Chương 1049: Lẻ Loi Một Mình Cũng Phải Chiến. (P1)

Sủng Mị

Đăng vào: 2 năm trước

.

(¯`’•.¸(¯`’•.¸† Dungnhi †¸.•’´¯)¸.•’´¯)

Đáng ăn mừng duy nhất chính là Tam đại cung điện từ đầu đến cuối vẫn còn rất khổng lồ, lực lượng quân đoàn tầng dưới quá đông cũng có thể tạo thành uy hiếp lớn với Hồn Hoàng tạo, đây cũng là nguyên nhân cao tầng Hồn Minh tới bây giờ không dám mạo hiểm công kích các trạm gác, tường thành tương ứng của Tam đại cung điện, đây cũng là nguyên nhân trọng yếu nhất.

Hỏa ảnh màu vàng chiếu rọi, chiếu vào gương mặt lo nghĩ của các tướng sĩ.

Đứng trên lưng Quan Hoàng Vương, Mục Thanh Y quay đầu lại không nhìn thấy thánh điện có chút động tĩnh nào, lại nhìn qua Liễu Băng Lam mang theo đại quân Tam đại cung điện rút ra ngoài.

– Triệu hoán thất bại sao?

Mục Thanh Y thì thào tự nói.

– Mục tiểu thư, chẳng lẽ còn có hy vọng nào xuất hiện sao?

Âm thanh của nam tử truyền vào trong tai của Mục Thanh.

Mục Thanh Y ngẩng đầu, có chút chán ghét nhìn qua Ngô Quảng trên bầu trời.

Băng Thương Chi Vương của Ngô Quảng cũng chưa chết, Mục Thanh Y vừa ra tay không bao lâu thì thằng này đã dùng hồn sủng băng thuộc tính quấn lấy Quan Hoàng Vương của nàng, tiến hành áp chế, Mục Thanh Y không thể không cho Quan Hoàng Vương cùng Bạch Hổ liên thủ mới có thể chống lại Băng Thương Chi Vương, cảnh tượng này làm Mục Thanh Y phi thường bị động.

– Mục tiểu thư, hiện tại đi qua bên ta đi, ngươi vẫn là Thiên Cơ điện hạ được người của phía ta kính trọng, cần gì phải lãng phí tinh lực lên Tam đại cung điện vận số đã hết chứ.

Ngô Quảng cười toe toét nói ra.

– Bắt đầu từ ngày hôm đó thì ta và người Hồn Minh thề bất lưỡng lập!

Mục Thanh Y lạnh lùng nói ra.

Nghe được câu này Ngô Quảng trực tiếp thu hồi bộ dáng giả nhân giả nghĩa kia, mở miệng nói ra:

– Hừ, không thức thời vụ ah, Sở Phương Trần hèn nhát đâu rồi, tại sao không dám xuất hiện đi, ta đã từng nói qua muốn giẫm lên mặt của hắn, cướp nữ nhân của hắn, đã nói thì phải làm được!

Mục Thanh Y ngược lại là cảm thấy Ngô Quảng thật sự đáng buồn cười, nếu không phải thuộc tính tương khắc, Mục Thanh Y cũng có thể nhẹ nhõm thu thập hắn, loại mặt hàng này cũng có thể chống lại Sở Mộ?

Mục Thanh Y không hề nói nhảm với Ngô Quảng, Quan Hoàng Vương huy động cánh bay lên không trung bố trí một quang thuẫn cực lớn bao phủ lấy tường thành, bảo hộ đại quân của Tam đại cung điện.

Ngô Quảng nhìn qua Mục Thanh Y, trong mắt nhiều hơn vài phần âm tàn và dục vọng. Nhưng mà hắn cũng không nóng nảy bắt lấy nàng, dù sao phía sau nàng còn có một chi đại quân vạn người, trước khi quân đoàn của Hồn Minh tới đây, hắn cũng không muốn làm cho Băng Thương Chi Vương biến thành bia ngắm cho vài vạn hồn sủng cao cấp.

Ngô Quảng nhìn qua quân đoàn thú hệ công kích trong Hồn Minh, ánh mắt cao ngạo nhìn qua cuồng thú vài lần.

– Đè nát chướng ngại vật đi!

Ngô Quảng ra mệnh lệnh!

Sau khi ra lệnh thì vạn thú cùng rống tê thiên động địa, khí thế thú hệ như biển gầm chà đạp qua tường thành. Đại quy mô muốn mang đi tất cả.

– Hống hống hống… NGAO NGAO NGAO NGAO…

Tiếng rống đinh tai nhức óc, đại quân áp tới!

Vô số hồn sủng cùng hồn sủng sư bị chà đạp biến thành thịt nát, những thi thể bị hóa thành thịt nát kia không ngừng bị đạp nhừ, trong lúc này ngoài thành hóa thành một địa ngục, hỏa diễm, sấm vang và mùi huyết tinh tràn ngập trong không khí.

Trung thành vốn là tuyến phòng ngự kiên cố nhất của Tam đại cung điện, nhưng mà sau khi bị sinh vật cấp chúa tể phá hủy thì cho dù tuyến phòng ngự này chắc chắn cỡ nào cuối cùng cũng bị đánh nát.

Quân đoàn Hồn Minh lại tiến tới lần nữa, thế không thể đỡ, trung thành cuối cùng tới lúc hoàng hôn đã rơi vào tay giặc, tất cả thành viên Tam đại cung điện không thể không tiến vào nội thành.

Phải cố thủ nội thành, bởi vì trước khi thân thuộc của bọn họ rời đi, quân đoàn tuyệt đối không thể rút khỏi.

Nhưng mà cố thủ nội thành không thể kiên trì thời gian quá lâu, sinh vật cấp chúa tể hủy diệt căn bản không thể ngăn cản…

– Cũng đã rút lui khỏi sao?

Liễu Băng Lam mở miệng dò hỏi.

Hiện tại cao tầng cũng đã lui tới Yểm Ma Cung. Yểm Ma Cung tương đối an toàn, bởi vì Diệp Khuynh Tư đã đi vào Yểm Ma Thánh Vực điều khiển quân doàn Bạch Yểm Ma và quân đoàn Lam Yểm Ma gia nhập chiến trường.

Bạch Yểm Ma do kẻ thống trị Yểm Ma chỉ huy, nhưng mà chiến sự xảy ra quá đột ngột. Kẻ thống trị Yểm Ma và những Bạch Yểm Ma khác phân bố ở các vị trí khác nhau của Yểm Ma Tuyệt Địa, muôn hợp lại cần một ít thời gian.

Hiện tại Diệp Khuynh Tư có thể điều động quân đoàn Yểm Ma cũng chỉ có Bạch Tứ từ một bộ lạc điều động năm ngàn Bạch Yểm Ma và năm vạn Lam Yểm Ma.

Cổ lực lượng này có thể tạm thời cam đoan nội thành không bị công phá, nhưng mà chỉ là tạm thời mà thôi.

– Hiện tại nên đi tới khu tây.

Hướng đại nguyên lão nói ra.

Lúc này sắc mặt mỗi vị nguyên lão đều phi thường khó coi, trong mấy ngày ngắn ngủi ngoại thành và trung thành đã bị công phá, số lượng quân đoàn thì Tam đại cung điện chiếm cứ ưu thế tuyệt đối, nhưng mà sinh vật cấp chúa tể chính là hóa thân của tử thần trên chiến trường, một kỹ năng có thể mang đi gần ngàn trung cấp quân đoàn, bọn họ không nghĩ tới lực lượng quân đoàn lại nhỏ bé như thế.

Phương của Tam đại cung điện cũng chỉ có Mục Thanh Y có thể hạn chế Băng Thương Chi Vương của Ngô Quảng, Diệp Khuynh Tư toàn lực phụ trợ Diệp Hoàn Sinh cũng miễn cưỡng ngăn cản Thái Nga Cự Nhân đại khai sát giới, hồn sủng của Liễu Băng Lam thì hạn chế một chúa tể của Hùng Thủ. Hướng đại nguyên lão, Khương Ma Đế, lão ẩn sĩ, Trầm nguyên lão, Bàng nguyên lão là những nguyên lão thực lực mạnh nhất liên thủ chống lại hồn sủng cấp chúa tể của Hùng Tá.

Còn lại chính chỉ có bảy nguyên lão của thành Vạn Tượng, bảy tên nguyên lão này ứng phó bát Hoang đã vô cùng cố sức, không cần phải nói thập lục Tuyệt vị.

Đương nhiên làm cho Tam đại cung điện cảm thấy vô lực chính là minh chủ Lăng Xiển.

Vị trí này tới bây giờ minh chủ Lăng Xiển cũng chỉ triệu hoán hai hồn sủng, một chỉ là Quỷ Đồng Huyết Ma Sát xuất hiện sớm nhất.

Quỷ Đồng Huyết Ma Sát quỷ bí phiêu ẩn trong chiến trường, trừ Liễu Băng Lam thì không ai phát hiện ra hành tung của nó, nó không ngừng thu hoạch tính mạng của sinh vật cấp Đế Hoàng, cấp Đế Hoàng chết trong tay của nó khó mà tính được.

Một con khác chính là Vẫn Long vô cùng hung mãnh!

Vẫn Long rất ít khi ra tay, nhưng mà tất cả phòng tuyến kiên cố cua Tam đại cung điện đều bị Vẫn Long đánh tan, mỗi một kỹ năng của Vẫn Long này mang lại tai nạn cho thành thị, không biết bao nhiêu tánh mạng đã bị kỹ năng khủng bố của nó chôn vùi.

Liên tiếp tan tác, hơn nữa là dưới tình huống đối phương không triệu hoán toàn bộ hồn sủng cấp chúa tể.

Trận chiến đấu này đã không có bất kỳ chỗ trống này xoay người.

Vốn Liễu Băng Lam có ý định cho toàn quân lui lại, buông tha cho thành Vạn Tượng, lui giữ những thành thị khác.

Lần này lui lại nhất định sẽ bị truy kích, nhưng chiến sự nhất định là toàn quân bị diệt, loại tình huống này chỉ có thể nói là đau đớn.