Chương 850: Có Gan Đừng Nhúc Nhích

Tối Cường Hệ Thống

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Chương 850: Có Gan Đừng Nhúc Nhích

Người dịch: Minh Thư
Biên: Kira123
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

– Gia Đặc Lâm (M134) này chơi thế nào đây?

Lâm Phàm lúc này còn đang nghiên cứu Đồ Ma Diệt Thần M134 này, nhưng trong hư không, đạo phật quang đã đến gần.

– Lão ca, nhanh ra tay đi, nếu không sẽ không còn kịp đâu.

Thích Già Tôn Giả gầm thét, Gà con đang đứng trên đỉnh đầu hắn cũng đột nhiên vuốt cánh, kích thích cái quái gì.

– Tìm được rồi.

Lúc này Lâm Phàm đã biết cách sử dụng vũ khí Nhân tộc Chí Tôn, ngón tay hơi chuyện động.

Đùng! Đùng! Đùng!

Sức mạnh to lớn khiến thân thể hắn lắc lư chuyển động, nòng súng M134 càng giống như dã thú bạo loạn, phát ra sức mạnh vô song.

Từng viên từng viên đạn như cắt rời thời gian, trực tiếp oanh tạc phật quang.

– Mẹ nó! Mạnh như vậy.

Lâm Phàm nhìn một màn trước mắt mà chấn kinh, chuyện này quả thật còn muốn mãnh liệt hơn so với thời điểm hắn khai triển toàn bộ hỏa lực nữa.

Còn khi lão tổ Phật Tộc thấy cảnh này, cũng ngây ngẩn cả người, trong tròng mắt tràn ngập phật tính kia lập loè ánh sáng khác thường.

– Bảo bối này…

Lão tổ Phật Tộc ngây người, bảo bối trên thế gian không chỗ nào không có, nhưng món bảo bối trước mắt này lại khiến cho hắn cảm thấy kinh ngạc.

– Lợi hại.

Thích Già Tôn Giả đã bị uy lực của vũ khí thần bí này dọa sợ.

Cái đồ chơi này thật sự quá cường hãn.

“Hừ!”

Lão tổ Phật Tộc không nhịn được, phẫn nộ quát một tiếng, Pháp Tướng to lớn đột nhiên nổ vang, chữ “Vạn ” rực rỡ ánh vàng trước ngực tản ra phật tính vô thượng, xoay tròn trong hư không.

Đây là chân lý của Lão tổ Phật Tộc, uy lực vô thượng.

– Trấn áp!

Thanh âm hét lớn tựa như Lôi Đình nổ vang không ngừng, phật âm quấn quanh thiên địa, thiên hoa loạn trụy bộc phát một cách dị thường.

– Pháp Tướng liều với ta, ai sợ ai.

Lâm Phàm nổi giận, M134 trong tay lần nữa bạo phát sức mạnh cường hãn kia.

Mà đúng lúc này, Pháp Tướng đang trôi nổi sau lưng Lâm Phàm đột nhiên di chuyển, bàn tay khổng lồ của nó đột nhiên nắm chặt, nắm hoả hồng cùng nhật nguyệt u ám trong tay, sau đó nhào nặn một cái, sau đó, một vật phẩm hình tròn đỏ đen xen lẫn không biết là thứ gì xuất hiện.

– Đây là cái gì món đồ chơi gì nữa?

Lâm Phàm nghi ngờ nhìn nó, mặc dù không biết đây là vật gì, nhưng trong nó bao hàm sức mạnh khủng bố dị thường, không phải chuyện nhỏ a.

– Thí chủ, đây là phật đạo của bản lão tổ, vạn vật chi linh, đều không thể…

Chữ “Vạn” này là tồn tại mạnh nhất, huyền bí nhất của lão tổ Phật Tộc, nhưng ngay khi hắn còn chưa nói hết câu, một màn khiến hắn hoảng sợ xảy ra.

Pháp Tướng Lâm Phàm trực tiếp ném vật trong tay ra, phong khinh vân đạm, không có bất cứ chuyện gì bất thường.

Nhưng thời điểm va chạm với chữ “Vạn”, nó chợt bộc phát đạo sức mạnh cuồng bạo, trong nháy mắt tạo thành hắc động thật lớn, trong vòng ngàn dặm.

Đây là lực lượng cực hạn, hủy diệt tất cả hư không, cuồng bạo hư không, nghịch lưu tùy ý lưu động.

– Sao lại thế.

Lão tổ Phật Tộc vẫn đang tỉnh táo nhưng sau khi nhìn một màn trước mắt, cả người cũng không còn bình tĩnh được nữa.

Hắn đột hiện chữ “Vạn” bao hàm mọi thứ của mình lại tan vỡ, sau đó hóa thành hư vô, tiêu tan không chút dấu hiệu.

– Hừ!

Pháp Tướng Lâm Phàm hừ lạnh một tiếng, nhật nguyệt lần nữa xuất hiện trong lòng bàn tay, hình như nhật nguyệt này có thể sử dụng vô hạn.

– Bá đạo.

Ngay cả Lâm Phàm khi cảm thụ được sức mạnh cuồng bạo này cũng phải kinh ngạc trợn tròn.

Đồ vật mà hệ thống tặng này cũng quá bá đạo, sức mạnh vượt khỏi sức tưởng tượng của Lâm Phàm, quả thực có thể dùng từ khủng bố để hình dung.

– Con lừa trọc, ta thấy thực lực của ngươi cũng không có gì đặc biệt.

Lâm Phàm vén bức rèm che ở trước mặt lên, thật sự quá phiền toái, tấm màn che mắt này thật khiến người ta không thoải mái.

– A Di Đà Phật.

– Nếu thí chủ đã u mê không tỉnh, bản lão tổ cũng chỉ có thể đưa thí chủ xuống địa ngục mà thôi.

Thanh âm lão tổ Phật Tộc tuy vẫn còn tràn ngập vô thượng phật tính, nhưng giọng điệu lúc này nghe ra hắn giận thực sự rồi.

Một lời mở miệng đúng là không tầm thường, thiên địa vạn vật đều tựa như thần phục.

– Phật pháp vô biên, mênh mông như biển, viên tịch.

Lão tổ Phật Tộc miệng niệm kinh Phật, từng đạo từng đạo phật quang xuất hiện sau lưng, giống như một dải lụa dài, nối liền trời đất, sau đó không ngừng dung hợp, tựa như muốn hình thành một thế giới Phật tộc.

Lão tổ Phật Tộc lấy phật lực vô thượng câu dẫn lực lượng Phật Tộc, hình thành một khu vực đặc thù, khiến mọi thứ đều viên tịch, mà Lâm Phàm cũng viên tịch theo.

Đây không phải võ đạo thần thông, mà là đại đạo thuật.

– Viên tịch đại đạo.

Ầm!

Đôi môi bằng đồng của lão tổ Phật Tộc hơi di chuyển, phát ra âm thanh kim loại va chạm.

Trong thiên địa đột nhiên phát sinh biến hóa.

Lâm Phàm bị cỗ phật lực mênh mông này bao vây trong nháy mắt, một đạo lực lượng viên tịch đầy thần bí xuyên đến, đây chính là cảnh giới cao nhất của Phật tộc.

– Thí chủ, phóng hạ đồ đao, ngươi bây giờ nghiệp chướng nặng nề, hãy để bản lão tổ cọ rửa nghiệp chướng cho ngươi đi.

Trong mắt lão tổ Phật Tộc bùng nổ hai đạo kim quang thông thiên, hai đạo kim quang này bao hàm tất cả lực lượng của hắn.

Lâm Phàm nhíu mày, hắn cảm nhận một áp lực cực kỳ lớn.

– Mẹ nó, đến thật kìa, đã như vậy chỉ có thể liều mạng.

Nếu như dựa vào sức mạnh thật sự, Lâm Phàm tuyệt đối không đánh lại được tên trọc này, nhưng giờ hắn đang mượn dùng trang phục Nhân tộc Chí Tôn, nên việc làm được hay không này có tính xác suất rất nhiều.

– Con lừa trọc, hãy nếm thử tư vị của liên hoàn đậu phộng thước.

Lâm Phàm chợt quát.

Đùng Đùng Đùng Đùng!

Ngay thời điểm Lâm Phàm phát hiện mình bị lực lượng viên tịch cường hãn bao trùm, tinh khí trong cơ thể tựa như đang bị thứ gì dó hao mòn, cấp tốc tiêu tan, bất cứ lúc nào cũng đều có thể viên tịch ngay tại chỗ.

– Khởi động hình thức vô địch trong 10 giây.

Thuộc tính duy nhất của trang phục, 10 giây thật đàn ông.

Vù!

Lâm Phàm cảm giác bên trong cơ thể tràn đầy sức mạnh huyền diệu, cỗ sức mạnh này đang lưu động trong thân thể hắn.

Sau khi mở ra hình thức 10 giây thật đàn ông, Lâm Phàm phát hiện áp lực đang quay xung quanh hắn đã tiêu tán.

– Tốt, cơ hội để phát huy đến rồi.

Lâm Phàm hừ lạnh một tiếng, M134 trong tay càng trở nên cuồng bạo, viên đạn đã muốn phá vỡ hạn chế thời gian.

Cho dù hư không trước mặt cũng giống như giấy dán.

Ầm!

Ầm!

Lão tổ Phật Tộc kim cương bất hoại thân khi gặp oanh kích của M134, phát ra âm thanh kim loại va chạm.

– Thí chủ, không cần chống cự, tất cả công kích đối với bản lão tổ đều không có tác dụng.

Lão tổ Phật Tộc tự tin cười nói.

Nhưng trong nháy mắt đó, một âm thanh vỡ vụn bỗng dưng truyền đến.

Xoạt xoạt!

Xì xì!

Đôi mắt lão tổ Phật Tộc trở nên ngốc trệ, hắn hoảng sợ phát hiện, huyết nhục của hắn lại bị công kích không rõ ràng này công phá.

– Ha ha, con lừa trọc, có gan thì đừng nhúc nhích.

Lâm Phàm thấy cảnh này, bắt đầu cười lớn.

– Viên tịch.

Lão tổ Phật Tộc lúc này cực kỳ nổi giận, hai tay chặp lại, lực lượng viên tịch lại bắt đầu lôi xé thân thể Lâm Phàm.

Nhưng hiện giờ đối với Lâm Phàm, những thứ này không có một chút tác dụng nào nữa.

– Làm sao có thể như vậy?

Lão tổ Phật Tộc hét lớn, gương mặt không dám tin, lực lượng viên tịch cường hãn nhưng lại không một chút tác dụng.

– A!

Viên đạn kia bắn vào trên người hắn lại truyền đến từng trận cảm giác đau đớn, khiến lão tổ Phật Tộc không nhịn được cuồng rống.

Đô Đô Đô!

Lâm Phàm bị tiết tấu của M134 kéo theo, đột nhiên lung lay.

Hắn không biết cảm giác của đối phương bây giờ là gì, nhưng lão tổ Phật Tộc hiện tại rất muốn nói một câu, đây là thứ đồ chơi gì, sao lại đau như thế.