Chương 636: Khoảng Cách Giữa Người Và Người

Tối Cường Hệ Thống

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Chương 636: Khoảng Cách Giữa Người Và Người

Người dịch: Minh Thư
Biên: Kira123
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

Thỏ tộc tộc trưởng nghe nói như thế, khuôn mặt lãnh diễm đỏ bừng, mắt liếc đám gia hỏa đang bán tán kia.

Có điều,bộ ngực Thích Già Tôn giả vốn bằng phẳng, đột nhiên lạilớn như vậy, làm chonàng rất hâm mộ a.

Thỏ tộc tộc trưởng không khỏi nhìn Lâm Phàm, ý niệm không ngừng tuôn trào, đối với vóc người của mình, nàng vẫn rất tự hào, nhưng vào lúc này, nàng phát hiện Nhân tộc Đại Đế lại có thủ pháp nâng cao vòng một, lại có chút chờ mong, không biết người ấy, hí hí.

Tuy nhiên, loại cảm giác chờ đợi này cũng chỉ là ý nghĩ mà thôi.

-Haizz, con lừa ngu ngốc, bản Đế nói rồi, cú đấm này giáng xuống rất khủng khiếp, nhưng ngươi vẫn không nghe lời, nhất định phải thử một lần, bây giờ ngươi còn gì muốn nói nữa không?

Lâm Phàm thật sự bất đắc dĩ, gia hỏa này dù có hối hận cũng không kịp.

Nhìn vẻ mặt đau đớn kia của hắn, Lâm Phàm có chút ưu thương a.

Ta vốn không tổn thương người, tuy nhiên,luôn có người không tin.

-Đau quá a, sắp nổ tung rồi.

Hai tay Thích Già Tôn giả bưng cặp vếu, không ngừng xoa nắn, muốn giảm bớt đau đớn, nhưng càng nhào nặn thì càng đau đớn.

Ùng ục!

Sinh linh chủng tộc các giới nhìn cảnh Thích Già Tôn đang nắn bóp bộ ngực mình như muốn nổ tung, không khỏi nuốt một ngụm nước bọt.

Nếu không nhìn đến khuôn mặt, bộ ngực này tuyệt đối là Cổ Thánh Giới đệ nhất ngực a.

Đến ngay cả Thỏ tộc tộc trưởng đang trong thời kỳ sung mãn kia,cũng không sánh bằng a.

Bất quá,với tình huốnghiện tại, thật sự kỳ dị, làm người ta không dám nhìn thẳng.

-Yên tâm, nổ tung không được đâu, chỉ đaumột chút mà thôi, nhịn một chút là xong hà.

Lâm Phàm an ủi.

Lâm Phàm cũngchấn động trướcbộ ngực đồ sộ kia.

Không khoa học nha.

Trước đây, muốn đánh ra bộ ngực lớn như vậy, ít nhất phải đánh liên tục không ngừng mấy chục lần, sao bây giờ một lần lại có thể lớn như vậy, chẳng lẽ cấp bậc củađược nâng lên rồi.

-Ai u, không chịu được, không chịu nổi nữa rồi.

Thích Già Tôn giả, mộtPhật gia cao cấp, giờ phút này lại không nhịn nổi thống khổ, lăn lộn trên mặt đất.

Mặt mũi hiền lành,tràn ngập phật tính kia, lúc này đã thành mếu máo muốn khóc rồi.

-Chớ hoảng sợ, chớ hoảng sợ, nhịn một chút sẽ qua thôi.

Lâm Phàm nhìn dáng hắn đau đớn quằn quại, có chút bất đắc dĩ, nhưng cũng không có biện pháp nào.

, không thể giải được.

Còn đối với nhóm sinh linh kìa, bọn họ hôm nay được mở mang tầm mắt.

Một chiêu này, một Thích Già Tôn giả cường hãn như vậy,lại biến thành bộ dáng như thế.

Đại nhân vật Nhân tộc Đại Đế này,đến cùng là cường hãn đến trình độ nào a.

Giờ phút này, Thích Già Tôn giả sắc mặt trắng bệch, lăn lộn trên mặt đất, trong lòng vô cùng thống khổ, hắn không biết lý do gì mà mình biến thành bộ dáng này.

, sao lại vô dụng chứ.

Lần này thật sự quá mất mặt.

Lúc này, Lâm Phàm nhìn về đám Cổ Tộc, những tên này, nhất định phải chết, nhổ cỏ không nhổ tận gốc, gió xuân thổi tới lại tái sinh.

-Con lừa ngu ngốc kia, ngươi đánh cược thua rồi, Bản Đế phải chém hết những Cổ Tộc này.

Lâm Phàm cao giọng nóinói.

Thích Già Tôn giả muốn nói gì đó, nhưng dưới tình huống bây giờ, một câu cũng không ra miệng được.

Vòng một của hắn hiện giờ đau, rất đau a.

-Diệt!

Lâm Phàm điểm ra mộtchỉ, một đạo kiếm ý phong mang lấp loé, một chia làm hai, hai chia làm bốn, trong chớp mắt, trên hư không,chằng chịt kiếm ý.

-Chém!

Kiếm ý từ trên trời giáng xuống, cắt rời tất cả, bao phủ đại địa, tất cả Cổ Tộc, đến cơ hội phản ứng đều không có,tiêu tan trong nháy mắt.

Đối vớiLâm Phàm, những tên Cổ Tộc này đã không được nhiêu exp nữa rồi.

Điều hữu dụng duy nhất là tinh khí thầncủa bọn chúng, lúc cần thiết có thể bổ sung vào Động Thiên.

Trong tích tắc, toàn bộ mấy trăm ngàn Cổ Tộc đều bịchém sạch.

Tốc độ này, quá xưng nghịch thiên rồi.

Chủng tộc các giới nhìn một màn trước mắt, tinh thầnchấn động.

Thủ đoạn thật bá đạo.

Nhân tộc Đại Đế, thật sự quá cường đại.

Thích Già Tôn giả sắp ngất rồi, bộ ngực truyền tới cảm giác đau đớn làm hắn sắp hỏng mất rồi.

Nhưng nhìn cảnh mấy trăm ngàn Cổ Tộc, cứ như vậy bị chém giết, chuyện này càng làmhắn không thể thừa nhận.

Lãng phí, thật sự quá lãng phí.

Nếu như được mình độ hóa, tín ngưỡng lực sao đếm xuể a.

Đáng tiếc, hiện tại nói gì cũng đã quá muộn.

Lâm Phàm vung ống tay áo, tóc dài xõa vai, tư thế thật sự rất đẹp trai, soái khí ngời ngời.

Đặc biệt là trước mặt chủng tộc các giới, Lâm Phàm muốn bộc lộ ra mặt hữu hảo nhất của chính mình a.

-Nhân tộc Đại Đế!

Trong đám người, không biết ai gào to một tiếng.

Trong chớp mắt, một tiếng đơn độc này, thay đổi thành một làn sóng thủy triều dâng trào mạnh mẽ.

Nhân tâm hướng ta rồi, hôm nay danh tiếng ta sẽ được đại phát a, sau này nếu còn ai đó trên Đại Thiên này không biết mình, vậy mới quái dị.

Thích Già Tôn giả nghe những tiếng gào này, càng thương tâm gần chết.

Hôm nay, không chỉ mất người, mặt mũi cũng bị vứt, hiện tại, đến tư cách huênh hoang cũng chả còn.

Nghiệp chướng a!

Lần hành tẩu giang hồ này, chắc không xem ngày rồi, xuất đạo trăm năm, lần đầu tiên gặp chuyện ngoài ý muốn, haizz.

-Các vị, có Nhân tộc Đại Đế ta ở đây, các ngươi có thể yên tâm, Cổ Tộc nhất định sẽ bị trấn áp, từ nay về sau, ta đảm bảo cuộc sống của mọi người thật tốt đẹp.

Lâm Phàm nói.

-Nhân tộc Đại Đế vạn tuế.

-Nhân tộc Đại Đế vạn tuế.

-Sau này ta phải lập fan club cho Nhân tộc đại đế, còn mình thì làm chủ hội.

-Ta muốn truyền bá uy danh của Nhân tộc đại đế cho tất cả mọi người, để bọn họ biết, còn có một vị Nhân tộc Đại Đế đang đối kháng Cổ Tộc.

Lâm Phàm nghe những tiếng hoan hô này, nội tâm vui mừng trở lại..

Lần này, dù không lấy được vật nào giá trị của Uy Quân Vương, nhưng có thể đánh bóng danh tiếng, như vậy cũng đáng.

Đối với Lâm Phàm, nhân sinh như vậy mới thú vị a.

Lâm Phàm không khỏi tội nghiệp cho Thích Già Tôn giả, trong lòng có chút bi thương.

Khoảng cách giữa người và người, có lúc, sẽ thể hiện giống như thế này.

Thích Già Tôn giả thấy ánh mắt thương hại của Lâm Phàm, nước mắt thi nhau chảy xuống, hắn biết mình lúc này bị hố to rồi.

Những sinh linh chủng tộc các giới này sau khi ra ngoài, nhất định sẽ phát tán chuyện này ra ngoài.

Khi đó, danh tiếng của Lâm Phàm sẽ nhanh chóng tăng vọt.

Mà mình trở thành kép phụ, chỉ là nhân vật làm nền, Thích Già Tôn giả có thể tưởng tượng đến những lời nói của bọn họ khi truyền ra ngoài.

-Vị Nhân tộc Đại Đế kia chỉ dùng một trảo đã đánh nổ ngực Thích Già Tôn giả, lại còn chém giết mấy trăm ngàn Cổ Tộc.

-Nhân tộc Đại Đế chém giết mấy trăm ngàn cường giả Cổ Tộc, một trảo đánh bể cả bộ ngực Thích Già Tôn giả a.

-Được rồi các vị, chúng ta từ biệt ở đây, rời khỏi nơi này, tìm một chỗ ẩn nấp, các ngươi có thể đi về phương bắc, nơi đó có Tuyệt Vọng Thành, đã bị ta phá hủy, Cổ Tộc ở đó đã ít lại càng ít, nên bình an vô sự.

Lâm Phàm nói.

Bọn họ nghe Lâm Phàm nói vậy, hưng phấn hẳn lên.

Không nghĩ rằng, ở Cổ Thánh Giới vẫn còn nơi an toàn.

-Nhân tộc Đại Đế, cảm tạ ngài.

Lâm Phàm nghe những lời cám ơn này, chỉ lạnh nhạt khoát tay áo một cái, như không thèm để ý.

-Được rồi, các vị, cứ như vậy từ biệt ở đây thôi.

-Con lừa ngốc, chúng ta hữu duyên gặp lại…

Thích Già Tôn giả nghe nói như thế, vừa muốn mở miệng, nhưng chớp mắt, Lâm Phàm đã rời khỏi nơi này.

-Ngươi đi rồi, ngực của ta phải làm sao bây giờ?

Nội tâm Thích Già Tôn giả gào thét.

Khóc không ra nước mắt!