Chương 832: Gia Hỏa Bình Tĩnh

Tối Cường Hệ Thống

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Chương 832: Gia Hỏa Bình Tĩnh

Người dịch: Tài
Biên: Kira123
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

Trùng Thần!

Lý Hồng Quân không ngờ, cuộc xâm chiến Trùng Tộc lần này, Trùng Thần lại xuất hiện.

Trùng Thần to lớn này do vô số Trùng Tộc ghép lại, tạo thành một hình người, toàn thân đen kịt, trên mặt vô số Trùng Tộc đang bò.

Trùng Thần đã vượt qua đẳng cấp 3S, cho nên, những nơi Trùng Thần xuất hiện, nơi đó sẽ biến thành địa ngục.

Trùng Thần là vô địch, coi như ba mươi vị cường giả chí cao liên thủ, cũng không phải đối thủ của hắn, Trùng Thần bất tử bất diệt, cho dù mạnh đến cỡ nào, đều không tiêu diệt được.

Một quốc gia Phương tây, nhà lớn nhất thành phố, ở đó có vô số cường giả, nhưng khi đối mặt với Trùng Thần, trong nháy mắt bị tiêu diệt, một tia phản kháng cũng không có.

Trong đó, mấy vị cường giả 3S ngã ngay tại chỗ, trở thành đồ ăn của Trùng Tộc.

Điều này chính là một cơn ác mộng, bọn họ không ngờ sẽ có Trùng Tộc mạnh như vậy.

Cũng may Trùng Thần rất ít khi xuất hiện, bằng không thế giới này sớm đã không còn ai sống sót.

Nhưng bây giờ, tất cả mọi người tuyệt vọng.

Hai tay Lý Hồng Quân buông xuống, hoàn toàn mất đi ý chí chiến đấu.

Đừng nói Trùng Thần này, coi như chỉ có ba tên Trùng Tộc vương 3S kia, hắn cũng không thể đối phó được.

Bên trong Tinh Quang Thành, một mảnh thê lương, tất cả mọi người bắt đầu khóc lớn, bọn họ cảm giác tử thần đã đến, chẳng mấy chốc, họ sẽ trở thành thức ăn của đám Trùng Tộc kia.

Trong khi đó, Châu Á, một tòa thành thị duy nhất được xây dựng trên đại dương mênh mông, và đó cũng là thành phố cường đại nhất, trong thành phố này, có mười vị cường giả 3S tọa chấn.

Đây là tất cả niềm hy vọng của nhân loại.

Vào lúc này, bộ chỉ huy Hi Vọng Chi Thành, các nhân viên bắt đầu bận rộn.

– Vinh Diệu Thành bị Trùng Tộc vây công, cầu trợ giúp.

– Không xong rồi, Tinh Quang Thành xuất hiện làn sóng Trùng Tộc, trong đó có ba tên Trùng Tộc Vương 3S nữa.

– Cái gì?

Tổng chỉ huy trưởng nghe thế, sắc mặt đại biến.

– Mau sử dụng vệ tinh định vị, truyền hình ảnh.

– Không được, Tinh Quang Thành xuất hiện siêu cường độ năng lượng phản ứng, thực lực vượt qua cấp 3S.

– Chuyện này…

Cũng không lâu lắm, hình ảnh đã được truyền đến, một bóng đen đứng trong thiên địa, cả người đen kịt, trên người có vô số Trùng Tộc, xuất hiện trên màn hình.

– Sao có thể như vậy? Đây là Trùng Thần.

Thời khắc này, tất cả mọi người đều chấn kinh.

Thật không thể tưởng tượng nổi, bọn họ không nghĩ tới Trùng Thần sẽ xuất hiện ở đây.

– Xong đời rồi, Tinh Quang Thành hoàn toàn xong đời.

Tổng chỉ huy dại ra, tâm thần chấn động, sau đó lập tức phản ứng.

– Tinh Quang Thành do ai trấn thủ, lập tức truyền hình ảnh đến các thành thị xung quanh, phái người đến cứu viện, từ bỏ Tinh Quang Thành.

– Báo cáo tổng chỉ huy, là Lý Hồng Quân đại nhân trấn thủ.

– Nhanh, từ bỏ mọi thứ, tổ chức rút lui an toàn, bất luận như thế nào, cũng không thể để cường giả chí cao ngã xuống.

Tổng chỉ huy lập tức phân phó.

Cường giả chí cao là hi vọng của loài người, nếu họ ngã xuống, sẽ là một đả kích nặng nề đối với nhân loại.

Lúc này, thiên địa tối tăm, Tinh Quang Thành âm u đầy tử khí, một khắc khi Trùng Thần xuất hiện, tất cả mọi người đều từ bỏ chống cự.

Lý Hồng Quân nắm chặt trường kiếm trong tay, đột nhiên ngẩng đầu.

– Dù thế nào, cũng phải tiếp tục đánh.

– Đại nhân, Hi Vọng Chi Thành gửi mệnh lệnh, bảo cho chúng ta rút lui an toàn, bất luận như thế nào ngài cũng không thể chết ở chỗ này.

Một nhân viên truyền tin vội vội vàng vàng chạy tới.

Lý Hồng Quân lắc lắc đầu, nhìn thành thị rộng lớn phía dưới, cùng vô số nhân loại, nói.

– Hôm nay, ta phải bảo vệ nơi đây đến cùng, đã không còn đường lui nữa rồi.

– Đều xốc lại tinh thần cho ta, chúng ta là nhân loại, làm sao có thể sợ hãi Trùng Tộc được, chiến.

Những học sinh và các thầy giáo kia cưỡng ép trấn định lại, áp chế ánh nỗi sợ hãi xuống.

– Chúng ta không sợ chết.

– Đúng, chúng ta sẽ chiến đấu với những con rệp này đến cùng.

Ầm!

Đúng vào lúc này, Trùng Tộc di chuyển, Trùng Thần gào thét một tiếng, trùng hải chuyển động, ba tên Trùng Tộc Vương giống như xe ủi đất, chạy như điên về phía Tinh Quang Thành.

Âm thanh to lớn, hình ảnh đáng sợ, liên tục đánh vào thị giác nhân loại.

Trùng Tộc ngày càng tới gần, sợ hãi trong lòng mọi người lại càng sâu.

– Chít chít!

Trong chớp mắt, những xúc tu to lớn của Bát Mục Lang Chu đột nhiên uốn lượn, sau đó nhảy lên, thân thể to lớn che kín bầu trời, sau đó bụng phình to, rồi co rụt lại, phần cuối phun ra một cái lưới lớn màu trắng, bao phủ Tinh Quang Thành.

Tình hình lúc này giống như thế giới tận thế, tất cả hi vọng sống sót đều không còn.

Lý Hồng Quân chợt quát, một cỗ lực lượng cường đại bạo phát, tuy hắn biết mình sẽ chết, nhưng không sợ hãi chút nào.

Hi Vọng Chi Thành.

Những người trong bộ Tổng chỉ huy nhìn hình ảnh trong màn hình, mỗi một người đều không đành lòng nhắm mắt lại.

Bởi vì bọn họ biết, lần này Tinh Quang Thành xem như thất thủ rồi.

Lại có một thành thị bị hủy diệt trong tay Trùng Tộc.

Lại có vô số đồng bào chết thảm dưới tay Trùng Tộc.

Ầm!

Tổng chỉ huy cuối đầu nện xuống mặt bàn, tất cả những thứ này đến cùng là vì cái gì?

– Tốt!

Nhưng lúc này, một âm thanh chấn động truyền đến.

Tổng chỉ huy hoàn toàn nổi giận, lúc này rồi mà còn nói “Tốt”, nhưng khi hắn ngẩng đầu lên, hoàn toàn ngây ngẩn cả người.

– Đó là cái gì…

Đối với mọi người Tinh Quang Thành, bọn họ vĩnh viễn không bao giờ quên tình cảnh trước mắt này.

Lý Hồng Quân cũng ngây người tại chỗ, chưa kịp phản ứng.

Ngay vừa rồi, một ánh hào quang từ trên trời giáng xuống, một thanh lợi kiếm to lớn, trong nháy mắt đâm thủng Bát Mục Lang Chu, hung hăng đóng trên mặt đất.

– Đây là cái gì?

– Chuyện gì thế này?

Lúc này, nội tâm mọi người tràn đầy kinh ngạc, bọn họ không biết chuyện gì đã xảy ra.

– Các ngươi nhìn xem, trên trời có người.

Lúc này, một người nào đó chỉ tay lên trời nói, ngay sau đó, mọi người ngẩng đầu lên, thấy một bóng người lẳng lặng đứng trong hư không.

– Xem ra tình huống hết sức không tốt.

Lâm Phàm chắp hai tay ra sau lưng, chậm rãi hạ xuống, sau đó đứng trên chuôi của thanh kiếm.

Áo bào trắng bay lượn, tóc dài bồng bềnh, lặng lặng đứng nơi đó, hai mắt nhìn chăm chú phía trước.

– Chít chít!

Lúc này, tất cả Trùng Tộc đều ngừng lại, bọn chúng cảm nhận một luồng khí tức khiến chúng sợ hãi.

Cộng thêm việc Trùng Tộc vương bị một chiêu kiếm giết chết, càng khiến Trùng Tộc sợ hãi.

Mà mọi người Tinh Quang Thành đang vạn phần hoảng sợ, vào lúc này cũng ngây ngốc nhìn màn hình lớn, bọn họ không biết người kia là ai?

Từ trên trời giáng xuống, dùng một chiêu kiếm đã hạ sát được Bát Mục Lang Chu, sớm làm mù mắt bọn họ rồi.

– Chúa cứu thế!

Thời khắc này, tất cả mọi người trầm mặc vài giây, sau đó đột nhiên hoan hô.

Lý Hồng Quân nhìn bóng người nọ, kinh ngạc vạn phần.

Xung kích lớn nhất chính đối với hắn là chiêu kiếm kia.

Mà Bát Mục Lang Chu cực kỳ cường hãn, lại bị một kiếm đóng đinh trên mặt đất.

Chết rồi!

Trùng Tộc Vương Bát Mục Lang Chu đã chết thật rồi.

– Ngươi là ai?

Lý Hồng Quân nuốt ngụm nước miếng hỏi.

Lâm Phàm quay đầu lại, khóe miệng lộ vẻ tươi cười, nhưng lúc này, Bách Túc Ngô Công đột nhiên nổi lên, đánh về phía Lâm Phàm.

– Cẩn thận.

Tình huống đột nhiên phát sinh, làm tất cả mọi người kinh hoàng.

Vừa lúc đó, bọn họ phát hiện, cái người đứng trên chuôi kiếm kia, nhẹ nhàng giơ tay lên, ngón tay sờ một cái.

Một màn kinh khủng xảy ra.

Ầm!

Bách Túc Ngô Công vỡ tan, hóa thành tro tàn ngay lập tức.

– Nhân tộc Đại Đế, Lâm Phàm.

Lâm Phàm phong khinh vân đạm, lộ hàm răng trắng, cười nói.

Bộ dáng lạnh nhạt đã hoàn toàn lưu lại trong lòng mọi người.

Vì cái gì mà bình tĩnh như vậy?