Chương 1493: Hoàng Tuyền Cổ Quái (Thượng)

Sủng Mị

Đăng vào: 2 năm trước

.

(¯`’•.¸(¯`’•.¸† Dungnhi †¸.•’´¯)¸.•’´¯)

Trước khi Sở Mộ bước lên con đường Hồn sủng sư đã phác hoạ một bảng danh sách Hồn sủng lý tưởng.

Hiện tại trên căn bản hắn đã hoàn thành bảng danh sách này, bao gồm Mạc Tà, Bạch Ma Quỷ, Ngưng, Ma Thụ, Dạ, Chiến Dã, Quỷ Quân, Tần, tiểu Chập Long, Vong Mộng…

Ách, Vũ Sa đã bị hắn ném vào sổ đen từ lâu rồi.

Mạc Tà là Hồn sủng có Yêu Linh, Thú, Nguyên Tố thuộc tính hoàn mỹ, trên phương diện tốc độ và lực lượng luôn ở trạng thái cân bằng hoan hảo.

Bạch Ma Quỷ là Hồn sủng Dị hệ, Hắc Ám hệ vô cùng bá đạo.

Ngưng là Hồn sủng Băng hệ thuần túy, năng lực khống chế băng tuyết tuyệt đối là nhất lưu.

Ma Thụ là Thực Vật giới Hồn sủng thiên về phòng ngự, chiếm ưu thế rất lớn khi chiến đấu quy mô lớn.

Dạ là Hồn sủng có tốc độ và né tránh linh hoạt, sở trường ẩn giấu khí tức và chế tạo mộng cảnh.

Chiến Dã có năng lực Thú hệ và Trùng hệ kết hợp hoàn hảo, là một đầu Hồn sủng tinh thần chiếu đấu ngoan cường, bền gan vững chí giống như một tòa pháo đài không bao giờ sụp đổ.

Quỷ Quân là Hồn sủng nắm giữ lực lượng và phòng ngự tuyệt đối.

Tần là Hồn sủng Phong hệ thuần túy, khi bình thản tựa như gió mát mùa hè, nhưng tức giận sẽ bộc phát phong bạo càn quét tứ phương.

Tiểu Chập Long là Hồn sủng độc nhất vô nhị, cộng thêm ba loại chủ thuộc tính tạo thành chiến lực cường hãn dị thường. Mặc dù nó không có ở trong danh sách, nhưng Sở Mộ thật sự yêu thích.

Vong Mộng là Hồn sủng hắc ám tà mị, khí chất lãnh diễm tựa như vương giả bóng đêm. Thời điểm bay lượn trên không trung ưu nhã và bén nhạy, thi triển kỹ năng hoa lệ và cường đại tới cực điểm.

Như vậy, Thủy hệ Hồn sủng thì sao?

Sở Mộ không có cách nào miêu tả ra tiêu chuẩn đối với Thủy hệ Hồn sủng, nhưng ngay khi thấy được tiểu Hoàng Tuyền, hắn lập tức biết được nó tuyệt đối phù hợp yêu cầu của mình.

Cho dù phát sinh chuyện gì đi nữa, hắn kiên quyết phải nắm lấy Hoàng Tuyền vào tay.

Có lẽ Hoàng Tuyền chưa từng nhìn thấy nhân loại, ánh mắt nó đagn tò mò quan sát hai chân Sở Mộ.

Đoán chừng trong lòng nó đang lấy làm kỳ quái sinh vật có chân như vậy làm sao di động trong nước?

Sau đó Hoàng Tuyền phát hiện Sở Mộ sử dụng lực lượng nào đó ngăn cản nước ở bên ngoài, từ từ vươn móng vuốt đụng vào bức tường không gian chung quanh thân thể Sở Mộ.

Tầng không gian cách trở này có tác dụng không cho nước chảy vào, như vậy Sở Mộ sẽ hoạt động tự nhiên dưới đáy biển.

Sở Mộ thấy tiểu Hoàng Tuyền tò mò vươn móng vuốt tới lập tức nở nụ cười chào đón.

Tiểu tử này đúng là khả ái, tại sao Ngư nhân công chúa lại miêu nó nó thành tiểu ác bá tội ác tày trời nhỉ?

Trong lúc hắn đang nghi ngờ bỗng nhiên phát hiện Kỳ trảo của tiểu Hoàng Tuyền chợt lóe hàn mang, sau đó là một cú chụp lướt qua người hắn.

Móng vuốt tiểu Hoàng Tuyền ẩn chứa lực lượng cực mạnh, trực tiếp đánh nát bức tường không gian, chụp thẳng vào thân thể Sở Mộ.

Sở Mộ bây giờ đang ở dưới đáy biển, áp lực nước cực mạnh. Thời điểm bức tường không gian tan nát, dòng nước chung quanh lập tức ép tới khiến cho Sở Mộ hít thở không thông. Lồng ngực cảm thấy nặng nề tựa như bị ngọn núi hàng vạn cân đè xuống.

Sở Mộ vốn có ấn tượng rất tốt đối với tiểu Hoàng Tuyền, không ngờ cái tên này đột nhiên tập kích.

“Xẹt!”

Kỳ trảo lướt qua xé rách lồng ngực Sở Mộ một đoạn khá sâu.

Máu tươi chậm rãi tràn ra, vết thương nhìn qua giống như bị một thanh bảo kiếm chém ngang một đường.

“Ca ca!”

Trữ Mạn Nhi bị một màn này hù dọa sợ hãi tái mặt.

Ngư nhân công chúa cũng ngây ngẩn cả người, vội vàng mệnh lệnh cho đám Hải Tích thủ vệ vây quanh bảo vệ Sở Mộ.

“Sa sa sa!”

Tiểu Hoàng Tuyền ve vẩy Long trảo, mặt mày hớn hở, bơi qua bơi lại vô cùng khoan khoái. Thân thể nhanh chóng di động trong nước bắt đầu khuấy đảo nước biển tạo thành dòng xoáy cực mạnh.

Nước biển di động càng lúc càng nhanh, càng lúc càng chảy xiết. Mấy đầu Hải Tích Yêu muốn chạy tới khống chế nó, nhưng dòng xoáy xung kích mãnh liệt, trong lúc nhất thời chúng nó không có cách nào tiếp cận Hoàng Tuyền.

Ngư nhân công chúa nhìn thấy Sở Mộ bị thương, vội vàng đặt tay lên trên lồng ngực hắn.

Trên ngực Sở Mộ lưu lại máu nhàn nhạt, khi bàn tay Ngư nhân công chúa chạm vào vết thương, hắn lập tức cảm thấy một cỗ nước ấm tràn vào vuốt ve thân thể mình.

Ngứa, cảm giác ngứa ngáy bắt đầu xuất hiện trên miệng vết thương.

Sở Mộ cảm giác được da thịt trong cơ thể của mình đang dần dần sinh trưởng, vết thương không còn đau đớn nữa.

Sở Mộ cúi đầu nhìn xuống liền phát hiện bàn tay Ngư nhân công chúa lập lòe quang mang xanh lam, miệng nàng đang niệm chú ngữ ngân nga êm ái.

Chỉ lát sau, miệng vết thương đã khép lại rồi.

Sở Mộ mở to mắt kinh ngạc nhìn sang Ngư nhân công chúa, nhỏ giọng hỏi:

“Đây là trị liệu thuật của Ngư Nhân tộc?”

“Ừ, chúng ta am hiểu trị liệu và khống chế tinh thần.”

Ngư nhân công chúa lập tức hồi đáp. Sau đó nàng nhìn thoáng qua tiểu Hoàng Tuyền, trong mắt lộ vẻ áy náy:

“Nó trước giờ cứ thích gì làm nấy, không biết kiêng kị là thứ gì. Hơn nữa, bản thân nó còn có thực lực cường đại, toàn bộ Hải tộc không có bao nhiêu người quản được nó.”

“Không sao, chẳng qua là một đứa nhỏ nghịch ngợm mà thôi.”

Sở Mộ cũng không thèm để ý chuyện này.

“Nếu chỉ đơn giản là nghịch ngợm thì tốt rồi.”

Ngư nhân công chúa cười khổ lắc đầu.

“Ca ca, tên này rất kỳ quái, nó không thèm để ý tới ta nha!”

Trữ Mạn Nhi bỗng nhiên nói chen vào một câu.

Trữ Mạn Nhi trời sinh có thể thân cận với tuyệt đại đa số sinh vật, nhưng mà tiểu Hoàng Tuyền từ đầu tới cuối không thèm liếc nàng một cái. Hẳn là khí tức tiên vận trên người Trữ Mạn Nhi không có hấp dẫn được nó.

Đây đúng là tin xấu đối với Sở Mộ, bản ý của hắn là muốn dựa vào năng lực của Trữ Mạn Nhi tận lực kéo gần quan hệ với tiểu Hoàng Tuyền. Sau đó lại từ từ tìm biện pháp lừa gạt tiểu Hoàng Tuyền tri tuệ còn chưa thành thục. Nhưng không ngờ tiểu Hoàng Tuyền lại hoàn toàn không để ý tới Trữ Mạn Nhi, đây là hiện tượng cực kỳ hiếm thấy.

“Ngươi có thể trao đổi với nó không?”

Sở Mộ hỏi.

“Có thể, nhưng nó không để ý tới ta.”

Trữ Mạn Nhi tức giận thở phì phò, bộ dạng hờn dỗi như đứa nhỏ bị bạn bè xa lánh.

Đây là lần đầu tiên Trữ Mạn Nhi gặp phải Hồn sủng cổ quái như vậy.

Ngư nhân công chúa bơi tới gần tiểu Hoàng Tuyền, dùng thanh âm nhu hòa nói chuyện với nó.

Tiểu Hoàng Tuyền chính là một tiểu tử không thích an phận, thỉnh thoảng nằm yên một chỗ, thỉnh thoảng phá hủy một vùng san hô, hải tảo. Có khi quay sang khi dễ đám Hải Tích Yêu, chủ yếu là nó không muốn nghe lời Ngư nhân công chúa.

Hồi lâu sau, Ngư nhân công chúa thật sự không có biện pháp làm gì nó, đành phải lắc đầu bất lực trở lui.

“Nếu ngươi còn ương bướng như vậy, phụ thân ta sẽ tiếp tục giam giữ ngươi rất lâu.”

Ngư nhân công chúa cảnh cáo tiểu Hoàng Tuyền.

Sở Mộ không hiểu bọn họ đang nói chuyện gì, phải nhờ Trữ Mạn Nhi phiên dịch.

“Sa sa sa!”

Tiểu Hoàng Tuyền kêu lên một tiếng, ý là lời cảnh cáo kia vô dụng đối với nó.

Thật ra Ngư nhân công chúa và tất cả chủng tộc Đông Hải đều muốn tiễn đưa ôn thần này rời đi càng sớm càng tốt. Hiện tại Đông Hải đã rối loạn lắm rồi, nếu như ngày nào đó tên này nổi điên quậy phá thì phiền toái to.

“Chúng ta trước tiên rời khỏi nơi này. Tính tình nó rất cổ quái, lúc bình thường vẫn có thể nói chuyện, không bình thường thì…”

Ngư nhân công chúa lắc đầu bất đắc dĩ.

Ngư nhân công chúa ra hiệu cho bốn đầu Hải Tích Yêu đang bị Hoàng Tuyền khi dễ lui về. Có lẽ Hoàng Tuyền cảm thấy chuyện này không có ý nghĩa, ánh mắt thỉnh thoảng chú ý Sở Mộ,hẳn là đang tìm cơ hội “chơi đùa” với hắn.

Thế nhưng, tên này vô cùng cảnh giác, nó biết thực lực Sở Mộ mạnh hơn đám Hải Tích Yêu. Ngoại trừ lúc nãy đánh lén đắc thủ, sau này nó không dám mạo hiểm lại gần, vì sợ bị Sở Mộ trả thù.