Chương 1493: Hoàng Tuyền Cổ Quái (Hạ)

Sủng Mị

Đăng vào: 2 năm trước

.

(¯`’•.¸(¯`’•.¸† Dungnhi †¸.•’´¯)¸.•’´¯)

Sở Mộ đã nhìn ra được tiểu Hoàng Tuyền đúng là tiểu tử khiến cho người ta nhức đầu. Ngay nói chuyện cũng không được thì hắn làm sao thuyết phục nó trở thành Hồn sủng? Dù sao hắn cũng không thể dùng vũ lực giải quyết vấn đề này.

Quan trọng nhất là Sở Mộ không cho rằng sử dụng võ lực là biện pháp tốt, nơi này là biển sâu, thực lực Sở Mộ bị áp chế cực kỳ nghiêm trọng. Còn Hoàng Tuyền ở chỗ này nhận được trợ giúp rất lớn, có thể hành động tự nhiên, thi triển bất kỳ kỹ năng nào cũng tăng cường lực lượng lên mấy phần. Huống chi, Hoàng Tuyền đã chứng minh thực lực không yếu, một khi xuất thủ sợ rằng hắn bị nó ngược đãi một trận.

Vì thế, vấn đề dạy bảo còn phải bàn bạc kỹ hơn.

Kết giới dần dần đóng lại, tiểu Hoàng Tuyền tựa hồ không thích cô độc, thời điểm Ngư nhân công chúa và Sở Mộ rời đi đã bộc phát tức giận công kích kết giới. Thế là cả tòa Hải thành lại rung chuyển kịch liệt, san hô, nham thạch rơi đổ ầm ầm.

“Ngươi có biện pháp gì không?”

Trên đường đi, Ngư nhân công chúa nhỏ giọng hỏi Sở Mộ.

“Ngươi tiếp tục giam nó một đoạn thời gian ngắn.”

Sở Mộ nói.

“Nếu giam giữ nó quá lâu, đợi đến lúc nó đi ra sẽ tức giận nhiều hơn.”

Ngư nhân công chúa nói.

“Không có chuyện gì, dù sao Đông Hải các ngươi đã bắt giam nó rồi. Thù oán cũng đã có, lại giam thêm ít lâu cũng không quan hệ nhiều lắm. Ta nhận thấy thật ra nó rất thích chơi đùa, chỉ có điều mức độ chơi đùa trình độ hơi quá.”

Sở Mộ suy nghĩ một lát rồi nói tiếp:

“Cứ giam nó một đoạn thời gian ngắn, cho dù nó phát tiết tâm tình như thế nào cũng không nên để ý tới nó. Các ngươi làm như muốn giam nó ở trong đó cả đời vậy.”

“Đây…”

Ngư nhân công chúa nghe thế liền lộ vẻ khó xử.

Toàn bộ Hải tộc có ai dám nhốt tiểu tổ tông này quá lâu?

“Ừ, ta cũng đồng ý với ý kiến của thiếu chủ, những đứa nhỏ kiểu này càng nuông chiều lại càng dễ làm hư nó. Bản tính tiểu Hoàng Tuyền chỉ là ham chơi, không biết nguyên nhân gì làm cho ham chơi và nghịch ngợm mở rộng ra vô hạn, lại thêm bản thân nó có lực phá hoại kinh người mới tạo nên cớ sự như vậy giờ. Hải tộc càng sợ nó, không dám tỏ thái độ vững chắc cũng tương đương với cỗ vũ tinh thần nó. Nói không chừng, đợi đến khi tâm trí nó thành thục và lực lượng cường đại hơn, nó sẽ biến thành Giao Nhân cổ xưa thứ hai.”

Ly lão nhi từ trong giới chỉ nhảy ra, bắt đầu tham dự vào vấn đề này.

“Ngươi là…”

Ngư nhân công chúa thấy Ly lão nhi đột nhiên xuất hiện ở trước mặt mình. Ánh mắt nàng có chút kinh ngạc, mở miệng hỏi:

“Đây không phải là trí giả Yêu tộc sao?”

“Hắc hắc hắc!”

Ly lão nhi cười mấy tiếng khô khốc.

Đồng dạng là sứ giả đại tộc, nhưng Ly lão nhi thật sự không có mặt mũi nói mình bị người nhà đuổi ra ngoài.

“Ừ, ý của ta chính là như vậy. Nó cần một quy định quản thúc chặt chẽ, không có bất kỳ thái độ mềm mỏng nào. Nếu không, cứ để tình hình này tiếp diễn sẽ từ từ biến chuyển xấu hơn, nó sẽ lấy việc lăng nhục, phá hư đồng tộc làm trò tiêu khiển, sau khi trưởng thành ý thức xâm lược và tàn sát sẽ tăng trưởng cực kỳ kinh khủng.”

Sở Mộ trầm giọng nói.

Hoàng Tuyền đồng dạng là sinh vật có trí tuệ, mỗi một sinh vật đều có suy nghĩ và bản tính riêng. Hải tộc là một quốc độ có nền văn minh rực rỡ, Giao Nhân cổ xưa được mọi người gọi là Hằng Hải Chi Tử, ai dám nói lúc ban đầu không phải được trưởng bối nuông chiều quá thành hư?

Ai dám cam đoan Giao Nhân cổ xưa khi còn là ấu sủng không giống như tiểu Hoàng Tuyền, ưa thích làm xằng làm bậy, phóng túng không kiêng sợ gì cả?

Sở Mộ thuần dưỡng Hồn sủng vẫn luôn nghiêm khắc, đồng thời cũng chú ý đến bản tính Hồn sủng. Tựa như tiểu Chập Long lúc ban đầu có ý lệ thuộc quá mạnh, Sở Mộ không chút lưu tình ném nó vào quân đoàn quái vật bắt chiến đấu liên tục, để cho tâm tính nó mau chóng trưởng thành, đồng thời cũng là tôi luyện ý chí chiến đấu vững vàng.

Tiểu Hoàng Tuyền chính là một ví dụ điển hình, trước tiên Sở Mộ phải thay đổi suy nghĩ trong đầu nó, sau đó mới tính đến chuyện dạy bảo.

Hắn đã xác định tiểu Hoàng Tuyền là Thủy hệ Hồn sủng của mình rồi, bất kể có ký kết hồn ước được hay không, hắn vẫn tìm cách giúp nó trở nên tốt hơn.

“Được rồi, vậy ta sẽ làm theo lời ngươi nói. Chút nữa ta sẽ đi thông báo với phụ thân, hi vọng phương pháp của ngươi có tác dụng.”

Ngư nhân công chúa cười nói.

Tự nhiên có người nguyện ý tiếp quản chuyện này, Ngư nhân công chúa cầu còn không được. Vì thế nàng sẽ dốc toàn lực trợ giúp Sở Mộ khi còn ở Đông Hải.

Hơn nữa, Ngư nhân công chúa đã thấy được một đoạn trí nhớ của Sở Mộ. Nàng biết Sở Mộ là một Hồn sủng sư nhân loại xuất sắc, nói không chừng hắn có biện pháp thay đổi tiểu Hoàng Tuyền vô pháp vô thiên này.

“Ta chỉ cảm thấy nghi ngờ nó còn nhỏ, nhưng tại sao lực lượng quá mức cường đại như thế?”

Sở Mộ hỏi thử một câu.

“Nghe nói nó ăn lầm thứ gì đó vốn là Tiên vật dùng để tu luyện, tốc độ trưởng thành lột xác nhanh hơn Hoàng Tuyền đồng tộc rất nhiều lần.”

Ngư nhân công chúa hồi đáp.

“Vậy tính cách của nó có liên quan gì tới đồ ăn kia không?”

Sở Mộ lại hỏi tiếp.

“Chuyện này… ta cũng không rõ lắm!”

Ngư nhân công chúa lắc đầu nói.

“Ừ, được rồi!”

Ngay cả Ngư nhân công chúa cũng không biết, vậy thì Sở Mộ đành phải tạm thời bỏ qua chuyện này.

Sở Mộ nhớ là Diệp Khuynh Tư từng nói có một số Tiên vật có hiệu quả kích thích thế giới tinh thần Hồn sủng, mức độ phản ứng có thể so sánh với Sở Mộ tiến hành ma hóa. Ở thời điểm đó, tùy vào thực lực của đối tượng, ý thức và nhận biết sẽ giảm xuống rõ rệt. Dưới tình huống này, đối tượng sẽ mất đi năng lực suy tư, chỉ tìm cách phát tiết nội tâm táo bạo ở trong đầu.

Tiểu Hoàng Tuyền tính tình cổ quái như vậy hẳn là có liên quan đến đồ ăn đặc thù kia rồi.

Sở Mộ và Ngư nhân công chúa trở lại tòa thành san hô. Tựa hồ biết Sở Mộ không quen sinh hoạt trong hải dương, Ngư nhân công chúa chủ động dẫn hắn đi lên hải đảo.

Trên hải đảo cũng có Hải tộc sinh sống, Sở Mộ rất là hiếu kỳ không biết Ngư nhân công chúa làm sao di chuyển trên đất bằng.

Khi mà Sở Mộ cho rằng thời điểm nàng đi lên đất bằng, cái đuôi cá sẽ biến thành hai chân nhân loại, Ngư nhân công chúa đã tạo ra một luồng sóng nước chậm rãi tiến lên. Nàng làm như thế đã trực tiếp bóp chết ảo tưởng trong đầu hắn, ở đây vốn không phải là chuyện cổ tích, và nàng cũng không phải là nàng tiên cá ngây thơ kia.

Hai người tiến vào khu vực vịnh san hô, Sở Mộ nhìn thấy một đầu Hải Tích Yêu khống chế Phi Vân Mẫu bay tới.

Hải Tích Yêu tiến lại gần Ngư Nhân công chúa rồi dùng ngôn ngữ Hải tộc nói một tràng thật dài.

Sắc mặt Ngư nhân công chúa hơi đổi, thần sắc lộ ra mấy phần tức giận.

“Có chuyện gì?”

Sở Mộ mở miệng hỏi.

“Hạo Kiếp hải yêu đã xua quân xâm chiếm Bạch đảo của chúng ta…”

Ngư nhân công chúa nói:

“Bạch đảo là một hòn đảo trọng yếu đối với Đông Hải, san hô trắng ở nơi đó là thức ăn dành cho trẻ sơ sinh của Hải tộc.”

Ngư nhân công chúa giải thích rất đơn giản, nhưng Sở Mộ cũng hiểu được tầm quan trọng của chuyện này.

Sau đó Ly lão nhi mới giải thích bổ sung:

“Hải tộc mới sinh rất yếu ớt, chỉ cần dòng nước dưới biển xung kích cũng chịu không nổi. Các ngươi sống trên đất bằng không có tình huống như thế, trong hải dương thường xuyên phát sinh sóng ngầm và các dòng hải lưu mãnh liệt. Có tới năm phần Hải tộc mới sinh chết non trong giai đoạn này, hoàn toàn không có cơ hội trưởng thành lột xác.”

“San hô trắng giúp cho thân thể Hải tộc mới sinh cứng cáp hơn, xương cốt và nội tạng bền bỉ hơn, năng lực chống cự sẽ trở nên mạnh hơn. Chỉ cần bảo vệ thích đáng, Hải tộc mới sinh sẽ gia tăng tỉ lệ sống sót. Hơn nữa, Hải tộc mới sinh thân thể yếu ớt, rất khó thừa nhận năng lượng trích ra từ linh vật, vì thế san hô trắng mới trọng yếu như thế. Dù sao Hải tộc cũng không có lực lượng hồn niệm giống như nhân loại, có thể từ từ dẫn dắt và hấp thu năng lượng trong linh vật.”