Chương 1112: Ma Thụ Lực Địch Song Chủ Tể. (P4)

Sủng Mị

Đăng vào: 2 năm trước

.

(¯`’•.¸(¯`’•.¸† Dungnhi †¸.•’´¯)¸.•’´¯)

Dù sao hồn sủng Mộc hệ năng lực tránh né là phi thường kém. Đường đường cấp chủ tể ngay cả sinh vật Mộc hệ đều đánh không trúng thực sự phi thường không thể nào nói nổi.

Vì đền bù sai lầm, Tùng Lâm Cự Nhân lần này xung phong đi đầu, nó liên tục nhảy ra mấy lần, thân thể nặng nề rơi vào trước mặt Ma Thụ chiến sĩ.

Bỗng nhiên, Tùng Lâm Cự Nhân tứ chi và đầu lâu biến mất không hiểu, cả thân thể lục sắc cư nhiên biến thành một khối đá!

Khối đá này không phải là nham thạch bình thường, chỉ cần hình thể kinh khủng kia cũng đã đủ để đem tất cả nghiền thành thịt vụn!

Khối đá kia bá đạo kéo tới, tốc độ kinh người, Ma Thụ chiến sĩ căn bản không chỗ né tránh, chỉ có thể chống đỡ cánh tay cự muốn từ trên người cự nhân hóa đá kia nghiền qua!

Khối đá kia tần suất chuyển động cực nhanh, Ma Thụ chiến sĩ biến ảo cánh tay hầu như đều bị suy giảm.

Khối đã vẫn như cũ đi trước, Ma Thụ chiến sĩ liên tục nhảy về phía sau. Một ngày lực lượng của nó không thể chống đỡ loại lực lượng to lớn này nghiền ép. Khối đá này nhất định sẽ đem nó ép thành vụn gỗ!

Khe rãnh thật dài xuất hiện ở trong rừng cây. Ma Thụ chiến sĩ nhìn quét phía sau nhảy ra tòa sơn khâu một cái….

Một ngày bị tòa sơn khâu kia xông đến vị trị, nó khẳng định sẽ lọt vào khối đá kinh khủng này nghiền áp. Lập tức Ma Thụ chiến sĩ vội vàng dùng ý niệm khống chế được gốc rễ dưới chân.

Gốc rễ rất nhanh ở vị trí phía sau của Ma Thụ chiến sĩ bốn năm dặm quấn lấy, hình thành một tấm lưới thực vật cực lớn!

Cự nhân hóa đá kia xông đến, cả tấm lưới lớn kia cũng bắt đầu chìm xuống, mềm dẻo hòa hoãn lực lượng nghiền ép của khối đá.

Tấm lưới thực vật càng chìm càng sâu, Ma Thụ chiến sĩ bị mặc ở chính giữa tuy rằng mộc giáp đã bị vỡ vụn hơn phân nửa. Thế nhưng nó vẫn như trước không có đem cự võng này triệt hồi. Ngược lại vào lúc khối đá kia nghiền ép thân thể của mình, liên tục gia cố cả tấm lưới thực vật.

Lực trùng kích của khối đá kia không ngừng suy yếu, mà cả cự võng sức kéo lại trở nên phi thường kinh khủng!

– Úc!!!

Rốt cục, Ma Thụ chiến sĩ rít gào một tiếng, vào lúc lực trùng kích của khối đá đạt được điểm tới hạn. Song chưởng mạnh mẽ nắm lấy cự võng rút ra, đem cự võng ghìm thật chặt!

Một cái ghìm này để sức kéo của cự võng càng thêm kinh khủng, Tùng Lâm Cự Nhân rõ ràng không có ý thức được chính mình đã ở vào trong một tấm lưới thực vật phi thường nguy hiểm, cư nhiên còn đang tách ra nghiền ép Ma Thụ chiến sĩ.

Chỉ tiếc, vô luận nó gia tăng lực trùng kích thế nào, thân thể như khối đá kia của nó đều bị lực lượng nào đó đẩy dời về phía sau!

– Bộ…..!

Cự võng kia lực kéo thả ra, Tùng Lâm Cự Nhân còn không có phản ứng lại đây, liền lọt vào một cổ lực đàn hồi to lớn, thân thể như khối đá kia cách mặt đất trăm mét, bị đẩy lùi thẳng tắp ra ngoài.

Cổ lực đàn hồi này tương đối kinh khủng, so với tốc độ nghiền ép của khối đá còn muốn nhanh hơn gấp hai lần. Mà Ma Thụ chiến sĩ cố ý cải biến góc độ của cự võng càng đem Tùng Lâm Cự Nhân bán về phía Nữ Hoàng Thiên Đình Xà hình thể cực lớn!

Lực phản đạn này có thể so với Tùng Lâm Cự Nhân tự mình thi triển kỹ năng khối đá còn mạnh hơn gấp hai lần. Dưới loại tốc độ này Nữ Hoàng Thiên Đình Xà cho dù là ý thức được cũng vô pháp động được thân thể cực lớn kia né tránh ra!

Nữ Hoàng Thiên Đình Xà bối rối giãy dụa thân thể, thế nhưng Tùng Lâm Cự Nhân bị bắn đến tốc độ quá nhanh, Nữ Hoàng Thiên Đình Xà chỉ có thể đủ mắt mở trừng trừng nhìn Tùng Lâm Cự Nhân như khối đá kia hướng phía chính mình ném tới mà không có bất kỳ biện pháp gì chống đỡ!

– Băng!!

Nữ Hoàng Thiên Đình Xà bị khối đá đánh bay đi ra ngoài, thân thể thật dài không biết bay qua cự ly dài dằng dặc cỡ nào, cuối cùng ngã ở vị trí gần với chỗ Vạn Đồng Ma Thụ.

Đuôi của Nữ Hoàng Thiên Đình Xà cũng đều bị đè ép, thống khổ khiến nó điên cuồng giãy dụa thân thể, cưỡng ép đem thân thể của mình bị đặt ở dưới người Tùng Lâm Cự Nhân kéo ra.

Tiên huyết tràn ra, cái đuôi của Nữ Hoàng Thiên Đình Xà hầu như biến thành thịt vụn. Nó liên tục phát sinh tiếng kêu bén nhọn, thân thể lung lay lắc lư chui vào trong rừng cây càng cao càng rậm rạp hơn.

Nữ Hoàng Thiên Đình Xà không có đuôi, mất đi cân đối nghiêm trọng. Thân thể ở giữa thương thiên đại thụ xuyên toa cũng trái đâm phải lắc, đụng vào rừng rậm một mảnh ngổn ngang, lảo đảo trốn đến chỗ sâu trong rừng rậm.

Sau khi Nữ Hoàng Thiên Đình Xà chạy trốn, Tùng Lâm Cự Nhân mới rốt cục lắc lư cái đầu đứng dậy.

Hình thể càng lớn thì chịu đựng trùng kích càng mạnh mẽ. Tùng Lâm Cự Nhân một cú ngã xuống này cũng không nhẹ, ngũ tạng lục phủ đề sắp bị chấn nát rồi.

Mà lúc này rễ cây của Ma Thụ chiến sĩ rất nhanh quấn ở trên thân thể Tùng Lâm Cự Nhân. Ở dưới tình huống Tùng Lâm Cự Nhân không hề chuẩn bị mạnh mẽ đem tứ chi của nó nhấc lên cao, sau đó nặng nề đập xuống mặt đất.

– Băng!! Băng!!! Băng!!….

Ma Thụ chiến sĩ liên tục ba lần bị chấn ngã, sau đó, nội tạng và xương cốt bị chấn đến càng thêm vỡ vụn, ngay cả bò cũng đều trở nên khó khăn.

Tùng Lâm Cự Nhân run rẩy bò người dậy, ba con mắt kia nhìn Ma Thụ chiến sĩ đang điên cuồng chạy tới, nhất thời sợ đến cả người run rẩy.

Chưa bao giờ gặp qua sinh vật cấp chiến tướng bưu hãn như vậy, Tùng Lâm Cự Nhân đã không còn có dũng khí chiến đấu nữa. Bước ra một bước lớn, liền hướng phía xa xa bỏ chạy. Về phần đế quốc quân đoàn nó cũng không thể chú ý được nữa.

Ma Thụ chiến sĩ đuổi theo một trận, sau đó, thân thể thật lớn của Tùng Lâm Cự Nhân đã biến mất ở trong rừng rậm liên miên vô tận cao thấp khác nhau.

– Úc….

Sau khi hai đại sinh vật cấp chủ tể của Thất Hoang Chi Viên bỏ chạy trối chết, Ma Thụ chiến sĩ lập tức phát sinh tiếng gầm gừ phấn chấn.

Tiếng rít gào này để thực vật quân đoàn to lớn như thủy triều triệt để bị kinh sợ, vô luận quân đoàn số lượng có bao nhiêu kinh khủng, cuối cùng cũng là bỏ chạy trối chết, không còn dũng khí tái chiến tiếp nữa.

Một trận chiến này để Ma Thụ chiến sĩ lòng tự tin bành trướng. Hiệu quả lịch duyệt chỉ sợ cũng có thể đề thăng tới cửu thành.

Mà ngay khi đại quân đế quốc bắt đầu lui lại không lâu sau, chỗ Vạn Đồng Ma Thụ bỗng nhiên phát sinh một tiếng rống lên tức giận, đã phía xa thực vật ở chỗ đường chân trời và bầu trời tương liên, như một đường viên mơ hồ thật lớn trở mình đứng dậy, sau đó điên cuồng một đường hướng về phía này đuổi theo.

Ma Thụ chiến sĩ, Tần, Ngưng, Quỷ quân đều là dừng ở phương hướng đó. Đại khái không quá lâu, Sở Mộ cả người thiêu đốt ngân sắc ma diễm tựa như một đạo lưu tinh xẹt qua trời cao, rơi vào trước mặt chúng hồn sủng.

– Đều trở lại đi, lần này chúng ta thu hoạch lớn rồi.

Sở Mộ niệm lên chú ngữ, rất nhanh đem bốn con hồn sủng đều thu hồi đến trong không gian hồn sủng.