Chương 550: Chỉ Xây Xát Một Chút

Tối Cường Hệ Thống

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Chương 550: Chỉ Xây Xát Một Chút

Người dịch: Nga
Biên: Cẩu ca
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

Hình ảnh phía trước khiến hắn có chút cay mắt, thế nhưng điều khiến Lâm Phàm cảm thấy xấu hổ chính là nam chính nhìn qua có vẻ rất hăng hái.

– Lâm Phàm, ngươi dám làm nhục ta như vậy, ta nhất định sẽ giết chết ngươi.

– Ngươi có gan thì giết ta đi, dù có biến thành quỷ ta cũng không tha cho ngươi, a a!

La Nghị cảm giác được loại tê dại này khiến tâm thần của hắn trở nên nhộn nhạo. Tuy nói cường giả Bất Tử cảnh vẫn chưa bằng chí cao, thế nhưng ở bên trong Cổ Thánh Giới này thì tu vi cỡ này đã không phải là người có thể tùy tiện khinh thường được.

Có điều bây giờ hắn lại bị một tên Nhân tộc súc sinh lăng nhục, điều này bảo hắn làm sao mà nhịn được.

– Hừ, ngươi có tư cách gì để nói chuyện với chủ nhân ta, xem ra ngươi lạc lối quá mức rồi nên mới không thể tự kiềm chế bản thân được, Long Huyền huynh, mau dùng Phi Thiên của huynh đâm nát cúc hoa của hắn đi.

Lôi Đình Điều Giáo Pháp Vương quay đầu, tức giận nói.

Phật Đà giận dữ còn hiện sát cơ, chứ đừng nói đến tên biến thái Lôi Đình Điều Giáo Pháp Vương.

– Khụ khụ!

Long Huyền nghe xong liền ho nhẹ một cái, tỏ vẻ hắn cái gì cũng không nghe thấy.

– Hừ, hôm nay bản Pháp Vương không tin không dạy dỗ được ngươi.

Lôi Đình Điều Giáo Pháp Vương nổi giận, bàn tay biến ảo vô cùng kỳ diệu.

Mà hiện tại La Nghị giống như cá nằm trên thớt, tùy ý để Lôi Đình Điều Giáo Pháp Vương đùa bỡn, lăng nhục.

A!

Lúc này mười ngón tay của Lôi Đình Điều Giáo Pháp Vương lay động làm cho lôi đình nối lại với nhau.

– Mau tăng lượng điện.

– Vâng, Viện trưởng.

Mấy đứa bé được điều giáo bây giờ đã trở thành trợ thủ của Lôi Đình Điều Giáo Pháp Vương.

– Viện trưởng, điện lực càng ngày càng mạnh, nhịp tim của hắn cũng đập nhanh vô cùng, nhưng mà hắn vẫn đang chống cự.

Sắc mặt đứa nhỏ ngưng trọng, trong lòng thầm nghĩ cái tên này đúng là ngoan cố vô cùng.

– Hừ, tiếp tục tăng lượng điện, điều chỉnh đến mức cao nhất cho ta.

Lôi Đình Điều Giáo Pháp Vương nghiến răng:

– Hôm nay Bản Pháp Vương không tin không cảm hóa được ngươi.

Lâm Phàm nhìn một màn trước mắt nói không lên lời.

Đã như vậy còn có thể nói cái gì?

Kể ra từ khi có tinh linh Đại Phàm Ca và Lôi Đình Điều Giáo Pháp Vương, hắn nào còn một chút uy nghiêm.

Kẻ địch rơi vào trong tay bọn họ còn có con đường sống sao?

– Lâm Phàm, La Nghị ta tuyệt đối sẽ không chịu thua, ngày hôm nay ngươi tra tấn ta, rồi sẽ có một ngày, ta sẽ trả lại ngươi gấp trăm gấp ngàn lần.

La Nghị tức giận gào thét, pháp lực trong cơ thể giống như lũ rút, không ngừng trôi đi.

– Liên quan gì đến ta? Ta có tra tấn gì ngươi đâu?

Lâm Phàm thấy tên La Nghị đem lửa giận trút lên người mình thì phản bác lại.

Rõ ràng là Lôi Đình Điều Giáo Pháp Vương cùng Đại Phàm Ca chi linh đùa giỡn ngươi, ngươi có nguyền rủa thì đối tượng của ngươi cũng nên là bọn họ, chứ nguyền rủa ta có ích lợi gì.

– Hừ, còn dám làm càn, xem ra hôm nay bản Pháp Vương không xuất ra bản lĩnh thực của mình thì ngươi chắc sẽ không phục.

Bây giờ Lôi Đình Điều Giáo Pháp Vương đã thật sự nổi giận hoàn toàn.

Trong chớp mắt, Lôi Đình Điều Giáo Pháp Vương vung tay lên, roi lôi đình đột nhiên xuất hiện.

“Điều giáo chi đạo.”

Ba!

Nhất thời vang lên những âm thanh “bùm bùm”.

La Nghị tức giận gào thét, nhưng ngay sau đó trong nội tâm hắn có một loại cảm giác dị thường.

Mà cái cảm giác này khiến hắn từ xấu hổ chuyển thành thoải mái dễ chịu rồi từ từ thành sung sướng.

Dường như mỗi một lần roi quất vào người, hắn đều rất thoải mái, thoải mái đến mức muốn rên rỉ.

Nhưng mà hắn làm sao có khả năng phát ra tiếng rên rỉ, hắn là cường giả Bất Tử cảnh, là cao cao thủ mà, cao thủ phải có tôn nghiêm nha.

Tất cả đều tại bọn khốn kiếp kia, hắn nhất định sẽ chém chết bọn chúng.

Ba ba ba!

Số lần quất roi càng lúc càng nhiều, đồng thời cũng khiến La Nghị hoảng sợ, hắn phát hiện bản thân hắn sắp không nhịn được mà phát ra tiếng rên rỉ.

Phòng tuyến nội tâm đã bị nguồn sức mạnh này đánh tan toàn bộ, làm cho hắn không có bất kỳ cơ hội nào để chống cự.

– A, ấu, yeah…

Vào giờ phút này, La Nghị tước vũ khí đầu hàng, sắc mặt ửng hồng, khuôn mặt tràn đầy vẻ hưởng thụ hô lên.

Nhưng trong chớp mắt, Ngô Đồng Thần Thụ đột nhiên ra tay khiến pháp lực trên người của La Nghị và Động Thiên của hắn không ngừng rót vào bên trong Ngô Đồng Thần Thụ.

– Tha… mạng.

La Nghị giãy giụa lên tiếng, nhưng chưa kịp nói xong thì đã hóa thành đống tro tàn.

– Ngô Đồng Thần Thụ, ngươi không thể chậm một chút sao? Bản Pháp Vương vừa cảm hóa thành công, ngươi liền hấp khô đối phương, thật sự quá ghê tởm.

Lôi Đình Điều Giáo Pháp Vương rất khó chịu lên án.

– Keng, chúc mừng kí chủ giết chết La Nghị ở cảnh giới Bất Tử cảnh tầng bốn của Thần Thiên Vị.

– Keng, kinh nghiệm tăng 200000.

Sau khi giết chết La Nghị, ngoại trừ kinh nghiệm thì những phần thưởng khác đều không có, bởi vì toàn bộ thứ tốt của La Nghị đã bị Ngô Đồng Thần Thụ hấp thu hoàn toàn.

Pháp lực, Động Thiên, tinh khí thần được hấp thu hoàn toàn khiến cho thực lực Động Thiên của Lâm Phàm càng lớn mạnh.

Người thường tu luyện Động Thiên cần rất nhiều pháp lực, thế nhưng Lâm Phàm thì đơn giản hơn nhiều, chỉ cần đi kiếm kinh nghiệm sau đó tiện tay hấp thu Động Thiên của đối phương là xong, loại hành vi mạnh mẽ cướp đoạt này thật là sảng khoái quá đi mất.

Động Thiên của Lâm Phàm bây giờ đã cường đại gấp mấy lần so với lúc vừa ngưng kết thành.

Coi như La Nghị mượn tuyệt phẩm linh khí để dốc toàn lực đánh một đòn thì cũng không thể làm nát vách thuỷ tinh của Động Thiên được.

Đây chính là thực lực tăng lên, chất lượng bay vọt.

– Thôi cũng may, vẫn còn một tên Cổ Tộc nữa có thể dạy dỗ tốt một phen.

Lôi Đình Điều Giáo Pháp Vương nhìn về phía tên Cổ Tộc kia, nguyên bản tâm tình buồn bực lập tức bị quét sạch sành sanh, thay vào đó là cảm giác hưng phấn lạ thường.

Nhưng khi Lôi Đình Điều Giáo Pháp Vương vừa có ý nghĩ này liền bị một câu nói của Lâm Phàm làm cho tuyệt vọng.

– Được rồi, đừng đùa nữa, thời gian bây giờ rất cấp bách, chúng ta vẫn còn đang ở bên trong bí cảnh.

Sau khi Lâm Phàm lên tiếng nhắc nhở thì trong nháy mắt tên Cổ Tộc kia nổ tung, vô số huyết nhục bay lả tả ở bên trong Động Thiên, sau đó liền bị Ngô Đồng Thần Thụ hấp thu sạch sẽ.

– Keng, chúc mừng giết được Cổ Tộc cảnh giới Bất Tử cảnh tầng bốn của Thần Thiên Vị.

– Keng, kinh nghiệm tăng thêm 200000.

Lôi Đinh Pháp Vương thở dài một tiếng, tiếp đó mang theo các học đồ từ từ vào trong học viện.

Bên ngoài, đám người Hồng Vân đã chờ đợi rất lâu, bọn họ không biết bên trong Động Thiên rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì và tình huống bây giờ như thế nào.

– Đi ra.

Động Thiên cực kỳ cường hãn không ngừng cô đọng, cuối cùng hóa thành một điểm, mà một bóng người xuất hiện ở trước mặt bọn họ.

Lâm Phàm đi tới trước mặt đám người Hồng Vân.

Vân Hà trưởng lão trợn mắt hốc mồm nhìn Lâm Phàm, lúc này ngoại trừ một mình Lâm Phàm thì không có bất kỳ người nào hết, La Nghị, Khôi Sanh lão ma và Cổ Tộc, không có kẻ nào lại xuất hiện.

Như vậy chỉ có một khả năng đó là Lâm Phàm đã giết toàn bộ những người này.

Đám người Vân Hà trưởng lão không dám tin tưởng, một người ở cảnh giới Thần Thiên Vị tầng ba Động Thiên cảnh mà có thể giết chết ba tên Bất Tử cảnh.

– Công tử không sao chứ? Những người kia đâu?

Hồng Vân hỏi.

– Bọn họ đều bị ta giết chết rồi, chỉ xây xát một chút ở tay chân thôi.

Lâm Phàm đáp.

Kỳ thực Lâm Phàm không muốn nổi bật quá, cho nên nói thêm câu xây xát một chút ở tay chân.

Thế nhưng Lâm Phàm lại không biết, đám người Vân Hà nhìn thấy trên người hắn không hề có một chút thương thế nào, hơn nữa còn vượt cấp khiêu chiến với ba tên Bất Tử cảnh mà chỉ xây xát một chút ở tay chân, thì cảm thấy thật sự quá kinh khủng.