Quyển 2-Chương 546: Bất Hủ thành - Thế giới tử vong (thượng,hạ)

Sủng Mị

Đăng vào: 2 năm trước

.

Quátrình đột phá cảnh chưa chắc phải dùng đến thực lực, mà còn có rấtnhiều nhân tố không ổn định phát sinh ở giữa đường. Cho nên vinh quangcuối cùng vẫn là một điều bí mật được vô số người mong đợi.

Loạichuyện càng thần bí và khó đoán lại càng làm cho tất cả người trôngngóng không biết mỏi mệt là gì. Thậm chí không ít người hâm mộ đã tựđộng phân chia bè phái, bắt đầu lên tiếng ủng hộ cho thần tượng củamình.

Rốt cuộc cảnh thứ chín cũng bắt đầu.

Đúng như CẩnNhu công chúa đã từng nói trước kia, tất cả tuyển thủ đều bị phong bếhồn niệm, dùng khăn che mắt rồi bí mật dẫn tới địa điểm dự thi. Mãi chođến khi tiến vào đến Bất Hủ thành mới để cho đám tuyển thủ tự do hoạtđộng.

Bởi vì hoàn cảnh nơi này rất đặc thù, cho nên cuộc thi lần này không có khán giả.

Tấtcả những người muốn biết kết quả tranh tài cũng chỉ có thể tụ tập trongThiên Hạ thành chờ đợi. Lúc này những Hồn sủng sư chuyên môn thuầndưỡng yêu thú trở nên vô cùng trọng yếu.

Vì muốn tất cả tuyển thủhiểu rõ tình huống cuộc thi, ban tổ chức chấp thuận một vài Hồn sủng sưmang theo Hồn sủng tiến vào Bất Hủ thành đảm nhiệm vai trò đưa tin. Mộtkhi đầu Hồn sủng kia nhìn thấy tình hình chiến đấu sẽ thông qua phươngthức truyền tin bằng tinh thần báo cho Hồn sủng sư biết. Vị Hồn sủng sưkia sẽ tường thuật lại cho đám khán giả nóng lòng được nghe tin tức mớinhất ở bên ngoài.

Phương thức này giúp cho hai cảnh cuối Thiên HạQuyết diễn ra sinh động hơn, chứ không phải để mặc cho người khác imlặng chờ đợi. Sau đó tự nhiên quay ra công bố kết quả tranh tài, thậmchí sẽ khiến cho không ít người hoài nghi về tính trung thực của ban tổchức dẫn đến phiền toái không cần thiết.

Kính Kiếm sơn chỉ mở cửavào lúc đêm khuya, trong dân gian thường có tin đồn nhìn thấy Vong Linhmôn xuất hiện trong Kính Kiếm sơn mỗi khi màn đêm buông xuống.

Thậtra tin đồn cũng không giả, Kính Kiếm sơn đúng là tồn tại một cái VongGiới môn. Chẳng qua là nó đi thông Bất Hủ thành, chứ không phải thế giớivong linh.

Trước khi cảnh thứ chín bắt đầu, Sở Mộ đã bị che mắt,phong bế hồn niệm dẫn đi một đoạn thời gian rất dài. Cuối cùng mới dẫnvào trong Kính Kiếm sơn, đi tới gần khu vực chính giữa hai tòa núi đádựng đứng.

Sở Mộ không biết Vong Giới môn mở ra bằng cách nào,chỉ có cảm giác thân thể của mình xuyên qua một không gian kỳ lạ, trànngập khí tức hắc ám nồng nặc. Tựa như tiến vào một thế giới tử vong,những sinh vật sống ngay cả hô hấp cũng rất khó khăn.

Sau khi được tháo bỏ bịt mắt, Sở Mộ phát hiện mình đang đứng ở dưới một bầu trời u ám.

Đámmây khổng lồ trên cao tạo thành màn trời đục ngầu không có giới hạn,không khí nặng nề tựa như trái tim bị thứ gì đó đè nén khiến cho ngườita có cảm giác rất khó chịu.

Sở Mộ bây giờ là đứng trên mảnh đất trống trải, xám xịt, trước mắt là một tòa thành cổ xưa bị mây đen che kín.

Trênthực tế nơi đó không thể gọi là tòa thành, mà giống với cung điện bỏhoang nhiều hơn. Bởi vì chung quanh tòa thành không có kiến trúc vàphòng ốc, chỉ có những bức tường đổ nát và đất đá rải đầy con đường.

Trongtòa thành có rất nhiều “tường”, nhưng thật ra đó là do các loại rễ câyvà dây leo của thực vật quấn lấy nhau tạo thành bức tường che chắn,thỉnh thoảng mới có thể nhìn thấy từng mảnh tường đá bị ăn mòn nghiêmtrọng ẩn bên trong đám thực vật.

Tường rào rất cao, rắc rối phứctạp gần như bao trùm cả Bất Hủ thành, thậm chí đám thực vật trải dàikhắp đường phố, nóc nhà, cửa hàng đổ nát không có một chút sinh khí.Thỉnh thoảng bốn phía lóe lên một vài tia sáng lạnh hung ác, phát ra từnhững sinh vật hoang dã đang ám phục chờ đợi thời cơ giết chết con mồi.

TòaBất Hủ thành này rộng lớn ngoài sức tưởng tượng, hơn nữa còn có độ dốctựa như ở trên sườn núi, càng đi sâu vào trong địa thế lại càng cao.

SởMộ đứng ở khu vực tương tự ngoại ô, dõi mắt nhìn tới có thể nhìn thấyrất xa, nhưng phần lớn khung cảnh đã bị mây đen che phủ không thể nàoquan sát rõ ràng.

Chuyện tình làm cho người ta kinh hãi chính làmàn trời đục ngầu phía trên tòa thành lại xuất hiện tình trạng nứt vỡquỷ dị, tựa như phiến không gian này bị lực lượng bí ẩn nào phong tỏachặt chẽ.

Sở Mộ không nghĩ đến bên trong Kính Kiếm sơn lại chegiấu một tòa thành cổ xưa và đáng sợ như vậy, hình tượng này quả thựcrất giống một thế giới cách biệt bị lực lượng hắc ám thống trị.

“Đây chính là tòa thành trong truyền thuyết? Đúng là mở rộng tầm mắt nha!”

Một gã thanh niên cao thủ phát biểu đầy cảm thán.

Chungquanh Sở Mộ có rất nhiều tuyển thủ tham gia cảnh thứ chín. Hầu như tấtcả mọi người lần đầu tiên nhìn thấy cảnh tượng này, cho nên bọn họ khôngnhịn được lộ vẻ kinh hãi trên mặt, một số người ngược lại im lặng khôngnói nên lời.

Sở Mộ phát hiện những tuyển thủ bậc thang thứ hai tham gia cảnh thứ chín có chừng trăm người.

Nóicách khác, một trăm người này chính là đại biểu cho tầng lớp thanh niêntối cường của Thiên Hạ Cảnh. Nếu đặt một người trong này vào bất kỳ tòathành nào ở bên ngoài cũng là tồn tại vô địch, thậm chí trung niên đồnglứa chưa chắc là đối thủ của bọn họ.

“Nghe nói sinh vật nơi này đều đã đạt tới mười đoạn, đẳng cấp chủng tộc thấp nhất cũng là thống lĩnh.”

“Mười đoạn cấp thống lĩnh không có gì đáng sợ mà?”

Có người khinh thường, hừ lạnh một tiếng phản bác.

Tạichỗ này đều là thanh niên tối cường, quãng thời gian Thiên Hạ Quyếtdiễn ra rất dài. Hiện tại phần lớn Hồn sủng của tuyển thủ đã đạt tớitrình độ chín đoạn – trung đẳng quân chủ hoặc mười đoạn – cao đẳng cấpthống lĩnh. Đối với tuyển thủ mạnh nhất có thể tiến hành bốn khống thìmười đoạn Hồn sủng cấp thống lĩnh quả thật không có gì phải sợ.

“Thậtlà đáng tiếc, mười đoạn cấp thống lĩnh ở chỗ này chẳng qua là línhquèn, nói cách khác mười đoạn Hồn sủng cấp thống lĩnh ở chỗ này luônluôn quần kết thành đội.”

Hồn sủng cung Ngô Khánh cười cười lãnh đạm, nói cho những gã tuyển thủ vô tri kia biết một sự thật tàn khốc.

“Thành… thành quần … kết đội hả? Thiệt hay giả?”

Ngô Khánh nói một câu làm cho cả đám người hoảng sợ cứng đờ người ngay tại chỗ.

“Mọi người nghe đây!”

Lúcnày một thanh âm dùng hồn niệm khuếch đại bỗng nhiên truyền vào trongtai mọi người, tất cả tuyển thủ lập tức lấy lại bình tĩnh lắng nghe.

“Là một trong Tứ Tịch, trưởng lão Diệp Đào.”

“Cường giả mạnh nhất chỉ dưới vương tọa, nghe nói tất cả chủ sủng của hắn đều là cấp đế hoàng.”

Đám tuyển thủ nhanh chóng nhận ra một thân ảnh nam tử đứng trên tường thành xám xịt, tiếng nghị luận xôn xao bắt đầu vang lên.

Thanhniên tối cường bậc thang thứ hai ở chỗ này có hơn trăm người, nhưng màso sánh với Tứ Tịch Diệp Đào vẫn còn chênh lệch tới trăm vạn dặm.

Những người đứng ở chỗ này vẫn luôn lấy tư cách đề danh Thiên Hạ vương tọa làm mục tiêu vinh quang của đời mình.

“BấtHủ thành là một tòa thành thần bí, cũng là mảnh đất vô cùng nguy hiểm.Chỉ có cường giả chân chính mới có thể chịu đựng nổi những khảo nghiệmtàn khốc ở nơi này. Thiên Hạ Quyết không phải là cuộc thi bình thường,luôn luôn bảo đảm an toàn cho thí sinh, những tuyển thủ dự thi tùy thờiđều có thể giao ra tính mạng của mình và Hồn sủng. Mà Bất Hủ thành nguycơ tứ phía, hung hiểm khắp nơi, tử vong và sông sót chỉ cách một đườngtơ mỏng manh. Cho nên các ngươi tốt nhất phải chuẩn bị sẵn sàng tinhthần, nhưng cái gì cũng có giá của nó, chỉ cần các ngươi sống sót vượtqua hai cảnh cuối cùng này, bất kỳ người nào cũng sẽ có đột phá vượt bậcso với những cảnh trước.”

“Các ngươi đã biết bên trong Bất Hủthành sinh sống rất nhiều mười đoạn Hồn sủng, đẳng cấp chiến lực thấpnhất là thống lĩnh thường thường quần kết thành đội. Đẳng cấp chiến lựcđạt tới chuẩn quân chủ và sơ đẳng quân chủ cực kỳ phổ biến, trong số cácngươi có người nào may mắn tiến vào cảnh thứ chín, ta thành thật khuyênngười đó trực tiếp từ bỏ đi. Bởi vì lấy thực lực của các ngươi cònkhông đối phó nổi sinh vật bình thường nhất ở nơi này.”

Giọngnói Diệp Đào rất nghiêm túc, nội dung lại càng kinh khủng làm cho ngườita có cảm giác áp lực vô hình đè nén tâm trí. Không ít người tự biếtthực lực của mình không ra hình dáng gì lập tức im lặng rút lui.

Mườiđoạn chuẩn quân chủ tương đương với chín đoạn cao giai – trung đẳngquân chủ, rất nhiều tuyển thủ đứng ở đây thậm chí còn không có một conHồn sủng đạt tới trình độ này.

Có lẽ vô tình gặp phải mười đoạnHồn sủng chuẩn quân chủ, bọn họ có thể dựa vào nhiều khống ứng phó.Nhưng đối mặt với sơ đẳng quân chủ hoặc trung đẳng quân chủ khẳng địnhlà bỏ mạng tại đương trường rồi.

Diệp Đào nói xong lời này thật sự có mấy người lựa chọn từ bỏ cuộc thi.

Đốivới những tuyển thủ này, có thể xông vào cảnh thứ chín đã rất vinhquang rồi. Về phần giao ra tính mạng để tranh đoạt vinh quang cuối cùngquả thật là không sáng suốt, hoặc có thể nói là dại dột ngu xuẩn.

“Phíanam thành có rất nhiều con đường đi thông tới địa điểm cuối cùng -Huyết Thú tế đàn. Mỗi một con đường sẽ dẫn tới vô số nhánh rẽ khác nhau,có thể đi vòng, có thể đi thẳng, cũng có thể lệch khỏi quỹ đạo ban đầu.Điều này cần phải dựa vào đầu óc của mình và nhận thức tìm kiếm conđường ngắn nhất đi tới Huyết Thú tế đàn. Trên đường đi sẽ không ngừngxuất hiện các loại Hồn sủng hung tàn, các ngươi phải dùng thực lực chânchính của mình vượt qua trở ngại.”

“Ta chịu trách nhiệm nhắc nhởcác ngươi, một khi dưới chân xuất hiện đồ án màu đỏ sẽ đại biểu hướng đóđi thông tới khu vực khác của Bất Hủ thành. Con đường đó không phảidành cho đám tiểu bối các ngươi, bước vào chỉ có hai chữ duy nhất, chếtchắc!”

“Bên trong Bất Hủ thành phong ấn rất nhiều sinh vật caocấp, đám sinh vật này được dùng để trấn áp Hồn sủng cường đại bị phongấn phía dưới. Ta có thể nói cho các ngươi biết, chỉ cần xuất hiện sinhvật thủ giới khẳng đinh cách đó không xa sẽ có Hồn sủng cao đẳng cấpquân chủ trở lên trấn thủ. Mặc dù các ngươi nhận nhiệm vụ đột phá cảnhchỉ là khu vực yếu nhất trong Bất Hủ thành, nhưng tốt nhất là cẩn thậnmột chút, không nên tùy tùy tiện tiện đi tới những khu vực bị phong ấn.Chúng ta không dám cam đoan các ngươi có may mắn sống sót rời khỏi nơiđó hay không, một khi đụng tới Hồn sủng bị phong ấn vô tình thoát khốn,hoặc là sinh vật thủ giới mạnh hơn bình thường, các ngươi xem như làkhông có một tia cơ hội sống sót. Cho nên đừng có vì lợi ích không thiếtthực mà tự tìm đường chết.”

Diệp Đào trưởng lão nói những lời này khiến cho tất cả tuyển thủ kinh ngạc không nói nên lời.

Sinhvật thủ giới đẳng cấp thấp nhất cũng là cao đẳng quân chủ, điều nàygiải thích những Hồn sủng bị phong ấn ít nhất cũng mạnh hơn một bậc, lỡmay xui xẻo đụng phải một con xem như là toàn quân bị diệt rồi. Trongđám tuyển thủ trăm người ở nơi này, có người nào dám vỗ ngực tự xưng đủsức chống lại Hồn sủng quân chủ đỉnh phong?

Quan trọng nhất làDiệp Đào trưởng lão đã nói rõ địa phương đột phá cảnh là khu vực yếunhất trong thành. Như vậy những khu vực khác trong Bất Hủ thành chẳngphải là phong ấn Hồn sủng cường đại hơn hay sao?

Diệp Đào cố ýgiải thích rõ ràng cho bọn họ chuẩn bị sẵn tâm lý, nhưng nội dung trongđó vẫn khiến cho lòng người bàng hoàng. Lúc trước rất nhiều tuyển thủ tựtin một mình đột phá cảnh bắt đầu có ý nghĩ tìm kiếm đồng đội.

Đếncảnh thứ chín, trừ phi thực lực mạnh đến mức nghịch thiên, nếu khôngdựa vào thực lực một người khẳng định không thể nào đi tới điểm cuối.

“Lộtuyến lùi về rất đơn giản, hễ nhìn thấy đồ án màu xanh lục thì rẽ trái,không mất bao nhiêu thời gian sẽ rời khỏi Bất Hủ thành.” Diệp Đào tiếptục nói.

“Còn nữa, trong Bất Hủ thành nghiêm cấm phi hành, đámthực vật màu đen bám quanh tường là do Hồn sủng thực vật tạo thành,chúng nó không cho phép vượt qua, một khi vượt qua giới hạn sẽ bị côngkích. Thực lực chúng nó không mạnh nhưng số lượng đông đảo, chỉ cần mộtcon phát động công kích sẽ làm cho hàng trăm con khác thức tỉnh. Đến lúcđó, các ngươi cũng … chết chắc rồi!”

Diệp Đào tiếp tục bổ sung vào một câu.

Tấtcả Mê giới, Cấm vực đều nghiêm cấm phi hành, lỡ may phát sinh chiến đấuthì phi hành trong khu vực nho nhỏ còn đỡ. Nếu như trực tiếp phi hànhxuyên qua địa bàn tồn tại sinh vật bá chủ, nhất định sẽ bị cả tộc quầnvây công. Điều này đã là húy kị cơ bản nhất, tất cả Hồn sủng sư đềunhớ kỹ trong lòng, không bao giờ dám vi phạm.

Bởi vì như thế, chodù Diệp Đào trưởng lão không có căn dặn, đại đa số tuyển thủ cũng khôngcó vọng tưởng trực tiếp khống chế Dực hệ Hồn sủng bay qua Bất Hủ thành.

“Tốt lắm, ta chỉ nói nhiêu đó thôi, chúc các ngươi may mắn còn mạng trở về, có thể còn sống quay lại cũng không tệ rồi.”

Sau khi Diệp Đào nói xong liền nhảy xuống tường thành, ra hiệu cho đám tuyển thủ bây giờ có thể tiến vào Bất Hủ thành.

DiệpĐào cẩn thận dặn dò như thế làm cho tinh thần đám tuyển thủ vẫn cònbàng hoàng không dứt, hiện tại bọn họ cảm xúc mênh mông, đầu óc hoảnghốt đâu có dám lỗ mãng đi tới.

Một tòa thành đi tới đâu cũng đầydẫy tử vong như thế, khắp nơi đều là nguy hiểm không biết tên, làm gì cóngười nào nguyện ý lấy thân mình thử nghiệm, bước vào đó đầu tiên chứ?

Nhưngmà đúng lúc đó, ở trong đám người xuất hiện một gã nam tử mặc y phụcmàu lam xen kẽ hoa văn rất đẹp mắt, gã nam tử này không nói một câu,chậm rãi đi tới cửa thành.

Một mình một người yên lặng cất bước.

Nam tử này không có hứng thú lựa chọn đồng đội, không ngờ rằng còn có tự tin một mình đi về phía tòa thành tử vong kia.

“Là Hồn Minh Tư Thiên.”

“Không hổ là người được công nhận tối cường, một mình một người đi vào thành nhẹ nhàng như thế!”

“Thật sự là oai phong, rất đáng ngưỡng mộ a…aa!”

Một nữ tuyển thủ hai mắt rực sáng, tự mình lầm bầm một câu.

“Thì ra hắn chính là Tư Thiên, cái người thần bí này cuối cùng đã chịu lộ mặt.”

Diệp Hoàn Sinh nhìn chằm chằm Tư Thiên, cười nói.

Quátrình Diệp Hoàn Sinh đột phá cảnh vô cùng thuận lợi, tình huống cũngtương tự với Sở Mộ. Mấy cảnh trước điên cuồng chiến đấu đạt được thứhạng cao và giành lấy phần thưởng vinh quang, trong thời gian diễn raThiên Hạ Quyết vẫn không ngừng tăng cường thực lực của mình.

Dĩnhiên hắn bởi vì đạt được mục đích đã lộ ra phần lớn chủ sủng, đến mấycảnh sau khó lòng giành lấy phần thưởng vinh quang. Vì thế hắn mới lựachọn hành động ẩn giấu, cảnh sáu bảy tám chỉ nhắm tới mục tiêu hoànthành đột phá cảnh mà thôi.

Cho nên lần này đột phá cảnh thứ chíncảnh đúng lúc gồm đủ bốn người, đó là Sở Mộ, Khuynh Tư, Cẩn Nhu côngchúa và Diệp Hoàn Sinh.

Diệp Hoàn Sinh và Diệp Khuynh Tư có mụcđích giống nhau, cả hai là vì muốn nhận được di chúc lão sư, những phầnthưởng khác hoàn toàn không có hứng thú. Hoặc có thể nói là di chúc lãosư mới đáng giá nhất đối với bọn họ, mấy thứ khác căn bản không thể sosánh.

Mục đích của Cẩn Nhu công chúa không có rõ ràng, chẳng qua tạm thời làm đồng minh khi xông cảnh.

SởMộ chỉ muốn giành lấy vinh quang cuối cùng, không chỉ có như thế. Danhhiệu cấp chín, danh hiệu cấp mười, chức vị trưởng lão, đề danh Tứ Tịchvà Thiên Hạ vương tọa là những mục tiêu kế tiếp của Sở Mộ.

Dĩnhiên bây giờ hắn có hai nhiệm vụ chính. Một là giành được vinh quangcuối cùng tại bậc thang thứ hai, hai là tiến sâu vào trong Bất Hủ thànhgiải phóng Hồn sủng của phụ thân mình.

Đám tuyển nhanh chóng tụlại một chỗ thành lập hiệp nghị đồng minh, dần dần cũng có một vài tuyểnthủ tạo thành đội ngũ đi vào Bất Hủ thành.

Thế nhưng, hoàn toànkhông có tình huống một mình một người giống như Tư Thiên, xem ra HồnMinh Tư Thiên không phải là hư danh. Chỉ riêng khí phách bộc lộ ở thờiđiểm bắt đầu cảnh thứ chín đã cho thấy hắn hơn hẳn đám người bình thườngrồi.