chết nhưng vẫn không có ảnh hưởng gì tới tòa thành này.

Có lẽ bởi vì ba Quân Vương thống lĩnh ngàn vạn Cổ Tộc vây công Võ Đế Tông, trong thành vào lúc này, Cổ Tộc cường đại rất ít, còn những tên khác chỉ là kiến cỏ.

Trong mỗi toà thành của Quân Vương, đều giam giữ một lượng lớn sinh linh Đại Thiên.

Chủng tộc sinh linh của Đại thiên đối chính là đồ ăn của Cổ Tộc, đồng thời cũng là đường tắt để tăng cao tu vi nhanh nhất.

Cường đại Cổ Tộc hàng phục một ít cường giả Đại Thiên, sau đó nhốt lại, nếu có Cổ Tộc nào lập đại công thì sẽ dùng những người này thành phần thưởng ban xuống.

Các Cổ Tộc được ban thưởng sẽ cắn nuốt hoặc giêt những cường giả của Đại Thiên này, như vậy sẽ nhận được thiên ý Cổ Thánh Giới ca ngợi.

Thực lực sẽ liên tục tăng lên.

Lấy thực lực của Lâm Phàm bây giờ, triển khai thần niệm là có thể thu hết toàn bộ tòa thành này vào mắt.

Mỗi chỗ, mỗi chuyện xảy ra trong này, toàn bộ xuất hiện trong đầu Lâm Phàm.

Trong vực sâu địa lao, một màu đen kịt, nơi này tràn đầy khủng bố, ở đây nhốt rất nhiều sinh linh các chủng tộc Đại Thiên.

Nữ có nam có, mỗi cái chủng tộc đều có.

Mà thực lực của đám người này đều rất mạnh.

Bởi vậy trong địa lao nàyh ngăn cách Thánh Linh khí, để những cường giả này chậm rãi tiêu hao pháp lực trong cơ thể, luôn trong trạng thái hư nhược.

Cho dù là một Cổ Tộc thông thường, cũng có thể đùa bỡn bọn họ trong lòng bàn tay.

Ào ào ào!

– Vạn phu trưởng đại nhân, ngài đã tới.

Khi địa lạo được mở ra, có một Cổ Tộc thân hình cao lớn, trên người mặc áo giáp đi tới.

Binh sĩ Cổ Tộc đứng một bên cung kính mở cửa địa lao ra, đón hắn vào.

– Vạn phu trưởng đại nhân, lần này ngài muốn sủng hạnh vị sinh linh nào?

Tên binh sĩ Cổ Tộc lấy lòng hỏi.

Trong Cổ tộc, địa vị nghiêm ngặt, Cổ Tộc muốn bò đến địa vị cao hơn thì thực lực phải mạnh hơn.

Thực lực càng mạnh, địa vị càng cao, quy tắc vạn cổ không đổi.

– Chỉ cần tộc trưởng Thỏ tộc kia là được rồi.

Vạn phu trưởng Cổ Tộc nói.

– Khà khà, Vạn phu trưởng đại nhân, tộc trưởng Thỏ tộc kia vóc người thật tốt a, chỉ có điều quá nhu nhược, lần trước các anh em làm một nữ tử Thỏ tộc khác, nửa đường đã chết yểu, sinh linh các chủng tộc Đại Thiên thật sự không tồi, có thể làm chúng ta tăng thêm hứng thú.

Binh sĩ Cổ Tộc cười dâm nói.

– Ha ha…

Từng tiếng cười âm trầm vang lên trong địa lao.

Mà những sinh linh bị giam trong địa lao khi nghe được tiếng cười kia, sắc mặt thay đổi.

Đặc biệt là những sinh linh nữ, còn khủng hoảng hơn, trong mắt đều lộ vẻ tuyệt vọng.

Các nàng biết, trong tay Cổ Tộc, các nàng chính là đồ chơi, chịu đủ tàn phá, cho dù tự sát cũng không thể được.

Ào ào ào!

– Vạn phu trưởng đại nhân hôm nay coi trọng tộc trưởng Thỏ tộc kia, cởi trói đi, để cho đại nhân vui đùa.

Binh sĩ Cổ Tộc đi lên phía trước, chỉ huy Cổ Tộc đang đứng một bên.

– Vâng, Vạn phu trưởng đại nhân, tộc trưởng Thỏ tộc này bị giam giữ đã lâu, pháp lực trong cơ thể đã sắp tiêu hao hết, hiện tại chính là tay trói gà không chặt, tùy ý đại nhân đùa bỡn.

Binh sĩ Cổ Tộc nói.

– Ha ha, không sai, không sai, chờ bản Vạn phu trưởng đùa bỡn qua sau đó sẽ thưởng cho ngươi.

Tên Vạn phu trưởng cười to nói.

– Vạn phu trưởng Thần Thể vô song, một nữ nhân Thỏ tộc nho nhỏ này hiển nhiên phải chết dưới sự sủng hạnh của đại nhân rồi, tiểu nhân làm sao có cái phúc phận này.

Binh sĩ Cổ Tộc nói.

– Một bầy ác ma các ngươi.

Tộc trưởng Thỏ tộc kia nghe nói như thế, tức giận gào thét.

Gương mặt tuyệt mỹ khiến tâm linh người ta rung động, giờ khắc này lại tràn đầy vẻ tiều tụy.

– Cổ Tộc, các ngươi sẽ chết không được tử tế đâu.

Những sinh linh các chủng tộc Đại Thiên khác xung quanh cũng tức giận gào thét.

Trong lòng bọn họ vô cùng phẫn nộ, nhưng lại không thể làm gì.

Cảnh tượng này bọn họ nhìn qua rất nhiều lần, nội tâm tuy đã mất cảm giác từ lâu, nhưng phẫn nộ thì nhiều hơn.

– Thỏ tộc tộc trưởng, đợi lát nữa bản Vạn phu trưởng nhất định sẽ cố gắng sủng hạnh ngươi, trên thân thể mềm mại nhu nhược trắng như tuyết kia của ngươi, lưu lại dấu vết của bản đại nhân.

Cổ Tộc Vạn phu trưởng cười dâm đãng, khôi giáp đen kịt trong nháy mắt tiêu tan, nhất thời nhất trụ kình thiên, cực kỳ bá đạo.

Mắt thường nhìn qua thì ít nhất phải dài tới hai mươi, ba mươi cen-ti-mét.

Nhìn kỹ một chút thì vô cùng dữ tợn, giống như một con nộ long đang rít gào.

Tộc trưởng Thỏ tộc thấy cảnh này, trong lòng cực kỳ tuyệt vọng, trong mắt dần dần vô thần, nàng biết, mình không thể tránh thoát.

– Các ngươi sẽ chết không được tử tế, sẽ có một ngày, các ngươi phải trả giá thật lớn.

– Ha ha, trả giá, có thể trả giá cái gì, có Cổ Tộc Thiên Ý che chở, thế gian không địch, dưới uy nghiêm của Cổ Tộc bọn ta, sinh linh các chủng tộc Đại Thiên các ngươi chỉ là một đám tham sống sợ chết mà thôi.

Cổ Tộc Vạn phu trưởng điên cuồng cười lớn.

– Ngươi dừng tay lại cho ta, muốn gì thì tới chỗ ta đây này.

Lúc này có một sinh linh nam bên cạnh tộc trưởng Thỏ tộc điên cuồng rống giận, đôi mắt trở nên đỏ ngầu.

– Khà khà.

Cổ Tộc Vạn phu trưởng cười lạnh một tiếng, mở ra một tay, vồ lấy sinh linh nam đó, sau đó trực tiếp nuốt vào.

– Mỹ vị, quả nhiên mỹ vị.

– Ngươi, tên ác ma này.

– Các ngươi sẽ phải trả giá.

– Ai đó tới cứu chúng ta với.

Tiếng gào thét vang lên không ngừng trong địa lao, thế nhưng chỉ làm đám Cổ Tộc hưng phấn hơn mà thôi.

Tộc trưởng Thỏ tộc kia vào lúc này chỉ biết nhắm nghiền hai mắt, nghênh đón dằn vặt cũng không thể tránh.

– Khà khà…

Một đôi tay ác ma, bắt về hướng của tộc trưởng Thỏ tộc nhu nhược kia.

– Để bản Vạn phu trưởng cố gắng sủng hạnh ngươi.

Trong mắt tên Vạn phu trưởng lập loè ánh sáng bạo ngược.

– A!

Vừa lúc đó, một tiếng kêu thảm thiết đột nhiên vang lên.

– Tay của ta, tay của ta.

Cổ Tộc Vạn phu trưởng kêu thảm thiết.

Tộc trưởng Thỏ tộc đột nhiên mở mắt ra, thời điểm thấy một màn trước mắt, thì hoàn toàn ngây ngẩn cả người.

Có người rat ay với Cổ Tộc Vạn phu trưởng, hai tay hắn bị cắt đứt, vết thương chỉnh tề kia tựa như bị một vật bén nhọn cắt qua.

Thời điểm này, mọi người xung quanh đang tức giận, sau khi thấy cảnh này thì ngây ngẩn cả người.

– Có người tới cứu chúng ta.

Từng trận thanh âm tràn ngập hi vọng vang lên.

– Rốt cuộc là ai, ra đây cho bản Vạn phu trưởng, bản Vạn phu trưởng muốn nuốt ngươi.

Cổ Tộc Vạn phu trưởng tức giận gào thét, gương mặt vô cùng khủng bố, vô cùng dữ tợn.

“Nhất Chỉ Tịch Diệt!”

Trong chớp mắt đó, một thanh âm tựa như thiên thần vang lên, khí đó, thiên địa rúng động, toàn bộ địa lao bắt đầu đung đưa kịch liệt.

Ầm ầm!