Chương 552: Tiền Vô Cổ Nhân, Hậu Vô Lai Giả

Tối Cường Hệ Thống

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Chương 552: Tiền Vô Cổ Nhân, Hậu Vô Lai Giả

Người dịch: Nga
Biên: Cẩu ca
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

– Cmn…

Lâm Phàm thật là hết biết nói gì, nguyên bản Động Thiên còn rất tốt, làm sao lại xảy ra chuyện như vậy đây?

Nhất định là do Thủy Hỏa Đại Đế gây ra. Haizz mình đúng là không biết tự lượng sức mình, là rắn mà cứ đòi nuốt voi quả thật là tự tìm đường chết.

Sau khi Lâm Phàm từ Huyền Hoàng Giới phi thăng lên đây, dọc đường đi đều tự mình nỗ lực, bước một bước cũng cẩn thận vô cùng.

Đồng thời cũng sử dụng tất cả các biện pháp như đánh, cướp, hiếp, giết… để tăng cường kinh nghiệm và sức mạnh của bản thân.

Mặc dù đối với con đường tu luyện hắn đã biết đại khái, thế nhưng đối với các loại bí ẩn ở bên trong lại không hiểu rõ ràng.

Đặc biệt là lời giải thích ý chí thoát biến thành đạo. Tuy rằng hắn cũng biết, nhưng lại không hiểu rõ được vì sao Động Thiên của hắn giống như nước tràn bờ đê.

Dọc theo đường đi, Lâm Phàm giết chết không biết bao nhiêu kẻ địch, chúng đều bị hấp thu vào Động Thiên.

Nhất là việc Lâm Phàm XXOO cùng Thủy Hỏa Đại Đế để rồi xảy ra chuyện Động Thiên của Thủy Hỏa Đại Đế dung nhập vào bên trong Động Thiên của Lâm Phàm.

Mà Thủy Hỏa Đại Đế là nhân vật nào? Chị gái này là đại thần siêu cấp đứng đầu Cổ Thánh Giới, chính vì thế Động Thiên của cô ta vô cùng mạnh mẽ, mạnh đến nỗi vượt quá sức tưởng tượng của mọi người.

Bởi vậy lúc dung hợp, tu vi của Lâm Phàm trực tiếp vượt qua điểm kinh nghiệm của hệ thống, mạnh mẽ ngưng kết thành Động Thiên.

Mặc dù Động Thiên của Lâm Phàm vô cùng mạnh mẽ nhưng Lâm Phàm lại thật sự không hề có một chút lĩnh ngộ nào, lại còn không ngừng bổ sung sức mạnh cho Động Thiên.

Hơn nữa còn có Ngô Đồng Thần Thụ cắm rễ ở bên trong Động Thiên.

Tuy rằng hắn không biết rõ lai lịch của Ngô Đồng Thần Thụ, thế nhưng tốc độ hấp thu Thánh Linh khí của nó thật đúng là kinh thiên động địa.

Thánh Linh khí bàng bạc tràn ngập khắp cả Động Thiên của Lâm Phàm, thậm chí thánh khí bên trong Động Thiên của hắn còn dày đặc hơn so với Cổ Thánh Giới.

Mà chuyện điên khùng nhất mà Lâm Phàm đã từng làm đó là đem vô số công pháp tu luyện đến cảnh giới trước nay không có ai, sau này cũng không có ai.

Sau đó cho các tinh linh công pháp gửi vào bên trong Động Thiên.

Các loại công pháp như Chân Áo Nghĩa Hủy Diệt Chi Cước, Hắc Hổ Đào Tâm, Xoay Chuyển Càn Khôn, Đại Phàm Ca, Điều Giáo Pháp Vương đã gửi hết vào bên trong Động Thiên, vì thế mấy công pháp này đã gần chạm đến đạo, nên càng làm cho Động Thiên tăng lên tới cực hạn.

Huống hồ Động Thiên của Lâm Phàm không có bất kỳ khuyết điểm nào.

Bởi vì tất cả khuyết điểm đều đã bị Lâm Phàm mạnh mẽ bù đắp.

Mà ở trong quan tài này, Lâm Phàm lại phát hiện một đám bản nguyên Nguyên Thần của Thủy Hỏa Đại Đế lớn như vậy, khiến hắn không nghĩ ngợi gì liền trực tiếp hút vào bên trong Động Thiên.

Và cuối cùng kết quả chính là như bây giờ.

Động Thiên ý chí đã không chịu nổi, muốn tiến hành thoát biến trở thành đạo, mới có thể có đầy đủ lực lượng để khống chế được Động Thiên.

– Lâm Phàm, bây giờ bên trong Động Thiên của công tử có bao nhiêu bão táp linh khí?

Hồng Vân là người có kiến thức sâu rộng, vô số điển tịch đều đã được nàng ta nhớ trong lòng cho nên đối với con đường tu luyện, nàng ta hiểu rất rõ.

– Bão táp Linh khí?

Lâm Phàm không hiểu ý của Hồng Vân, thế nhưng cũng vội vàng kiểm tra tình huống bên trong Động Thiên, chỉ thấy bên trong Động Thiên của hắn trời long đất lở, linh khí cuồng bạo hỗn loạn, lôi đình lấp loé, lít nha lít nhít như vô số linh xà nằm dày đặc ở trong hư không, nhìn vô cùng khủng bố.

– Một cái.

– Hai cái.

Lúc này, Lâm Phàm phát hiện bên trong Động Thiên có rất nhiều bão táp xuyên thẳng lên thiên địa, không ngừng xoay tròn, nhiều đến nỗi Lâm Phàm đếm không xuể.

– Hồng Vân, ta đếm không hết, ít nhất phải có hơn mấy ngàn.

Trên trán Lâm Phàm bắt đầu toát mồ hôi lạnh, hắn cảm giác Động Thiên của mình thật giống như rất không ổn định, phảng phất như bất cứ lúc nào đều có thể bị tàn phá, đặc biệt là từ nơi sâu xa kia giống như có sức mạnh kinh khủng nào đó đang muốn đáp xuống.

– Cái gì?

Vào giờ phút này, sắc mặt Hồng Vân trắng bệch, hoảng sợ hỏi ngược lại:

– Mấy ngàn?

– Làm sao vậy? Chẳng lẽ có gì không đúng sao?

Lâm Phàm cũng có chút khẩn trương hỏi.

Lúc này, đừng nói Hồng Vân tiên tử đã trợn tròn mắt, ngay cả đám người Vân Hà cũng hoàn toàn ngây ngẩn cả người.

Trên trán mỗi người trên trán xuất hiện mồ hôi hột, lớn chừng hạt đậu.

Ánh mắt hoảng sợ nhìn về phía Lâm Phàm.

– Nhớ khi xưa Động Thiên ý chí của Vân Tông tông chủ thoát biến thành đạo cũng chỉ có 188 bão táp linh khí, hơn nữa tông môn vì giúp tông chủ vượt qua lôi kiếp đã tổn thất ba món thượng phẩm Đạo khí, một món đạo khí khí linh.

Hồng Vân tiên tử nhớ lại nói.

– Ách…

Lâm Phàm biến sắc, trợn tròn mắt kinh ngạc.

Hồng Vân tiên tử nói đến chỗ này mà hắn còn không hiểu nữa thì coi như phải chết thật rồi.

– Kỳ tài, đúng là kỳ tài ngút trời, nhưng sao lại biến thành như vậy? Nếu như bây giờ ở Vân Tông thì tốt rồi, dù cho ngươi không phải là đệ tử Vân Tông thì tông chủ cũng sẽ dốc toàn lực giúp ngươi vượt qua, mấy ngàn bão táp linh khí là khái niệm bậc nào, nếu tu luyện tới cảnh giới nhất định, đến lúc đó cho dù là bát đại Chí Tôn của Cổ Tộc cũng không phải là đối thủ của ngươi.

Vân Hà trưởng lão đau lòng không thôi.

– Lâm Phàm, những bảo bối này đều cho công tử, lôi kiếp không phải là chuyện nhỏ đâu, nói không chừng những Đạo khí này có thể giúp công tử ngăn cản một ít.

Giờ phút này Hồng Vân không có chút do dự đem Đạo khí đã lấy từ trong lăng mộ Thủy Hỏa Đại Đế đưa cho Lâm Phàm.

Vân Hà trưởng lão cũng như thế, không có chút do dự gì.

– Tuy Đạo khí là bảo bối hiếm có, nhưng nếu như ngươi có thể may mắn vượt qua, thì từ nay về sau sinh linh của các giới đều ký thác hy vọng ở trên người ngươi.

Vân Hà trưởng lão nói.

Lâm Phàm nhìn Hồng Vân tiên tử cùng đám người Vân Hà trưởng lão, cuối cùng nhận lấy các loại Đạo khí, trong lòng đã nhớ kĩ phần nhân tình này.

Lâm Phàm biết Cổ Thánh Giới hung hiểm vạn phần.

Thế nhưng hắn cũng biết bên trong Cổ Thánh Giới vẫn có người nghĩa hiệp.

Nếu như không có những người này, Cổ Tộc sớm đã giết toàn bộ sinh linh các giới.

Ầm!

Vừa lúc đó, Thủy Hỏa bí cảnh đột nhiên rung lên, từng trận tiếng rống giận dữ từ đằng xa truyền đến.

– Cường giả Cổ Tộc đã mở được lối vào của Thủy Hỏa bí cảnh.

Sắc mặt Vân Hà trưởng lão ngưng lại.

Hiện tại với tình huống này, bọn họ thật sự không thể giúp gì được rồi.

Quá trình Động Thiên ý chí thoát biến thành đạo vốn là hung hiểm vạn phần, đặc biệt mấy ngàn đạo này, căn bản cũng không phải là chuyện bình thường.

Từ xưa tới nơi chưa từng xảy trường hợp như vậy.

Hơn nữa bây giờ còn có Cổ Tộc đánh úp, chuyện này… Aizzzz.

Sắc mặt Lâm Phàm lạnh lẽo, hắn đã có chút không chịu nổi.

– Các ngươi đi ra sau lưng ta.

Lâm Phàm không có chút do dự liền bay về phương xa.

– Đi.

Hiện tại, khảo nghiệm chân chính bắt đầu rồi.

Ầm!

Trong chớp mắt, viên kết tinh trong cơ thể của Lâm Phàn hoàn toàn bể nát, vô số linh dịch tùy ý chảy ra, sau đó không ngừng ngưng tụ, mà ở nơi sâu thẳm, một nguồn sức mạnh không ngừng hòa vào dòng lũ linh dịch này.

Mây đen nằm dày đặc, lôi đình lấp loé.

Ầm ầm!

Bên trong Động Thiên.

Lôi Đình Điều Giáo Pháp Vương từ trong học viện đi ra nhìn lôi đình đang lấp lóe ở hư không, nhất thời cười lạnh một tiếng.

– Dám ở trước mặt bản Pháp Vương chơi điện, đúng là tự rước lấy nhục.

Lôi Đình Điều Giáo Pháp Vương hóa thành cầu vồng, bay vào trong hư không.

Lôi đình như rồng, lấp loé vô thường, sau đó nổ vang một tiếng, từ trên trời giáng xuống.

– Ai u, đau quá!

Trong chớp mắt, Lôi Đình Điều Giáo Pháp Vương rống lên, toàn thân bị từng cái từng cái lôi đình quấn quanh.

Ầm ầm!

Lại một đạo lôi đình đánh xuống.

Lôi Đình Điều Giáo Pháp Vương trực tiếp bị đánh xuống đất, mặt đất lập tức lún xuống tạo thành hố sâu mà ở trong hố sâu đó đang tỏa ra khói đen nghi ngút.

– Chủ nhân, ta không giúp được người rồi, những lôi đình này quá mạnh mẽ, ta căn bản không đỡ được.

Hiệp một, Lôi Đình Điều Giáo Pháp Vương bị đánh bại.

Lâm Phàm thấy cảnh này thì sợ đến hồn phi phách tán, xém nữa tè ra quần.

Đến cả Lôi Đình Điều Giáo Pháp Vương mà còn không đỡ nổi một lần.

Vậy mình có thể chống đỡ mấy lần.