Quyển 2 - Chương 892: Bí Ẩn Trong Hồn Ước Thứ Hai (thượng)

Sủng Mị

Đăng vào: 2 năm trước

.

(¯`’•.¸(¯`’•.¸† Dungnhi †¸.•’´¯)¸.•’´¯)

“Ùng ùng ùng!”

Kỹ năng Nguyên Tố nổ tung lần thứ ba, thiên hôn địa ám, phong vân biến sắc. Khu vực nội thành cũng bị san thành bình địa, năng lượng loạn lưu thậm chí cuốn lấy một đầu Hồn sủng đế hoàng đỉnh phong của Long Tuyệt, sau đó dần dần tan biến vào trong hư vô.

Vong Mộng bị thương không biểu hiện rõ ràng lắm, chẳng qua là nó lông vũ trên người trở nên thưa thớt, quang mang bắt đầu ảm đạm.

Lúc này trong số mười sáu cánh của Vong Mộng có tới bốn cánh ngừng cử động, khí tức hắc ám lượn lờ chung quanh thân thể không còn nồng nặc như trước. Hiển nhiên là hai loạt kỹ năng Nguyên Tố đã gây ra thương tổn không nhỏ đối với nó.

“Gào!”

Vong Mộng gào thét vang vọng khắp không gian, thanh âm giống như là tức giận, rên rỉ, thống khổ.

Bỗng nhiên năng lượng hắc ám bao quanh thân thể Vong Mộng tăng dần cường độ, đậm đặc đến mức chẳng khác gì một cái lỗ đen không gian.

“Phốc phốc phốc phốc phốc!”

Thanh âm vỗ cánh vang lên dồn dập, vô số Tinh Linh Điệp màu đen xuất hiện từ trong không gian đen tối. Trong khoảnh khắc đó lũ lượt bay ra giống như đám mây đen khổng lồ che kín bầu trời.

Vong Mộng lại phân hóa ra quân đoàn Tinh Linh Điệp màu đen tản ra khắp Hướng Vinh thành, chúng nó tựa như thác lũ tràn qua đường xa, ngõ hẻm, quanh quẩn trên mái nhà, lầu các.

Cảnh tượng trăm vạn Tinh Linh Điệp càn quét tòa thành khiến cho quân đoàn Hồn sủng sư sợ ngây người.

Bầu trời tối đen như mực, Tinh Linh Điệp màu đen quần kết thành đội không ngừng buông thả lực lượng Hắc Ám Điêu Linh. Những nơi chúng nó đi qua thực vật nhanh chóng khô héo, rũ rượi, không tới một phút quân đoàn Tinh Linh Điệp màu đen đã hủy diệt gần hết thảm thực vật ở nội thành Hướng Vinh thành.

Quân đoàn Hồn sủng sư còn không bằng một phần trăm Tinh Linh Điệp, cho dù bọn họ dốc toàn lực phát động công kích cũng chỉ tiêu diệt Tinh Linh Điệp có hạn, căn bản không có biện pháp tập trung năng lượng gây thương tổn cao như trước.

Đồng dạng như thế, 8 đầu Hồn sủng đế hoàng đỉnh phong được cường hóa cũng hoàn toàn thúc thủ vô sách. Chúng nó phân ra bốn hướng đuổi theo, không ngừng thi triển các loại kỹ năng cũng không tạo thành bao nhiêu ảnh hưởng đối với quân đoàn Tinh Linh Điệp màu đen.

Số lượng Tinh Linh Điệp màu đen do Vong Mộng phân hóa thực sự nhiều lắm.

“Hoa Hùng đại nhân, đây … chuyện này … chúng ta nên làm gì bây giờ?”

Ánh mắt Tân Liêu cực kỳ bất đắc dĩ nhìn Tinh Linh Điệp màu đen bay đầy trời, quay đầu sang hỏi thử một câu.

Hạ Chỉ Hiền vẫn luôn lo lắng kỹ năng đặc thù này của Vong Mộng, năng lực phân hoá và ngưng tụ thân thể quả thật khó đối phó. Một khi Vong Mộng hóa thành trăm vạn Tinh Linh Điệp, cho dù là sinh vật cấp chúa tể mạnh mẽ hơn cũng không thể làm gì được nó.

Hạ Chỉ Hiền không trả lời Tân Liêu, ánh mắt chậm rãi nhìn về phía Đế Cơ.

Nàng tin tưởng Đế Cơ lựa chọn chiến đấu nhất định là có biện pháp đối phó, lấy năng lực và kiến thức của Đế Cơ không thể nào đi làm chuyện không nắm chắc phần thắng.

Đế Cơ nở nụ cười mỹ lệ, không nói một lời, ngay cả Hạ Chỉ Hiền là nữ nhân cũng phải thất thần trong chốc lát. Đế Cơ quá đẹp, sắc đẹp của nàng có hiệu quả còn mạnh hơn kỹ năng mê hoặc tinh thần của Yêu Linh, ngoài ra còn có khí chất vương giả, quý phái rất dễ chinh phục lòng người. Hơn nữa, hết thảy những điều đó chỉ là thiên phú tự nhiên, nàng còn chưa cố ý sử dụng thủ đoạn bày ra ưu thế của mình.

Một nụ cười này có nghĩa là nàng đã dự liệu được tình huống như thế phát sinh.

“Kế tiếp, nhiệm vụ của các ngươi là phân tán ra khắp tòa thành tìm diệt tất cả Tinh Linh Điệp màu đen, một con cũng không lưu lại.”

Đế Cơ dùng hồn niệm nói với Hạ Chỉ Hiền.

Đế Cơ sẽ không tự mình truyền đạt mệnh lệnh tàn nhẫn như vậy, bởi vì nàng cần phải giữ lại lớp ngụy trang tiên nữ thánh khiết. Cho tới thời điểm này, nàng vẫn cần lực lượng quân đoàn Hướng Vinh thành ủng hộ, không thể nào bộc lộ quá nhiều.

Cho nên hết thảy chỉ thị đều do Hoa Hoàng Sư Hạ Chỉ Hiền nhận lệnh đi làm.

“Điện hạ, Tinh Linh Điệp màu đen ít nhất cũng tới trăm vạn, chúng ta không có cách nào tiêu diệt hết chúng nó.”

Hạ Chỉ Hiền lộ vẻ chần chờ, nghi hoặc mệnh lệnh của Đế Cơ.

“Các ngươi đương nhiên là thu thập những con Tinh Linh Điệp còn sót lại.”

Đế Cơ cười khẽ một tiếng, sau đó chậm rãi niệm chú ngữ.

Đây là lần thứ hai Đế Cơ niệm chú ngữ, đầu tiên là thi triển kỹ năng Hoa hệ bảo vệ tòa thành, ngoài ra còn có hiệu quả gì đó không ai hiểu được.

Lần này niệm chú ngữ chung quanh thân thể nàng lóe lên quang mang màu lam kỳ ảo, sau đó hàng loạt đóa hoa hồng diễm lệ đột nhiên nở rộ ở giữa không trung.

“Nữ nhân này muốn làm gì?”

Sở Mộ cau mày nghĩ ngợi.

Bỗng nhiên một luồng linh hồn niệm lực truyền vào trong thế giới tinh thần làm cho Sở Mộ rùng mình một cái.

Đây là sát ý mãnh liệt khiến cho tinh thần Sở Mộ cũng bị ảnh hưởng, thế nhưng mục tiêu chủ yếu của nó là quân đoàn Tinh Linh Điệp màu đen.

“Đây là…”

Trong lòng Sở Mộ nhất thời nổi sóng cuồn cuộn.

“Hồn ước thứ nhất…”

Giờ phút này Sở Mộ cảm nhận được tinh thần dao động phát ra từ hồn ước thứ nhất.

Sở Mộ và những Hồn sủng khác tâm linh tương thông, có thể cảm ứng được suy nghĩ và cảm xúc trong nội tâm chúng nó. Đây là điều cơ bản đối với mỗi một Hồn sủng sư.

Nhưng mà Sở Mộ lại gặp sự tình khác biệt tương đối đặc thù, hồn ước thứ nhất của hắn trước giờ vẫn luôn ở trạng thái mờ mịt giống như bị sương mù giăng kín, hoàn toàn ngăn cách và trống rỗng. Sở Mộ không có cách nào cảm giác được tinh thần dao động.

Nhưng mà lần này một luồng lực lượng quen thuộc và xa lạ đột nhiên xuất hiện trong không gian hồn ước thứ nhất của hắn.

Cảm giác này tương tự thời điểm câu thông với Hồn sủng khác, nhưng lại có chỗ không giống. Đó là Sở Mộ có thể cảm nhận được tâm tình của nàng, nhưng hắn không biết được nàng đang suy nghĩ điều gì.

“Linh hồn tương liên.”

Sở Mộ rốt cuộc cảm nhận được một tia liên lạc với hồn ước thứ nhất, điều này làm cho tâm tình hắn xúc động mãnh liệt. Theo bản năng muốn mở ra đạo phong bế linh hồn khống chế ngược lại thiếu nữ phản bội.

Sở Mộ cảm ứng linh hồn nàng dần dần rõ ràng hơn, hồn ước thứ nhất và hồn ước thứ hai đồng thời giải phóng. Hắn cảm nhận được hai loại năng lượng thánh khiết và tà ác cùng tồn tại.

Đây là hai loại năng lượng trái ngược nhau, hai loại cảm xúc và tâm thái hoàn toàn bất đồng lại đồng thời tồn tại trên người một nữ nhân.

“Rốt cuộc hồn ước thứ hai là cái loại gì?”

Nội tâm Sở Mộ rung động liên hồi, híp mắt lại đánh giá nữ tử đang thi triển kỹ năng ở đằng xa.

Hồn ước thứ hai tuyệt đối không phải là Đế Thánh Hoa, đó là một loại sinh vật mà hắn chưa từng biết đến.

Tựa như năng lượng Bán Ma của Sở Mộ, loại lực lượng này sinh ra từ việc dung hợp giữa huyết thống nhân loại với Bạch Yểm Ma. Vì vậy thiếu nữ phản bội rất có thể cũng là dạng người như hắn, nàng mang trong người huyết thống lai với một sinh vật nào đó. Và sinh vật thần bí kia đang chiếm cứ hồn ước thứ hai.

Hết lần này tới lần khác đầu Hồn sủng nằm trong hồn ước thứ hai cũng không thuộc về Sở Mộ. Nó lại có linh hồn tương liên với thiếu nữ phản bội, tuyệt đối nghe theo mệnh lệnh của nàng.

Có thể nói hồn ước thứ hai đã bị thiếu nữ phản bội cưỡng bức chiếm đoạt, Sở Mộ chỉ biết đó là một con Hoa hệ Hồn sủng. Ngoài ra hoàn toàn mù tịt không biết gì hết.

Hắn có thể cảm giác được thực lực con Hoa hệ Hồn sủng này cực mạnh, nhưng không có cách nào tiến hành câu thông với nó, quyền chi phối vốn nằm ở trong tay thiếu nữ phản bội.

Chuyện này rất giống trường hợp hắn ký kết hồn ước với Trữ Mạn Nhi, Bạch Yểm Ma là do Sở Mộ chi phối, Trữ Mạn Nhi không thể nào can thiệp vào hồn ước của hắn.

“Tại sao bỗng dưng ta cảm nhận được linh hồn tương liên với nữ nhân này?”

Sở Mộ nhìn chăm chú vào thiếu nữ phản bội, muốn từ đó nhìn ra một chút sơ hở.

“Có lẽ nàng đang thi triển kỹ năng tiêu hao rất nhiều năng lượng. Cho nên nàng đã không còn dư tinh lực khống chế đạo phong ấn ngăn cách linh hồn.”