Chương 908: Bóng Đen Thần Bí

Tối Cường Hệ Thống

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Chương 908: Bóng Đen Thần Bí

Người dịch: Minh Thư
Biên: Kira123
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

Đại thiên chủng tộc sinh linh bao vây Lâm Phàm lại.

Tình cảnh này không quá hữu hảo.

– Các ngươi muốn thế nào? Còn muốn động thủ?

Lâm Phàm mở miệng hỏi.

– Giao Vĩnh Hằng Chi Vị và thần đan ra đây, bằng không, ngươi đừng hòng rời khỏi nơi này.

Đông đảo sinh linh lạnh lùng nói, nếu Lâm Phàm còn không giao bảo bối ra đây, chờ đợi hắn sex là kết quả đặc biệt tàn nhẫn.

Nếu nhw người bình thường, khi đối mặt với nhiều cường giả như vậy, sợ rằng đã bị hù chết, nếu những sinh linh này đột nhiên ra tay, uy lực phát ra chắc chắn kinh thiên động địa, không ai có thể chống lại nó.

Nhưng theo Lâm Phàm, những người này rõ ràng tự tìm đường chết.

– Các vị, nói nhảm với hắn làm gì, nếu hắn không giao ra, chúng ta trấn áp hắn là được.

Một cô gái phong thái trác tuyệt, trong mắt đằng đằng sát khí, xem ra là một người có lòng dạ độc ác.

“Gâu gâu!”

Thái Nhật Thiên điên cuồng hét lên, như muốn bùng nổ lực lượng Hồng Hoang bên trong cơ thể, đặc biệt là mùi hương tản mát từ trên người cô gái đó càng kích thích Thái Nhật Thiên, khiến nó không thể nhịn được.

Mà trong chớp mắt khi mọi người chuẩn bị động thủ.

Khí thế cường hãn từ trên người Lâm Phàm đột nhiên bạo phát.

Luồng hơi thở này rất mạnh mẽ, toàn bộ thế giới tựa như phải chịu sự khống chế của nó.

Thời điểm cảm nhận được luồng hơi thở này, trên mặt từng người từng người đều lộ vẻ hoảng sợ.

Hơi thở này…

Thật mạnh!

Bọn họ cảm giác, mình chỉ là một con thuyền nhỏ, đang nằm trên cơn sóng thần, nếu như ông trời phát hỏa đưa ra một cơn sóng biển, bọn họ sẽ trực tiếp bị đè bẹp, một chút hi vọng sống cũng không có.

– Các ngươi còn muốn cướp?

Lâm Phàm lạnh nhạt hỏi.

Bịch bịch!

Tất cả mọi người lùi về sau, vẻ mặt hoảng sợ nhìn Lâm Phàm đang đứng trước mặt.

Trong mắt họ, khí tức Lâm Phàm tản mát ra thật sự quá cường đại, cường đại đến mức khiến họ phải sợ hãi, không dám chống cự.

Lúc này, ánh mắt Lâm Phàm ngưng đọng nhìn nữ tữ lúc nãy muốn chém chết mình.

Cả người cô gái kia run lên, Thiên Địa Thần Đan bên trong cơ thể như sắp nổ tung.

– Tiền bối tha mạng…

Nữ tử lập tức nằm rạp trên đất kêu thảm.

Chỉ vẻn vẹn một ánh mắt, đã khiến nàng run như cầy sấy, nếu như đối phương muốn chém chết nàng, có lẽ chỉ cần một chút ý niệm trong đầu là xong rồi.

Kinh khủng! Thật sự quá kinh khủng.

– Cút!

Lâm Phàm phẫn nộ quát, âm thanh tựa như một làn sóng, che kín bầu trời, trực tiếp nhấn chìm đông đảo sinh linh vào trong đó.

Mà trong lòng các sinh linh xung quanh cũng chấn động, nào dám lưu lại một phút nào nữa, chỉ vẻn vẹn dựa vào thanh âm đã có thể ảnh hưởng đến tâm trí bọn họ, nếu như hắn tự mình động thủ, còn hung tàn đến mức nào a.

– Tạ ơn tiền bối tha mạng.

– Tạ ơn tiền bối tha mạng.

Vèo! Vèo!

Trong chớp mắt, không còn ai dám lưu lại, tất cả đều lập tức rời khỏi.

– Lần này thanh tĩnh hơn nhiều.

Lâm Phàm thở dài một tiếng nói.

Đám người dùng hết sức bình sinh mà chạy, hận không thể kéo bước chân mình dài ra a.

Có điều, bọn họ cũng đã kiếm được lời, ngoại trừ không có Vĩnh Hằng Chi Vị ra, bọn họ nhận được không ít thứ tốt.

Theo Lâm Phàm thấy, chỉ sợ Thất Thánh Lão Cẩu là người chịu thiệt lớn nhất mà thôi.

Cục diện được bày ra vẫn chưa có tác dụng, đã bị Lâm Phàm vạch trần, thực sự rất bi thảm.

Lúc này, trong không gian, một mảnh hư vô.

Thất Thánh lão cẩu rống giận gào thét, hắn bây giờ đã ngưng tụ thành bản thể, nhìn dáng vẻ vẫn cảm giác được tiên phong đạo cốt, giống như cao nhân ẩn sĩ vậy, nhưng thần sắc dữ tợn vào giờ khắc này cực kỳ hung tàn, khiến cho người ta nhìn thấy đều có cảm giác thấy kinh khủng.

– Đáng ghét, không ngờ lại đụng phải người này.

Trong lòng Thất Thánh lão cẩu giận dữ.

Sau khi hắn đi lên từ Huyền Hoàng Giới, vẫn luôn che giấu bản thân, không dám lột diện.

Thời điểm Cổ Thánh Giới vẫn đang bị Cổ Tộc thống trị, Thất Thánh lão tổ liền đoạt xác một vị Cổ Tộc, vẫn ẩn nấp trong cái xác đó, âm thầm bồi dưỡng thế lực của bản thân.

Nhưng thiên địa biến hóa thật sự quá nhanh.

Cổ Tộc không hiểu vì sao thất bại, vạn giới dung hợp, vô số cường giả tuyệt thế giáng lâm, điều này khiến Thất Thánh lão cẩu cảm thấy lờ mờ.

– Vô luận như thế nào, ta cũng phải sống sót, phải sống đến cuối cùng, để cái tên ghê tởm kia biết sự lợi hại của ta.

Thất Thánh lão tổ bắt đầu mưu đồ bí mật từ rất lâu trước đây rồi, thời điểm kỷ nguyên trước đó sụp đổ, hắn một mực chờ đợi cơ hội được sống lại.

Nguyên bản tại Huyền Hoàng Giới, hắn vốn tưởng rằng dựa vào năng lực của mình là có thể bồi dưỡng được một tuyệt thế kỳ tài, nhưng hắn không ngờ được, hắn lại đụng phải một tên biến thái đến mức này.

Không chỉ vạch trần hắn mà còn chỉnh hắn, khiến cho hắn hợp thể cùng với một con chó.

Cuối cùng, trải qua thiên tân vạn khổ, khổ tận cam lai đi tới Cổ Thánh Giới.

Nhưng tình huống ngày hôm nay lại tiếp tục, khiến Thất Thánh lão tổ cực kỳ oán giận, người này một lần nữa phá hư chuyện của hắn.

Một nửa thần thức của hắn đã bị Lâm Phàm chơi đến hỏng, trạng thái bản thân hiện tại rất không vững vàng.

Sau đó, chỉ có thể rút lấy tinh khí thần của sinh linh Đại Thiên chủng tộc để chậm rãi khôi phục.

Ngay thời điểm Thất Thánh lão tổ đang oán hận Lâm Phàm, không gian hư vô kia có một luồng gợn sóng tản ra, một bóng người đột nhiên xuất hiện trước mặt Thất Thánh lão tổ.

– Chủ nhân.

Thất Thánh lão tổ nằm rạp trên mặt đất, cực kỳ cung kính, trong nội tâm cũng xuất hiện tâm ý sợ hãi.

– Như thế nào?

Bóng đen kia cực kỳ âm trầm và sắc bén, giống như ma quỷ bên trong địa ngục Cửu U.

– Đã nắm trong tay một nghìn sáu trăm sinh linh rồi.

Thất Thánh lão tổ run rẩy bẩm báo.

– Hừ, còn chưa đủ, nắm trong tay nhiều sinh linh hơn nữa cho ta.

Bóng đen nói.

– Vâng.

Thất Thánh lão tổ lập tức đáp lời, thời điểm ngẩng đầu lên, bóng đen kia đã tan biến từ lúc nào.

Thất Thánh lão tổ nắm trong tay không ít Vĩnh Hằng Chi Vị, những thứ này đều do bóng đen này tặng cho hắn.

Hắn không biết bóng đen này rốt cuộc là ai, nhưng hắn biết, mình không chọc nổi đối phương, mặc dù chưa bao giờ nhìn thấy đối phương ra tay, nhưng khí tức mà đối phương tản ra lại khiến hắn cảm thấy rằng người trước mắt này mới là kinh khủng nhất.

Cho dù những cường giả kia cũng chưa chắc có khả năng đối đầu với hắn.

Thời khắc này, Thất Thánh lão tổ đứng lên, ánh mắt lấp loé ngọn lửa hừng hực

– Lâm Phàm ghê tởm, ngươi chờ đó cho ta, sẽ có một ngày, ta sẽ khiến cho ngươi phải trả giá thật lớn.

Oán niệm Thất Thánh lão tổ cực sâu, sau đó nghĩ đến chuyện của đại nhân vật kia, hắn không dám lưu lại, chuẩn bị tiếp tục đi con đường lừa dối sinh linh Đại Thiên chủng tộc của mình.

Lúc này, Lâm Phàm đang chuẩn bị rời khỏi Tẫn Hư bí cảnh.

Nhưng vào lúc này, một trận tiếng nổ vang vang lên, bình phong bí cảnh đột nhiên nổ tung, một bóng người bá đạo xuất hiện trước mặt Lâm Phàm.

Trên người hắn, từng vòng sấm sét quấn quanh, trong đôi mắt cũng có sấm sét.

– Lôi tổ…

Lâm Phàm không ngờ Lôi tổ tìm tới nhanh như vậy.

Nhưng mình lúc nào cũng vẫn ẩn núp tung tích mà, sao lão già này phát hiện mình được?

Nghĩ kỹ lại cũng rõ, xem ra thời điểm gặp phải bọn Kê Đại lần trước, sao đó bị người tố cáo.

– Lôi tổ, ngươi có cần thiết phải đuổi theo ta không ngừng như vậy không?

Lâm Phàm nâng đầu lên nhìn.

– Nhân tộc Đại Đế…

Thanh âm lão tổ Lôi Tộc khàn khàn, phẫn nộ vô biên.

Lâm Phàm mang trên người vô số thần vật, là đối tượng mà đông đảo cường giả muốn giết.

Chẳng qua hiện nay, Lâm Phàm đã sớm luyện hóa thần vật, một chút cặn bã cũng không còn sót lại.