Chương 722: Cái Gì Đây?

Tối Cường Hệ Thống

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Chương 722: Cái Gì Đây?

Người dịch: Minh Thư
Biên: Kira123
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

– Ngay cả đòn sát thủ cũng dùng rồi, chẳng lẽ phải ra ngoài liều mạng một trận?

Tuy dáng dấp của Thánh lúc này có chút thê thảm, nhưng Lâm Phàm biết, chỉ là hiện tượng bên ngoài mà thôi, đối với những cường giả mà nói, cho dù biến thành một đống máu thịt, đều có thể khôi phục như lúc ban đầu, càng không cần phải nói chỉ bị nổ rơi một cánh tay.

Quả nhiên, Thánh quát một tiếng, thi triển pháp lực, cánh tay bị nổ mất kia bị một đống máu thịt bao vây, huyết nhục không ngừng di chuyển, phút chốc, dài ra một cánh tay mới.

Thậm chí, khí tức của Thánh không có một tia biến hóa, tựa như nổ tung vừa rồi không tạo thành một tia thương tổn nào cho hắn.

– Ha ha ha ha…, ngươi còn chiêu gì, xuất ra một lượt đi!

Thánh nhanh bước tới, đánh ra một chưởng, Thiên Địa Dung Lô bồng bềnh trên Cổ Thánh Tế Đàn.

– Không có năng lực.

Lâm Phàm trợn tròn mắt, thật đúng là không còn bất kỳ biện pháp nào.

– Lúc trước không phải rất lợi hại sao? Làm sao? Tới đây nào?

Thánh chắp hai tay sau lưng, chân đạp lên tế đàn, khí tức bàng bạc, uy vũ bất phàm.

Bây giờ, đây mới thật sự là Chí Cao, nhất cử nhất động đều có thiên đại uy nghiêm.

Bây giờ thấy Thánh làm càn, nội tâm Lâm Phàm thật sự rất đau, cái tên này thật trâu bò.

Lâm Phàm nhất thời bất cẩn bị Thánh vươn mình tấn công, bất quá như thế thì thế nào, chỉ cần Thiên Địa Dung Lô bất diệt, hắn vĩnh sinh bất tử.

– Thánh, ngươi đừng quá kiêu ngạo, tiểu gia hôm nay cứ ở lì trong Thiên Địa Dung Lô này, ngươi có bản lĩnh gì xuất ra đi.

Trong lòng Lâm Phàm có nỗi khổ không nói thanh lời, bây giờ Thánh là người làm chủ vở kịch, hắn lại lần nữa khiêu khích trên đầu mình, mà mình lại không có bất kỳ biện pháp nào, tội lỗi quá.

Lâm Phàm tâm tư chuyển động, không biết nên làm thế nào cho phải, súc sinh này có chút bá đạo.

Không lẽ mình thật sự ra ngoài liều mạng với hắn một trận sao?

Nhưng cái tên này sau khi gọi ra Cổ Thánh Tế Đàn, thực lực so với trước đây còn cường đại hơn, mình lấy cái để ra đó liều với người ta đây?

Động Thiên vượt qua lôi kiếp thì có thể thế nào? Ba phần Nguyên Thần thì có thể thế nào?

Vẫn không đánh lại đối phương a.

– Thôi, cứ nằm chết ở đây, ngày nào nghi ra biện pháp tốt thì thử một lần.

Lâm Phàm thở dài ngao ngán.

Vừa lúc đó, Thánh lại nói mấy câu, nhưng nó làm nội tâm Lâm Phàm hoàn toàn điên cuồng nhảy lên.

– Hừ, Thiên Địa Dung Lô, bản Chí Cao đích thật phá không được, nhưng bản Chí Cao tuyệt đối sẽ không để cho ngươi dễ chịu, đã như vậy, ngươi cả đời đều ở trong lò luyện này đi.

Chí Cao Thánh lạnh lùng nói.

– Cổ Thánh tế hiến, trấn áp vạn vật, vĩnh viễn trường tồn.

– Sinh linh khổ tu đều vì vĩnh hằng tự tại, giun dế nhà ngươi, bản Chí Cao hôm nay sẽ tác thành cho ngươi, để cho ngươi vĩnh viễn bị Cổ Thánh Tế Đàn trấn áp.

Thánh mở rộng bàn tay, giống như xé rách hư không, là phong ấn thuật của Cổ Tộc, còn được Thánh thi triển, uy lực vô cùng mạnh mẽ, nếu như bị phong ấn thì cả đời sẽ không thể thoát ra ngoài.

Đương nhiên, đối với Thánh mà nói, hắn mặc dù có bảo bối quý giá Cổ Thánh Tế Đàn này, nhưng một khắc khi Thiên Ý thức tỉnh, Cổ Thánh Tế Đàn sẽ rời khỏi hắn, trở về bên cạnh Thiên Ý.

Chẳng qua hiện nay, Thánh cuối cùng cũng tìm được bảo bối mới, chính là Thiên Địa Dung Lô trong tay Lâm Phàm.

Chỉ cần chờ Thiên Ý thức tỉnh, Thánh sẽ mượn sức mạnh Thiên Ý hoàn toàn luyện hóa Lâm Phàm, sau đó nắm giữ bảo bối này trong tay.

Bảo bối có năng lực phòng ngự kinh người chính là thứ mà Thánh cần.

Mà đối với Lâm Phàm, muốn dùng một chiêu để giết mình kia, Thánh tuy rằng căm hận, nhưng đã quen rồi.

Cái tên này tuy có thể để Tam Tinh tộc tự bạo, nhưng lại không có được tinh túy tự bạo của Tam Tinh tộc.

Chờ chuyện này đi qua, Thánh sẽ lần nữa bắt lấy Tam Tinh tộc, bồi dưỡng thành cường giả chân chính.

Khi đó, phối hợp với Thiên Địa Dung Lô này, trời đất bao, còn ai là đối thủ của hắn, coi như các Chí Cao khác, cũng không có khả năng.

– Không được.

Lâm Phàm kinh hãi đến biến sắc, nguyên bản cho rằng mình đã đầy đủ an toàn, nhưng nhìn tình huống hiện tại, rõ ràng mình nghĩ nhiều quá rồi.

Mặt bàn đen nhánh của Cổ Thánh Tế Đàn nứt ra một cái khe, mà trong khe hở chợt bộc phát một ánh hào quang, đạo hào quang này quấn quanh Thiên Địa Dung Lô không ngừng kéo vào.

Thánh vỗ tay một cái, xuất hiện ngàn vạn phù văn bay lượn, trên những phù văn này đầy rẫy lực lượng cầm cố, sau đó quay xung quanh Thiên Địa Dung Lô.

Dù cho Lâm Phàm có bên trong Thiên Địa Dung Lô, cũng có thể cảm nhận được cỗ sức mạnh cầm cố này.

– Thánh thật nhiều thủ đoạn, nếu như cứ tiếp tục như vậy, mình không xong rồi.

Lâm Phàm run lên, không biết hiện tại nên làm cái gì.

Ngàn vạn phù văn tản ra từng trận thần quang, cầm cố chi ma to nhỏ khác nhau, tức giận gào thét, tựa như muốn trấn áp vạn vật thế gian.

Thiên Địa Dung Lô bên dưới lực lượng cầm cố này, dần dần trầm luân, không thể nào chống cự.

– Tin tin thai quá rồi.

– Thiên Địa Dung Lô chỉ là Thần khí luyện khí, căn bản không phải bảo bối gì nên không có thủ đoạn công kích, nếu như mình trốn bên trong Thiên Địa Dung Lô mãi không chịu ra, lấy cường độ của nó, tự nhiên có thể bảo đảm mình không có vấn đề gì.

Nhưng rất khó nói, Thánh sẽ không mượn dùng những sức mạnh khác để giết hắn sao?

Nếu như bị trấn áp bên trong Cổ Thánh Tế Đàn, qua ngàn vạn năm, không có Thánh Linh khí bổ sung, sợ mình sẽ khô cạn mà chết.

– Không được, tuyệt đối không thể ngồi chờ chết.

Lâm Phàm chuẩn bị buông bỏ tất cả.

Nhưng nếu như cứ như vậy mà đi đời, rất không cam long a.

“Ha ha…”

Thánh điên cuồng cười lớn, tựa như tất cả mọi thứ hắn đều nắm trong bàn tay.

– Con mẹ nó, Lão Tử liều mạng với ngươi.

Lâm Phàm biến ảo thành một đạo cầu vồng, đi ra Thiên Địa Dung Lô, bàn tay lớn vỗ một cái, thu hồi Thiên Địa Dung Lô vào hệ thống.

– Nếu ngươi đã đi ra, vậy món bảo bối này bản Chí Cao thu nhận.

Chí Cao muốn cướp Thiên Địa Dung Lô, nhưng trong nháy mắt, Thiên Địa Dung Lô tựa như bốc hơi khỏi thế gian, hoàn toàn biến mất.

Thậm chí ngay cả phù văn cầm cố trên nó cũng không có liên hệ.

Đi nơi nào, đến cùng đi nơi nào rồi.

Thánh vạn phần nghi ngờ, nhưng thời điểm thấy Lâm Phàm, khóe miệng lộ ra một nụ cười lạnh lùng.

Giam cầm, trấn áp.

Thánh nắm bàn tay lại thành nắm đấm, từ trên trời giáng xuống, một luồng sức mạnh khổng lồ che ngợp bầu trời xuất hiện, Lâm Phàm chỉ cảm giác thân thể của mình như đang chịu áp lực rất lớn, không ngừng bay về phía Cổ Thánh Tế Đàn.

– Hắn muốn đưa mình vào trong khe hở để trấn áp.

Lâm Phàm triển khai vạn ngàn công pháp, pháp lực bạo phát đến cực hạn, Thiên Địa Thần Đan xoay tròn với tốc độ đáng sợ, nhưng vẫn không cách nào chống cực nổi cỗ áp lực này.

Lâm Phàm phát hiện trong khe hở của Cổ Thánh Tế Đàn, có một đoàn sức mạnh đáng sợ đang nổi lên.

Ầm!

nguồn sức mạnh này phóng lên trời, trực tiếp bao trùm lấy Lâm Phàm.

– A!

Lâm Phàm tức giận gào thét, thân thể bị một nguồn sức mạnh lôi kéo, thần thể vĩnh hằng bất diệt đã muốn nứt toác.

– Tiểu tử, bản Chí Cao phải đánh ngươi đến khi thành bản nguyên mới thôi.

Lâm Phàm trong mắt Thánh chỉ là một giun dế hơi lớn, bây giờ không có Thiên Địa Dung Lô che chở, tự tìm đường chết.

– Xong đời…

Lâm Phàm hối hận không thôi, lần này đùa lớn quá rồi, chơi mất cái mạng nhỏ của mình luôn.

Ầm!

Thân thể Lâm Phàm nổ tung, hóa thành một đống máu thịt, đoàn huyết nhục này không ngừng di chuyển, muốn gây dựng lại.

– Không nghĩ tới mình sẽ có một ngày như vậy.

Lâm Phàm hò hét trong lòng.

– Ha ha, chết đi cho ta…

Thánh xòe tay bắt lấy đoàn huyết nhục, hắn phải nuốt đoàn huyết nhục này xuống, để nó trong cơ thể mình chịu đủ dằn vặt, vĩnh viễn không được siêu sinh.

Vừa lúc đó.

Một luồng khí tức huyền diệu, từ đoàn máu thịt bạo phát ra.

– Đây là cái gì?

Lâm Phàm và Thánh đồng thời cả kinh…