Chương 707: Hành Hạ Lẫn Nhau, Đều Rất Cứng Chắc

Tối Cường Hệ Thống

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Chương 707: Hành Hạ Lẫn Nhau, Đều Rất Cứng Chắc

Người dịch: Minh Thư
Biên: Kira123
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

– Ngươi có buông hay không?

Sau một trận luyện hóa, Lâm Phàm và Chí Cao Kiệt có thể nói là kẻ tám lạng người nửa cân, cụt tay thiếu chân, coi như là tình huống tốt nhất rồi.

– Bản Chí Cao chắc chắn sẽ không nới lỏng.

Bây giờ Chí Cao Kiệt mồ hôi nhỏ giọt, lớn như hạt đậu, ào ào chảy ra, vừa rồi, cảm giác đau đớn hành hạ hắn muốn chết.

Nhưng nếu chỉ như vậy, thì còn không đủ, hắn tuyệt đối sẽ không buông Thiên Địa Thần Đan này.

– Có gan thì đến đi, bản Chí Cao có khổ gì mà chưa từng trải qua, ngươi cho rằng chỉ bằng những dằn vặt này, là có thể khiến bản Chí Cao nhận thua? Ngươi cũng quá coi thường ta rồi.

Hai mắt của Kiệt hiện lên vẻ tàn nhẫn, tràn đầy điên cuồng. Năm ngón tay khống chế Thiên Địa Thần Đan của Lâm Phàm vẫn khép kín, căn bản cũng không có ý định buông ra.

Lâm Phàm suýt chút nữa khóc thét, bọn Cổ Tộc đều là tên biến thái, đều là một đám người điên, đặc biệt là Chí Cao, càng giống người điên trong chiến đấu, rõ ràng không chịu nổi, lại còn mạnh miệng.

Vẻ mặt điên cuồng kia, nếu như tâm trí người bình thường, e là sớm bị dọa tè ra quần rồi.

Nhưng cho dù thế thì thế nào.

Chẳng lẽ Lâm Phàm ta phải sợ?

Ngươi lợi hại ta cũng ác, vậy thì thử một chút xem, ai tàn nhẫn hơn.

Lâm Phàm không nói thêm. Sau đó, Thiên Địa Dung Lô lại lần nữa rung động.

Ong ong…

Liệt diễm đốt cháy, từ ngoài vào trong, cho dù bảo bối cứng rắn nhất thiên địa gặp phải tra tấn vô tận này, đều hóa thành tro tàn.

– Kiệt, hôm nay ai cũng không cần lên tiếng, cùng lắm thì chúng ta đồng quy vu tận, ngược lại ta muốn xem ngươi có thể kiên trì tới đâu?

– A!

Lâm Phàm đứng đối diện Kiệt, bên dưới cỗ dằn vặt này, trong chớp mắt quỳ xuống, toàn thân giống như bùn nhão, biến thành đục ngầu không chịu nổi.

Mà nội thiên địa bản nguyên của Kiệt cũng bắt đầu chấn động, vô số năm khổ tu, cũng không đỡ nổi cỗ lực lượng luyện hóa này.

– Đây rốt cuộc là sức mạnh gì, ngay cả Chí Cao Cổ Thân đều không thể chống đỡ được.

Trong lòng Chí Cao Kiệt sợ hãi, thế nhưng nhìn thấy dáng vẻ của Lâm Phàm, không khỏi cắn chặt răng, hắn không tin, một tên Nhân Tộc nho nhỏ, cũng có thể kiên trì đến mức độ này.

– Keng, chúc mừng ký chủ kinh nghiệm Vĩnh Hằng Thần Khu tăng thêm 100000.

– Keng, chúc mừng ký chủ Vĩnh Hằng Thần Khu đã thăng cấp, đẳng cấp tầng bảy.

– Mẹ kiếp, cường độ thân thể lại không thăng cấp, coi như ngươi tàn nhẫn.

Bây giờ, trong lòng Lâm Phàm rất muốn chết, thế nhưng khi thấy Chí Cao Kiệt đang gắng gượng, hắn không thể bỏ cuộc dễ dàng được.

Bây giờ cường độ thân thể của mình ở Thần Thiên Vị tầng tám, nếu như thăng cấp, thì lên Thần Thiên Vị tầng chín rồi.

Nếu như đạt đến Thần Thiên Vị tầng chín, thì khoảng cách đạt đến Thần Thiên Vị tầng mười còn lại bao nhiêu.

Đến lúc đó, trong trời đất này, còn ai có thể giết được lão tử.

Được công nhận Vĩnh Hằng Chi Vị Chí Cao thì thế nào, lão tử đứng ở đó cho ngươi đánh tới mấy vạn năm, cũng không thể giết chết được.

– Con mịa nó, tới thì tới, ai sợ hãi, kẻ đó là chó.

Lâm Phàm cũng dần nổi đóa, không phải chỉ bị luyện hóa thôi sao? Ai sợ chứ?

Lúc này, máu trong cơ thể không ngừng sôi trào, nhiệt độ đạt tới mức kinh khủng, ở nhiệt độ này, cho dù tiếp xúc thử, đều có thể bị chết bỏng, càng không cần phải nói, đây là sôi trào ở trong người.

– Thiên Ý Chí Cao, gia trì cổ thân.

Chí Cao Kiệt gào thét một tiếng, trên người bùng nổ một loại sức mạnh kỳ diệu, sau đó tụ tập lên đỉnh đầu, thấm vào hư không, nhưng trong nháy mắt, sắc mặt hắn đột nhiên biến đổi, hoảng sợ phát hiện, nguồn sức mạnh kia, dĩ nhiên không xuyên thấu ra.

– Kiệt, ngươi đừng phí sức nữa, ở đây, ta chính là thiên, là địa, ngăn cách tất cả, ngươi muốn Thiên Ý gia trì, đúng là mơ mộng hão huyền.

Cổ Tộc được trời cao chăm sóc, giống như con ruột thiên ý Cổ Thánh Giới, đặc biệt là Chí Cao, nếu như chiếm được Thiên Ý gia trì, thì sức mạnh càng thêm khủng bố.

Bất quá, bên trong Thiên Địa Dung Lô này mà muốn gia trì, chính là nằm mơ.

Chí Cao Kiệt căm tức nhìn Lâm Phàm, sau đó hé miệng, biến ảo thành Thôn Thiên Thực Địa.

– Ta muốn ăn ngươi.

– Ngươi vẫn chưa tỉnh mộng à.

Lâm Phàm chợt quát một tiếng, lực lượng luyện hóa bên trong Thiên Địa Dung Lô một lần nữa tăng lên.

– A!

– Keng, chúc mừng ký chủ kinh nghiệm Vĩnh Hằng Thần Khu tăng thêm 120000.

– Keng, chúc mừng ký chủ kinh nghiệm Vĩnh Hằng Thần Khu tăng thêm 120000.

Chí Cao Kiệt tức giận rít gào, thần sắc vô cùng dữ tợn, mà Lâm Phàm bây giờ cũng không khá hơn chút nào.

Lạch cạch!

Một phần ba thân thể bị hủy hoại.

Giờ khắc này Lâm Phàm thừa nhận sự thống khổ vô tận, trong đầu vẫn duy trì thần trí, nhưng cảm giác muốn chết vẫn còn đó, nó khiến Lâm Phàm bắt đầu hoài nghi nhân sinh của mình.

Điên cuồng, hoàn toàn điên cuồng.

Thần trí Lâm Phàm bắt đầu tan vỡ, cả người bắt đầu điên lên.

– Luyện hóa, hoàn toàn luyện hóa.

Hai mắt Lâm Phàm đỏ ngầu, vẻ mặt trở nên dữ tợn vô cùng.

Có Thiên Địa Dung Lô, muốn tăng cường độ thân thể lên tới trạng thái đỉnh cao là chuyện dễ dàng.

Thế nhưng đằng sau việc dễ như trở bàn tay này, chính nỗi đau đớn vô tận.

Cơn đau này, đủ làm tất cả mọi người đánh mất thần trí.

Lâm Phàm có hệ thống bảo kê, cho nên tin tưởng bằng những cố gắng của mình, hắn sẽ trở thành cường giả đứng đầu hoàn vũ.

Bởi vậy không tới thời điểm vạn bất đắc dĩ, Lâm Phàm tuyệt đối sẽ không dựa vào Thiên Địa Dung Lô để tăng cường độ thân thể đến đỉnh phong.

Bởi vì… Mỗi một lần luyện hóa, là một loại tra tấn.

Cho dù Chân Áo Nghĩa Hủy Diệt Chi Cước, hay các loại công pháp tạo thành thương tổn, cũng không bằng một phần vạn của lực lượng luyện hóa.

– Kiệt, đây là ngươi ép ta, ngươi rốt cuộc có buông hay không?

Lâm Phàm quát lên, nhưng trong lòng lại đau “bi” cực kỳ.

Nếu người trước mắt này không phải Chí Cao, đã sớm bị luyện hóa đầu tiên, nhưng mà trước mắt lại là Chí Cao a.

Theo tính toán của Lâm Phàm, lấy cường độ thân thể của Chí Cao Kiệt, nếu muốn hoàn toàn giết hắn, chỉ có đồng quy vu tận.

– Ha ha…

Kiệt âm trầm cười như điên:

– Nhân tộc, bản Chí Cao biết ngươi đang sợ hãi, thế nhưng bản Chí Cao không sợ chết, mấy chục ngàn năm qua, bản Chí Cao nhận hết vô số tra tấn, nhưng chưa bao giờ cúi thấp đầu, chỉ bằng ngươi, mà cũng muốn bản Chí Cao xin thua? Ngươi không có tư cách này đâu. Ta nói cho ngươi biết, cho dù có chết, bản Chí Cao cũng phải để ngươi chết một cách thống khổ.

– Thiên Địa Thần Đan, chính là cội nguồn, ta muốn để cho ngươi vĩnh viễn trầm luân, ngay cả cơ hội linh thức chuyển thế cũng không có.

Chí Cao Kiệt cuồng tiếu, cười như điên.

– Ta chính là Kiệt, Cổ Tộc Chí Cao, vạn năm bất hủ, là thiên địa vạn vật chi chủ, một đời dũng cảm, ngươi bức bản Chí Cao đến mức độ này, cũng đủ để ngươi tự hào rồi.

– Mẹ nó, vẫn còn tinh tướng? Nếu đã vậy thì tiếp tục luyện hóa cho ta.

Lúc này, Lâm Phàm không chịu được, hắn không nghĩ tới, đến giờ này rồi, Kiệt còn muốn tinh tướng, cái này khiến Lâm Phàm không cách nào nhịn được, hơn nữa theo lời hắn nói, còn là thuật ngữ tinh tướng mình hay dùng nữa.

– A!

Chí Cao Kiệt chưa nói xong những lời muốn nói, Lâm Phàm tiếp tục đề cao lực lượng luyện hóa, từng trận gào thét kinh thiên động địa, khiến lòng người sợ hãi.

Kiệt nghiến răng nghiến lợi, trong lòng bi phẫn cực kỳ, đặc biệt khi nhìn thấy vẻ mặt điên cuồng của Lâm Phàm, sâu trong nội tâm, dâng lên nổi khiếp đảm.

Thế nhưng, khiếp đảm này rất mong manh, vẻn vẹn chỉ xuất hiện mầm mống, đã bị Kiệt trấn áp xuống.

Chí Cao mình làm sao có thể sợ hãi.

– Kiệt, ngươi là Cổ Tộc Chí Cao, mà ta chỉ đơn cô thế cô, có Chí Cao ngươi chôn cùng, cũng đã đủ rồi, có điều, tất cả những thứ mà ngươi có, sẽ phải nhường cho người khác rồi. Và các Chí Cao khác, cũng sẽ coi thường ngươi khi biết ngươi chết trong tay ông đây.

Lâm Phàm cười lớn.

Kỳ thực Lâm Phàm thật sự phục rồi, trong lòng cũng muốn nhận thua.

Đã đánh đến mức độ này, nếu như còn tiếp tục nữa, hậu quả rất rõ ràng, đi đời nhà ma, đi gặp ông bà…

Cho dù có hệ thống cũng không dùng được.

Hệ thống không có khả năng hồi sinh.

Bất quá, những lời hung ác đều nói ra, ai nhận thua, kẻ đó là chó, mà Lâm Phàm không muốn làm chó, nếu như vậy, chỉ còn cách tổn thương lẫn nhau mà thôi.