Chương 712: Sức Mạnh Thật Sự Của Thiên Ý

Tối Cường Hệ Thống

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Chương 712: Sức Mạnh Thật Sự Của Thiên Ý

Người dịch: Minh Thư
Biên: Kira123
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

Giờ khắc này, tình huống bên ngoài rất không lạc quan. Hai đại Chí Cao liên thủ, coi như thực lực của Phong Khinh Tử có tương đương bọn họ, cũng không thể không ngừng lui về sau. Nam Vô Thánh Đế hé miệng ra, có một hòn đảo phát ra thất thải hào quang bay ra, nổi trong hư không.

-Ngươi sao phải liều mạng như vậy?

Nữ Đế nhìn thấy hòn đảo kia, vẻ mặt biến đổi.

-Không liều mạng thì có thể làm gì được? Nếu không tung hết ác chủ bài ra, ta sợ không thể chống đỡ tới cuối cùng a.

Nam Vô Thánh Đế nghiêm túc nói.

-Đã như vậy, ta cũng liều.

Nữ Đế không nghĩ nhiều, những ngón tay như bạch ngọc của nàng trương mở, từ trong đó có một toà vương tọa đầy uy nghiêm nổi bồng bềnh bay ra. Từ trên Vương tọa kia, tản ra uy nghiêm vô thượng. Có một con đường thông thiên lấy vương tọa làm trung tâm, từ từ hình thành. Trong nháy mắt, Nữ Đế liền xuất hiện bên trên tòa vương tọa, một chỉ điểm ra tựa như chỉ điểm giang sơn.

-Nam Vô Đảo.

-Hoàng Thiên Chi Tọa.

Hai cái này đều là vô thượng chi bảo, nó cũng không phải là do Nam Vô Thánh Đế và Nữ Đế luyện chế ra. Mà do hai người bọn họ có được trong một lần cơ duyên. Nhờ nó mà hai người họ có thể trực tiếp trở thành cường giả đỉnh cao. Lai lịch của Nam Vô Đảo vô cùng kì bí, coi như Nam Vô Thánh Đế cũng chỉ mặt dày lấy tên theo nó, chứ cùng nó không có liên quan gì. Thực ra nó cùng Phật Môn có chút quan hệ. Vì số sinh linh trên Nam Vô Đảo đều là Cự Long, Phật đà, La Hán,… những sinh linh kia chỉ biết tụng ca viễn cổ Phật Kinh. Bổng một đạo phật quang từ trên Nam Vô Đảo bay ra, xuyên thẳng vào mây xanh, phảng phất như đang câu thông với những vị thần minh trong cỏi hư vô.

Ầm ầm!

Trong chớp mắt, một đạo phật âm từ Nam Vô Đảo vang ra.

-A Di đà phật!

Một phật âm cổ xưa, không giống với những phật hiệu của người trong Phật tộc hiện nay. Một tiếng phật âm phát ra, rúng động thiên địa, thiên hoa loạn trụy, đất nở sen vàng. Bổng có một đóa hoa sen màu đen to lớn từ Nam Vô Đảo phiêu đãng. Trong chớp mắt, phật quang đại thịnh, phảng phất như toàn bộ thiên địa đều bị phật quang bao phủ. Mà đóa hoa sen màu đen kia, giờ khắc này hé mở, từng cánh hoa tươi đẹp đến cực điểm từ từ nở rộ. Ở trung tâm của đóa hoa như có một người đang ngồi bên trong. Lúc những cánh hoa sen hoàn toàn tách ra, xuất hiện một luồng sức mạnh xa xưa. Người ngồi ở trung tâm đóa hoa sen, rõ ràng là một vị Phật, toàn thân đen kịt. Từ trong đôi mắt đang đóng chặt của vị Phật kia, tản ra nồng nặc tà ác phật quang. Cho dù là tà ác phật quang, nhưng lại làm cho người ta cảm giác vô cùng tự nhiên, phảng phất như tất cả vị Phật đều phải như vậy.

-Đó là viễn cổ Tà Phật, thật không nghĩ tới Nam Vô Thánh Đế lại có tạo hóa bực này.

Phong Khinh Tử kinh ngạc cực kỳ khi nhìn thấy vị Tà Phật kia, lão lập tức biến sắc. Trong truyền thuyết, thượng cổ Tà Phật khi chứng được đạo, chém đi thất tình lục dục, sau đó ký thác thất tình lục dục vào bên trong một cái bảo bối. Sau đó, bởi vì thiên địa dị biến, mà những bảo bối được Phật môn đại năng ký thác thất tình lục dục đã lưu lạc ở bên trong đất trời, không nghĩ tới nó lại bị Nam Vô Thánh Đế chiếm được. Khi Bảo bối này xuất hiện, không chỉ Phong Khinh Tử kinh ngạc, ngay cả Cổ Tộc Chí Cao cũng có chút khiếp sợ.

-Không nghĩ tới, bảo bối được cái con lừa già ngốc kia ký thác tà niệm lại bị ngươi chiếm được.

Thánh nhìn Nam Vô Đảo, khóe miệng lộ ra nụ cười lạnh lùng. Nam Vô Thánh Đế cũng không nói thêm gì, chợt quát một tiếng, Thánh Dương trường hà rít gào.

-Thiêu đốt!

Nam Vô Thánh Đế lánh đời đã lâu, nhưng số Thánh Dương Đan của hắn cũng mênh mông vô cùng. Lúc này, đối mặt Cổ Tộc Chí Cao, hắn cũng không dám bất cẩn, lập tức thiêu đốt Thánh Dương Đan. Từ khi hắn chiếm được Nam Vô Đảo, Nam Vô Thánh Đế liền trở thành một trong những nhân vật đứng đầu Cổ Thánh Giới. Dĩ vãng cho dù là gặp phải cường giả mạnh tới mức nào, sau khi tế ra Nam Vô Đảo thì Nam Vô Thánh Đế cũng không úy kị chút nào. Thế nhưng, khi đối mặt với Cổ Tộc Chí Cao, Nam Vô Thánh Đế không thể không lấy ra toàn bộ bản lãnh.

-Ầm!

Đại lượng Thánh Dương Đan hoàn toàn thiêu đốt, Nam Vô Đảo hoàn toàn cuồng bạo. Vị Tà Phật màu đen kia, đột nhiên mở ra phật nhãn, hai đạo phật quang đen kịt liền chiếu rọi thiên địa. Chổ bị hai đạo phật quang đen kịt kia chiếu qua đều biến thành một mảnh Hỗn Độn.

-A Di đà phật.

Vị Tà Phật màu đen từ từ đứng thẳng lên, một tay vung lên che kín bầu trời, vô số Phật đà quay chung quanh vị Tà Phật kia, liên tục tụng kinh văn, một luồng Phật khí mênh mông cuồn cuộn, che kín bầu trời.

-Trấn áp!

Nam Vô Thánh Đế đã dốc hết sức mạnh, lấy ra tất cả lá bài tẩy của mình.

-Nam Vô Thánh Đế, không nghĩ tới ngươi lại ẩn giấu sâu như thế, lại có dị bảo bực này.

Nữ Đế nhìn thấy tình cảnh trước mắt, tâm thần rung động, khóe miệng lộ vẻ tươi cười. Nam Vô Thánh Đế càng cường hãn, đối với bọn họ càng có lợi.

-Nữ Đế, còn nhìn làm gì? Lần này vì tên tiểu tử kia mà ta tiêu hao rất lớn.

Nam Vô Thánh Đế nhức nhối nói. Nam Vô Đảo tuy mạnh, nhưng cũng không phải dễ dàng sử dụng. Mỗi một lần triển khai, đều sẽ có vô số tà niệm bao phủ lấy hắn, nếu như không muốn bị tà niệm xâm lấn, thì sau khi đánh xong chỉ có thể trở về dưỡng sức, từ từ xua tan cỗ tà niệm kia. Lấy tình huống bây giờ, sau khi đánh xong, ít nhất hắn phải tĩnh tọa một năm.

-Được…

Nữ Đế cũng không có chút do dự, Hoàng Thiên Chi Tọa của nàng cũng xuất động theo. Khi vương tọa xuất động, vạn vật thần phục. Ngón tay như ngọc của Nữ Đế vừa nhấc, trên vương tọa bắn ra một đạo tinh quang, xuyên thủng hư không.

-Giun dế, tất cả đều là giun dế, chẳng lẽ các ngươi cho rằng dựa vào những thứ này là có thể chiến thắng bản Chí Cao hay sao?

Thánh quát lên, khí tức cả người sôi trào.

Ầm ầm!

Trong chớp mắt, Lôi Đình lấp loé, bầu trời như mất đi tất cả ánh sáng.

-Thiên Ý mênh mông, vô thượng lực lượng.

Thánh và Vưu quát một tiếng, toàn thân họ bị một cỗ sức mạnh bí ẩn khó lường bao phủ. Hai người vung ra một quyền, va chạm với hai nguồn sức mạnh kia.

Ầm! Ầm!

Vị Tà Phật màu đen kia như bị khiêu khích, trợn mắt nhìn. Phật thân mênh mông rung động một cái, đóa hắc liên dưới chân cũng chuyển động. Vô số bí pháp của Phật môn thượng cổ được thi triển, biến ảo thành Phật Long, quấn quanh trên cánh tay của Tà Phật.

-Bản Đế lấy nhất Phật chi giới, cùng các ngươi đấu một trận.

Nam Vô Thánh Đế rít gào một tiếng, sau đó xông tới.

-Viễn cổ chi Phật, câu thông thiên địa, mênh mông phật lực, gia trì Pháp thể.

Nam Vô Thánh Đế chau mày, đấm ra một quyền. Khiến cho cả thiên địa đều bị phá toái. Nam Vô Thánh Đế lấy Nam Vô Đảo làm trụ cột, câu thông viễn cổ Phật Tôn đã biến mất trong dòng sông thời gian.

Ầm!

Phật hoa tung bay, trong chớp mắt, thiên địa hóa thành một biển hoa.

-Mỗi đóa hoa là một thế giới, nhất niệm Vĩnh Sinh.

-Đáng ghét, Nam Vô Thánh Đế, ngươi đây đang tự rước lấy nhục.

Thánh tức giận rít gào, đánh ra một chưởng, trấn áp hoàn toàn phật lực mênh mông.

Ầm!

Ầm!

Hư không nổ tung, thời gian như bị phá toái. Nam Vô Thánh Đế sắc mặt tái nhợt, đột nhiên lùi về sau. Vị Tà Phật kia giờ khắc này không ngừng phá toái. Nó bị một chưởng của Thánh đập nát, cho dù lấy nhất giới lực lượng, cũng không thể chống đỡ Chí Cao ư? Phong Khinh Tử và Nữ Đế, cùng nhau ra tay, song cho dù sử dụng tới chiêu thức mạnh nhất vẫn bị Vưu chặn được.

-Cổ Tộc trấn áp vạn giới đã lâu, chẳng lẽ các ngươi cho rằng chỉ bằng những này, là có thể cùng bản Chí Cao solo?

– Thiên Ý đã từ từ thức tỉnh, hôm nay bản Chí Cao để cho các ngươi nhìn thấy sức mạnh của thiên ý.

Thánh nộ quát một tiếng, hai tay xé trời, lập tức xuất hiện một khe nứt vô cùng lớn trên đỉnh đầu mọi người.

-Vù…

Trong chớp mắt, một luồng sức mạnh không thể địch nổi, đột nhiên giáng lâm thế gian.

Thánh được gia trì bởi nguồn sức mạnh kia, trở nên vô cùng kinh khủng.

-Không tốt.

Phong Khinh Tử hoàn toàn biến sắc, một loại cảm giác không ổn dâng lên trong lòng. Hắn không nghĩ tới Cổ Thánh Giới Thiên Ý đã bắt đầu từ từ thức tỉnh, cho dù chỉ là thức tỉnh một phần nhỏ, thế nhưng gia trì trên người Thánh, lại khủng bố như vậy.