Chương 687: Thập Thái Tử Bùng Nổ

Tối Cường Hệ Thống

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Chương 687: Thập Thái Tử Bùng Nổ

Người dịch: Minh Thư
Biên: Kira123
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

Bốn tên Cự Long tộc lần lượt là Thao Thiên Long Đế, Bá Thiên Long Đế, Vô Tận Long Đế, Đại Vương Long Đế.

Trong Cự Long tộc, tu vi chỉ cần đạt đến Thần Thiên Vị tầng tám là có thể xưng Long Đế, Thần Thiên Vị tầng chín là Long Thần còn Thần Thiên Vị tầng mười được xưng Long Tổ, nhưng chỉ khi chân chính chứng được Vĩnh Hằng Thần Vị mới được gọi là Long Tổ. Nhưng đã mấy chục ngàn năm qua, Cự Long tộc không có vị nào chứng được Vĩnh Hằng Thần Vị, trở thành Long Tổ.

Khuôn mặt của bốn vị Long Đế trắng bệch, trên trán đều là mồ hôi, vũ khí của đối phương mang đến áp lực rất lớn cho bọn họ, giống như khắc chế từ trong nội tâm.

– Đây là đao gì?

Thao Thiên Long Đế thân cao mười trượng, hai mắt như mắt trâu, tinh quang lấp lóe, thế nhưng giờ khắc này lại lộ vẻ kinh hoảng.

Thao Thiên Long Đế hắn hung uy tuyệt thế, vạn vật thần phục, nhưng trước mắt Nhân tộc, lại cảm nhận được sự khiếp đảm, đây là việc không cách nào tưởng tượng.

– Đồ Long bảo đao.

Lâm Phàm hờ hững nói, ra sau đó vuốt lưỡi dao trắng như tuyết.

– Đao này chuyên chém Cự Long, Long Thần, Long Đế, Tổ Long, không biết đã chém qua bao nhiêu con rồi.

– Sợ không, có phải chấn kinh rồi có không?

Lâm Phàm cười một tiếng nhìn bốn đầu Long Đế trước mắt.

– Lâm thí chủ, chúng ta tốt nhất nên tốc chiến tốc thắng, thời gian còn lại không nhiều lắm.

Thích Già Tôn giả nhìn bốn đầu Cự Long trước mắt lạnh nhạt nói.

Tuy nói mình có thể làm thịt bốn đầu Cự Long này, nhưng giờ Lâm thí chủ ở đây thì mấy chuyện đánh nhau gì gì đó, đương nhiên do hắn đảm nhận rồi.

Quân Khởi Nghĩa nhìn bốn đầu Long Đế không chớp mắt, lần này bọn họ được mở mang kiến thức, không nghĩ rằng sẽ thấy được một trong thượng cổ thập đại hung thú, Cự Long tộc.

Tuy đã nghe nói qua về Cự Long bộ tộc, nhưng chưa từng tận mắt thấy, bây giờ vừa nhìn thấy, đúng là tăng không ít kiến thức.

Điều đáng sợ chính là, đội trưởng dĩ nhiên đã chém giết qua Cự Long nhất tộc Thập Thái Tử, việc này đối với bọn họ mà nói, thật sự quá bá đạo.

Lúc này, toàn bộ thành viên Quân Khởi Nghĩa sùng bái nhìn đội trưởng, thần tượng trong lòng bọn họ.

– Yên tâm đi, ta biết làm sao.

Lâm Phàm tự tin nở nụ cười, tất cả đều nắm trong bàn tay.

Thích Già Tôn giả trợn tròn mắt, yên tâm cái rắm ý.

Tuy nói Tứ đại Long Đế bị Đồ Long bảo đao áp chế, nhưng vẫn lạnh lùng nhìn Lâm Phàm.

– Nói khoác không biết ngượng, hôm nay chúng ta bắt ngươi về giao cho Long Tổ xử lý.

– Vậy tới đây.

Lâm Phàm vẫy vẫy tay, mấy tên này vẫn chưa lọt nổi vào mắt xanh của hắn.

Tuy có kinh nghiệm bổ sung thế nhưng lượng kinh nghiệm này thật sự không thể tính là nhiều.

Lâm Phàm đã xem rất kỹ, nếu muốn thăng cấp, thì chí ít cũng phải chém giết ba mươi vị cường giả Thần Thiên Vị bát trọng.

– Nhân tộc, ngươi tội ác ngập trời, thiên địa không dung, mau theo chúng ta trở về tiếp nhận sự trừng phạt.

Thao Thiên Long Đế nổi giận gầm lên một tiếng, song chưởng thôi thúc mười cái vuốt rồng hiển lộ toả ra long khí vô cùng vô tận, hung hăng lao tới.

– Chiếm lĩnh tứ phương, khống chế thiên địa, không cho Nhân tộc này chạy thoát.

Vô Tận Long Đế nhất thời gào lên một tiếng, một cổ khí tức tang thương, hắn mang theo hơi thở này như Long du thiên địa. biến ảo thành từng con Cự Long bay khắp nơi, phong tỏa hoàn toàn thiên địa.

– Long Đế Nộ Viêm.

– Cự Lực Vô Địch.

Trong chớp mắt. khí tức cường hãn đột nhiên bạo phát. cảnh tượng kinh thiên động địa.

Cự Long bộ tộc có tuổi thọ vô cùng lớn, pháp lực tinh thuần, vì do tiên thiên thể chất hơn hẳn chúng sinh, thực lực nghiền ép, một chiêu triển khai, kinh thiên động địa, quỷ khóc thần sầu, khiến người ta run như cầy sấy.

Các thành viên Quân Khởi Nghĩa dưới nguồn sức mạnh này, không ngừng lay động, giống như con thuyền nhỏ trước làn sóng dữ, bất cứ lúc nào cũng có thể bị tiêu diệt.

– A Di đà phật.

Thích Già Tôn giả miệng niệm phật hiệu, lập tức có một đạo phật quang bao phủ bọn họ lại, bên dưới loại chiến đấu này, bọn họ sẽ không chống đỡ được, chỉ cần một tia khí tức lọt ra thôi cũng có thể cắn nát những người này.

– Mấy đầu Cự Long các ngươi có chút càn rỡ, nhưng thực lực các ngươi quá yếu, bản Đế cũng không thèm động thủ, đã như vậy, để Thập Thái Tử cố gắng giáo huấn nhóm các ngươi đi.

Ngón tay Lâm Phàm búng một cái, pháp tắc lập tức vận chuyển, đột nhiên thời gian đình chỉ lại.

– Ngâm!

Tiếng Long ngâm rít gào trên chín tầng mây, đột nhiên một con âm dương Cự Long từ trong Động Thiên của Lâm Phàm vọt ra, âm dương Cự Long này, chính là Thập Thái Tử.

Tứ đại Long Đế nhìn hình ảnh trước mắt, trong lòng chấn động, không dám tin, hô to.

– Thập Thái Tử.

Âm dương Cự Long cao vạn trượng, một nửa thân thể ẩn vào trong hư không, râu rồng dài đến trăm trượng, chỉ khẽ đung đưa đã khiến hư

không rung động, sóng xung động không ngừng lan rộng.

– Rống!

Thập Thái Tử miệng rồng mở to, Thiên Long Bát Âm triển khai, mỗi đạo âm phù biến ảo thành từng con Cự Long, đánh tới tứ đại Long Đế.

Thiên Long Bát Âm chính là bí mật bất truyền của Cự Long nhất tộc, ngoại trừ Cự Long tộc không người nào có thể tu luyện tới cảnh giới tối cao, đương nhiên ngoại trừ Lâm Phàm, trong tay nắm giữ hệ thống.

– Thập Thái Tử tu luyện Tổ Long Luân Hồi Thuật.

Tứ đại Long Đế nhìn thấy chân thân của Thập Thái Tử, không khỏi khiếp sợ nói.

– Sao có thể có chuyện đó, Tổ Long Luân Hồi Thuật cần phải có âm dương thể chất mới tu luyện được. Vùng đất này, sớm đã bị mất đi Âm Dương nhị khí, đến nay không xuất hiện, sao Thập Thái Tử có khả năng tu luyện Tổ Long Luân Hồi Thuật đây?

– Không ổn rồi, thực lực Thập Thái Tử so với trước kia cường đại hơn rất nhiều.

– Tổ Long oai chấn nhiếp tứ phương.

Thao Thiên Long Đế ngoác cái miệng rộng, phun ra một viên kim long châu, toả ra ánh sáng lóa mắt.

Vây quanh viên long châu là hư ảnh từng con Cự Long nhỏ, trong chớp mắt, những con Cự Long này bùng nổ ra một luồng thần uy, ngăn lại Thiên Long Bát Âm của Thập Thái Tử.

– Tổ Long Luân Hồi, bát bộ Phù đồ.

Long thân to lớn của Thập Thái Tử khẽ run lên một cái, hư không chấn động, một bộ Long Đồ như vùng đất của loài rồng che phủ bầu trời, hư ảnh âm dương Cự Long hiện ra, tung một trảo đánh tới về tứ đại Long Đế.

Ầm!

Ầm!

Dưới áp lực cực đại này, thân thể Tứ đại Long Đế không ngừng nổ tung, long huyết tung toé, khắp toàn thân không còn chỗ nào nguyên vẹn, chỗ nào cũng có huyết nhục tan vỡ, nhìn rất đáng sợ.

– Ai ya, thật khủng khiếp, Thập Thái Tử bị bổn thiếu gia để quên một thời gian, không nghĩ tới nó im lặng tu luyện Tổ Long Luân Hồi Thuật đến cảnh giới này, chỉ đơn giản như vậy đã làm các ngươi nổ tung rồi.

Lúc này, tu vi của Thập Thái Tử mặc dù chỉ là Thần Thiên Vị tầng tám, nhưng sức chiến đấu bộc phát lại có một không hai, cho dù tứ đại Long Đế liên thủ cũng không phải là đối thủ của hắn.

– Không được, tuyệt đối không thể để tứ đại Long Đế chết như thế được, phải nhân cơ hội này bắt hết bọn chúng, sau đó để cho bọn chúng tu luyện Tổ Long Luân Hồi Thuật.

Giờ khắc này, Lâm Phàm như phát hiện ra đại lục mới, bồi dưỡng ra một quân đoàn Cự Long, như vậy còn ai có thể trở thành đối thủ của mình.

– Thập Thái Tử, là chúng ta đây, là chúng ta đây mà…

Tứ đại Long Đế không nghĩ tới Thập Thái Tử cường hãn đến trình độ này, trực tiếp nghiền ép bọn họ, khiến bọn họ không thể phản kháng.

– Dừng lại đi.

Lâm Phàm vung tay, Thập Thái Tử lui ra.

Thập Thái Tử chuẩn bị đem giết bốn người trước mặt, sau khi nghe được lời nói của Lâm Phàm, hắn lập tức dừng lại, biến thành hình dáng con ngươi, đứng cạnh Lâm Phàm.

– Các ngươi đã đắc tội với chủ nhân, tội đáng muôn chết.

Thập Thái Tử lạnh lùng nói, từ khi đi theo chủ nhân, hắn đã hiểu ra ý nghĩa của cuộc sống.

Nhớ tới những hành động trước đây của mình, thật sự quá lãng phí.

– Nhìn thấy chưa? Thập Thái Tử của các ngươi dưới sự dạy bảo của bản Đế, không ngừng mạnh lên, chẳng lẽ các ngươi còn u mê không tỉnh sao? Mau đến đây, vào vòng tay của bản Đế này, bản Đế sẽ cố gắng dẫn dắt các ngươi đi trên con đường của mình.

Lâm Phàm nói.

Tứ đại Long Đế liếc mắt nhìn nhau, trong ánh mắt mỗi người đều xuất hiện lên vẻ khiếp sợ.

– Xem ra Thập Thái Tử đã bị tên Nhân tộc này thao túng rồi.

– Chuyện này, nhất định phải báo về trong tộc.