Chương 440: Nham Hiểu Như Vậy Đấy

Tối Cường Hệ Thống

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Chương 440: Nham Hiểu Như Vậy Đấy

Hạ Trạch Hoa không biết tại sao Lâm Phàm lại chọc phải Cự Vương ba đầu, trong lòng hết sức bối rối, muốn trợ giúp nhưng lực bất tòng tâm bởi cho dù cả đám người họ có xông lên e rằng không đủ cho Cự Vương ba đầu nhét kẽ răng.

Có một điều khiến mọi người có chút nghi hoặc đó là một cái đầu của Cự Vương ba đầu không hiểu bị làm sao trông có vẻ rất đờ đẫn giống như rất hoảng sợ.

……

Lâm Phàm nhìn Cự Vương ba đầu, bây giờ có hai sự lựa chọn bày ra trước mắt.

Một là tận dụng toàn bộ sức lực chém chết Cự Vương ba đầu, hai là nhân cơ hội này thăng cấp nhưng có một vấn đề đó là nếu như cái đầu ở giữa tỉnh dậy thì phải làm thế nào?

Nếu như nó tỉnh dậy, sức mạnh của Cự Vương ba đầu sẽ tăng lên một cách điên cuồng, đó sẽ là một bi kịch.

Do dự hồi lâu, Lâm Phàm quyết định tất cả đều phải vững.

-Thương Khung

Một búa vung lên, hào quang chói lóa liền chặt đứt hư không rồi bổ nhào về phía Cự Vương ba đầu.

-Ba đầu sáu tay Pháp Tướng Ma Thân.

-Thương Thiên Kiếm.

-Đi quấy rối phía sau nó cho ta.

Cách đánh của Lâm Phàm lúc này bắt đầu trở lên vô liêm xỉ, nếu như chính diện đối mặt chưa chắc đánh được vậy thì sẽ chọc ngươi từ phía sau.

Hiện tại, chỉ cần thắng được Lâm Phàm sẵn sàng xuất ra bất cứ chiêu thức tấn công nào.

Lâm Phàm sớm đã phát hiện ra một vấn đề đó là tất cả các chiêu thức tấn công đều theo quy tắc quá.

Mà chiến đấu như vậy sẽ không thể phát huy được sức mạnh tối ưu.

Nay Lâm Phàm kết hợp kiếm ý giữa Thương Thiên Kiếm và Kiếm Điển sớm đã khác xưa, ngay cả người của Kiếm Giới cũng phải nhận thua trước hắn.

Ba đầu sau tay Pháp Tượng Ma Thân hành động rất nhanh, ba vẻ mặt đại diện cho ba loại sức mạnh khác nhau.

Cùng với sự nâng cao cảnh giới của Lâm Phàm, sức mạnh của Ba đầu sáu tay Pháp Tượng Ma Thân cũng trở nên lớn mạnh hơn.

Còn về cảnh giới cao hơn giới, cái này cần thêm một chút thời gian nữa.

Vù Vù

Ba đầu sau tay Pháp Tượng Ma Thân dưới sự chỉ thị của Lâm Phàm, mỗi đường Kiếm đều chọc thẳng vào mông của Cự Vương ba đầu.

Đối với loại Cổ thú này, sức mạnh thân thể dĩ nhiên sẽ không thua kém ai nên vì sự an toàn Lâm Phàm mới tấn công những vị trí mà mình có thể nắm bắt được.

-Ta chém….

Lâm Phàm rút búa bổ một nhát, đập phải vuốt khủng của Cự Vương ba đầu.

……

Vuốt sắc của Cự Vương ba đầu lấp lánh vô cùng sắc nhọn đến Vĩnh Hằng Chi Phủ cũng không thể chém đứt khiến Lâm Phàm mở rộng tầm mắt.

-Đội trưởng, Lâm huynh mạnh quá, chiến đấu với Cự Vương ba đầu đến tận trình độ này.

Mộ Lương xem trận đấu kinh thiên động địa trước mặt, mắt chữ A mồm chữ O nói.

-Đúng vậy, tu vi của con Cự Vương ba đầu này mặc dù chỉ là Thanh Thiên Vị trung cấp nhưng vì huyết thống của nó nên có thể so sánh như bọn cao cấp.

Đoạn Minh nói.

-Chiến đấu như vậy mới là Nam Tử Hán thực thụ.

Hà Thành Hàn ngưỡng mộ nói.

Mà hắn là người của Chiến Giới, mà Chiến Giới thì chiến đấu nhiều vô kể, càng chiến càng mạnh, trận chiến trước mắt kịch liệt như vậy chắc chắn khiến cho Hà Thành Hạo vô cùng ngưỡng mộ, khát khao được tự mình lâm trận chiến đấu, nhưng hắn biết rằng, chỉ cần hắn xông lên một giây thôi đã bỏ mạng rồi.

Hạ Trạch Hoa nhìn cảnh tượng trước mắt, trong lòng sớm đã kinh hãi lên tận trời xanh, hắn không ngờ rằng thực lực của Lâm Phàm lại phi phàm đến như vậy.

Nhất là mấy lần Lâm Phàm bị Cự Vương ba đầu đập trúng, hắn nghĩ rằng Lâm Phàm không trụ được nữa nhưng khi trông thấy Lâm Phàm lại vùng dậy, hắn mới phát hiện ra rằng tất cả đều do hắn nghĩ nhiều.

Sức mạnh cơ thể của Lâm Phàm rốt cuộc mạnh tới mức nào đây?

……

Nếu là bọn hắn, dưới móng vuốt đó sớm đã máu thịt tung bay, chia cắt thành nhiều mảnh rồi.

Rống!

Một tiếng gầm rống vang lên từ trong miệng của Cự Vương ba đầu, nó lúc này đã vô cùng giận giữ.

Kiếm bay phía sau giống như ma chơi, mỗi lần xuất kiếm cả thể xác lẫn tinh thần lại thêm phần đau đớn.

Nhất là phần mông của Cự Vương ba đầu, đầy rẫy những vết thương, mỗi lần bị Nhân Tộc tấn công, quấy rầy thì luồng kiếm khí hung hãn xuất hiện rồi chém rách phần mông của mình.

Không thể nào chịu đựng được.

Ngay lúc ấy, Cự Vương ba đầu chợt cảm thấy cái đầu ở giữa của mình có chút tri giác, dường như sắp tỉnh dậy sau cơn mê.

-Không ổn, một phút sắp qua đi, trông thần sắc đầy mong đợi của Cự Vương ba đầu chắc chắn sắp có chuyện gì đó không ổn xảy ra.

Lâm Phàm quan sát sắc mặt của Cự Vương ba đầu và rút ra được kết luận đó.

Nếu như Cự Vương ba đầu biết được suy nghĩ lúc này của Lâm Phàm ắt hẳn sẽ căm phẫn lên tiếng.

“Sắc mặt của ta lúc nào cũng dữ tợn vô cùng, ngươi nhìn từ đâu mà ra được như vậy.”

……

-Quái vật ba đầu, ăn một búa của ta.

Lâm Phàm nhảy bật lên khiến cát bụi tung lên mịt mờ, tốc độ nhanh chóng khiến người khác trố mắt nghẹn lời.

Rầm!

Vuốt sắc của Cự Vương ba đầu lại vung ra rồi va chạm với đầu búa mạnh mẽ của Lâm Phàm.

Một luồng sức mạnh to lớn bộc phát ra.

-Đâm vào mông của nó cho ta.

Trong lúc đấu đá, Lâm Phàm đột nhiên vui mừng trong lòng, ta không thể chính diện bổ chết người vậy thì cũng phải dùng kiếm ý đâm nát mông ngươi khiến ngươi đau đớn đến chết.

Nhưng ngay lúc đó, cái đầu ở giữa bị gục xuống của Cự Vương ba đầu đột nhiên mở to cặp mắt vàng chóe.

Một luồng sức mạnh to lớn bộc phát ra.

Sắc mặt Lâm Phàm lúc này đột nhiên thay đổi, sức mạnh vuốt sắc của Cự Vương ba đầu tăng lên vượt bậc.

Cự Vương ba đầu nhìn Nhân Tộc trước mặt, ba cái đầu quay mạnh 180 độ nhìn về phía sau rồi đột nhiên há to mồm, phát ra một làn sóng âm.

Chiêu Ba đầu sau tay Pháp Tượng Ma Thân tấn công phía sau Cự Vương ba đầu dưới làn sóng âm đó liền bị phá giải sau đó tiêu tan vào giữa đất trời.

Rống!

Cự Vương ba đầu tức giận ngập trời, sức mạnh lớn nhất đã trở lại, nó sẽ bắt Nhân tộc kia phải trả giá.

Nhưng ngay lúc ba cái đầu đằng đẵng sát khí của Cự Vương ba đầu định quay lại, thì một viên Hồng Chuyên đột nhiên xuất hiện trước mặt nó.

Mà Nhân Tộc đó lại vô liêm xỉ tới mức ném binh khí đi khiến vuốt khủng của nó bị vỗ hụt.

-Đại Hồng Chuyên vô địch, ta đập….

Bụp!

Đầu óc choáng váng, cái đầu vừa thức tỉnh này lại một lần nữa mất đi tri giác.

Cự Vương ba đầu cuồng bạo gầm rống, dùng vuốt sắc tấn công, nó muốn xé tan tên Nhân tộc.

-Phù phù….

Khi nó nhìn thấy Nhân Tộc trước mắt bị vuốt sắc của nó đâm thủng ngực, cái đầu dữ tợn lộ ra một điệu cười hung ác.

-Lâm huynh….

-Lâm huynh….

Đám người trong tiểu đội chính nghĩa nhìn thấy cảnh trước mặt, hét lên ầm ĩ, họ không dám tin, kết quả lại là như vậy.

Bị Cự Vương ba đầu đâm thủng người chỉ có chết mà thôi…..

-Á….ta chết rồi….đừng ăn thịt ta.

Lâm Phàm kêu lên thảm thiết, không đến một phút sau hai chân buông sõng, hai mắt nhắm nghiền, lười thè ra, chết tới mức không thể chết thêm được nữa.

Rống!

Cự Vương ba đầu gầm rống, tiếng rống kinh thiên động địa như muốn tuyên cáo rằng những kẻ đối đầu với nó kết cục cuối cùng sẽ là chết.

Cự Vương ba đầu di chuyển vuốt sắc lên phía trước, nó muốn xem xét tên kia một cách tỉ mỉ, mà khi nãy hắn có nhắc mình đừng ăn thịt hắn nhưng một khi đã đắc tội với Bổn Vương làm sao mà không ăn được.

Còn về phía lũ kiến cỏ ở đằng xa kia, nó không có hứng thú lắm, nếu như bọn chúng không quen biết nhau có lẽ cũng không ngần ngại mà nuốt tươi chúng.

-Quân khốn nạn, ta phải báo thù cho Lâm Huynh.

Mộ Lương lúc này vô cùng tức giận, muốn xông lên liều mạng với Cự Vương ba đầu.

-Đừng manh động, chúng ta không phải là đối thủ của nó, xông lên sẽ chết uổng đó.

-Haizzz

Mộ Lương trong lòng vô cùng căm phẫn nhưng lực bất tòng tâm.

……

Vuốt sắc của Cự Vương ba đầu di chuyển về phía trước dò xét tên Nhân Tộc bị đâm thủng người, nó muốn xem dáng vẻ thê thảm của tên Nhân Tộc đó rồi mới nuốt chửng hắn.

Nhưng ngay lúc đó, Cự Vương ba đầu vốn đang rất phấn khích đột nhiên sửng sốt, dường như không kịp phản ứng lại.

Cái tên đã chết không thể chết hơn được nữa đột nhiên mở to mắt rồi cười với nó.

-Ta đập….

Lúc này, Lâm Phàm giơ Cửu Ngũ Đại Hồng Chuyên lên đập vào sọ não của Cự Vương ba đầu.

Với khoảng cách rất gần có thể nói chạm tay với được.

Bụp bụp!

Cho tới khi bị ngất lịm đi, Cự Vương ba đầu vẫn không hiểu tại sao tên kia lại không chết.

-Hừm, láo xược, ta mới sử dụng một chút kỹ sảo diễn xuất của ngôi sao điện ảnh Oscar mà đã lừa được ngươi, đúng là đồ không có não.

Lâm Phàm hất hất đầu, mái tóc dài tung bay trong gió, không hề để ý tới việc mình bị vuốt nhọn đâm xuyên trên người.

Lâm Phàm nhận thấy mình rất phong độ, rất đẹp trai.

———————————–

Dịch giả: ThanhThuy.

Biên tập: Cẩu Ca.

Nhóm dịch: Vạn Yên Chi Sào.