Chương 348: Cha Ta Đến Bao Bọc (2)

Tối Cường Hệ Thống

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Chương 348: Cha Ta Đến Bao Bọc (2)

– Ta thay hai vị sư muội trả lời, không nguyện ý?

Thời khắc này Lưu Lăng Phong đứng dậy nói ra, sau đó xem thường nhìn về phía hai người Hoàng Uyên Long.

– Hừ, cũng không soi mặt vào trong nước tiểu mà xem bộ dáng của mình, cũng dám chia sẻ hai người sư muội này của ta, các ngươi xứng được sao?

Lưu Lăng Phong xem thường hừ lạnh nói.

– Phong nhi…

Huyền Vân Tiên vừa nghe, hơi nhướng mày.

– Sư phụ, không cần sợ, bọn họ muốn liền muốn, đem Huyền Kiếm Các chúng ta xem là địa phương nào, ta nhìn hai người này vẻ mặt gian giảo, mắt lộ tà quang, vừa nhìn cũng không phải là hạng tốt đẹp gì rồi, nếu sư muội theo bọn họ quả thực chính là bị ai.

Lưu Lăng Phong mới không đem hai người này để ở trong lòng đây.

– Tiểu tử, ngươi nói nhăng gì đó.

Hai người Hoàng Uyên Long giờ khắc này đứng dậy, chỉ vào Lưu Lăng Phong mắng.

Bọn họ sao có thể nghĩ đến, tiểu tử này, lại dám ngay ở trước mặt nhiều người như vậy mắng bọn họ.

– Hừ.

Lưu Lăng Phong xem thường bọn hắn, không thèm để bọn họ trong mắt.

– Tốt… Tốt, xem ra tông môn chúng ta theo Huyền Kiếm Các cũng không đáng một đồng a.

Tông chủ Thiên Địa Tông sắc mặt từ từ trở nên âm trầm.

– Huyền Tông chủ, xem ra chúng ta không nên tới, cũng được, xin từ biệt, sau này Huyền Kiếm Các các ngươi có chuyện gì xảy ra, không có người giúp đỡ, cũng đừng đến van cầu chúng ta.

Tông chủ Sơn Hải Tông lạnh giọng nói ra.

– Hừ, Huyền Kiếm Các có cha ta bảo bọc, ai còn đi cầu các ngươi, các ngươi quá coi trọng chính mình rồi.

Âm thanh Lưu Lăng Phong tuy nói con mẹ nó rất là kinh tởm, thế nhưng khí thế lúc này dưới cái nhìn của chúng nữ đệ tử ở Huyền Kiếm Các thì thật sự là quá bá đạo.

– Phong nhi…

Huyền Vân Tiên ngữ khí không khỏi tăng cao, hiển nhiên cũng có chút tức giận.

– Rất tốt, Huyền Tông chủ, đừng nói bản tọa không nể mặt ngươi, người đệ tử này, lại ba phen bốn bận khiêu khích ta, hôm nay ta liền trừng phạt hắn một phen, để cho hắn nhớ lâu một chút, sau này đừng có không biết trời cao bao nhiêu, đất dày bao nhiêu, chết cũng không biết chết như thế nào.

Tông chủ Thiên Địa Tông giờ khắc này sắc mặt phát lạnh, đã muốn động thủ.

Lôi Hằng Phong giờ khắc này đã triệt để trợn tròn mắt, hắn không nghĩ tới Lưu huynh hôm nay vậy mà mãnh liệt như vậy, trực tiếp ở ngay trước mặt hai đại Tông chủ nói năng lỗ mãng, cũng quá nghịch thiên rồi.

Bất quá sau đó chính là lại vô cùng lo lắng, tuy hai người bọn họ không hợp nhau, thế nhưng tình bạn nhiều năm qua vẫn còn, dù không có nguy hiểm đến tình mạng thế nhưng lần này bị ăn đau khổ là không thể tránh khỏi rồi.

– A, muốn đánh ta, ngươi có bản lĩnh như thế sao? Ta có cha ta bảo bọc, cẩn thận ngươi bị cha ta treo lên đánh.

Lưu Lăng Phong lui về phía sau vài bước, sau đó chỉ vào Tông chủ Thiên Địa Tông nói ra.

– Làm càn…

Tông chủ Thiên Địa Tông chính là thật sự nổi giận.

– Hạ thủ lưu tình.

Huyền Vân Tiên giờ khắc này sững sờ, vội vàng lên tiếng ngăn lại.

– Ầm…

Trong chớp mắt, một ánh hào quang lấp loé, Tông chủ Thiên Địa Tông một chưởng đánh vào trên thân Lưu Lăng Phong.

Một ánh hào quang từ vòng bảo vệ đem Lưu Lăng Phong bảo vệ ở bên trong, đem toàn bộ sức mạnh Tông chủ Thiên Địa Tông ngăn cản xuống.

– Hừ, không nghĩ tới có bảo bối hộ thân, nhưng kể cả như vậy thì cũng quá làm càn.

Tông chủ Thiên Địa Tông sắc mặt lạnh lẽo.

Huyền Vân Tiên thấy cảnh này, cũng nhất thời thở phào nhẹ nhõm, vừa rồi cũng suýt bị hù chết.

Lưu Lăng Phong lui về phía sau vài bước, trái tim nhỏ nhảy lên rầm rầm, sau đó nhìn dây chuyền trên cổ, cũng rất là an tâm.

– Đánh ta, nói cho ngươi biết, trên trời dưới đất không ai cứu được ngươi.

Lưu Lăng Phong một tay chỉ vào Tông chủ Thiên Địa Tông mắng, sau đó nhất thời ngửa mặt lên trời khóc lớn.

– Cha a, ta bị người đánh, sắp bị đánh chết, ngươi mau tới cứu ta a…

Thời khắc này mọi người đến đây tham gia nghi thức đăng cơ, từng cái từng cái sắc mặt sững sờ, hoàn toàn bị Lưu Lăng Phong làm cho bối rối.

Đệ tử Huyền Kiếm Các chẳng lẽ chính là kẻ ngu si như thế

– Phong nhi, đây rốt cuộc là thế nào a.

Thời khắc này Huyền Vân Tiên nhìn dáng dấp Lưu Lăng Phong, trong lòng cũng tê rần rần.

Hai người Vân Linh cùng Vân Yên cũng là ngây ngốc nhìn sư huynh.

Sư huynh không phải nói cha hắn đã chết rồi sao? Làm sao hiện tại lại muốn hướng về cha mà cầu cứu đây.

Sư huynh đến cùng là thế nào a.

Tiền nhiệm Tông chủ giờ khắc này cũng không biết nên làm thế nào cho phải, chuyện ngày hôm nay chỉ sợ là thật sự không thể hóa giải được nữa.

Thiên Địa Tông cùng Sơn Hải Tông đều không yếu hơn so với Huyền Kiếm Các a.

Nếu như náo loạn cho vỡ nát như thế, sau này các đệ tử Huyền Kiếm Các nên làm thế nào cho phải.

– Không nghĩ tới Huyền Kiếm Các lại có cái Phong Tử, ngươi cho rằng cứ gào khóc như vậy, liền hữu dụng sao?

Hoàng Uyên Long giờ khắc này vẻ mặt khinh thường, rất là khinh bỉ nhìn Lưu Lăng Phong.

– Hừ, ta còn cho rằng Huyền Kiếm Các như thế nào đấy, không nghĩ tới nuôi toàn là một thứ ngu si.

Lý Thương Mang nói ra.

Huyền Vân Tiên sắc mặt trắng bệch:

– Phong nhi, hắn đã chết…

– Làm gì có, nửa năm trước ta đi tới, ta cảm nhận được cha đã đáp lại với ta, hắn nói, sau này nếu như ta bị bắt nạt, liền gọi hắn, hắn sẽ bảo bọc ta.

Lưu Lăng Phong kiên định nói ra.

– Ai… Phong nhi ngươi…

Huyền Vân Tiên tự nhiên là không thể tin tưởng những câu nói này.

Lúc này Lưu Lăng Phong nhìn Tông chủ Thiên Địa Tông cùng Tông chủ Sơn Hải Tông: – Mon các ngươi…

– Cha a, mau ra đây a, ngươi còn không ra, ta thật bị đánh chết đấy.

– Làm càn… Thật sự là quá làm càn.

Thời khắc này Tông chủ hai tông triệt để nổi giận.

Mà Tông chủ một ít tông môn khác, giờ khắc này cũng không nói một lời, đều ngồi yên ở chỗ đó, đối với bọn họ thì việc này không có quan hệ gì tới bọn họ hết.

Xem trò vui là được.

– Hai vị, xin bớt giận, đồ nhi này của ta hắn…

Vừa lúc đó, Huyền Vân Tiên vừa muốn giải thích thì thiên địa đột nhiên sinh ra dị tượng.

– Ầm ầm…

Trong phút chốc, tất cả mọi người bị một trận tiếng nổ vang làm cho chấn động như mơ.

Ở bên trong hư không, một đạo lôi đình thô lỗ, giống như Lôi Long đang lập loè xoay quanh ở trong hư không.

Một đạo vòng xoáy đen kịt, đột nhiên xuất hiện phía trên Huyền Kiếm Các, dòng xoaý đen kịt như xoáy nước phảng phất như ẩn chứa sức mạnh kinh khủng khiến mọi người nội tâm phát lạnh.

– Đây là cái gì?

– Làm sao lại xuất hiện tình huống như thế?

Mọi người tại thời khắc này liền trợn tròn mắt, từng cái từng cái đều ngưng thần nhìn phía bên trong hư không, không biết đến cùng đã xảy ra chuyện gì.

– Ha ha, cha ta đến rồi, cha ta là ánh sáng bao phủ ta, hai người các ngươi còn muốn đánh ta, đợi lát nữa cho các ngươi phải khóc.

Lưu Lăng Phong nhìn một màn kia trong hư không, cũng kích động cười lớn.

Huyền Vân Tiên nhìn về phía Lưu Lăng Phong, vẻ mặt biến đổi liên tục, hiển nhiên vẫn chưa tin tất cả những thứ này đều là hắn làm ra.

Lúc này ở sâu bên trong hư không vô tận.

Một bóng người ẩn giấu ở chỗ tối, nhìn tình huống phía dưới, cũng ôm bụng cười lớn.

Thời điểm Làm Lâm Phàm chuẩn bị đi đến Huyền Kiếm Các, liền nghe đến tên nhi tử tiện nghi này của mình đang kêu gào.

Làm cho Lâm Phàm dở khóc dở cười.

Đối với Lưu Lăng Phong này, Lâm Phàm vẫn đúng là không biết nên nói cái gì.

Nguyên bản đứa nhỏ này không phải như thế a, sau khi bị dạy dỗ qua liền biến thành như vậy, nếu không phải lòng mình có hơi lớn, vẫn đúng là có thể bị hù chết a.

Nguyên nhân có thể đây chính là tính cách mình đi.

Bất quá đối với cái cử chỉ này của Lưu Lăng Phong, Lâm Phàm cũng rất là thoả mãn.

Có tiểu gia bảo bọc, nếu như vẫn chưa thể thuấn sát thiên địa, thì sao có thể hỗn với người của ta.

Đã như vậy thì bồi hắn vui đùa một chút, thuận tiện dọa những cái này tông môn này cũng tốt.

Thời khắc này, Lâm Phàm ngoắc ngón tay một cái, 438 sợi quy tắc trong cơ thể đột nhiên bạo ra, sau đó xoay quanh lẫn nhau ngưng tụ thành một cái quy tắc chi long, ngao du ở bên trong trời đất, gầm thét lên dữ tợn.

Lưu Lăng Phong giờ khắc này hướng về phía trước một bước, vung tay áo một cái, âm thanh nương pháo:

– Các ngươi ở đó chờ xem, cha ta đến che chở ta.

– Oanh…

Trong chớp mắt, một cái quy tắc chi long, xuất hiện ở bên trong vòng xoáy đen kịt, sức mạnh cuồng bạo, nghiền ép chúng sinh.

– Làm sao có khả năng…

Giờ khắc này mọi người đồng loạt nhìn về phía bên trong hư không, đã bị tình cảnh trước mắt này làm cho triệt để hoảng sợ.

—————————————————————————————————-