Chương 887: Quả Đào, Chuối Tiêu

Tối Cường Hệ Thống

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Chương 887: Quả Đào, Chuối Tiêu

Người dịch: Tài
Biên: Kira123
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

– Lôi tổ, ông không nên nghe lời nói từ một phía hắn, chúng ta là đồng minh nha.

Biên Bức tổ vội vàng nói, tình huống hiện tại khiến hắn có chút bất ngờ.

Tiểu tử này nhất định cắn người linh tinh, bản tổ cũng không biết hắn là ai nữa mà.

-Bản Ma Thần cũng muốn biết, đến cùng có chuyện gì đang xảy ra.

Đôi mắt Cổ Tộc Hạn Thiên Ma Thần lập lòe tinh quang lên tiếng.

Lâm Phàm nuốt một ngụm nước bọt, sau đó nhìn Lôi tổ:

Lão tổ, nếu ta nói sự thật, ngươi có thả ta ra, chừa cho ta con đường sống không?

Hừ, chẳng lẽ bây giờ ngươi còn có điều kiện để trả giá sao? Bất quá, ngươi có thể yên tâm, chỉ cần ngươi đàng hoàng nói chuyện ra cặn kẽ, bản tổ ta có thể bỏ qua chuyện cũ.

Lôi tổ lớn tiếng nói.

Đối với Lôi Minh trước mắt này, hắn đã có dự tính trong lòng.

Tên tiểu tử này ẩn nhẫn trong các đệ tử tầm thường lâu như vậy, vốn hắn không bắt mắt để khiến người ta chú ý chút nào, vậy mà chỉ trong chớp mắt, hắn đã quật khởi, kiêu căng trấn áp Lôi Cuồng Long, đoạt lấy Lôi Đình Chi Thành mà mình ban thưởng cho tên kia, trừ phi hắn là một cường giả chí tôn, mới có thể trấn áp Lôi Đình Chi Thành dễ như trở bàn tay vậy.

Ngoại trừ việc được một cường giả truyền nội công cho hắn, nên hắn mới mạnh được như vậy, nếu không thì chuyện hôm đó là không thể.

Tổng hợp các chuyện lần trước và lần này, Lôi tổ có thể khẳng định, trong chuyện này có bí mật gì đó.

Lâm Phàm hạ thấp đầu, thoáng liếc mắt nhìn Đại Thánh, thương thế hắn bây giờ rất nghiêm trọng, điều đó hết sức hiển nhiên khi Lôi tổ vừa tung ra một đòn hết sức, nó có thể giết người bình thường đó, cũng may dù gì Đại Thánh cũng bá nên bị thương nặng nhưng không nguy hiểm đến tính mạng.

Nhưng để ông ta đánh tiếp, tuyệt đối chỉ còn một con đường chết.

Lão tổ, là hai người Biên Bức tổ cùng Thôn Thiên tổ tới tìm ta, truyền nội công cho ta, sau đó để ta ẩn nấp trong Lôi Tông, tranh đoạt vị trí Đường chủ Chấp Pháp Đường cùng người khác, rồi lại dẫn dắt đệ tử ra ngoài bắt nạt các đệ tử của tộc khác.

Khi lão tổ cùng bọn họ hợp tác trấn áp Hầu tộc, họ muốn trong thời khắc mấu chốt để lão tổ bị Dực tổ và Ngạc tổ đến hỏi chuyện, nhờ vậy mà không tranh

chấp Đấu Thiên Vô Thượng Diệu Pháp cùng bọn họ.

Lâm Phàm nói một cách rất rõ ràng, mạch lạc, câu chuyện này mặc dù do hắn tự mình biên ra, nhưng theo hắn nghĩ nó rất giống như chuyện có thật a.

Sau khi Lâm Phàm nói xong, Lôi tổ rơi vào trầm tư, càng nghĩ càng có cảm giác sợ hãi, đồng thời cũng dần dần tin tưởng vào lời Lâm Phàm nói.

-Tiểu tử ngươi dám phá rối, thật đáng ghét.

Biên Bức tổ tức giận nói, hắn không ngờ mình lại bị một con giun, con dế nhỏ bé vu oan giá họa, đặc biệt là sắc mặt của Lôi tổ, giống như đã tin những gì tên này nói.

Nếu như quả thật có vấn đề xảy ra, lần này coi như bị lỗ lớn rồi.

Lôi tổ nhìn Biên Bức tổ, trong lòng tuy có một tia nghi hoặc nhưng ánh mắt dần phát sinh biến hóa.

Nhưng mấy câu nói tiếp theo của Lâm Phàm càng làm lão không tin cũng không được:

-Lão tổ, lời đệ tử nói chính xác trăm phần trăm, Dực tộc và Lôi tộc chúng ta có mối quan hệ hữu hảo, nếu như đệ tử thật muốn cướp đoạt Dực tộc sao để lộ ra mặt mũi của mình chứ, cho dù có cho ta mười lá gan ta cũng không dám đâu.

Lâm Phàm hô lớn.

Lôi tổ nhắm mắt lại, sau đó đột ngột nhìn Biên Bức tổ và Thôn Thiên lão tổ.

Lucifer và Ngạc tổ cũng đồng thời nhìn hai người kia.

Lão tổ, đệ tử đã nói tất cả ra hết, tuyệt không giả dối cũng không giấu diếm cái gì, khẩn cầu lão tổ tha mạng.

Hừ, phản bội bản tổ, kết cục chỉ có một chữ thôi, chết.

Cặp mắt sắc bén của Lôi tổ nhìn Lâm Phàm, sau đó ngón tay hơi động, một luồng sức mạnh có khả năng khống chế huyết mạch bạo phát.

-A!

Lâm Phàm hô to một tiếng, huyết mạch Lôi tộc đột nhiên rung động, sau đó vỡ ra, chết ngay lập tức.

“Cmn, Lôi tổ quả nhiên có thể dựa vào huyết mạch mà giết sinh linh tộc mình.”

Lâm Phàm nằm ở đó không chút động đậy, tình huống như thế quả thực quá nghịch thiên rồi.

May mà tiểu gia ta không phải người Lôi tộc, nếu không ta đã sớm ngỏm củ tỏi rồi.

Nhưng tình huống bây giờ cũng không thể gọi là tốt được, nhất định phải nghĩ ra một biện pháp có thể mang Đại Thánh ly khai nơi này.

-Lôi tổ, ngươi tình nguyện tin tưởng một tên nhãi nhép cũng không muốn tin tưởng chúng ta?

Biên Bức tổ nổi giận, bọn họ đã hợp tác với nhau đến mức này rồi, cư nhiên lại bị một con giun con dế gây xích mích dễ dàng như vậy.

Đáng ghét, thật sự quá đáng ghét.

-Biên Bức tổ, Thôn Thiên lão tổ, các ngươi khinh người quá đáng.

Lôi tổ tức giận nói, trong lòng có vô số lửa giận đang thiêu đốt.

Nếu như không phải Lucifer cùng Ngạc tổ sớm đến, e rằng hậu quả thật sự không thể tưởng tượng nổi.

Có thể sẽ giống như Lôi Minh nói, cho hắn mười cái gan hắn cũng không dám càn rỡ như thế, nên hẳn có người ở phía sau khống chế.

-Lôi tổ, Hạn Thiên Ma Thần, Vạn Giao lão tổ, chuyện này, chờ sau khi bắt tên Hầu Tử thì chúng ta lại nói đến, Thôn Thiên lão tổ, chúng ta động thủ thôi.

Bây giờ thương thế Đại Thánh rất nghiêm trọng, đương nhiên Biên Bức tổ không thể từ bỏ đơn giản, bằng bất cứ giá nào cũng phải trấn áp được Hầu Tử.

-Nói láo, bản tổ hôm nay dù có phải thả Hầu Tử, cũng khiến các ngươi phải trả giá thật lớn.

Lôi tổ phẫn nộ quát một tiếng, trực tiếp tiến lên chặn bọn họ lại.

-Biên Bức tổ, Thôn Thiên lão tổ, các ngươi là lũ lòng người dạ thú, lợi dụng bản tổ như một công cụ, hôm nay ta mà không cho các ngươi biết lợi hại, các ngươi sau này có thể còn dám ỉa phân trên đầu chúng ta đấy.

Lucifer chợt quát một tiếng, cũng mà ra tay.

-Cmn…

Biên Bức tổ và Thôn Thiên lão tổ nhìn thấy cảnh ắt này, nhất thời văng tục, cái tenn gia hỏa chó chết này đã gài bẫy bọn họ một cách hoàn hảo.

-Các ngươi bị ngáo hả, thể loại gây xích mích này mà các ngươi lại tin.

Biên Bức tổ giận dữ hét lên, hắn thật không ngờ trí thông minh của những tên này lại thấp như vậy chứ, chuyện như vậy mà cũng tin được.

Mà các Đường chủ của Lôi Tông nhìn thấy một màn trước mắt, ngây ngẩn cả người, trong thời gian ngắn không biết nên làm thế nào, chuyện gì đây a, đây đang đùa hay sao?

Vậy những việc bọn họ làm lúc trước với Lôi Tông và hiện tại cũng quá giả dối rồi a.

Sau khi Lâm Phàm giả bộ chết, vẫn cố gắng cảm nhận tình hình chung quanh, biết những cường giả Chí tôn này vốn không hề chú ý đến hắn, sau đó tiến nhập trạng thái ẩn thân.

Lén lén lút lút đi tới bên cạnh Đại Thánh.

-Đại Thánh, đừng động thủ, là ta đây, quả đào, chuối tiêu.

Lâm Phàm vội vàng nói trước khi tên đó manh động.

-Ngươi…

Sắc mặt Đại Thánh ngưng lại, đặc biệt là cụm từ quả đào, chuối tiêu, hắn không thể quên được.

-Đại Thánh, nơi đây không thích hợp để ở lâu, chúng ta mau rời đi thôi.

Lâm Phàm nói.

-Không, ta sẽ không đi, ta muốn ở lại báo thù cho tộc nhân ta.

Đại Thánh hung hổ nói.

Lâm Phàm nghe thấy lời này, thật sự muốn nổ tung, báo cái em gái nhà ngươi á, tình huống bây giờ mà còn muốn báo thù, ngươi nghĩ ngươi có mấy cái mạng.

Chờ đến khi những người trên kia phản ứng lại, nói không chừng mọi chuyện đều đã muộn rồi, cũng không đi được đâu a.

-Đại Thánh, trạng thái hiện tại của ngươi căn bản không thể báo thù được, nếu như ngươi cứ ngoan cố đòi ở lại đây cũng chỉ có con đường chết. Huống hồ, phần lướn Hầu tộc đã được ta cứu, nếu như ngươi chết thì những tên này phải làm sao a.

Lâm Phàm nói, muốn thức tỉnh hắn.

-Đáng ghét, ta không tham gia tranh đấu chỉ vì muốn bảo vệ Hầu tộc không bị bất cứ nguy hiểm nào, nhưng lại không ngờ sẽ xảy ra chuyện thế này….