Chương 851: Đuổi Chạy

Tối Cường Hệ Thống

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Chương 851: Đuổi Chạy

Người dịch: Sunshine
Biên: Kira123
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

– Lão ca của ta thật lợi hại.

Thích Già Tôn Giả lúc này điên cuồng hét lớn, đặc biệt khi nhìn thấy tên lão tổ Phật Tộc ghê tởm bị đánh thành như vậy, càng cười lớn hơn.

Trong mấy năm này, chính do lão già này chỉ huy người khác đến truy sát hắn, khiến hắn không có ngày nào được yên.

Bây giờ lão ca hắn đang giúp hắn báo thù, nội tâm Thích Già Tôn Giả cảm thấy thần uy vô tận.

– Chính là như vậy, đánh hắn đi.

– Khá lắm, lão tổ Phật Tộc cái gì chứ, chẳng phải cũng bị lão ca ta đè ra đánh đó sao.

Thích Già Tôn Giả cười một cách điên cuồng, vẻ mặt cực kỳ hưng phấn khi nhìn thấy hình dạng lúc này của lão tổ Phật Tộc.

Thoải mái, thật sự con mẹ nó quá thoải mái mà.

Còn Lâm Phàm lúc này đang nghĩ, lão tổ Phật Tộc này là một cái bia ngắm rất tốt, thân hình lớn như vậy, không cần nhắm kĩ cũng có thể bắn trúng a.

Mà bây giờ, lão tổ Phật Tộc đang đứng ngồi không yên, tuy tác dụng của đài sen màu vàng không quá lớn, nhưng rất có tính uy hiếp.

Đưa thứ này đi ra bên ngoài thật sự có tính uy hiếp, nhưng vào lúc này đối với lão tổ Phật Tộc, nó đã biến thành một phiền toái cực kỳ lớn.

Nếu như hơi di chuyển một chút, tính uy hiếp không phải hoàn toàn biến mất.

Nhưng nếu bất động, tình huống này lại không bình thường, Nhân tộc ghê tởm này không biết đang sử dụng bảo bối gì, công kích vô hình, căn bản không thể thăm dò ra được.

Đáng ghét!

Ngay thời điểm lão tổ Phật Tộc đang suy nghĩ những chuyện này, công kích M134 càng trở nên hung mãnh.

– Đau…

Lão tổ Phật Tộc không cách nào nhịn được, trực tiếp đứng lên thân phật màu vàng rực rỡ, chỗ nào cũng từng bị va đập.

– A!

Lúc này, lão tổ Phật Tộc nhảy mạnh một cái, không ngừng đung đưa thân thể, hai tay xoa xoa khắp người, hình như cảm giác đau đớn này ngày càng trở nên khó chịu.

– Thí chủ, ngươi hoàn toàn chọc giận bản lão tổ rồi, chết đi cho ta.

Lão tổ Phật Tộc điên cuồng hét lên, song chưởng hùng hậu vỗ mạnh một phát, một pho tượng Phật quốc chậm rãi từ trên trời giáng xuống.

– A Di Đà Phật.

Phật quang rực rỡ ánh vàng bên trong Phật quốc bao phủ thiên địa, từng vị Phật đà trong đó dường như đều là người của Phật Tộc chân thật, miệng niệm kinh Phật, từ trong miệng họ xuất ra từng kinh văn, những kinh văn này như rồng, tựa như Long Tượng kinh văn, bao hàm vô vàng ảo diệu, nắm giữ khả năng hủy thiên diệt địa.

Lâm Phàm nhìn Phật quốc to lớn trên không, trực tiếp nâng nòng súng lên, sau đó mở cò.

Thình thịch thình thịch!

Phật quốc trực tiếp bị bắn thành bàn chải, thủng trăm ngàn lỗ, vô cùng thê thảm, những Phật đà bên trong thuận tiện bị viên đạn M134 xuyên thấu, sau đó nổ tung, hóa thành hư vô.

– Đây là cái thứ gì a.

Lâm Phàm lúc này đã bắn tới nghiện, không chút nào nương tay di chuyển nòng súng, lại lần nữa đối mặt với lão tổ Phật Tộc.

Thời điểm Phật Tộc nhìn thấy nòng súng đen như mực đối đầu với mình, nội tâm đột nhiên ngưng lại, một loại dự cảm xấu xuất hiện trong lòng.

Cộc cộc cộc!

Theo Lâm Phàm mà nói, tình hình lúc này không phải chiến đấu giữa các cao thủ cái quái gì đó nữa, đây rõ ràng là một trận tập bắn bia a.

Thân thể Lão tổ Phật Tộc chịu đủ dằn vặt, một chiêu Phật quốc vừa rồi vốn vô cùng mạnh mẽ, bao hàm tất cả sức mạnh chân chính tồn tại của Phật tộc, nhưng chỉ trong nháy mắt đã bị phá nát, tơi tả không từ nào có thể hình dung, thậm chí, một chút uy lực nhỏ xíu cũng không thể bộc phát.

Lâm Phàm nhìn tình huống trước mắt, trong lòng cũng có tính toán, vũ khí Nhân tộc Chí Tôn này thật sự không có khả năng chém chết Lão tổ Phật Tộc, nhưng vẫn tạo thành một chút thương tổn lớn cho hắn.

Thực lực lão tổ Phật Tộc này đã vượt qua Chí Tôn Cảnh, nếu chỉ ở Chí Tôn Cảnh thôi, sợ đã sớm bị đánh thành bánh thịt rồi.

Nhưng thân thể lão tổ Phật Tộc bây giờ giống như đang nhảy múa, hai chân chuyển động, những tư thế nhìn vào rất xấu hổ a.

– Con lừa trọc, như thế nào, có thấy thoải mái hay không?

Lâm Phàm cười lớn, sau đó bắt đầu ngưng tụ lực lượng Đại Phàm Ca, từng sợi lại từng sợi lực lượng Đại Phàm Ca được ngưng tụ thành vòng tròn, khởi động đã sẵn sàng.

– Nhân tộc ghê tởm…

Phật Tộc nổi giận, cảm giác bây giờ rất uất ức.

Nhân tộc này căn bản không phải đối thủ của hắn, nhưng thứ bảo bối quái dị kia lại vô cùng mạnh mẽ, tuy không thể tạo thành bao nhiêu thương tổn cho hắn, nhưng cái cảm giác đau đớn thật sự là một loại dằn vặt.

Lấy thực lực bây giờ của hắn, thân thể không thể có cái cảm giác như vậy.

Chắc chắn chỉ có một nguyên nhân, chính là tác dụng của bảo bối này không tầm thường.

– Lợi hại nha, lão ca của ta, không ngờ kỹ thuật nhảy múa của Lão tổ Phật Tộc cư nhiên lại cao như vậy.

Thích Già Tôn Giả nhìn một màn trước mắt đến ngẩn ngươi, sau đó lại cười lớn.

– Ác ác ác!

Gà con cũng cười lớn theo, đôi cánh cũng vỗ nhanh hơn, cười muốn ngã xuống đất luôn.

Nếu như bị những cường giả khác nhìn thấy dáng dấp lúc này của Lão tổ Phật Tộc, tuyệt đố vô cùng choáng váng, này còn là Lão tổ Phật Tộc trong lòng bọn họ sao?

Bất kể lúc nào, Lão tổ Phật Tộc cũng đều có dáng vẻ trang nghiêm, ngồi ngay ngắn trên đài sen, cho dù có đối phó với địch nhân, đó cũng là thần niệm tranh đấu, một câu thần niệm như vậy cũng đã long trời lở đất rồi.

Đúng lúc này, Lâm Phàm hô to một tiếng:

– Đại Phàm Ca, dùng lực lượng bao vây đối phương lại cho ta!

Xèo!

Lực lượng Đại Phàm Ca đã ngưng tụ thành viên cầu trong nháy mắt bao Lão tổ Phật Tộc lại.

Bạo nổ! Bạo nổ!

Lâm Phàm cũng bất chấp tất cả, trực tiếp bắn phá, căn bản không chừa lại một con đường sống nào.

– Nhân tộc ghê tởm kia, ngươi chờ đó cho bản lão tổ, ta nhất định sẽ khiến cho ngươi tiến nhập thế giới cực lạc, vĩnh cửu chịu đủ dằn vặt.

Trong đoàn sương mù truyền đến tiếng rống giận dữ của lão tổ Phật Tộc.

– Xem ra hắn đang muốn chạy trốn.

10 giây bất khả chiến bại cũng vừa hết rồi.

Lâm Phàm thở phào nhẹ nhõm, nếu thật sự phải đối đầu, tuyệt đối không đánh lại, có điều, nếu dọa đối phương chạy mất là lựa chọn tốt nhất hiện giờ.

– Đinh, độ thiện cảm của Phật Tộc hạ xuống điểm đóng băng, không chết không ngừng.

Lâm Phàm bất đắc dĩ nhún vai, không nghĩ tới lại có thêm một kẻ địch, cái này thật đúng là bất đắc dĩ, có điều, Lâm Phàm thấy chuyện này cũng chả có gì quan trọng.

Lâm Phàm ngước nhìn hư không, một trận chiến lúc trước chỉ do mượn dùng vũ khí Nhân tộc Chí Tôn để đánh đuổi lão tổ Phật Tộc, nhưng nếu muốn chân chính sánh vai cùng những cường giả này, còn phải tiến thêm một bước nữa.

Hắn đã triệt để đắc tội lão tổ Phật Tộc rồi, sau này phải đề phòng một chút.

– Nhân tộc vì sao lại khổ như vậy, không thể xuất hiện một cường giả cái thế à? Nếu như có, hắn sẽ có một chỗ dựa vững chắc rồi, dưới cánh chim trưởng thành, một khắc khi hắn phát triển thành cường giả chân chính, đến lúc đò thì gặp Thần giết Thần, gặp Phật giết Phật, làm gì giống như bây giờ, bản thân hắn phải tự chống đỡ chứ.

Lâm Phàm không khỏi cảm thán, tất cả những việc này cũng chỉ có thể từ từ chấp nhận thôi.

– Lão ca, chúng ta an toàn rồi a?

Thích Già Tôn giả bước lên phía trước hỏi.

Lâm Phàm thu lại vẻ lo âu, sau đó lại lộ ra nụ cười bỉ ổi:

– Ngươi đây không phải phí lời? Không nhìn một chút xem lão ca ta là ai?

– Bất quá chúng ta mau đi thôi, con lừa trọc này không phải dễ đối phó thế đâu.

Lâm Phàm làm một động tác lớn, trực tiếp trốn vào hư không, chạy về phía xa.

– Lão ca, chờ ta.

Giờ Thích Già Tôn Giả đã thoát được một kiếp, sao còn dám ở lại chỗ này, lập tức theo sát phía sau.

Không thể trở về Phật Tộc được nữa, chỉ có chờ đến thời điểm tu vi hắn cường hãn thì mới có thể đối đầu một trận.

Khi đó, hắn nhất định phải trở thành Phật Tộc chi chủ, thậm chí ngay cả tên gọi cũng đã nghĩ xong, vậy thì gọi Thích Già Như Lai lão tổ Phật Tộc đi, trực tiếp thay thế địa vị của lão tổ Phật Tộc kia.